Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: "Vậy ngươi có quan tâm ta không?"


"Ha, ngươi nói đúng." Atsushi bắt đầu một cuộc hội thoại mới: "Ta rất yếu. Nhưng ta có một điểm mạnh."

"Và đó là?"

"TA CÓ THỂ ĐÁNH BẠI NGƯƠI!" Hai tay Atsushi biến khỏi hình thái Hổ, thoát khỏi sự giam giữ của Rashoumon.

"!" Dường như Akutagawa không ngờ đến việc này. Nhưng phản ứng của hắn không chậm đi. Rất nhanh, Rashoumon tấn công, để lại một vết rạch xược qua bên má của Atsushi, sau đó chiếm lại thế thượng phong, xiên nhiều nhát đau đớn, đẩy thẳng Atsushi lại gần thùng thuốc nổ.

"Bùm!"

"Kết thúc quá nhanh, còn chưa đến năm phút." Akutagawa lẩm nhẩm tính thời gian, đồng thời thu lại Rashoumon. Nhưng cũng chính là lúc này, hắn nhận ra còn một luồng hơi thở khác ngay sau lưng mình. Không kịp bật lá chắn phòng thủ, Akutagawa ăn trọn một cú đấm của Atsushi, lao vào góc thuyền.

"Khụ khụ!" Đập mạnh vào thành thuyền, Akutagawa lên cơn ho. Ho ra máu. Cảnh tượng khiến cho Atsushi có chút thương tâm. Hắn sẽ ổn chứ? Thế mới nói, Atsushi, cậu quá lương thiện, đối với đồng minh lẫn kẻ thù. Từ trước đã như thế, đến khi thành nữ còn thêm lương thiện.

"Năng lực của ngươi, khụ, rất đẹp đẽ nhưng lại vô dụng. Ngươi đầy rẫy khuyết điểm, và không có kinh nghiệm chiến đấu. Nhưng... tại sao một người như ngươi..." Lại nữa, sự thù hận ấy lại đến nữa rồi. Xung quanh người Akutagawa đều được bao trùm trong thứ bóng tối của sự thù hận. Thứ bóng tối đó, nó quá mạnh mẽ, khiến cho Atsushi trong bán kính của nó phải chao đảo: "Ta... sẽ không để cho người đàn ông đó nói như vậy nữa!"

Tốc độ của Rashoumon vốn đã nhanh, bây giờ chủ thể bị khích lên, tấn công càng nhanh và mãnh liệt hơn nữa. Atsushi lần nữa bị Rashoumon tóm lấy. Nhưng lần này không thể thoát như lần trước nữa, sức xiết của nó ngày càng chặt hơn, tựa hồ muốn xiết đứt luôn cánh tay của cậu. Số lượng những thanh giáo đen ngòm đến từ địa ngục xuất hiện ngày càng nhiều, như thể muốn kéo cậu về nơi nó thuộc về.

"Rashoumon, Higanzakura!"

"Khụ!"

Akutagawa vừa dứt lời, Rashoumon giống như một bông hoa ăn thịt, ngoác miệng đầy những chiếc răng nanh sắc nhọn ngoạm lấy Atsushi nhẹ nhàng như một con ruồi.

"Ngươi đã thất bại rồi, Jinko." Akutaga xoay người rời đi. Kỳ quái, rõ ràng là hắn đã giết chết cậu, chứng minh điều người đàn ông kia nói đã sai, nhưng tại sao trong lòng cậu lại nhói như vậy? Cảm giác này giống như lần trước khi dùng Rashoumon chặt đứt một chân Atsushi. Hắn có hơi đau lòng... khi nhìn thấy Jinko bị (chính hắn) đả thương...? Bây giờ chính hắn cũng không hiểu bản thân mình nữa rồi.

"Đợi... đã..." Ngón tay của Atsushi nhúc nhích. Lúc này cả người cậu bê bết máu, muốn đứng lên cũng khó khăn huống hồ là đáng tiếp với một kẻ vẫn còn sức chiến đấu như Akutagawa.

