Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Np

*LƯU Ý: NÀY LÀ AI VIẾT KHÔNG PHẢI MÌNH. Do đam mê chỉ biết viết ý không biết trình bày, nên nhờ con AI tạo ra để thoải niềm mong ước hoi :333

Plt1

*Chương 1: Bí Mật Gia Tộc và Cuộc Trọng Sinh**

Phương Tố Thần thức dậy, cơ thể nặng nề như vừa trải qua một giấc mơ dài. Ánh sáng mờ ảo của bình minh chiếu vào căn phòng, nhưng không làm dịu đi cảm giác bức bối trong lòng. Y đã trọng sinh.

Kiếp trước, Phương Tố Thần là một Beta bình thường, sống trong cái bóng của gia tộc Phương gia, nơi quyền lực và phép thuật là những thứ được tôn thờ. Nhưng điều khiến y không thể nào quên chính là bí mật mà y đã phát hiện ra về gia tộc này. Gia tộc Phương có một hệ thống huyết thống phức tạp, nơi những người mang tên "Yến" có số phận không khác gì những con cờ trong bàn cờ quyền lực.

Những "Yến" không phải là những người bình thường, mà là những cá nhân mang trong mình sự tinh túy của dòng máu gia tộc, là công cụ để duy trì và phát triển huyết thống thuần chủng. Các "Yến" phải sống theo những quy tắc nghiêm ngặt, từ lúc còn bé, phải chịu sự huấn luyện khắc nghiệt. Bọn họ chỉ có thể kết hôn với những người thuộc dòng máu đặc biệt trong gia tộc, tạo ra những thế hệ con cái ưu tú. Những viên đá quý màu tím đeo trên cổ là biểu tượng cho sự sở hữu và kiểm soát, khiến cho những "Yến" không thể chạy trốn, không thể tự do.

Trong kiếp trước, Phương Tố Thần đã nhìn thấy đủ sự lạnh lùng, đau khổ và những điều khuất  mà gia tộc đã che giấu.  Chịu sự nhục nhã, phản bội từ kiếp trước, nỗi chết oan không ai biết đến và bị tước đi tình yêu.

Phương Tố Thần đã quyết định phá hủy chính mình, phá hủy đi thứ nằm trong các điều kiện trở thành Yến, để thoát khỏi vòng vây của gia tộc. Trong đêm tối, y đã rời bỏ mọi thứ, không một lời từ biệt. Đó là quyết định duy nhất mà y cho rằng có thể giúp mình sống tự do. Nhưng, dù y đã cố gắng trốn chạy, không ai có thể rời khỏi tầm mắt của gia tộc này.

---

**Chương 2: Cuộc Truy Đuổi Và Những Liên Minh Bất Đắc Dĩ**

Phương Tố Thần dừng lại trong một khu rừng vắng, hơi thở hổn hển, tay run run nắm chặt chiếc ba lô đã cũ. Dù đã chạy cả đêm, nhưng y vẫn cảm thấy sự đe dọa của những bước chân phía sau mình. Gia tộc không phải là thứ dễ dàng bỏ qua. Mọi người trong gia tộc đều đã được huấn luyện để truy tìm và bắt giữ những người trốn chạy, đặc biệt là những "Yến" như y.

Cảm giác bị bao vây, bị săn đuổi như con mồi khiến Phương Tố Thần không thể thở nổi.
  khoảnh khắc đó, Phương Tố Thần cảm thấy sự thỏa hiệp là lựa chọn duy nhất.

---

**Chương 3: Quay Về Và Định Mệnh Không Thể Tránh**

Cuối cùng, Phương Tố Thần không thể thoát khỏi bàn tay của gia tộc.Những Alpha như Phương Tư Nhược, Phương Ngọc Dung, và Phương Tư Vũ đã tìm thấy y và đưa y trở lại, không thương tiếc. Gia tộc này không khoan nhượng, và những "Yến" như Phương Tố Thần, dù là Beta, cũng không thoát khỏi số phận đã định.

“Em sẽ không bao giờ thoát khỏi đây đâu,” Phương Tư Nhược nói, ánh mắt đầy sự khinh bỉ. “Em chỉ là một công cụ, Tố Thần. Hãy nhớ lấy, gia tộc này là tất cả.”

