Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

《Chương 75: Anh đợi em! (H+)》

"... Cậu... cậu... yêu tôi?... Thật sự...?" Trong không gian im lặng, tiếng của Đường Song Y cất lên một cách dè chừng, yếu ớt, run run, cô chính là không thể nào tin nổi những câu nói của anh.

"Anh yêu em thật mà!... Sao anh có thể đùa được chứ!" Nghe câu hỏi, Đông Phương Thiên Hàn ngồi dậy, dựa người đến đầu giường, đôi mắt có chút mơ màng, đôi môi lèm bèm nói, trong giọng nghe như có giọng tức giận cùng ủy khuất.

"Nhưng... Nhưng... Nhưng lúc nào cậu cũng chọc điên tôi, gây bậy với tôi, làm tôi nổi giận!"

"Vậy nếu anh không làm vậy, em có để ý anh sao? Nếu anh không làm vậy, cả ngày em cũng chỉ quan tâm đến Nhị ca của em? Nếu anh mà không làm vậy, anh giờ còn ngồi nói chuyện với em với tư cách là chồng em sao? Anh làm vậy, là để anh có thể hiện diện trong đầu em, để có thể được em nói chuyện, được em quan tâm! Anh làm vậy vì nụ cười của em, vì cái tức giận của em, vì cái giọng nói của em!" Anh như gằn giọng mà nói.

Đường Song Y lại sửng sốt với lời nói của anh, cả không gian lại chìm trong khoảng lặng và bầu không khí ngột ngạt.

"Này..."

"Hử?"

"Thật sự sao?"

"Anh không đùa em!"

"Tôi... cậu... có đợi tôi không?"

"Hử?" Đông Phương Thiên Hàn thẳng lưng.

Đường Song Y hít một ngụm thật sâu rồi nói:"Tôi bây giờ... Mặc dù như cậu nói, tôi vẫn còn yêu Tước ca... Nhưng mà tôi nghĩ, có lẽ trong nửa năm, một năm hay hai năm nữa, tôi sẽ quên đi Tước ca, không còn lưu luyến anh ấy nữa thì có thể..." Ngưng một hơi, cô nhìn vào mắt anh, "Tôi có thể sẽ chấp nhận cậu..."

Đông Phương Thiên Hàn đã há hốc mồm với câu nói của cô, mặt anh đơ cứng, từ môi anh chỉ có phun ra mấy tiếng thở nặng.

"Này? Sao không nói gì?"

"Em... thật sự...?"

"...Thật sự."

"Em thật sự sẽ chấp nhận tình cảm của anh? Em thật sự sẽ yêu anh? Em không đùa anh phải không?" Anh chồm đến cô, hai tay cũng bắt lấy tay cô, đôi mắt ánh lên niềm vui và sự ngạc nhiên.

"Nhưng không phải bây giờ, là sau này!"

"Được được!!! Anh đợi! Anh đợi! Anh sẽ luôn đợi em! Anh đợi em đến lúc em chấp nhận anh! Đợi em nói em yêu anh! Chỉ cần em không rời khỏi anh, anh vẫn luôn đợi em!!!" Dứt lời, Đông Phương Thiên Hàn hôn liên tục lên mu bàn tay nõn nà đang được anh nắm.

"Thôi được rồi!" Cô hất tay ra, mặt quay đi. Bây giờ, trên đôi má trắng mềm hiện lên cả một vùng đỏ chót. Cô xấu hổ!

Đông Phương Thiên Hàn cười cười khi nhìn thoáng qua phản ứng của cô, sau đó lại cầm tay Đường Song Y tiếp tục hôn hai ba cái.

"Vợ, đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta!"
...

Trong căn phòng tối, bóng đèn dây tóc đầu giường vẫn đang hoạt động, nó chiếu một ánh sáng vàng mờ lên đôi vợ chồng mới cưới đang không ngừng giao điệp một cách mãnh liệt trên giường.

Dáng người hoàn mỹ, rắn chắc của nam nhân nằm phiếu trên cơ thể thướt tha của cô vợ nhỏ của mình, vòng eo không ngừng kích thích, hung hăng va chạm vào đóa hoa nhỏ đang đỏ bừng lên của thiếu nữ.

