Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Lộ Tẩy

Hà Nội lại mưa rào, rèm cửa thỉnh thoảng lại va đập vào sắt song, lạch cạch. Lòng tôi rối như tơ vò, cảm xúc như dòng chảy nhỏ lạc đường, chảy mãi, miên man không tìm thấy cửa sông, con gái tuổi mới lớn, tâm tư nhạy cảm, rất để ý cái nhìn của người khác về mình. 

Tôi biết, nếu mình không làm gì sai thì chẳng có gì phải sợ cả, nhưng mỗi lần phải đối mặt với hàng chục con mắt nghiền ngẫm đau đáu xung quanh, tôi lại cảm giác bản thân mình chẳng khác nào một kẻ phạm tội. 

''Hôm nay Trâm nghỉ, bàn Huệ trực nhật thay nhé'' Trung lớp trưởng đứng lên trên bục giảng, đọc kế hoạch tuần tới cho lớp rồi nhìn xuống chỗ Huệ. 

''Ờ'' Huệ chề môi 

Tôi nhìn chằm chằm vào ghế trống của Trâm chán chường. Không biết nó có bị làm sao không?

''Vẫn còn mặt dày đi học được à?'' Đám bạn của Uyên ngồi cạnh nó, cố tình nói thật to để tôi nghe tiếng, ánh mắt lườm nguýt hiện đầy trên mặt, méo mó đến mức khó ưa. 

''Chứ không đi học lại tụt hạng liên miên như ai kia thì nhục lắm'' Huệ đang lau bảng đứng chống nạnh nhìn sang chỗ Uyên nhếch mép, xung quanh sặc mùi thuốc súng, tôi thở mạnh gập sách vở kéo Huệ ra ngoài. 

''Lát nữa đến nhà Trâm với tao đi'' 

''Mày có làm gì nó đâu, sao phải đến?'' 

''Đến xem nó bị làm sao, khổ thân, uống phải nước.....đái'' Tôi bặm môi lí nhí 

''Con chó kia, rõ ràng là nó làm, cay vãi'' Huệ bực mình xả nước, lớn giọng chửi Uyên

''Tao nghĩ là không phải nó đâu'' Tôi xoay người cau mày, Uyên tính tình đỏng đảnh, kiêu ngạo hiếu thắng nhưng thật ra nó không phải người xấu, hồi mới nhận lớp, nó suốt ngày rủ tôi đi canteen, nói với tôi đủ thứ trên đời, nếu không phải vì Khang, có lẽ tình bạn giữa tôi với nó cũng không đến mức tệ đến vậy.

''Mày có nghĩ gì không? Nước đấy là cho bọn con trai uống, sau còn thừa mới đến bọn mình, nếu mà có đứa bày trò thì nó muốn nhắm vào mấy thằng con trai chứ không phải bọn mình'' 

''Cũng đúng, thế chúng nó nhắm vào thằng nào?'' 

''Thằng Khang nổi nhất trong đám đấy, có khi là nó''

Thật ra Khang có khả năng bị chúng nó chơi xấu nhiều nhất trong đám con trai nhưng cũng chưa chắc, mấy đám con trai lớp tôi nhìn có vẻ ngoan ngoãn nhưng có lần vô tình đi vệ sinh, tôi thấy chúng nó rủ nhau hút thuốc, kết quả làm cháy dây điện của cả khối, Chi bảo thật ra thằng nguy hiểm nhất lớp tôi không phải là thằng Đức mà là Kiên lớp trưởng, chỉ có điều nhà nó cơ to, nó cũng kín miệng, nên mới không bị lộ ra ngoài. 

''Mà này, dạo này thằng Đức cứ sao ấy, nó thích mày à?''

''Không biết nữa'' Tôi chán chường đảo mắt xuống dưới sân, bắt gặp Khang đang chơi bóng rổ với Khôi, dường như mọi sự bực tức của tôi đều không ảnh hưởng gì đến cậu ấy, tất cả những bất ổn và bức bối mà tôi có, cuối cùng lại gom thành một lưỡi cưa, cứa đau chính bản thân mình, tự đa tình rồi tự nhận tổn thương. 

