Chương 68: Bức Thư Đầu Tiên (68)
Cả hai cô gái lao về phía trước. Đối thủ của họ là một con sói khổng lồ cao khoảng 3 mét. Với bộ lông đen như đêm tối nhất, nó nhìn chằm chằm vào con mồi đang chạy về phía mình bằng đôi mắt xanh sắc bén.
Krrrung.
Một tiếng gầm gừ đe dọa vang lên từ cổ họng nó.
Người đầu tiên di chuyển là Seria. Hào quang kiếm của cô vẽ ra nhiều quỹ đạo trong tích tắc: từ dưới bên trái lên trên bên phải, từ trên xuống dưới, và từ dưới bên phải lên trên bên trái.
Nhiều vệt hào quang màu xanh lam tạo ra một vệt mờ ảo như ảo ảnh khi xé toạc không khí, khiến người ta khó có thể phân biệt được đâu là đòn đánh thực sự. Có thể nói kiếm thuật đang diễn ra trước mắt họ chính là cội nguồn của Gia tộc Yurdina.
Người ta đồn rằng đó chính là "Huyễn Kiếm Sư Tử Vàng".
Tên của nó bắt nguồn từ nhiều quỹ đạo được vẽ ra giống như móng vuốt sư tử và là một kỹ thuật không được sử dụng trừ khi thực sự cần thiết để ngăn chặn sự thật về cú đánh ẩn giấu bị tiết lộ.
Việc Seria sử dụng bí thuật của gia tộc là dấu hiệu cho thấy tình hình đang rất nguy cấp.
Đây là một kỹ thuật đòi hỏi phải cân nhắc cẩn thận ngay cả trong tình huống sống còn. Nó không phải là thứ có thể dùng để mở màn cho đòn tấn công đầu tiên. Nhưng sự thật là cô hiện đang giải phóng Huyễn Kiếm.
Có lẽ cô đã quyết định sẽ không còn cơ hội nào nữa. Đối thủ của họ là ma vật khổng lồ có thể di chuyển theo những cách bất thường, thách thức cả các định luật vật lý. Ngay cả hy vọng cuối cùng của họ, ma thuật sét của Elsie cũng gần như vô hiệu.
"Thất bại" hiện lên trong đầu Seria, cô nghiến chặt răng để củng cố quyết tâm. Đúng lúc đó, con thú mở miệng.
Hành động của nó thật bất ngờ. Tôi không biết tại sao nó lại há miệng ra với một thanh kiếm lao nhanh về phía nó, nhưng dù sao thì đó cũng là thời điểm thích hợp để tấn công vào phần thịt yếu ớt của con thú.
Seria không bỏ lỡ cơ hội và theo bản năng thay đổi quỹ đạo thanh kiếm của mình. Nhưng ngay sau đó, một tiếng hú vang lên từ con thú.
Ẩuuuu~
Sừng của nó bắt đầu tỏa sáng màu xanh rực rỡ.
Sét đánh nổ lách tách và quét qua khu vực một cách bừa bãi khi những tia chớp nhạt lóe lên trên mặt đất cùng với tiếng nổ dữ dội.
Seria giật mình, lập tức rút kiếm ra và nhảy lùi về sau, nhưng cơn bão điện đã lan rộng khắp nơi.
Pzzzzzzt
Dòng điện chạy qua thanh kiếm và vào cơ thể cô. Dòng điện làm co các cơ của Seria khi nó chạy qua cơ thể cô và buộc Seria phải quỳ xuống khi đôi chân cô khuỵu xuống.
Đôi mắt hoảng loạn của Seria hướng về con thú. Trước đây nó chưa từng sử dụng điện, nhưng giờ thì rõ ràng là nó có thể làm như vậy.
Không rõ liệu có phải là do ma thuật của Elsie hay không, nhưng xét đến khả năng kháng sét bẩm sinh của nó, rất có thể nó đã có thể điều khiển điện ngay từ đầu.
Dù thế nào đi nữa thì đó cũng là tin xấu đối với chúng tôi.