Đường Song Y nằm dưới thân thể anh, khuôn mặt thật đẫm tình, kiều diễm, mái tóc màu bạch kim tán loạn rơi trên gối làm nổi bậc lên bức chân dung của cô. Chân phải cô bị đè dưới chân trái của anh, còn chân trái thì treo trên chiếc hông cường tráng, tư thế này làm người cô nghiêng qua bên trái một chút khiến côn thịt trong hoa huyệt của cô dễ dàng xâm chiếm thật sâu. Hai tay cô ghì chặt lấy cổ anh để nụ hôn của hai người thêm sâu, thêm kiều diễm, thêm ngọt ngào và mê luyến. Cơ thể cô bám víu, đung đưa theo nhịp điệu của anh.

Đông Phương Thiên Hàn đè trên người cô, môi lưỡi hai người giao triền mãnh liệt, quấn quýt lấy nhau không rời, tham lam mà nuốt hết những ngọt ngào của đối phương. Một tay anh bấu nơi chiếc eo của cô, một tay anh xoa đều nơi đôi vú cao ngất của cô. Bên dưới, hạ thân anh tàn nhẫn mà chà đạp tiểu khu của cô, xâm chiếm thật sâu, thật mạnh vào cửa tử cung nhỏ của cô.

Đôi mày liễu của Đường Song Y nhíu lại, đôi mắt cô mơ màng như chìm đắm trong dục vọng, cái mũi thở ra hừ hừ, từ đôi môi thì liên tục kêu lên những tiếng cao vút, âm thanh nghe ướt át mà chói tai:" Sâu quá... Lớn quá... Chịu không nổi mất!" Lời nói phát ra như không chịu nổi dục vọng của nam nhân. Nhưng mỗi cái đâm cây côn thịt kia vào sâu bên trong, eo và đường hầm tình yêu lại vô cùng co bóp, xoắn chặt, cô chủ động đón ý nói hùa, hai tay ôm chặt lấy anh để thân thể hai người bám chặt lấy nhau không kẻ hở, làm lỗ nhỏ ăn côn thịt được rất nhiều, ăn côn thịt rất sâu.

"Y Y! Y Y! Vợ! Vợ!..." Gương mặt của Đông Phương Thiên Hàn ửng hồng, hốc mắt sưng huyết, không chớp mắt mà nhìn cô vợ nhỏ dâm mị xuân tình dưới thân, miệng không ngừng kêu tên của thiếu nữ, phảng phất những tình ý chôn sâu trong lòng.

Tiếng gọi nhẹ như vậy thôi cũng kích thích trái tim nhỏ của Đường Song Y, cô đắm chìm trong đại dương tràn đầy tình và dục, eo liễu không ngừng vặn vẹo, tiểu huyệt co chặt, mị thịt từng chút từng chút mút lấy, bao lấy, kẹp lấy từng đường gân xanh tím mạnh mẽ trên côn thịt, hoa tâm mẫn cảm liên tục tiết ra ái dịch cọ rửa quy đầu đang hưng phấn.

Khoái cảm từ côn thịt dưới thân liên tục truyền đến anh, cảm giác tê dại như điện giật truyền đến mọi tế bào trên cơ thể, anh cố gắng kiềm lại xúc động muốn bắn. Tay phải anh cố gắng, ép cái chân thon dài, mềm dẻo trên hông anh co lên phía trước, chà sát lấy khỏa vú trắng mềm để hạ thể của thiếu nữ nâng lên mà tùy ý anh thuận lợi thọt vào rút ra côn thịt trong mật động, thao đến vợ nhỏ của anh mê màng kêu loạn, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, tóc bạch kim dính sát vào cổ, dính sát vào đôi má đỏ bừng, làm vẻ đẹp của cô thêm yêu mị, quyến rũ, gợi cảm.

"Nóng quá... Lớn quá... Cắm sâu quá... Thiên Hàn nha~...chịu không nổi a~... chết mất..."

"Y Y chịu được mà! Y Y rất thích, rất thích côn thịt của chồng đâm! Dâm hơn chút nữa đi Y Y, anh rất thích!"

