Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 4: GÓC KHUẤT

Sau khi ăn xong thì tiếp tục làm việc, chuẩn bị cho buổi tiệc. Nàng vào trong bếp xem tiến độ đến đâu, bánh vừa được đưa vào lò nướng. Mọi người chuẩn bị rất nhiều loại bánh ngọt khác nhau: bánh kem socola, macaroon, bánh qui,v.v. Bé cũng vừa nghỉ tay.

Nàng: woa~ mọi người giỏi thật nha! Ngưỡng mộ ghê!

Tiểu Vy: thôi thôi, tao hiểu mày quá mà khỏi nói đi nha- Tiểu Vy chọc ghẹo nàng.

Nam Em: phải đó chơi với nhau riết nên tụi tao hiểu mày quá rồi! Muốn rồi chứ gì?- Nam Em hùa theo.

Nàng: thì có sao đâu, chị em với nhau không hà có sao đâu trời?!

Ngọc Châu và Thùy Tiên cũng vừa bước vào.

Thùy Tiên: riêng lần này thì tao phản đối nha, mấy lần trước thì được, lần này không được đâu!

Ngọc Châu: phải đó, phải để hai My thử trước mới được.

Nam Em: lần trước toàn chị em với nhau, lần này có hai My nên thôi đi nha!

Nàng: thì có sao đâu, cùng lắm tao làm bia đỡ đạn cho hai My thôi. Như vậy không tốt à?

Tiểu Vy: thôi thôi, lần trước mày cũng nói thế, rồi sao? Mày dùng gần hết, không phải hôm đó làm nhiều thì chắc còn CÁI NỊT.

Mâu Thủy đứng ở ngoài nghe được chữ có chữ không, cái gì mà không được với được gì gì đó rồi phải để hai My thử trước nữa??? Bộ cả đám tụi nó định làm chuyện gì động trời hả? Trong đầu chị hiện lên hàng tá câu hỏi mà đa số nó đen tối không tưởng.

Sau một hồi xì xầm to nhỏ thì cả đám cũng chuyển chủ đề khác:

Bé: Duyên, lúc sáng mày bị làm sao vậy?

Ngọc Châu: phải đó, lúc sáng tao thấy sắc mặt mày không được tốt. Có chuyện gì à?

Tiểu Vy: có gì thì cứ nói ra đi? Tụi tao là bạn thân của mày mà!

Nàng: đâu có. Tao có bị gì đâu, bây lo xa quá hà!

Thùy Tiên: thôi thôi, bạn bè nhau không. Mày không tin tụi tao à? Có gì thì nói đi, cho dù là tụi tao không giúp gì được thì cũng giúp mày nhẹ lòng hơn.

Tiểu Vy: phải đó!

Nàng: thật ra chuyện này cũng không có gì quan trọng đâu! Bây đừng có lo- nàng cười trấn an mọi người.

Bé: là chuyện gì! Nói huỵch toẹt ra đi cứ úp úp mở mở tao quạo nha!- bé không còn sức kiên nhẫn với nàng.

Thùy Tiên: bây bớt nóng, đang bầu bì, bình tĩnh.

Nàng: thôi! Nói ra mắc cỡ lắm!

Y: mày không nói đàng hoàng là tối nay phạt 10 ly nhen.

Nàng: ơ, tụi bây hùa nhau ăn hiếp tao! Huhu-nàng òa khóc.

Nàng khóc không phải vì mọi người chọc nàng mà là vì nhớ lại chuyện khi sáng nàng lại tủi thân. Cả đám thấy nàng khóc liền quýnh quáng dỗ dành. Nàng một khi đã khóc thì sẽ khóc rất lâu, hầu như mỗi lần nàng khóc đều khóc đến kiệt sức rồi thiếp đi.

Thùy Tiên: thôi thôi, không khóc tụi tao không chọc mày nữa. Mau nói ra tâm sự trong lòng mày đi!- Thùy Tiên vừa lau nước mắt vừa an ủi nàng.

Mâu Thủy ở bên ngoài nãy giờ, nghe tiếng khóc thì quýnh quáng lên. Cứ tưởng vợ mình khóc liền chạy ùa vào trong bếp.

Chị: Em đừng khóc mà ha! Chị yêu em mà bà xã-Chị vừa nói vừa dùng khăn lau nước mắt cho bé, ôm bé vào lòng.

Bé ngơ ra không hiểu gì. Rõ ràng là bé có khóc đâu, người khóc là Kim Duyên mà.

Bé: chồng ơi! Em có khóc đâu?

Chị: ủa!? Vậy ai đang khóc vậy???

Bé chỉ tay về phía nàng, người con gái đang nức nở cạnh Thùy Tiên và Tiểu Vy. Cả đám nãy giờ đã cố gắng dỗ nàng nhưng không thành. Chị sau khi nhận ra Hương Ly không khóc cũng an tâm,  đến khi biết được chủ nhân của tiếng khóc thì đành bất lực.

Chi: phen này thì toang rồi! Lyli lúc khóc còn dỗ được chứ...Kim Duyên thì chị xin đầu hàng.

