Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 12


"Cậu ta điên, điên thật rồi! Tớ không quan tâm Minhyun bị điên, nhưng đừng lôi t-ớ vào. Tớ không liên quan và không hề muốn liên quan đến cậu ta, và fangirl của cậu ta."

Nayen vò đầu bứt tai, từng lời từng lời đều chua chát gắt gỏng khiến cả xe bus quay lại nhìn.


Chanyeol ái ngại ra hiệu cho Nayeon hạ giọng.

"Tớ không phủ nhận là lối suy nghĩ của Minhyun khác người, và lần này có thể cậu ta đã đi quá xa. Điều cậu có thể làm là bỏ ngoài tai chuyện đó."

"Vấn đề không phải ở tớ!"

Nayeon đập tay lên thành cửa sổ xe bus đau điếng, rồi vừa ngồi xuýt xoa vừa nhăn mặt hạ giọng. "Vấn đề là ở những đứa con gái trên khán đài. Cậu nghe phản ứng của họ khi Minhyun nói ra điều đó chứ? Tớ đã phủ nhận hoàn toàn, nhưng không ai chịu nghe tớ cả. Họ chỉ nghe "thần tượng" của họ, và ném cho tớ sự khinh miệt. Tệ nhất là Minhyun, cậu ta không nói gì cả và chỉ đứng đó như thách thức Sehun."


"Nói đến Sehun, không ngờ cậu ta cũng tin sái cổ. Đúng là giận quá mất khôn."

Chanyeol thở dài.


"Mai đến trường thể nào tin đồn cũng đã lan ra rồi, phiền phức, quá phiền phức."." Nayeon than trời.

"Hy vọng là không. Mà nếu chẳng may có, thì tớ sẽ tìm cách giúp cậu."

Chanyeol trấn an. Đột nhiên, cậu ta mỉm cười.

"Minhyun tài giỏi, đẹp trai, giàu có, hoàn hảo, có nhiều cô gái nằm mơ được cậu ta để mắt tới mà không nổi, cậu đã suy nghĩ kỹ chưa?"


Nếu như lời khiêu khích mới rồi của Hwang Minhyun làm Nayeon shock, thì lời trêu chọc của Chanyeol làm cô tổn thương.

"Chan à, lần sau cậu đừng nói như thế nữa."

Đã kịp nhận thấy sự thay đổi thái độ hoàn toàn của cô bạn gái, qua thanh âm chùng xuống và gương mặt cúi gằm, Chanyel vội vàng đính chính.

"Tớ chỉ đùa thôi, sao vậy?"

"Tớ không quan tâm cậu ta có đẹp, có giỏi, có hoàn hảo hay là siêu nhân đi nữa. Đối với tớ có người vẫn tốt hơn cả ngàn lần. Bởi vì, tớ đã thích người khác rồi."

"Tớ xin lỗi, Nayeon."

"Sao cậu phải xin lỗi chứ? Là tớ đã không nói ra." Nayeon cười gượng gạo.

"Hy vọng chuyện hôm nay không ảnh hưởng đến cậu và người đó. Tớ sẽ cố gắng giúp."

Vẫn dịu dàng, trầm ấm như mọi khi. Sau một buổi chiều với biến cố bất ngờ, nắng chiều xuyên qua khung cửa sổ xe đỏ rực, khiến cho Nayeon cố gắng để không rơi nước mắt.

"Hahaha! Cậu có ông anh hay thật đấy!"

Jin cười không ngớt, trong khi vỗ bôm bốp vào thành lan can tầng hai, nơi cậu và Mina đứng chứng kiến sự việc xảy ra giữa Minhyun và Sehun ngay bên dưới.


Mina nhìn đám con gái rú hét trên hành lang lẫn bên dưới sân với vẻ thờ ơ. Cô bé này có lẽ là người duy nhất không có bất cứ ấn tượng đặc biệt gì trước màn trình diễn nhuốm màu khôi hài mới rồi.

"Tớ thì thấy... cậu hay hơn chứ..."

Mina lí nhí. Giọng nói của cô hòa lẫn vào tiếng reo hò nhộn nhạo, nên Jin đã không hề nghe rõ.


"Cậu nói gì cơ?"

"Không... à, tớ thấy cậu có vẻ thích anh Minhyun." Mina đánh trống lảng.

Jin nghe thấy vậy cười cười.

"Nói là thích thì nghe ghê gớm quá. Nhưng cậu ta quá lợi hại. Từ trước đến giờ ngoài Chanyeol ra tớ chưa gặp một người nào cùng độ tuổi mà có tài năng như vậy. Nếu nói Chanyeol là một đồng đội hoàn hảo thì Minhyun là một đối thủ hoàn hảo. Thật không thể tin được là cách đây một năm cậu ta lại chơi bóng rổ. Có thể nói là tớ nể phục cậu ta, bởi vì tớ còn thua xa."

"Cậu cũng rất lợi hại. Cậu và anh ấy chẳng phải đã ngang ngửa nhau hay sao? Chưa kể đến phút cuối, nếu như không bị gián đoạn thì cậu đã thắng rồi."

Mina tỏ vẻ không đồng tình, khi thấy Jin hạ mình quá mức như vậy.

"Anh Minhyun, không phải tự nhiên mà biết nhảy đâu, nhà tớ là chỗ quen biết với thầy Yang từ nhiều năm rồi..."


"Dù là như vậy, nhưng đáng nể vẫn là đáng nể."

Jin lắc đầu, chẳng hiểu cô nàng trước mặt nghĩ gì mà cứ chăm chăm nói xấu "thân nhân" để bênh chằm chặp người ngoài.

"Hơn nữa, ban nãy nếu như cậu ta không đột ngột mất tậ..."


Nói đến đó, đột nhiên Jin thấy đám đông bên trái tự động rẽ đôi, nhường lối cho một người bước tới chỗ Jin và Mina. Người đó không ai khác chính là trung tâm của sự chú ý, thần tượng của đám đông quá khích nãy giờ, Hwang Minhyun.

Jin chủ động bước tới, chìa tay ra.

"Lại tiếp tục làm đồng đội." Jin bật cười lần nữa khi thoáng nghe thấy tiếng chửi thề của Sehun dưới sân.

"Tôi đã gặp may." Minhyun không từ chối bắt tay.

Im lặng.

Mina lấp ló sau lưng Jin chưa dám thò mặt ra, có lẽ cô nàng hơi thẹn vì vừa nói xấu anh trai mình trước mặt bạn.

"Anh về nhà bây giờ." Minhyun nhìn đồng hồ treo tường.

Jin thấy vậy liền đẩy Mina ra trước, vui vẻ.

"Trả cho cậu."

Sau vài giây lưỡng lự, thấy Minhyun toan quay đi, Mina ngượng ngùng nắm lấy tay áo anh trai mình rồi bước theo.

"Mải vui, quên mất." Jin đột ngột lên tiếng, khiến cho hai anh em dừng lại.

Mina tròn mắt khi thấy vẻ mặt cậu bạn hoàn toàn nghiêm trọng.

Nhưng Jin chỉ nhìn thẳng vào đôi mắt xám thờ ơ của Minhyun, nói rành mạch.

"Đống bừa bãi chiều nay , đề nghị giải quyết."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com