Tập 16
Về đến nhà, Vy đã đi học rồi chỉ hai vợ chồng ở nhà thôi. Xưa nay bà không thích biểu lộ cảm xúc nên vợ chồng càng tẻ nhạt đi là chuyện bình thường, bà mới ngồi ngay đầu giường rồi kêu ông lại
- Anh Hải
- Sao em , sao em không đi thay đồ đi
Ông ngồi kế bên
- Em sao vậy
- Anh thấy em sao
- Hửm
Bà nhìn vào mắt ông
- Anh nói em hi sinh vì nhà này rất nhiều, nhưng... Anh lại
- Em không làm gì sai hết, tất cả tại anh cả thôi. Anh không nghĩ cho em , biết em rất mê với nghề. Nhưng anh luôn muốn trăng hoa, anh xin lỗi
Im lặng một lúc thì bà tựa đầu vao vai ông Hải, ông Hải choàng tay ôm vai bà
- Em cũng sai, em không quan tâm đến gia đình cũng không làm tròn trách nhiệm của một người vợ. Thậm chí luôn quát mắng anh vô lý trong những cơn bực bội , em vô tâm vô tình quá
- Nhưng hai vợ chồng mình trở lại như thuở mới cưới là anh vui rồi, tính xấu thì vợ chồng thay nhau mà sửa đổi, không ai hoàn thiện hết. Nhưng với anh em hoàn hảo nhất rồi, em biết không anh rất hãnh diện về em . Anh luôn theo dõi em hoạt động từ thiện có ý nghĩa dưới vùng nước mặn, anh chọn đúng vợ rồi
Ông hôn thiệt lâu lên trán bà Tuyết, lúc này bà mới định đi tắm
- 12h rồi, đừng tắm nghen em . Bệnh lắm
Bà nghe thế thì vô rửa mình mẩy vệ sinh này kia thôi, thế bà quên mang khăn tắm. Bà vọng ra ngoài kêu ông Hải lấy khăn dùm, nhưng nhà tắm của hai ông bà là đối diện cái giường. Toilet chỉ qua lớp rèm hạt thôi, nên thể thấy hết người kia đang làm gì. Ông Hải mới ngồi dậy đi lấy khăn cho bà , lúc đó bà đang ngồi thẩn trong bồn tắm. Ông lịch sự vang khăn ra, mặt quay đi chỗ khác. Bà bước ra khỏi bồn thì trượt chân , ông Hải may sao bồng bà lại được. Bà choáng váng một hồi mới nhìn thẳng vào mặt ông Hải , hai người ngượng ngùng nhìn nhau vì bây giờ bà Tuyết không có một mảnh che thân , ông nhìn lúc thì mới lấy khăn trùm lại cho bà
- Em ...em đi bận đồ đi để không lát cảm lạnh
Bà Tuyết lúc này đánh giá ông Hải thay đổi hơn trước nhiều rồi. Chứ tính cũ của ông xấn xác ôm ấp này kia rồi , bà mới quấn khăn đi lại tủ đồ. Ông Hải ra nằm tựa lưng lên tường đọc sách , bà mặc cái đầm ngủ ôm body 2 dây màu đen ngực ôm khoét sâu . Bà tựa xuống giường nằm, ông quay sang nhìn lúc rồi nói
- Bộ em đang giảm cân hả, sao anh thấy em dạo gần đây hơi ốm
- Chắc do bộ đồ nó ôm quá thôi , chứ em thấy em đâu có ốm
- Riết ăn uống không điều độ, hồi bữa em xỉu ở phim trường phải không. Sao không nói anh, định giấu cả đời à
- Sao anh biết
- Bữa anh đi công tác mới hai ngày, ai bên đoàn của em điện cho anh. Lúc đó anh đâu biết sau, mới nhờ thằng đó giúp chở em đi bệnh viện cho
- Ủa vậy hả
- Còn vậy hả nữa, mệt thì nghĩ đừng làm quá sức. Bởi vậy bữa nay tui quýnh đòn xử tội