"Ngươi... đã sai rồi..." Atsushi lãnh thêm một đòn trực diện từ Akutagawa. Cậu nắm chặt lấy phần Rashoumon còn ghim trong bụng mình, kéo mạnh. Cả cơ thể Akutagawa mất đà bị kéo theo về phía Atsushi. Cậu nói gần như hét lên: "Thế giới bên ngoài thì sao chứ?! Ngay từ đầu nó đã không tốt đẹp, có những người sinh ra đã ở đích, lại có những người dù cố gắng cách mấy cũng không chạm nổi đến vạch xuất phát. Nhưng một cuộc sống như vậy, mới đáng để người ta sống chứ? Người ta nhìn thấy sự bất công, nên mới cố gắng phấn đấu để bản thân mình, thậm chí là cả thế giới này tốt đẹp hơn. Thế giới này có thể đối với ngươi đã mục nát, nhưng đối với ta, ngày nào còn sống để ngắm bình minh của ngày mai, đã là tốt lắm rồi! Ngươi hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của sự sống!" Atsushi tay không xé nát khúc Rashoumon của Akutagawa.

"Ngươi cũng nói quá nhiều rồi Jinko." Akutagawa không vì bị mất một đoạn Rashoumon mà hoảng loạn. Hắn vẫn bình tĩnh và khéo léo đưa những dải đen tấn công Atsushi.

"Nắm giữ và quyết định sinh mạng của một người khác, ngươi cho rằng mình là chúa trời?!!!!" Năng lực hồi phục của Hổ được nâng lên đỉnh điểm, những vết thương thay nhau kéo da non, mọc vảy trong tích tắc. Nhờ đó, sức mạnh của Atsushi tăng lên đáng kể.

Akutagawa nhanh chóng nắm bắt được tình hình, dùng Rashoumon bay lên cao, cố giữ khoảng cách an toàn giữa cả hai. Nói gì thì nói chứ thể lực của Akutagawa không tốt, đấu với Atsushi mà không có Rashoumon có cửa thắng mới lạ.

"Tsk!" Hắn lại bay lên cao, ỷ biết bay cái muốn làm gì làm hay gì? Mà với khoảng cách này, hắn có lợi thế hơn hẳn. Có thể tấn công ở nhiều nơi, nhất là ở dưới. Mắt Hổ tinh nhạy phát hiện dưới sàn xuất hiện những vệt đen, nhanh chóng nhảy xa ra. Tuy vậy mà vẫn bị trúng vài nhát. Nhưng mà trong cái rủi có cái may, Rashoumon cũng đồng thời đưa cậu lên cao ngang tầm với Akutagawa.

A... hoặc là không. Đó là một cái bẫy. Atsushi lần nữa xém bị cạp bay đầu.

"Ha!" Atsushi cười một cái. Dùng răng nanh đấu với Hổ, một ý tưởng cực - kỳ - tồi! Đuôi hổ của cậu dài ra, tóm lấy Akutagawa.

Atsushi dồn lực, chuẩn bị cho một cú kết liễu. Akutagawa mở ra lá chắn gần như ngay lập tức. Cú đấm của Atsushi và lá chắn tạo ra vài tia xẹt lửa, mặt lá chắn có dấu hiệu nứt đi. Akutagawa kinh ngạc nhìn Atsushi, sau đó càng kinh ngạc hơn khi thấy mặt của cậu đang đỏ gay như gấc ngượng ngùng, đồng tử hơi loạn xạ. Không hiểu sao, lúc này trong đầu Akutagawa thoáng qua một suy nghĩ—

— Dễ thương...? Giống như một con mèo nhỏ vậy...

Việc này thì phải thuật lại vài chục giây trước. Trong lúc tung ra cú đấm, Atsushi có nhìn thoáng qua Kyouka để xem cô bé có ổn không. Lúc cậu tìm được, chỉ thấy mặt cô bé hình như hơi phiếm hồng (?), môi mấp máy gì đó. Theo như cậu nghe được nhờ vào thính giác của Hổ, Kyouka nói cái gì mà 'Atsushi-san... lộ...'.