Phương Tố Thần không trả lời. Y chỉ im lặng nhìn, cảm giác tuyệt vọng như một cái gai trong tim. Y đã từng mơ ước được tự do, nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là những ký ức mờ nhạt. Những viên đá quý màu tím vẫn còn hiện diện trên cổ y, là dấu hiệu của sự sở hữu, là thứ không thể xóa bỏ.

Ngày đám cưới của Phương Tố Thần được tổ chức, gia tộc đã làm tất cả để ép buộc y chấp nhận vai trò của một "Yến". Mọi chuyện đã được an bài. Phương Tố Thần không còn cách nào khác ngoài việc khuất phục.

---

**Chương 4: Giam Cầm Và Sự Không Lựa Chọn**

Đám cưới đã diễn ra theo đúng kế hoạch. Phương Tố Thần bị đưa vào cuộc sống của một phu nhân, phải sinh con cho gia tộc, phải tuân thủ mọi quy tắc nghiêm ngặt.

Cổ Phương Tố Thần vẫn mang những vết cắn sâu, là dấu hiệu của sự sở hữu, của quyền lực mà y không thể chạy trốn. Dù có bao nhiêu lần cố gắng vùng vẫy, y vẫn không thể thoát khỏi sự kiềm tỏa đó. Dần dần, Phương Tố Thần chỉ còn biết im lặng, sống trong cái vòng tròn quẩn quanh ấy, nhìn những người xung quanh và chấp nhận số phận.

Một ngày, trong những khoảnh khắc trống rỗng, Phương Tố Thần tự hỏi mình: Liệu có bao giờ y được sống tự do, hay chỉ là một con cờ trong bàn cờ quyền lực của gia tộc này?

@@@@@@@@

Ptl2
**Chương 1: Trọng Sinh và Thoát Khỏi**

Phương Tố Thần tỉnh dậy trong một căn phòng lạ lẫm. Cảm giác đau đớn đột ngột ùa về, như thể một vòng xoáy kỳ lạ đang xé nát tâm hồn cậu. Cậu không thể hiểu được, không thể lý giải tại sao mình lại nằm ở đây. Dù vậy, ký ức của kiếp trước, cái chết oan uổng của bản thân, rõ ràng vẫn hiện hữu trong tâm trí cậu. Cái chết của Phương Tố Thần kiếp trước không phải là cái chết bình thường. Cậu bị phản bội, bị hãm hại bởi chính những người cậu yêu thương.

"Kiếp trước, em đã chết vì cái gì?" Phương Tố Thần thì thầm, đôi mắt mông lung nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh sáng mặt trời đang chiếu rọi vào căn phòng đầy bí ẩn.

Ký ức về gia tộc Phương, về những người Alpha mạnh mẽ như Phương Tư Vũ, Phương Ngọc Dung, và những Omega như Phương Tố Liên vẫn ám ảnh cậu. Những người này đều có mối quan hệ huyết thống chặt chẽ, họ yêu thương nhau, nhưng lại không thể tránh khỏi những âm mưu và bí mật đen tối.

Cậu nhớ rõ, cái tên Yến Thanh – một Alpha thuần chủng với độ thuần chuẩn lên đến 96%, chính là người đã khiến cậu rơi vào cái chết đó. Yến Thanh, một kẻ xuyên không từ một thế giới khác đến, đã cướp lấy vị trí của cậu, mê hoặc những người yêu thương cậu, khiến họ quên đi tình yêu dành cho cậu mà trao trái tim cho hắn.

“Chết là sự giải thoát,” Phương Tố Thần thầm nghĩ. “Nhưng trọng sinh... Có lẽ là một cơ hội để thay đổi mọi thứ.”

Cậu không còn muốn trở lại gia tộc này, không muốn tiếp tục bị vướng vào cái trò chơi quyền lực mà họ đang giăng ra. Cuộc sống này, kiếp này, cậu sẽ sống cho chính mình.

Nhưng những người kia, những kẻ đã từng yêu thương cậu, vẫn chưa từ bỏ.