Chúng tôi phải thận trọng hơn khi tiếp cận ma vật vì giờ chúng tôi phải tránh cơn bão điện. Thêm vào đó, dù huyễn kiếm kỹ của Seria tạo nên át chủ bài chết người, nhưng nó vô dụng khi phải giữ khoảng cách với mục tiêu.
May mắn thay, sau khi cơn bão đi qua, đôi mắt xanh của con sói đã trở lại màu đen ban đầu.
Có vẻ như đó là một đòn tấn công không thể sử dụng bất cứ khi nào nó muốn. Rất có thể nó phải tập hợp một lượng lớn mana tương ứng với sức mạnh của nó. Tuy nhiên, đôi mắt của nó có thể sẽ chuyển sang màu xanh trở lại sau khi tập hợp đủ mana.
Trước khi tôi kịp hoàn thành phân tích của mình, con thú đã ngay lập tức dậm chân xuống đất. Đó là một cú đập người khác, và nó hướng về phía Seria vẫn đang quỳ trên mặt đất. Sự hoảng loạn thoáng qua trong mắt cô khi cô quyết định rằng mình sẽ không thể tránh được cú đập.
Bam!
"Kyaaa!"
Một tiếng hét vang lên. Nhưng người bị hất bay lên không trung không phải là Seria mà là Celine. Cô đã chặn được cú đập của con sói bằng cú rút nhanh của mình nhưng không thể vô hiệu hóa toàn bộ sức mạnh của nó. Celine đập vỡ một cái cây và lăn trên mặt đất.
Celine đã chịu đòn mà không có khiên của Elsie, và dù cô sẽ không chết, nhưng chắc chắn cô sẽ bị bất lực trong một thời gian. Trong khi đó, con sói tru lên đau đớn vì cú rút kiếm nhanh của Celine. Trong lúc đó, tôi lao đến Seria và tóm lấy cô từ phía sau trước khi ném cô trở lại.
Dòng điện chạy qua người cô mạnh đến nỗi Seria giật mình mà không thể cử động tự do. Cô vẫn nhăn nhó vì đau, và tôi cho rằng tốt hơn là nên giữ cô tránh xa cuộc chiến lúc này.
Chẳng bao lâu sau, con sói lấy lại được sự tập trung. Nó có vẻ rất khó chịu vì đã để con mồi của mình bị thương thêm lần nữa. Đôi mắt của con thú, vốn đang trừng trừng nhìn Celine và Seria, quay về phía tôi khi tôi rút kiếm ra.
Tôi cố ý mỉm cười khiêu khích, phòng trường hợp con sói muốn nhắm vào hai cô gái bất lực. Tôi cong môi, nói với con thú săn mồi đứng trước mặt tôi—
".......Đến đây đi, con chó."
Tôi không biết nó có hiểu lời tôi nói không, nhưng sắc thái có vẻ đã được truyền tải đúng khi con sói bắt đầu gầm gừ dữ tợn trước lời tôi nói.
Nó đáng sợ hơn bất cứ thứ gì khác—bắt chước biểu cảm của con người dù nó thậm chí không phải là con người. Nó ghét con người hơn bất cứ thứ gì nhưng nó vẫn bắt chước con người.
Tóc tôi dựng đứng vì cảm giác lo sợ khủng khiếp. Quả nhiên, con ma vật sói giơ cẳng tay ra và quất như roi.
Đường đi của móng vuốt hướng về phía eo tôi. Đúng như dự đoán của một con thú, nó theo bản năng biết tấn công vào vị trí khiến tôi khó có thể nhảy hoặc cúi xuống.
Đối mặt với móng vuốt đang lao tới nhanh chóng, lựa chọn của tôi là lao mình về phía nó.
Mùi đất bốc lên khi tôi lao xuống đất. Ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng rít khi móng vuốt của con sói xé toạc không gian ngay phía trên tôi. Không một giây do dự nào nữa, tôi nhanh chóng bắt đầu khom người chạy.
Các hành động tuần tự của tôi đã được định trước. Tôi nhảy lên trong khi phủ một lớp hào quang bạc lên thanh kiếm của mình.