'Bạch bạch bạch', 'phụt phụt phụt', 'hộc hộc', 'ưm a~' Âm thanh cơ thể va chạm cùng tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ như rót thêm dược tình vào cuộc giao chiến làm chiến trận càng mạnh mẽ và mãnh liệt hơn.

Đông Phương Thiên Hàn dùng sức đâm côn thịt, không chút lưu tình mà thật sâu, thật mạnh vào hoa tâm như muốn đâm xuyên qua cơ thể mê người của thiếu nữ.

Bị anh đâm cho thất hồn điên đảo, Đường Song Y không ngừng kêu sảng:"Đừng... đừng mà a~... từ bỏ... quá sâu... đừng chen vào đó... không được... sẽ bị cắm hư a~... Thiên Hàn... đừng đâm vào đó nữa mà~" Côn thịt nhiều lần chen chúc vào tử cung khiến cô muốn điên rồi!

Trên má cô bắt đầu lăn dài vài giọt nước mắt sinh lí, giọng cô mềm yếu đến đáng thương. Nhưng, đó lại là nguồn kích thích cho Đông Phương Thiên Hàn thêm mạnh mẽ, chỉ hận không thể thao thật mạnh cô vợ dưới thân mình: "Vợ hư! Rõ ràng tao huyệt của em cắn chặt anh như vậy còn đòi xin tha! Ngoan, thả lỏng rồi để chồng thao hư cái huyệt nhỏ dâm đãng này nào!" Nói rồi, tay anh đánh mấy cái lên mông trắng của cô làm cô không ngừng run rẩy, không ngừng co rút tao huyệt.

"Không được! Không được a~ Thiên Hàn! Tôi ra mất! Tôi ra mất a~" Bởi cái co rút của Đường Song Y mà côn thịt như to hơn hai vòng, Đông Phương Thiên Hàn thao lạn lại càng mãnh liệt làm cô mẫn cảm vô cùng, thân mình cô run lên rồi sau đó, từ tử cung phun trào một trào dâm dịch ấm nóng và ngon ngọt.

Cơn cao trào làm hoa huyệt kẹp chặt, co bóp dữ dội, Đông Phương Thiên Hàn cảm nhận được trên trán của mình căng ra, từng đường gân lẫn cơ bắp đều nổi lên, gồng mình hêt sức, "Vợ! Vợ! Thả lỏng, thả lỏng! Em kẹp côn thịt chồng gãy mất!" Anh cố gắng nhẫn lại cảm xúc muốn bắn nhưng rồi----

Đông Phương Thiên Hàn gầm lên và bắn năm sáu đợt tinh dịch đặc nóng vào sâu trong tử cung.

Anh ngã trên người cô, bộ ngực phồng phồng thở gấp kịch liệt, Đường Song Y cũng nằm liệt thở hổn hển không kém.

"...Cậu đi ra... Trướng quá... Nhanh lên..." Cô đẩy đẩy anh ra.

Nhưng anh lại vuốt ve đôi ngực của đôi để cả hai nhịp thở ổn định, lực chà đạp trong tay lại tăng lên.

"Còn chưa đủ, vợ, chồng còn muốn!"
...

Ba giờ sáng.

Cả hai mệt rã rời ôm chặt lấy nhau, hạ thân vẫn dính sát không rời.

Bỗng nhiên---

"Hàn... Thiên Hàn..." Đường Song Y lây nhẹ vai anh.

"Hử?" Đông Phương Thiên Hàn đáp bằng giọng ngái ngủ.

"Hàn... Thiên Hàn... bụng... bụng tôi... Bụng tôi đau quá Thiên Hàn!" Đường Song Y kêu lên.

~~~~~~~~~

Lại có biến rồi, chị Y Y không biết bị gì đây???🤔🤔🤔

280 vote 30cmt đi nào😉😉😉
~~~~~~
Ngày hqua tính viết cho mng nhưng tại thấy vote hơi ít xí với lại nhác nên hnay viết. Mà cả ngày hnay mình phải qua bệnh viện để chăm sóc bà ngoại nên không có thời gian, đến tối 9h mới về được, về là liền viết cho mng ngay nè. Thấy thương mình hôn😂😂😂 Bé ngoan nên cần mng yêu thương nha😊😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com