**Chương 2: Ký Ức Đen Tối**

Phương Tố Thần không ngừng chạy trốn. Sau khi biết được sự thật về gia tộc của mình – về những kẻ gọi là “Yến” – cậu không thể chịu đựng thêm. Trong gia tộc Phương, người mang danh “Yến” như cậu phải tuân theo một hệ thống hà khắc, một thế giới không có tự do, không có tình yêu đích thực. Họ phải lấy nhau, sinh con, giữ gìn huyết thống. Mọi thứ đều được điều khiển bởi những quy tắc chặt chẽ, bất biến.

Những viên đá quý màu tím, là biểu tượng cho những người Yến, chính là thứ cản trở tự do của họ. Những viên đá này được khảm vào da của Yến, như một dấu hiệu rằng họ không thể trốn thoát, không thể thoát khỏi sự kiểm soát của gia tộc.

Phương Tố Thần nhớ rõ lần đầu tiên mình thấy viên đá tím trên tay của Yến Thanh. Hắn ta đã nói rằng đó là dấu hiệu của Yến. Nhưng trải qua kiễp trước, cậu giờ đây không muốn trở thành một phần của hệ thống đó. Cậu muốn phá vỡ tất cả, muốn tìm một lối thoát cho mình.

Cậu đã làm điều đó. Cậu đã phá hủy chiếc vòng đá, tự tay cắt đứt sự ràng buộc với gia tộc Phương, rồi bỏ trốn vào đêm tối, để sống cuộc đời tự do mà mình mong muốn.

Nhưng mọi thứ lại không đơn giản như vậy.

**Chương 3: Kẻ Tìm Kiếm**

Những ngày tháng tự do của Phương Tố Thần không kéo dài lâu. Chỉ một thời gian ngắn sau khi cậu chạy trốn, Phương Tư Vũ, Phương Ngọc Dung, và Phương Ngọc Thanh đã phát hiện ra cậu mất tích. Họ bắt đầu điên cuồng tìm kiếm cậu, như thể không thể sống thiếu cậu.

“Cậu ấy ở đâu rồi?” Phương Tư Vũ, Alpha mạnh mẽ nhất trong gia tộc, gầm lên. Ánh mắt đầy giận dữ, nhưng cũng không kém phần lo lắng. “Chúng ta không thể để mất cậu ấy thêm lần nữa.”

Phương Ngọc Thanh, một Alpha khác trong gia tộc, không nói gì, chỉ lặng lẽ theo sau. Đôi mắt của hắn đầy khắc khoải, như thể tìm kiếm điều gì đó mà hắn không thể giải thích.

Phương Tố Liên, Omega của gia tộc, im lặng nhìn họ. Anh cũng đang suy nghĩ xem có cách nào khiến cậu yên vị với thân phận Yến không. Sự toan tính, điên cuồng cũng không thua kém Alpha.

Cuối cùng, họ đã tìm thấy cậu. Phương Tố Thần đang đứng bên ngoài, gần một khu vườn nhỏ, nơi cậu đã từng mơ ước về cuộc sống tự do. Bên cạnh là người yêu cậu, người ở kiếp trước cậu nợ tình rất nhiều Nhìn cậu thân mật với kẻ đó, khiến họ không kiềm được nỗi lên bão tố.

“Phương Tố Thần!” Phương Tư Vũ hét lên, đôi mắt đỏ ngầu vì giận dữ của một hùng thú đang phát điên khi lãnh thổ bị xâm chiếm.

Phương Tố Thần lắc đầu, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh. “Tôi không phải là của các người. Tôi là tôi, không phải là công cụ hay con cờ trong trò chơi quyền lực của các người.”

Phương Ngọc Thanh tiến lên một bước, nhìn cậu với ánh mắt đầy khổ sở. “Nhưng chúng ta yêu cậu, Tố Thần. Chúng ta cần cậu. Cậu là một phần không thể thiếu trong gia tộc này.”

“Không!” Phương Tố Thần hét lên, cảm giác uất ức trào lên trong lòng. “Tôi không muốn nữa! Các người chỉ yêu bản thân mình, các người không bao giờ thực sự yêu tôi.”

