Chương 2
Đến tiết học thứ hai, là tiết hoá. Đặc biệt Prem cực ghét môn này, vì nó là cái môn duy nhất cậu đọc câu hỏi mà cũng không biết nó hỏi gì, thế nên nếu có tiết hoá thì Prem nhà ta sẽ chọn cách đi ngủ.
" Mượn tý "
" Nè cậu...."
Boun trừng mắt nhìn Prem, cái con người tự tiện này đúng thật là quá đáng. Prem thì không quan tâm ánh mắt của Boun nhìn mình biết bao nhiêu khó chịu, cậu vẫn nắm cánh tay của hắn thật chặt rồi gối đầu lên bàn tay to lớn thoải mái ngủ ngon. Tay Boun rất ấm, dù cho chủ nhân của nó suốt ngày chỉ bày ra vẻ mặt lạnh lùng đi chăng nữa thì Prem vẫn thích đùa nghịch với bàn tay to lớn của Boun.
Có lần Prem nghịch ngợm cố giành lấy bàn tay từ chủ nhân nó mà đùa nghịch, cậu thử ướm tay mình lên thử thì mới biết tay cậu nhỏ bé như thế nào. Chỉ cần một cái nắm tay của Boun cũng đã đủ bao trọn cả bàn tay nhỏ của Prem. Lúc đó Prem có cười đùa nói với Boun rằng, nếu như hắn đồng ý hẹn hò với Prem này, thì Boun sẽ biết cảm giác bản thân như một vũ trụ bao la ôm gọn cả hành tinh nhỏ. Boun chỉ biết đưa ánh mắt khinh bỉ ra nhìn Prem nói cậu chỉ biết nói nhảm rồi rút tay lại.
Mọi người xung quanh thường thấy Boun lúc nào cũng luôn tỏ ra khó chịu với Prem, cứ như là nước với lửa vậy. Thế nhưng hành động của hắn đối với cậu lúc nào cũng là khác biệt với mọi người, Prem to gan nhiều lần dám hôn lén Boun nhưng ngoài nhận về sự trách móc nhỏ nhoi thì vẫn chưa từng thấy hắn trừng phạt mạnh gì cậu cả, ngay lúc này cũng thế, dù có bị Prem làm phiền trong lúc học thì Boun cũng vẫn im lặng để cậu làm càng.
" Rồi, bài tập trang sau thầy sẽ mời các bạn lên giải " Thầy giáo trên bảng đẩy gọng kính lên một cái rồi quét mắt nhìn đám học sinh bên dưới, mắt lại tia vào nhóc học trò quậy phá của lớp.
" Prem Warut! Lên làm bài tập 1 cho thầy "
* Bốp
" Dậy đi thằng thỏ, thầy gọi mày kìa " Fluke nhanh chóng quay ra sau cuộn cuốn sách lại vỗ lên đầu Prem gọi cậu dậy.
Boun liếc nhìn Prem, bàn tay được cậu áp mặt lên nhúc nhích một cái, các ngón tay dài chọt chọt vào má của cậu gọi cậu tỉnh dậy.
" Prem Warut, mau dậy nhanh lên "
Prem mệt mỏi ngẩng đầu lên nhìn bảng, trong đầu liền suy nghĩ cái đống gì được viết trên bảng thế kia?
" Trò Warut, mau lên giải bài tập này cho tôi " Thầy giáo nhìn cậu hối thúc.
" Vâng~ " Prem chán nản bước lên bảng, cậu vốn là lên đứng làm tượng thôi chứ có biết gì đâu mà làm cái bài tập hoá này.
" Rồi, vậy bài tập số 2 ai sẽ làm đây? Lớp trưởng sao? Được vậy em lên đi "
Boun phía dưới chủ động giơ tay muốn lên giải bài tập tiếp theo, nhìn là biết hắn đây muốn giải vây giúp cái con thỏ ngốc đang ngơ ngơ ngác ngác trên bảng rồi.
Prem quay qua nhìn Boun đang làm mặt lạnh đứng cạnh mình giải bài tập, cậu thì chỉ biết cúi đầu cụng trán vào tấm bảng đen. Đang yên đang lành tự dưng bị bắt lên bảng làm bài tập, cái kiến thức cứ y như của người ngoài hành tinh thế này thì làm sao cậu giải được chứ!
" Mau chép nhanh đi " Boun nói nhỏ với cậu.
" Hở? "
Prem ngơ ngác nhìn Boun, lại liếc thấy một hàng chữ nhỏ phía dưới, đây hình như là lời giải cho bài tập của cậu? Thế là một đứng sát lại che chắn một lén lút nhìn trộm ghi vào.
Đợi khi cả hai bước xuống cùng nhau thì thầy giáo mới bước lại sửa bài tập, Fluke đưa mắt nhìn Prem từ trên bảng đến khi cậu bước về tới chỗ ngồi sau lưng mình.
