Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

« chương 15 »

Sau chiến thắng vang dội của đội bóng chuyền trường Karasuno, thầy Takeda và huấn luyện viên Ukai cùng tất cả mọi người quyết định sẽ tổ chức 1 bữa tiệc thật linh đình để chúc mừng đội tiến vào vòng quốc gia.

"Sau bao nhiêu vất vả chúng ta cuối cùng đã dàng tấm vé vào vòng quốc gia! Kết thúc buổi tiệc các em có 1 tuần để nghỉ ngơi, vì thế hãy tận dụng cơ hội này để cho mình khoảng thời gian thoải mái trước vòng loại quốc gia nhé"- Huấn luyện viên Ukai đứng lên tuyên bố dõng dạc rồi nâng ly.

"YOSHH" - mọi người cùng nâng ly chúc mừng

"Sau đây sẽ là phát biểu của Ayumi, thành viên của câu lạc bộ mới vào chỉ có vài tháng nhưng lại vô cùng nhiệt huyết" - thầy Takeda nói xong rồi nhìn về phía tôi.

"E-em em á?" - chỉ vào mặt mình

Chik Kiyoko vỗ vai tôi, ai cũng hướng mắt nhìn tôi.

Đứng lên nói.

"Anou....em vào câu lạc bộ chưa được bao lâu nhưng nhờ mọi người mà em nhanh chóng hoà nhập với môi trường mới. Dạy cho em nhiều điều mới. Tinh thần đoàn kết của đội thật đáng ngưỡng mộ, cho em cả những bài học tuyệt vời. Sau chừng ấy thời gian thấy mọi người cùng nhau luyện tập dù có mệt mỏi đến đâu nhưng cũng không từ bỏ mà vẫn bước tiếp. Và quan trọng hơn hết....mọi....mọi người.....mọi người cho em thấy một gia đình thật sự là như thế nào ...... Cảm ơn rất nhiều và chúc mừng đã vào vòng quốc gia" - tôi nói tràng thật dài rồi vội cúi người tỏ lòng biết ơn.

Mắt tôi rưng rưng vì tôi biết mọi người đã cố gắng như thế nào để rồi thành công như ngày hôm. Nghe tiếng vỗ tay tôi ngóc đầu nhìn.

"Ayumi, cảm ơn cậu vì không bỏ câu lạc bộ nhé" - Hinata

"Em cũng là thành viên trong gia đình bóng chuyền của Karasuno nữa mà" - Sugawara

"Ayumi của chúng ta đã làm rất tốt phải không! Vì thế hãy cạn ly nào" - Anh Daichi nói xong liền nâng ly.

"Này! Đừng có khóc đấy baka Ayumi" - Tsukki

"Tôi...không....không có khóc mà huhu"

Nước mắt tôi trào ra từ khoé mắt, tôi còn chẳng cảm thấy sống mũi cay nữa kia mà....

"TSUKISHIMAAAAA EM LẠI BẮT NẠT AYUMI" - Nishinoya

"KORAAAAA! DÁM LÀM AYUMI KHÓC HẢ THẰNG NÀY" - Tanaka.

Quán ăn phút trước vẫn còn im lặng nhưng giờ đây đã tràn ngập bởi tiếng nói cười của câu lạc bộ.....à không họ là gia đình của tôi.

Những giọt nước mắt kia chính hạnh phúc của tôi. Hạnh phúc khi tôi có 1 gia đình thật sự.

--------------------

Khuya đến, mọi người bắt đầu tan tiệc. Người khi say bí tỉ, người thì bày trò cho cả đám cùng cười và hơn hết là....

"Tại sao tôi lại phải vác cái tên Tsukishima này về chứ?"

Thường cậu ta chẳng có say như thế này đâu ai ngờ hôm nay lại ăn chơi như thế. Hên cho cậu ta là tôi không biết uống rượu bia chứ không có khi 2 đứa ngủ ở ngoài đường luôn ấy chứ.

Bắt taxi đưa cậu ta về nhà, tôi đặt cậu xuống sofa rồi ưỡn người.

"Dume thiệt chớ, đã là con gái rồi mà còn phải vác 1 thằng con trai say không biết đường về nữa chứ. Nhờ cậu ta mà mình hao mất 50% tuổi thọ rồi nhè"

Vì phải còng lưng suốt nên đâm ra tôi bị đau lưng. Không leo lên cầu thang nổi, liền nằm vật xuống nền nhà bên cạnh chiếc ghế sofa.

"Đau lưng quá huhu (╥﹏╥)"

Ngước lên tôi nhìn thấy mặt của Tsukki, má cậu ta hồng hồng vì men rượu. Lấy tay tôi sờ nhẹ má cậu ta.

"Mịn quá"

Gỡ chiếc kính gồ ghề của cậu ta rồi đặt trên bàn. Tôi lấy cho cậu ta 1 cái gối và cái chăn để đắp cho đỡ lạnh chứ tôi không thể dìu cậu lên phòng mà ngủ được.

Bước lên bậc đầu tiên của bậc thang tôi khựng lại quay đầu nhìn cậu ta đang say giấc nồng.