Khi tôi vung kiếm, con sói duỗi thẳng thân mình. Cổ nó vặn vẹo theo một góc kỳ dị, và hàm nó mở rộng. Thanh kiếm của tôi suýt nữa đã chém trúng con sói, đang lảo đảo đi ngang qua theo một góc.
Nhưng điều mà con sói không để ý là tôi chỉ cầm kiếm bằng một tay, tay còn lại đặt ở thắt lưng.
Đôi mắt của con sói mở to, và ngay lúc đó, ánh mắt của chúng tôi chạm nhau. Tôi nở một nụ cười tự tin.
Vì con sói đã hành hạ hai đứa em yêu quý của tôi, nên đã đến lúc nó phải chịu đau khổ.
Bụp!
Chiếc rìu chém trúng mũi con sói. Đây là lần thứ hai. Con sói co cơ thể lại với đầu làm điểm tập trung và bay lên không trung.
Krrruuuuuuung!
Con ma vật giơ hàm lên và phát ra tiếng thét kinh hoàng. Tiếng thét đau đớn của nó khiến tôi rùng mình, nhưng đồng thời, một âm thanh lạo xạo xâm chiếm tai tôi.
Dòng điện lại một lần nữa chạy qua sừng của nó. Không chút do dự, tôi cầm lấy chiếc rìu và ném mình xuống đất.
Tia sét xanh lóe lên trên đầu tôi khi đôi mắt của con thú bắt đầu phát ra ánh sáng xanh rực rỡ tương tự. Tia sét liên tục đánh bừa bãi xung quanh con thú, gây ra những tiếng nổ điếc tai khắp nơi.
Dù tôi đã ném mình đi, nhưng tia sét vẫn lướt qua ngón chân tôi. Tôi không thể không run rẩy khi luồng điện chạy qua chân tôi và khiến tất cả các cơ xung quanh co lại.
"Kugh, gừ...!"
Kiềm chế cơn muốn chửi thề, tôi nghiến răng và ép mình đứng dậy trong khi đập chân. Ngay cả khi chân tôi không thể di chuyển tự do, tôi cũng không thể chỉ nằm đó và chờ chết. Giống như trước đây, con sói chuẩn bị lao tới khi tôi gần như bất lực vì sét đánh.
Bang!
Đó là một âm thanh mà tôi đã quá quen thuộc.
Tôi lao một cách tuyệt vọng sang một bên khi một viên đạn đại bác đen vụt qua vị trí trước đó của tôi. Khi tôi đuổi theo bóng mờ đó bằng mắt, một số cây đã nổ tung trước khi con sói dừng lại. Khi nó quay lại, nó bắt đầu trừng mắt nhìn tôi với vẻ hung dữ hơn.
Tôi không có thời gian để nghỉ ngơi. Dù chân bị chuột rút, tôi vẫn loạng choạng đứng dậy.
Có vẻ như nó còn trở nên giận dữ hơn sau khi nhận được hai cú đánh từ tôi. Con sói thè lưỡi ra và liếm dòng máu đặc chảy ra từ mũi.
Mùi máu dường như làm con thú phấn khích, tiếng gầm gừ của nó còn đáng sợ hơn trước.
Tôi cố giữ hơi thở đều đặn của mình thì đột nhiên có ai đó tiến đến gần tôi.
Tóc bạch ngân—tôi không cần nhìn mặt cũng biết đó là ai. Tôi hỏi Seria.
".....Còn Celine thì sao?"
"Chưa đâu. Cô ấy đang cố gắng ép mình đứng dậy, nhưng....."
Cơn đau dữ dội đó, tôi biết rất rõ. Nghĩ đến việc đây là lần đầu tiên cô trải qua cơn đau như vậy, ngay cả khi cô nôn ngay tại chỗ cũng không có gì ngạc nhiên.
Tôi gật đầu tỏ ý đã hiểu, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào con sói.
"Tiền bối Ian ơi, tiền bối Elsie nói là cô ấy sắp sẵn sàng rồi."
Đó là tin tức nhẹ nhõm nhất mà tôi có thể hy vọng. Tôi không muốn cho con sói thêm thời gian để lấy lại sức mạnh.