Chị đỡ trán thở dài. Ngoài Khánh Vân và mẹ nàng ra thì từ trước đến giờ chẳng ai có thể dỗ nàng nín khóc cả!

Chị: mà sao Duyên khóc vậy???

Tiểu Vy: em cũng có biết đâu. Em chọc nó có chút xong nó khóc nãy giờ nè, em dỗ mãi mà Duyên không nín.

Chị: con Vân mà biết được là nó nhai đầu mày luôn đó, kiếm cách dỗ đi.

Cả đám bây giờ chỉ biết nhìn nàng khóc.

Chị: thôi để chị gọi Khánh Vân đến, chỉ có nó là đủ khả năng dỗ con bé nín thôi- chị rút điện thoại ra chuẩn bị gọi thì nàng ngăn lại.

Nàng: chị đừng gọi hức...Vân đang...h..họp hix...chị ấy... không thể nghe máy đâu...huhu- nàng vừa nói vừa khóc nức nở.

Chị: nhưng em cứ khóc thế này thì...

Nàng:...hix...hức...hức...oa oa-nàng vừa khóc vừa lắc đầu nguầy nguậy.

Mâu Thủy cũng chỉ đành nhìn nàng khóc, bất lực thêm bất lực. Chị cũng chẳng buồn hỏi chuyện khi nãy nữa.

*ting*
Tiếng lò nướng vang lên. Bánh đã ra lò. Trông cái nào cũng bắt mắt và hấp dẫn. Hương Ly mang đến trước mặt nàng một vài cái bánh.

Bé: nè chẳng phải mày nói muốn ăn bánh sao? Đây mau ăn đi ha!

Nam Em nãy giờ im lặng cũng lên tiếng.

Nam Em: ừm đúng đó! hồi nãy mày nói muốn ăn bánh mà, giờ làm xong rồi nè!- Nam Em đưa một cái bánh trước miệng nàng- nào aaa đi!- Nam Em cố gắng dỗ ngọt nàng.

Nàng lắc đầu, ngồi khóc.

Thùy Tiên: thôi tạm thời cho nó
lên phòng nghỉ ngơi đi lát nó mệt rồi ngủ một giấc sẽ không sao đâu.

Y vừa từ ngoài về, định đi mua chút cà phê và quà cho em, nghe việc nàng khóc thì cũng nhanh chóng về nhà để xem tình hình.

Y: haizz...đưa nó lên phòng nghỉ cho khách đi.

Thùy Tiên đưa nàng lên phòng rồi cả đám phân công cho nhau làm nốt mấy việc cuối. Sau khi hoàn thành thì cũng là 4h30 chiều. Giờ chỉ việc chờ em về là nhập tiệc.

Tiểu Vy: cuối cùng cũng xong!

Bé: không biết Kim Duyên thế nào rồi nữa?

Thùy Tiên: để em lên coi Kim Duyên thế nào rồi báo cho mọi người biết.

Nói xong Thùy Tiên nhanh chóng lên lầu xem nàng thế nào, Ngọc Châu cũng đi theo. Cả hai rón rén mở cửa phòng ,không thấy động tĩnh, nàng đã ngủ say. Hai người thở phào, cuối cùng nàng cũng nín rồi. Lặng lẽ xuống lầu.

Nam Em: sao? Thế nào rồi? Nó ngủ chưa?- Nam Em sốt ruột hỏi.

Thùy Tiên: ổn rồi. Nó ngủ say lắm! Nhưng mà...

Ngọc Châu: 2 mắt nó sưng húp hà. Nhìn tội lắm!

Cả đám nghe xong cũng bất lực. Mong Khánh Vân mau đến đón nàng về nhà. Mâu Thủy sực nhớ ra gì đó liền hỏi.

Chị: mà nè! Vụ tụi em nói cái gì mà không được rồi phải để bà My thử trước là gì vậy, rồi đã vậy mấy lần trước còn không đủ gì đó là gì thế???

cả đám nhìn nhau không hiểu lời chị nói, bé ngẫm một chút cũng hiểu ra:

Bé: a! Ý chồng nói là vụ ăn bánh ý hả?

Chị: chồng cũng có biết đâu! Nghe tụi em nói cái gì mà không được với gì gì đó chị không hiểu gì hết á.

Tiểu Vy lên tiếng giải thích:

Tiểu Vy: à! Là vầy nè. Tụi em là một đám chơi với nhau từ nhỏ. Mỗi năm đều tổ chức sinh nhật cho nhau, mà năm nào con Duyên nó cũng đòi ăn bánh trước hết á. Nó bảo nó thử trước coi ngon không mà năm ngoái nó ăn gần hết bánh của người ta, nên là năm nay tụi em rút kinh nghiệm không cho nó ăn để bánh cho hai My. Mà nói vậy thôi chứ tụi em đã chuẩn bị cho nó rồi ai mà có dè...

Chị đến đây cũng hiểu ra. Thì ra chỉ là ăn bánh thôi mà chị toàn suy nghĩ bậy bạ. Haizz
______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com