Ông mới bỏ sách xuống quay qua ôm eo bà
- Nay mặc bộ này có ý gì, tui biết mưu đồ của mấy người rồi . Khai mau, ý gì
Bà cười chúm chím rồi bảo
- Không quả là anh, cái gì cũng đoán ra ngay
- Chứ sao, cái khăn tắm vắt trên thanh sắt thế kia mà em biểu tới đi lấy cái khăn cho. Biết em có ý gì ngay, nhưng để em làm gì nữa. Giờ tôi sạt bẩy khó dữ lắm
- Khó hả, khó với tôi chứ con khác là không phải không
- Con nào, anh chỉ biết trên thế giới chỉ có 1 người đàn bà thôi. Đó là em
- Xạo sự
Ông mới nhéo eo bà rồi nói
- Ốm thế này chắc cần thêm chất vào mới được
- Chất gì mà bổ được em
- Có chứ, chất trắng mà vừa rắn
Ông mới thò tay ngắt mông bà một cái rồi vỗ yêu cái chát, miệng hôn xiết vào cổ . Tay bà Tuyết mò mẫm vào cặp ngực to tướng của ông Hải , sàn qua lại những khúc áp sát thân thể. Ngọ nguậy hơn 15 phút đồng hồ ông Hải mới hỏi
- Thế như này em có khó chịu không, có mỏi chân không
- Dạ không
Ông mới kê miệng hôn vào cặp đùi trắng nõn của bà, hai người cấu qua lại cứ như con hổ chết đói chết khát. Có lẽ 3 tháng mấy họ đã rất thèm thuồng sự gần gũi như này nhưng không biết cách này để hòa giải, về phần bà Tuyết bà thấy sai lầm khi 3 tháng mấy đó. Cái sự đau rát khô hạn đó đã giúp bà có hứng thú hơn và không bị chán ngẫm, và bà đã quá sai khi tựa mình vào người khác trước khi chồng hưởng thụ. Bà trách bản thân tại sao có thể khốn nạn đến vậy, ông nhấp liên tục vào nó lúc này bà mới chợt nhớ ra ông chưa uống thuốc
- Uống thuốc
- Anh uống 2 viên rồi , em khỏi lo
Ông chỉ việc nhấp liên tục vào cái ấy, để lắp đầy sự thăng hoa dục vọng sung sướng . Lúc này bà Tuyết mới hỏi
- Suốt 3 tháng thế, à không suốt 7 tháng mấy đó anh có nhớ cơ thể em không
- Tất nhiên là có, rất nhiều . Rất rất nhiều, em thấy cái áo khoác em hay mặc không. Anh lấy ôm ngủ suốt, để có hơi của em nhưng hửi hơi thế chưa đủ phải thế này mới đủ
Ông hít vào cổ bà thiệt lâu rồi ngọ nguậy vào ngực bà rồi nói luyên thuyên
- Anh thích cảm giác thế này mãi
Bà xoa xoa đầu ông rồi bảo
- Thích lắm à
- Thích lắm, thích lắm
- Giờ mới biết quý tui chưa
- Biết rồi biết rồi
Ông ngồi dậy, đi lại cái tủ đồ rồi lấy cái gì đó. Ông cầm đi lại chỗ bà đang nằm, ông đặt hộp đó lên bụng bà
- Mở ra đi
- Gì dợ
- Thì em mở ra đi
Bà Tuyết mở quà, ông hồ hởi ngồi nhìn ,tay đang nhịp nhịp trên đùi bà . Bà mở ra nhìn thấy rồi liếc ông một cái, rồi bà gở ra bà quay qua
- Anh Hải
- Hửm, sao
Bà nhảy dựng lên lấy dây trói cổ ông rồi xiết vô tường
- Ây da đau
- Anh thích bạo lực mà
- Anh đâu thích
- Chứ anh mua này chi
Thiệt ra ông tặng bà những món mà gây kích thích trong tình yêu, ông tặng dây trói với một cái máy rung tai thỏ kèm theo cho bà Tuyết bộ đồ bikini lưới nhìn xuyên
- Giờ sao hả, giờ sao
- Ây da
