Chap 99
Taehyung: Dì, dì ơi...(Ban nãy vì không tin nên cậu đi khắp nơi tìm cô. Sau một hồi không tìm thấy, cậu hớt hải chạy về gặp mẹ cô)
Anne: Chuyện gì vậy con? Làm gì hốt hoảng dữ vậy?
Taehyung: Ami...Ami bị bắt cóc rồi (thở hổn hển thông báo cho bà)
Anne: Con đừng có giỡn nữa, ai mà thèm bắt cóc cái thằng đó chứ
Taehyung: Con nói thật mà, dì xem đi này
Anne: Chết...chết rồi con...con tui...bây giờ làm sao đây...
Taehyung: Con cho người rút tiền rồi 5 phút nữa sẽ có ngay, dì ở đây...chờ con đem Ami về cho dì (cậu ra vẻ cương quyết để bà tin tưởng mình)
Anne: Dì làm sao để con đi như vậy được, dì sẽ đi theo
Jimin: Sao mẹ không nói cho con nghe chứ, Ami chồng con mà (vừa đi dạo trong khi chờ cô mua đồ ăn về, thấy bà cùng Taehyung nói chuyện. Cậu cùng YoonGi và Jin liền nấp một bên để nghe lén)
Taehyung: Tiền đến rồi, dì ấy vừa biết tin thôi cậu đừng trách dì ấy
YoonGi: Chuyện đấy để sau đi, đi tìm Ami trước
Chạy nhanh hết tốc độ sau 1 tiếng cũng đã đến Daegu. Nhưng căn nhà ở khu ngoại ô phía bắc mà hắn nói là ở đâu chứ. Tìm căn nhà ấy cũng đã 30 phút đồng hồ vẫn chẳng thấy đâu
Taehyung: Tức thiệc chứ thằng chó đó giở trò à? Làm gì có căn nhà nào ở đây chứ? (Dừng lại quan sát kĩ hơn Vừa nói vừa đập tay mạnh vào vô lăng tức giận)
Jimin: Suỵt...có người từ trong những bụi rậm đi ra kìa...núp xuống (tất cả đều đồng loạt cuối đầu núp xuống)
YoonGi: Là căn nhà nhỏ đó đúng không?
Taehyung: T không biết nữa, vào thử đi
Từng bước từng bước chậm rãi, họ tiến về phía căn nhà nhỏ. Một nơi tưởng chừng như đã bị bỏ hoang cả trăm năm. Cây cối hai bên rậm rạp những con côn trùng, bò sát bò khắp nơi
Taehyung: Là Ami...mọi người núp ở ngoài đi chứ vào đông như vậy Ami gặp nguy hiểm đấy
Jimin: Vậy thì để t vào...
Taehyung: Điên à? Để chúng nó biết t kể cho tụi bây chuyện Ami rồi à?
Anne: Vậy con vào đi, có chuyện gì phải la lên ngay đấy
Từng bước chậm rãi cậu tiến đến căn phòng trước mặt. Mở cánh cửa ấy ra, âm thanh kẽo kẹt vì đã lâu năm của cánh cửa ấy cũng khiến cậu giật mình. Giữ bình tĩnh lại, trong cậu giờ chẳng còn điều gì nguy hiểm và đáng sợ hơn là Ami đang ở trong tay bọn bắt cóc ấy
Taehyung: Ami...(cách cửa vừa hé mở, bóng dáng cô dần hiện ra. Cô ngồi ở giữa phòng đang bị trói trên một chiếc ghế. Nhưng lại đang trong trạng thái bất tỉnh) Ami...Ami dậy đi, em đến cứu anh đây...anh...dậy đi đừng làm em sợ mà (lay người cô mãi cô vẫn chẳng dậy, cậu hoảng sợ mà oà khóc)
****: Nó chưa chết đâu đừng lo, tiền của t đâu? (Hắn cùng đám đàn em lần lượt đi vào đứng thành vòng tròn bao vây lấy cô và cậu)
Taehyung: M LÀM GÌ ANH ẤY RỒI HẢ THẰNG CHÓ? (Sự tức giận không thể kìm nén được trong cậu, nếu không vì sự an toàn của cô. Chắc cậu liều sống chết với tên đấy rồi)
****: Chỉ là một tí thuốc ngủ thôi, tí nữa nó tỉnh ngay. Tiền T đâu?
Taehyung: Làm sao tao tin được lời của mày chứ?