Và rồi, mọi thứ sụp đổ. Phương Tố Thần quay lưng bỏ đi, nhưng chưa kịp chạy xa, cậu bị Phương Tư Vũ giữ lại. “Cậu không thể chạy trốn nữa,” Phương Tư Vũ nói, giọng trầm thấp đầy đe dọa. “Cậu là của chúng tôi, và cậu sẽ phải trở lại.”

**Chương 4: Giam Cầm**

Ngày cưới của Phương Tố Thần đã đến.

Cậu không còn sức để phản kháng nữa. Những lời nói, những cuộc tranh cãi đều trở nên vô nghĩa. Cậu bị giam cầm trong một ngôi nhà không cửa sổ, không tự do. Phương Tư Vũ, Phương Ngọc Dung, và Phương Ngọc Thanh đã ép buộc cậu phải tiếp nhận vị trí của Yến. Họ không cho cậu một sự lựa chọn nào khác.

Phương Tố Thần đứng trong lễ đường, nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc nhưng lại không hề thân thuộc. Cậu cảm thấy như mình đang đứng giữa một đám đông xa lạ, một đám đông mà cậu không thuộc về.

“Đây là cuộc sống của tôi sao?” Phương Tố Thần nghĩ, đôi mắt nhắm lại. “Chỉ có thể nhìn họ, chỉ có thể sinh con cho đến hết đời...”

Lời thề nguyện trong lễ cưới vang lên, nhưng đối với cậu, đó chỉ là sự kết thúc của một cuộc đời.

//////////////////////////

Ptl3
Dưới đây là một phiên bản khác biệt hơn, thay đổi diễn biến và lời thoại để tạo ra sự mới mẻ nhưng vẫn giữ được nội dung và không khí căng thẳng, cảm xúc từ đoạn văn trước:

---

**Chương 1: Kiếp Trước và Trọng Sinh**

Phương Tố Thần mở mắt trong đêm tối, mùi đất và không khí lạnh lẽo bao quanh khiến cậu cảm thấy ngột ngạt. Cả thế giới như đã rời xa cậu, nhưng cậu lại không chết. Tại sao lại như vậy? Cậu nhớ rõ kiếp trước mình đã bị hãm hại, bị phản bội ngay trong chính gia tộc mình, và chết trong đau đớn.

“Cậu ấy đã đi đâu rồi?”

Câu hỏi của Phương Ngọc Dung vọng đến từ ngoài phòng, và rồi một bóng dáng cao lớn của Phương Tư Vũ xuất hiện, đôi mắt sáng như lửa. Họ không hề biết, tất cả chỉ là một giấc mơ dài mà cậu phải chịu đựng. Phương Tố Thần bây giờ không còn muốn nhìn thấy những kẻ đã từng gọi mình là gia đình, những người đã từng yêu thương cậu và rồi lại quay lưng.

Kiếp trước, những Alpha mạnh mẽ như Phương Tư Vũ, Phương Ngọc Thanh đã bị mê hoặc bởi Yến Thanh – một kẻ đến từ một thế giới khác, với sức mạnh áp đảo, thuần chủng tới mức 96%. Hắn đã lôi kéo họ về phía mình, khiến tình yêu của họ với Phương Tố Thần trở thành dối trá. Cậu chết vì sự phản bội đó, nhưng khi trọng sinh, cậu đã không còn là đứa con ngây thơ nữa.

Bất giác, Phương Tố Thần nhớ lại những viên đá quý tím, những chiếc vòng kiểm soát “Yến” trong gia tộc. Những viên đá ấy chính là thứ đã giam cầm cậu trong kiếp trước, thứ gắn cậu với những quy tắc không có lối thoát. Nhưng lần này, cậu đã quyết định sẽ không để lịch sử lặp lại.

**Chương 2: Chạy Trốn Và Khám Phá**

Sau khi trọng sinh, Phương Tố Thần không còn là đứa trẻ yếu đuối như trước nữa. Cậu không còn muốn sống trong cái thế giới mà gia tộc Phương tạo ra, nơi mà tình yêu chỉ là công cụ để thao túng. Phương Tố Thần tìm ra cách phá vỡ vòng kiểm soát, tự do bước ra ngoài, để tìm kiếm một con đường mới.

