1.6
Cầm trứng gà mẹ chồng gửi, Hàn Nhạc cất kỹ.
*
Thời tiết dễ chịu, Khương Điềm bước ra khỏi ngõ. Cô ngẩng đầu nhìn, bầu trời xanh thẳm, mây trắng lững lờ trôi, nắng ấm chan hòa.
Khương Điềm quyết định ghé tiệm cơm quốc doanh gần đó, muốn ăn một bát mì thịt kho chay.
Cách đó không xa, vài người đàn ông nhìn Khương Điềm mà không nói gì. Một người trong số họ, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc chẳng thể giấu nổi, thần sắc có phần mê đắm.
Làn da trắng như tuyết, sáng bừng lóa mắt.
Gió xuân thổi qua, phác họa vòng eo thon nhỏ mà một tay có thể ôm trọn.
"Cô này là ai vậy?"
"Tôi thấy cô ấy từ ngõ bên khu nhà máy thép đi ra."
Một người đàn ông nói: "Đi hỏi thăm xem."
Người này chính là con trai của giám đốc nhà máy thép. Những người kia đều đi theo hắn. Nghe hắn nói vậy, lập tức có người chạy vào ngõ hỏi thăm.
Triệu Hiên lộ vẻ nhất định phải có được.
Cô gái này, hắn nhất định phải cưới!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com