****: Hay là m muốn t cho đàn em đánh nó để nó tỉnh lại, cho m tin nhé
Taehyung: Không được
****: Đưa tiền đây, nhanh lên!!!
Ami: Ưm...ở đâu vậy?..Taehyung? Sao anh với em ở đây? Sao anh bị trói vậy? (Nhìn xung quanh, nhìn xuống thân mình đang bị trói)
Taehyung: Tụi nó dám bắt cóc anh đấy...anh..anh gọi Bogum đến chi viện đi
Ami: Bogum...đi mỹ rồi...em có sao không hả?
Taehyung: Em không sao, anh xem anh rách cả môi luôn rồi kìa
****: Im mồm, tâm sự đủ chưa? Tao đếm từ 1 đến 5, mày mà không đưa tiền là tao không chắc là hai đứa bây toàn mạng đâu
Ami: Má thằng chó, tao mà ra khỏi đây cái mạng của mày tao cho chó ăn (cô bị trói ngồi trên ghế liền giơ chân lên đã vào mặt hắn. Ngay lập tức cô bị đám đàn em hắn nhào đến đánh liên tục)
Taehyung: Dừng lại....tôi đưa tiền ngay nhưng mà phải để chúng tôi ra khỏi đây an toàn trước
****: Ra điều kiện à, đánh nó tiếp đi
Ami: Địt mẹ cái lũ chúng m có thả t ra chưa hả?
****: Gan m lớn nhỉ? Để xem nó lớn tới đâu (hắn lấy ra một cây súng chỉa thẳng vào đầu cô)
Ami: BẮN...BẮN ĐI. CÓ GAN THÌ BÓP CÒ ĐI (Cô trừng mắt nhìn hắn)
Taehyung: Tiền...tiền này, làm ơn làm ơn tha cho Ami đi, muốn bắn thì bắn t này...(chạy đến đẩy Ami ra sau mình, cậu giang tay che chắn cô)
****: T không thích bắn m...đứa nào chửi T thì t bắn đứa đó. T với m không liên quan
Taehyung: Được, con chó kia m có thả Ami ra chưa hả? Ami mà mất một miếng da nào T đào cả dòng họ m lên
****: Nghe M chửi chán quá, cột hai đứa nó lại cho t, cho hai đứa đứng đưa mặt vào nhau đấy
Ami: M muốn gì nữa hả?
****: Chơi một trò chơi nho nhỏ ấy mà. Bây giờ vậy đi, T sẽ nhắm mắt và bắn về hướng hai đứa bây. Đứa nào trúng đạn sẽ do hai đứa bây quyết định, nếu như m xoay sang kia thì nó chết, nó xoay thì m chết. Sao? Thấy trò này vui không? Chuẩn bị chưa? (Hắn đưa thẳng tay về phía trước, hiện tại bây giờ trước mặt hắn đang là Ami)
Ami: Em đứng im, không được xoay lại. Nhắm mắt lại đi (cô ghì chặt lấy đôi chân cậu, không để cậu nhúc nhích)
Taehyung: Không...Ami..à..Anh bỏ em ra, em phải là người bị bắn mới đúng
Ami: Ngoan anh thương, nhắm mắt lại đi. Dù anh có chuyện gì cũng không được quá đau buồn đấy, em phải sống thật tốt biết không? (một giọt nước mắt lăn nhẹ trên đôi gò má cô, đưa môi hôn nhẹ lấy vầng trán ôm chặt cậu vào lòng)
Taehyung: Em làm sao sống tốt khi không có anh được chứ, anh bỏ...em ra nhanh lên. Hắn sắp bóp còi rồi...
Ami: Em phải tìm một người thương em nhiều hơn anh đấy có biết không?
Taehyung: Đừng nói như vậy m....à
Ami:...Taehyung..không...Taehyung..em...à..dậy đi em...
Thân hình người con trai ấy ngã quị vào lòng cô, tay vẫn còn đang nắm chặt lấy bàn tay cô
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com