"Seria, em nghĩ mình có thể giữ con sói đó ở nguyên vị trí không? Chỉ một lần là đủ rồi."
Con sói đang ước lượng khoảng cách. Kiểu tấn công của nó luôn giống nhau. Ở khoảng cách gần, nó sẽ kéo dài cơ thể và tung ra những đòn tấn công không thể đoán trước. Khi ở xa, nó sẽ cố gắng tung ra một cú đánh mạnh và lao về phía mục tiêu để đập mạnh cơ thể.
Nếu nó vẫn trung thành với kiểu của nó, nó sẽ cố gắng đập người vào chúng tôi lần nữa. Tuy nhiên, sức mạnh ẩn chứa sau cú đập người của nó vượt quá sức tưởng tượng, và chắc chắn rằng bất kỳ ai trực tiếp tấn công nó mà không có khiên chắn sẽ bị thương nghiêm trọng.
Đó là một yêu cầu khó khăn. Tôi muốn giải thích kế hoạch của mình chi tiết hơn một chút, nhưng câu trả lời của Seria đến nhanh hơn cả tốc độ tôi có thể sắp xếp suy nghĩ.
"Em sẽ làm điều đó."
Tôi quay về phía cô khi Seria trả lời mà không chút do dự.
Như thường lệ, một cảm giác tin tưởng mạnh mẽ hiện rõ trong đôi mắt xanh sâu thẳm của cô nàng.
"Tiền bối Ian chưa bao giờ nói dối em đúng không? Không phải anh đã nói sẽ khiến em thắng sao?"
'Mình có thực sự nói rằng là sẽ giúp em ấy chiến thắng ngay cả khi đối đầu với tiền bối Delphine không?'
Có thể là tôi đã làm vậy. Rốt cuộc, chính ý niệm nhắm đến chiến thắng trong lễ hội săn bắn cũng giống như nói rằng chúng tôi sẽ vượt qua được Delphine.
'Nhưng, mọi người không phải thường coi chúng là những lời sáo rỗng sao?'
Ngay cả Elsie, người đã cố gắng hết sức, cũng còn nghi ngờ khi tôi lần đầu yêu cầu cô tham gia cùng tôi. Điều đó chứng tỏ kỹ năng của Delphine xuất sắc đến mức nào.
Nhưng mà, trong mắt Seria, thậm chí không có một tia nghi ngờ, trong mắt chỉ tràn đầy tin tưởng.
Nhìn thấy đức tin đó, tôi khẽ mỉm cười.
"...Đúng vậy. Anh sẽ giúp em thắng."
Khoảnh khắc tôi quay lại nhìn con sói—
Bụp.
Đột nhiên có thứ gì đó đẩy ngực tôi. Đó là tay của Seria. Thật bất ngờ, nhưng tôi không phản kháng vì tôi hiểu tại sao cô lại đẩy tôi.
Ngay sau đó, Seria vung kiếm và bóng tối bao trùm tầm nhìn của tôi.
Đó là một cơn gió mạnh tối đen như mực.
Tôi thậm chí còn không nghe thấy tiếng gió bị xé toạc bởi hình dáng khổng lồ đó. Cú tấn công của con sói quá nhanh đến mức tôi chỉ nhận ra khi nó đã va chạm với Seria.
Seria đã chặn được đòn tấn công chỉ bằng thanh kiếm được bao phủ bởi một luồng hào quang tối hơn bao giờ hết. Rõ ràng là từ sắc xanh thẫm của luồng hào quang, cô phải sử dụng gần như toàn bộ mana của mình.
Hào quang màu xanh của cô va chạm với thứ có thể coi là một quả cầu đại bác màu đen. Một làn sóng xung kích dường như vang vọng khắp thế giới bùng nổ theo mọi hướng.
Seria là người bị đẩy lùi. Đôi chân cô loạng choạng trên mặt đất khi cô loạng choạng bước đi trên mặt đất mà không có bất kỳ lá chắn nào để vô hiệu hóa cú va chạm. Ngay khi cô cắm thanh kiếm xuống đất, cô khuỵu xuống và nôn ra máu đen.