Một đêm, khi tất cả đã chìm vào giấc ngủ, cậu lén lút bỏ đi. Những ánh đèn đường mờ ảo chiếu xuống, chỉ có tiếng bước chân của cậu trong đêm khuya là vang vọng. Nhưng, tự do chưa bao giờ là một điều dễ dàng. Khi cậu vừa dám bước qua cánh cổng lớn của gia tộc, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, như một lời cảnh báo.

Cậu chạy, nhưng chỉ một lúc sau, Phương Tư Vũ đã đứng chắn trước mặt cậu, ánh mắt không giận dữ mà là sự thất vọng.

“Em vẫn không hiểu sao?” Phương Tư Vũ nói, giọng trầm thấp. “Cậu là một phần của gia tộc này. Cậu là người của chúng ta, chúng ta không thể sống thiếu em.”

Phương Tố Thần lắc đầu, cảm giác nghẹn ngào trong cổ họng. “Không. Tôi không muốn thuộc về bất cứ ai nữa. Tôi không phải là món đồ mà các người có thể chiếm hữu.”

**Chương 3: Những Người Tìm Kiếm**

Cậu biết mình không thể trốn chạy mãi, và như cậu đã dự đoán, một ngày, Phương Tư Vũ và những người khác lại tìm ra cậu. Họ đến từ bốn phương tám hướng, như những kẻ săn mồi.

Phương Ngọc Thanh, với khuôn mặt lạnh lùng, vẫn luôn là một kẻ nguy hiểm đối với cậu. Hắn không nói gì, chỉ lặng lẽ bước tới gần. Từ ánh mắt của hắn, Phương Tố Thần cảm nhận được sự chiếm hữu và ép buộc.

“Em không thể trốn mãi được đâu, Tố Thần.” Phương Ngọc Thanh lên tiếng, lời nói dịu dàng nhưng sắc bén. “Chúng tôi đã là của nhau từ lâu rồi, em không thể thay đổi được điều đó.”

Phương Tố Thần nuốt nước mắt, đứng thẳng người đối diện với họ, đôi mắt đầy quyết tâm. “Nếu yêu tôi thật lòng, thì đừng ép tôi trở lại. Đừng giam cầm tôi trong cái vòng luẩn quẩn này nữa.”

Phương Ngọc Dung, người ít khi lên tiếng, lúc này lên tiếng, giọng khản đặc: “Cậu có thể không quay về, nhưng chúng tôi không thể sống thiếu cậu. Phương Tố Thần, hãy hiểu một lần nữa, chúng tôi yêu cậu. Không có cậu, chúng tôi chẳng thể làm gì.”

Nhưng Phương Tố Thần đã quá mệt mỏi với những lời hứa hão huyền. “Yêu tôi mà vẫn ép tôi sống trong cái thế giới này sao?” cậu cười khẩy. “Các người không hiểu, tình yêu không thể là sự giam cầm.”

**Chương 4: Cuộc Sống Bị Đánh Đổi**

Cuối cùng, họ bắt được cậu. Phương Tư Vũ, Phương Ngọc Dung và Phương Ngọc Thanh đã không cho cậu bất kỳ lựa chọn nào. Họ ép buộc cậu trở lại, mặc dù cậu đã kháng cự và phản kháng suốt chặng đường dài.

Khi cậu thức dậy trong căn phòng lạnh lẽo ấy, không gian xung quanh đều vắng lặng, chỉ còn lại tiếng bước chân của những người canh gác.

Phương Tố Thần ngồi yên, đôi mắt đờ đẫn nhìn vào bức tường trước mặt. Cậu không còn muốn phản kháng nữa. Cậu biết rằng, dù có cố gắng thế nào, cuối cùng, cậu vẫn phải gật đầu chấp nhận cái số phận này.

Và ngày lễ cưới cũng đến. Phương Tố Thần đứng giữa đại sảnh, ánh đèn vàng ấm áp chiếu sáng trên những bộ trang phục sang trọng, nhưng trong lòng cậu chỉ còn lại sự trống rỗng. Những người yêu cậu giờ chỉ còn là những kẻ mà cậu không thể chạm tới. Cậu không còn là Phương Tố Thần mà họ từng yêu thương.

Tình yêu ấy, có thật sự tồn tại hay chỉ là thứ mà họ ép buộc cậu phải chấp nhận?

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com