"Không thể bỏ lỡ cơ hội này chụp cậu ta mấy phát mới được"

Lấy chiếc điện thoại ra tôi liền trổ tài chụp ảnh. Tiếng *tách tách* vang lên liên tục cùng tiếng cười khúc khích của tôi.

Ngồi xuống trước mặt cậu ta, tôi lướt xem từng tấm hình của cậu rồi bật cười như tên tự kỷ say đắm bởi tình yêu.

Nhìn đôi bàn tay ấy đã 2 lần chạm vào má tôi, tôi tò mò cầm xem đôi bàn tay ấy.

Đúng thật lúc bình thường tay cậu ta rất lạnh nhưng sao khi chạm vào tôi chúng lại ấm áp đến lạ thường.

Cậu ta nhúc nhích một chút tôi liền rút tay lại.

"Haha, nhiều lúc cậu ta đáng yêu quá nhỉ"

Tôi đứng dậy, mở tủ lạnh xem còn gì để nấu không. Tủ lạnh nó đã trống trơn.

Mặc vội chiếc áo khoác mỏng tôi bước ra ngoài khoá cửa cẩn thận.

Đến cửa hàng tiện lợi tôi mua chút đồ. Ngang qua tiệm nước mới mở tôi tôi tò mò đọc bảng thông báo.

"Mua 2 ly nước có cơ hội trúng ngay giải đặc biệt là 2 tấm vé tới Tokyo! Mọi chi phí chuyến đi sẽ được chúng tôi chi trả!!! Bạn chỉ cần quét mã QR trên ly nước là sẽ cơ hội trúng giải!! Mời vào mời vào"

Tính tôi trước đó đến giờ có chơi bao nhiêu trò may rủi cũng không thắng nổi. Dù chỉ một phần quà nhỏ cũng không có.

Nhưng thế đéo nào tôi lại mang 2 ly nước vừa mua ở cửa tiệm đó về nhà và đặt chúng lên bàn?

Tôi đi tắm 1 lượt cho thoải mái rồi kéo chiếc ghế ngồi xuống nhìn 2 ly nước.

Cầm ly nước tôi quét mã QR.

"KHÔNG PHẢI MÃ TRÚNG THƯỞNG"

"Haha, biết ngay mà"

Tôi nằm xuống bàn nhìn dòng tin nhắn thông báo không trúng thưởng hồi lâu rồi bật dậy lấy ly nước thứ hai mà quét mã, biết đâu trúng.

"🎉🎉CHÚC MỪNG BẠN ĐÃ CHIẾN THẮNG GIẢI ĐẶC BIỆT CỦA TIỆM COFFEE BEAR! GIẢI THƯỞNG CỦA BẠN LÀ 1 CHUYẾN ĐI TỚI TOKYO GỒM 2 NGƯỜI! BẠN HÃY ĐẾN TIỆM NGAY ĐỂ CÓ TRÊN TAY 2 TẤM VÉ TÀU VÀ MỘT SỐ TIỀN KHÁ LỚN CÙNG VI VU VỚI NGƯỜI YÊU TRONG KHOẢNG THỜI GIAN NÀY!! 🎉🎉"

Tôi đứng dậy, súyt nữa là làm đổ cả ghế. Dụi mắt bao nhiêu lần thì dòng tin nhắn ấy vẫn hiện ra trước mắt tôi rõ rành rành từng chữ một.

"Một chuyến đi tới Tokyo...cùng với người yêu sao...? cùng với Tsukki...?"

Nhanh chóng mặc lại chiếc áo khoác cởi ra chưa được bao lâu, tôi liền tức tốc chạy đến tiệm coffee Bear để lấy giải thưởng.

.........

Mở cửa bước ra khỏi quán, tôi cầm 2 chiếc vé tàu đến Tokyo cùng với số tiền khá lớn nằm trong thẻ.

Chạy về nhà tôi ngồi xuống sàn nhà, trước chiếc ghế sofa chỗ Tsukki ngủ. Cầm ly nước hồi nãy mua được uống 1 ngụm rồi đặt xuống bàn, tôi lướt điện thoại tìm căn home stay.

Tìm được rồi tôi liền ấn đặt nhưng lại dừng lại ngay.

"Chắc gì cậu ta sẽ đồng ý đi tới đó cùng mình! Đợi cậu ta dậy rồi mình hỏi sau"

Thoát trang đặt home stay tôi liền tìm "Tokyo" trên thanh tìm kiếm.

Bao nhiêu vẻ đẹp đều xuất hiện. Trong đó có khu vui chơi giải trí rất đẹp, có cả đu quay nữa....tôi nghĩ sẽ thật tuyệt nếu như người ngồi trong con đu quay là tôi và Tsukishima

Chợt mỉm cười tôi lướt xuống một tý thì thấy sắm diễn ra lễ hội ở Tokyo và họ sẽ bắn pháo hoa nữa.

"Nhất định phải đi! Không đi mình sẽ ép cho cậu ta đi! Khi pháo hoa lên...mình sẽ nói tất cả cho Tsukki rằng....rằng...mình yêu cậu ta rất nhiều"

"Aisshhh, thật là không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng đó màaa"

Tắt điện thoại tôi nhìn cậu ta rồi nắm đôi tay vẫn hay thường lạnh đó, dựa vào người cậu. Tôi chìm vào giấc ngủ ngon

-------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com