Dù bị thương, cô vẫn hoàn thành nhiệm vụ của mình. Tôi tra kiếm vào vỏ và cúi xuống, sử dụng độ đàn hồi tự nhiên của cơ thể để lao về phía con thú với toàn bộ lực đẩy.
Vẫn là chiến thuật như trước. Con thú há miệng cố chịu đựng cơn đau như thể muốn nói rằng nó sẽ không mắc bẫy của cùng một chiến thuật lần thứ hai.
Đôi mắt đen của nó, không có chút ánh sáng nào, nhìn chằm chằm vào tôi như thể đang chờ đợi động thái tiếp theo của tôi. Nó dường như cho rằng tôi sẽ cố gắng né tránh đòn tấn công của nó, nhưng tôi không dừng lại. Ngược lại, tôi đưa một cánh tay về phía con thú.
Cụp.
Con sói cắn vào cánh tay tôi khi nanh nó đâm vào thịt và cơ bắp của tôi với một tiếng kêu thảm thiết. Máu phun ra như một quả bị nghiền nát trong khi con thú có vẻ bối rối viết đầy trên khuôn mặt. Nó không ngờ tôi lại hy sinh cánh tay của mình như vậy.
Bàn tay còn lại của tôi sờ soạng quanh eo mình.
Đau như điên. Cơn đau rát bỏng chạy qua các dây thần kinh của tôi và truyền những cơn tê buốt dọc sống lưng. Mắt tôi đỏ hoe khi tôi nghiến chặt răng để chịu đựng cơn đau.
Mặc dù đau đớn, tôi giơ rìu lên. Lúc đó con thú mới nhận ra có điều gì đó không ổn. Tuy nhiên, nó không thể ngay lập tức rút những chiếc răng nanh đã đâm sâu vào những thớ cơ cứng cáp của tôi ra.
Đó chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng đó lại là cơ hội quan trọng nhất đối với tôi.
Bụp.
Một lần nữa, chiếc rìu lại cắm sâu vào mũi con sói.
Đó là lần thứ ba. Có lẽ vì nỗi đau đớn của tôi, lưỡi rìu đâm sâu hơn lần trước.
KRRUUUNNNNG!
Không chịu nổi đau đớn, con sói ngẩng đầu lên và tru lên. Cánh tay bị thương của tôi rơi ra khỏi hàm của nó, và tôi nhân cơ hội đó nhảy lên.
Tôi xoay tròn giữa không trung và đáp xuống đỉnh đầu khổng lồ của con ma vật. Sau đó, tôi khóa chặt cổ nó bằng cả hai chân. Dù tôi không thể siết cổ nó đến chết vì cái cổ to như thân cây của nó, nhưng mục tiêu duy nhất của tôi là ổn định cơ thể để tấn công nó một cách hiệu quả.
Tôi rút kiếm ra khỏi vỏ. Nó giống như một tia sét trắng tinh khiết.
Tôi giơ cao thanh kiếm trước khi đâm thẳng vào khe hở giữa sừng và da.
Tôi đã dùng hết sức lực của mình, và cảm giác thanh kiếm đâm sâu vào thịt đã khẳng định rằng nỗ lực của tôi không phải là vô ích.
Sau một lúc, con sói lắc đầu dữ dội trong cơn đau đớn tột cùng. Tôi không chống lại chuyển động của nó và để mình ngã xuống đất.
Thanh kiếm của tôi đã đâm sâu vào trán nó và đâm thẳng vào não. Ngay cả khi đó, con ma vật sói, với sức sống dai dẳng của nó, vẫn sống và di chuyển.
Trên thực tế, nó có vẻ tức giận hơn khi bắt đầu thở mạnh trong khi trừng mắt nhìn tôi. Một tia sáng xanh bắt đầu nhuộm màu đồng tử của nó, và sừng của nó cũng bắt đầu nhấp nháy cùng màu như thể nó sẽ bắn ra một tia sét bất cứ lúc nào.
Nhưng tôi vẫn mỉm cười.
Bởi vì tôi nhìn thấy một tia sét đánh xuống từ trên trời.
Lần thứ hai, thế giới lại chìm trong màu trắng.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com