''Nhìn gì mà đăm chiêu thế?''

Tôi giật mình, thu ánh mắt bước vội vào lớp thì bị Huệ kéo lại

''Minh với Đức đang làm gì ở trong nhà vệ sinh ấy'' Huệ cau mày

''Đi vệ sinh'' Tôi ảo não

''Không, mày theo tao'' Huệ lôi tôi đến trước cửa nhà vệ sinh nam, chống nạnh gào lên oang oang, mấy người đi ngang qua cũng đồng loạt nhìn về phía này, ngay cả Khang đang đứng dưới sân trường cũng ngước đầu lên nhìn.

''Khánh Minh, ra đây''

''.....''

''Khánh Minh, tớ đếm đến ba không ra thì đừng có trách''

''Khánh Minh.... một..... hai......ba....'' 

Rầm......

Cửa nhà vệ sinh bật mở, tôi nuốt nước bọt gãi đầu, Huệ lờ đi hàng chục con mắt ngỡ ngàng đang chăm chú nhìn vào nó, cứ vậy tiếp tục gào

''Khánh Minh....''

''Cậu có bị điên không? Đây là nhà vệ sinh nam'' Minh đau đầu chạy ra, bản mặt xấu hổ muốn tìm ngay lỗ cho Huệ nhảy xuống, tôi thấy cũng không cần đâu, nó không ngại, đào cho tôi chui xuống là được rồi.

''Cậu làm gì trong đấy với thằng Đức thế''

''Chỗ này thì làm được gì ngoài đái với ỉa không?''

''.......''

Tôi cúi thấp đầu nhìn đôi dép lê dưới chân, Đức từ lúc nào đã chạy theo ra rồi

''Tò mò đến thế à?''

Tôi ngẩng đầu nãy giờ vẫn cúi, quả quyết rời đi

''20cm'' 

''.......'' 

''Tò mò nữa không?'' 

''Có cần tao nói cho mày biết đứa nào đái vào nước của con Trâm không?'' Đức nói vọng đằng sau tôi, tôi nhíu mày dừng lại. 

''Muốn biết thì đi theo tao'' 

***

Trên sân thượng gió lớn, hoàng hôn đậu trên những ô cửa lặng thinh, tôi ngồi lên đống bàn lộn xộn, đong đưa đôi chân ngắn im lặng chờ Đức nói

''Đừng có ngồi thế, tao bối rối lắm đấy'' Đức khoanh tay quét mắt lên người tôi, gió lạnh thổi bay vạt váy, tôi nhíu mày nhảy xuống, ra một góc ít gió nhất đứng yên. 

''Không phải mày bảo nói cho tao biết đứa nào đái vào à?'' 

''Lớp này làm chó gì có đứa nào dám làm thế, toàn lũ nhát như cáy'' 

Tôi mím môi giương mắt nhìn Đức, lớp tôi hầu hết đều là mấy đứa mọt sách, cả ngày chỉ biết cắm đầu vào học, chỉ có một thành phần bất quy tắc duy nhất là nó, chỉ có nó mới có gan làm chuyện này, tôi không muốn kết tội nó, dù gì cũng chưa chắc là nó làm, nên đành im lặng. 

''Tao làm đấy, mày không ngạc nhiên à?'' Đức tiến đến chỗ tôi, như có như không đứng bên cạnh tôi, tay vịn vào lan can thở ra mấy câu nhẹ hẫng. 

''Không'' 

''Sao? Bị chúng nó nhìn bằng ánh mắt đặc biệt vui không?''

 Tôi lặng người nhìn Đức, không biết có phải do tôi quá nhạy cảm hay không, chỉ thấy trong ánh mắt ti hí không rõ ấy lại nhuốm lên vẻ bi thương, mảnh trời đằng xa ngả sắc đỏ tàn trên vai áo nó, con ngươi đen thăm thẳm kia lại như được phủ một tầng hơi nước. 