Bà bị ông lật ra giường ông ráng đè ba ra cưỡng hôn
- Anh muốn làm em vui chút thôi mà, đêm nay không ngủ được với anh đâu
Ông lấy máy rung tai thỏ rồi từ từ nhét vào trong bà Tuyết, ông hôn hít rồi để cái máy đang rung liên tục ở chỗ đấy . Ông hôn vào đôi môi đang rên ưa ưa phê sướng của bà, bà bấu vào ngực ông, ông cảm thấy đau quá nên mới buông ra
- Anh ơi em ...em ... Chịu hỏng nổi nữa
Bà lắc đầu liên tục tay đang cố bám víu vào hai cánh tay đầy cơ bắp của ông Hải, miệng rên ứa ứa nhưng không dám rên to. Ông cười chỏm chẻm
- Sao tha cho em được
Ông ráng nhét sâu vào trong bà lúc này ráng kiềm chế cơn rên có vẻ hơi hớ hênh của mình lại nhưng không được, lúc này bà ôm ông Hải thiệt chặt vừa bấu vếu, cố bấu cắn vào người ông. Ông thấy thế để yên cho bà hành xác mình , mắt lờ đờ, cắn môi chịu đựng nước bắn tung tóe tràn ra nệm bà rung rung một lúc mới thở thều thào. Ông Hải rút ra rồi tắt đi , ông vỗ vào mông bà thì bà rung người lên rồi kêu ứ .
- Em thấy sao, mây mưa thế đủ chưa
Bà lúc này thở muốn hụt hơi, ông Hải từ từ đưa cái vòi con voi của ông, đang cương cứng vào trong bà rồi nhấp thật mạnh vào trong lỗ đấy. Ông ráng cậm cự hôn bà thiệt lâu để không phát ra âm thanh sung sướng, nghe tiếng phụt trong cái lỗ tinh tú ấy ông từ từ nhẹ nhẹ rút ra . Cái lỗ ngập đầy chất trắng nó cứ đang trào ra từ từ, bà vương tay ra tỏ vẻ cần ôm. Ông mới lật bà dậy cho bà nằm lên người mình, bà lúc này ôm ông nhưng miệng thở dốc lên dốc xuống. Ông Hải ngồi nói chuyện lúc với bà rồi bà mới nói
- Bộ anh mắc làm lắm hả, hành xác ta à
- mấy tháng thế đòi gì, muốn bị quánh đòn thêm 1 tiếng nữa phải không
- Không!!!
Ông cười nhẹ rồi hát một câu vu vơ mắt đắm chìm nhìn bà Tuyết
"Một tình yêu bao la như một đời yêu
Mệt đứt hơi lao xao ta chạy quanh chẳng dừng tìm lối
Bầu trời xanh trên cao nắng quay về thôi
Hạt long lanh cho ngày lên tinh khôi ....!
Bà Tuyết cười nhếch rồi hát một đoạn ngắn, tay chọt vào má ông " Sâu trong đôi mắt này, anh hờ hững không như bao ngày "
Ông Hải ngắc má bà rồi bảo
- Hờ hững làm sao, vợ chồng mình yêu lại từ đầu rồi không có chuyện hờ hững gì nữa hết. Yêu lại từ đầu là ta yêu lại thay cho kiếp sau, không biết kiếp sau anh còn gặp được em nữa hay không
Bà nhìn ông vẻ trầm trồ ngạc nhiên, ông chỉnh cái đầm bà đang mặc cho chỉnh tề lại rồi mặc quần vào cho bà, ông mặc áo vào rồi chìm vào giấc ngủ bên bà. Lần đầu ông Hải mới được cảm giác yêu thương và ngọt ngào từ vợ, ông luôn muốn vợ mình nằm kê đầu vào vai mình để được ôm nhưng bà Tuyết luôn miệng từ chối. Chỉ có những giây phút này ông thấy hạnh phúc nhất đời ông thôi , ông thấy như mình càng ngày mê vợ đến mức vở òa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com