" Woa ghê quá ta, giải được bài tập khó luôn "
Prem vội cười khẩy một cái. " Mày nghĩ thằng Warut thỏ này là ai? Easy game! "
" Thôi bớt chém đi, bố thằng nào mà chả biết là lớp trưởng chỉ bài cho mày, còn bày đặt lên mặt hả? "
" Nếu biết rồi còn hỏi tao làm gì? Quay lên đi thằng chim lùn "
" Mày cũng có cao hơn tao bao nhiêu đâu? Xớ..."
Tiết học lại tiếp tục diễn ra, cho đến khi bắt đầu hết giờ và kết thúc tiết học. Prem cuối cùng cũng được giải thoát khỏi cái thiên đường nhưng lại giống địa ngục này, thiên đường là vì có Boun ngồi bên cạnh chỉ bài, địa ngục là hắn có chỉ thì cậu vẫn không hiểu.
Prem và Fluke bắt đầu khoác vai nhau chạy xuống căn tin giành chỗ, cả hai mỗi người lấy một khay cơm và vài chiếc bánh ngọt còn có cả sữa cho bữa trưa nữa.
" À Boun....cái này, cho cậu " Yang Liz ngượng ngùng đưa hộp sữa dâu cho hắn, cúi đầu cười ngại một cái rồi lui đi.
" Ờ cảm ơn " Boun vội cảm ơn rồi cầm lấy hộp sữa dâu đi đến một bàn trống đặt khay cơm xuống.
Prem và Fluke đương nhiên thấy cảnh đó, Liz cũng là người dám công khai theo đuổi Boun giống như cậu, nhưng cô ta không có theo đuổi một cái dồn dập như cậu. Lúc nào cũng là cười e ngại không tặng sữa cũng là đến đưa nước cho hắn mỗi khi Boun cùng đội luyện tập bóng rổ trong sân tập.
" Aisss cái con nhỏ đó! Dám đưa sữa cho Boun trước mặt tao cơ đấy " Prem nhếch môi trên liếc nhìn Liz đang cùng đám bạn cười nói vừa đùa vừa nhìn Boun.
Fluke nhìn theo mà chán nản, nuốt xuống miếng cơm trong miệng rồi lên tiếng " Nếu thấy tức giận sao không bắt chước giống cậu ta mua sữa tặng cho Boun đi, có lần nào tao thấy mày mời Boun thật sự cái gì đâu "
" Tại sao tao phải mua sữa cho cậu ta chứ? Sữa tao đây quý giá muốn chết lại đem tặng cho người khác " Prem vừa nói vừa đưa hộp sữa dâu lên miệng hút hút, kéo một hơi đến khi cái hộp sữa hóp lại kêu rộp rộp mới chịu bỏ xuống.
" Vậy mà cũng tức giận nữa, mày bị làm sao ý "
" Kệ tao "
Khi mọi người đã dùng xong bữa trưa thì bắt đầu lên lớp, Boun đã đứng dậy bước chân tiến đến thư viện của trường. Nhưng khi định bước vào phòng thư viện thì cửa đã bị một con thỏ từ đâu phóng tới chắn ngay trước mặt.
" Cậu là định quậy phá cái gì đây? Thích thì đi gây rối với người khác, tôi đây không rảnh "
Prem bỏ hai tay đang dang ra của mình, cái miệng nhỏ bĩu ra quét mắt nhìn hộp sữa dâu trên tay Boun.
" Tôi muốn uống sữa dâu " Prem bậm môi chỉ tay vào hộp sữa dâu trên tay hắn.
Boun liếc mắt xuống tay mình, rồi nhìn cậu " Nè uống đi, uống xong rồi thì nhảy đi chỗ khác mà trồng cà rốt, cho tôi yên tĩnh để mà học bài "
Prem liền cười híp mắt chộp lấy hộp sữa trên tay hắn, cậu định bước tới hôn vào má hắn thay lời cảm ơn thì Boun đã nhanh tay đưa cả bàn tay chụp lấy cả khuôn mặt cậu đẩy ra xa.
" Đừng có hòng mà hôn lén tôi thêm lần nữa, cậu tưởng làm được vài lần thì làm được mãi mãi sao? "
Prem bị Boun khống chế không thể nào với tới hắn được, ai biểu cha sinh mẹ đẻ làm sao mà cậu có một khúc. So với phái nữ thì cậu cao hơn thật nhưng khi đứng chung mâm với mấy thằng con trai thì Prem liền bị dìm. Đặc biệt là Boun, hắn là một tên nằm trong top học sinh có chiều cao cao nhất nhì cái trường, một cây que 1m70 và một cây cột điện 1m88 thì cơ hội nào cho Prem Warut?
" Aa.. cậu thả tay ra mau cái đồ đáng ghét! "
Prem với với tay muốn đánh lại Boun nhưng không được, cánh tay cậu ngắn quá! Không thể nào chạm tới người hắn được, đúng là ỷ lớn nên ức hiếp nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com