''Mai tao khác nói với chúng nó chuyện này là tao làm, giải oan cho mấy con ngu như mày'' 

''Mày không sợ chúng nó kì thị à?'' 

''Chúng nó có bao giờ hết kì thị tao, mày bị ngu à?'' 

''Thế sao mày phải làm mấy chuyện này?'' 

Mặc dù nó cũng có những góc khuất của riêng nó, nhưng nó làm mấy chuyện này cũng không thể chấp nhận được. 

''Tao ghét thằng công tử bột đấy, ghét thì làm thôi'' 

''Cậu ta cũng không đến mức quá đáng ghét đến thế'' Tôi nhỏ giọng lầm bầm 

Khang từ nhỏ được nuông chiều, tính cách chắc chắn ngạo mạn, ngông cuồng, cộng thêm việc cậu ta học giỏi, bố mẹ lại giàu, chẳng có lí do gì để Khang phải tự ti cả. 

''Mày thích nó à?" Đức xoay người lại đối diện tôi 

''Sao tao phải nói cho mày biết?'' Tôi đảo mắt 

''Tao nói cho mày biết chuyện này bởi vì tao thích mày'' 

Đức yên lặng nhìn tôi, chân dài áp sát, tôi nuốt khan lùi lại theo bản năng, tôi vẫn luôn sợ nó, tôi sợ điệu cười bất cần trên khuôn mặt nó, sợ cả đôi mắt ti hí mỗi khi nó nhìn chằm chằm vào tôi, đốt ngón tay tôi run lên, tôi đã rất cố gắng để ngăn không cho câu chữ trong miệng sắp nói ra lộn xộn. 

''Ờ'' 

''Mày có thích tao không?'' 

''Tao......'' 

''Không'' Cánh tay thon dài kéo lấy người tôi, ánh nắng chiều tà ấm áp, hương thơm bạc hà thoảng bay, chưa nhìn thấy bóng đã nghe thấy tiếng, Khang chậm rãi chắn trước mặt tôi, sắc mặt ửng hồng, chắc cậu vừa chơi bóng rổ xong. 

Thiếu niên cứ vậy kéo tôi đi, tôi bước theo Khang, lại theo cảm xúc khó nói nào đó xoay người lại nhìn, chỉ thấy Đức đứng đấy, bóng lưng cao lớn sừng sững, có vẻ như rất cô đơn. 

''Nhìn cái gì mà nhìn?'' Khang gạt tay tôi ra, nhíu mày khó chịu 

''Nó bảo nó làm'' 

''Không phải nó thì thằng đéo nào'' Khang khẳng định chắc nịch 

''Tớ thấy nó cũng hơi hơi đáng thương.....'' 

''Thương đéo gì, nó mới khai có tí cậu đã mủi lòng rồi, sao tớ làm cho cậu bao chuyện cậu không mủi lòng đi, trap boy vừa làm tí chuyện tốt đã xem là lãng tử quay đầu rồi'' 

Tôi á khẩu không cãi lại Khang.

''Nhưng tớ thấy.....'' 

''Im mồm, nó đang thao túng cậu đấy, đéo biết fuck mấy chục con ở trong trường rồi nữa, thích để thịt đấy, thích nữa không?'' 

Tôi rụt người lại, bắt đầu thấy hơi lợn cợn buồn nôn, Khang không nói nữa, cứ vậy kéo tôi xuống, chẳng nói chẳng rằng gì ra tận nhà để xe. 

''Không đi đến nhà Trâm à?'' 

''Có'' Tôi ngồi yên vị trên xe Khang không ho he câu nào nữa, thu đến mang đi cùng những cơn gió heo may, cả thành phố chìm trong sắc vàng ấm áp,, giống như thước phim bị cũ đi, một vẻ ấm áp mà mờ nhạt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com