'Lộ'? Lộ cái gì cơ? Một cơ gió thổi ngang qua, Asushi cảm giác nhân sinh của mình dường như đảo lộn hết rồi khi cảm thấy lành lạnh trước ngực. Khi nãy lúc bị Rashoumon tấn công, chiếc áo sơ mi mỏng manh đã bị chém rách, để lộ ra phần ngực trắng hồng phập phồng (hên là có dải băng nịt lại bớt), vòng eo nhỏ nhắn trông vô cùng gợi cảm. Atsushi luống cuống nhìn sang Akutagawa, thở phào một hơi. May quá, hắn vẫn còn chưa chú ý đến.

Mà đã đến nước này rồi, đánh nhanh thắng nhanh về thay áo!

"Rắc!" Như mong nguyện của cậu, là chắn của Akutagawa nứt ra làm nhiều miếng nhỏ. Dưới ánh sáng mặt trời, những miếng ấy như thuỷ tinh lấp lánh bao lấy Atsushi, cảnh tượng trong mắt Akutagawa thoáng chốc đẹp như tranh vẽ, khiến hắn không nhịn được quay mặt đi chỗ khác, sau đó lấy tay che luôn mặt.

Vốn dĩ lực đấm của Atsushi rất lớn, thậm chí có thể đánh trọng thương luôn Akutagawa. Nhưng 'nhờ' sự kiện khi nãy, cậu luống cuống khiến cú đấm giảm đi nhiều phần công lực, chỉ có thể tạo ra một lực đẩy đẩy hắn đập đầu vào thuyền, khả năng chiến đấu tạm thời không còn.

Atsushi hạ cánh, vội vàng kéo hai bên áo lại, che đi phần ngực và bụng lộ ra ngoài. Lúc này, cậu mới hướng Akutagawa nói: "Ngươi nói khi đang ở 'vực sâu thấp nhất' dù ngươi có ra sao cũng không ai quan tâm ư? Ngươi sai rồi. Vẫn còn rất nhiều người quan tâm đến ngươi, chỉ là ngươi không chịu ngước lên để nhìn họ thôi."

"Vậy ngươi có quan tâm ta không Jinko?" Câu hỏi bật ra hỏi miệng trước khi Akutagawa kịp suy nghĩ. Hình như hắn bị đập đầu rớt não đâu mất rồi.

"Dĩ nhiên là có—" Thêm một kẻ nói mà không thèm suy nghĩ. Sau khi nhận ra mình đã nói gì, Atsushi không biết nên chui vào đâu cho đỡ nhục mặt: "Ngươi, ngươi! Ta, ta, ta chỉ là bị liệu thôi!"

"Khục, ha ha ha ha..." Akutagawa không nhịn được cười khi nhìn thấy hành động đào lỗ chui xuống của Atsushi. Hình như ai đó quên mất đây là trên thuyền lênh đênh trên biển thì phải.

"Ngươi, ngươi cười cái gì!!"

"Đừng có đắc ý!" Kyouka từ khi nào đã lại gần, ôm lấy một cánh tay của Atsushi: "Atsushi-san quan tâm ta hơn!"

Akutagawa: "...." Này có được tính là khiêu khích không?

"Atsushi-san, mau đi thôi." Kyouka nắm tay Atsushi lôi đi. Được một quãng lấy từ trong kimono ra một cuộn băng, đưa cho Atsushi.

"Vậy là em biết rồi hả Kyouka?"

"Vâng."

Akutagawa nhìn hai bóng dáng một lớn một nhỏ nhảy khỏi con thuyền, khoé môi bất giác nhếch lên: "Chúng ta sẽ còn gặp lại, Jinko. Tới lúc đó... ta sẽ giết ngươi." Hoặc không...

Tác giả: Tiến độ tình yêu của AkuAtsu chắc khoảng được 3-5% trên 100% rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com