Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9 (H+): Nhục Nhã Một Chiều


"Mình không có tư cách thích cậu ấy."

Một vầng sáng chói lòa bao trùm lấy tầm nhìn của Quý Sâm. Cậu bước đi dưới ánh nắng gay gắt, nhưng lại cảm thấy lạnh lẽo như đang ở giữa mùa đông giá rét.

Sự tuyệt vọng lên men trong không khí, Quý Sâm từng bước từng bước leo lên, phòng điều khiển ánh sáng trên tầng cao nhất của nhà thi đấu tựa như một con mãnh thú đang há miệng, nuốt chửng cậu vào trong.

Trường Nhất Trung không lớn lắm, hội trường chỉ chứa được chưa đầy 1000 người, nên nhà thi đấu trong nhà vẫn luôn là nơi tổ chức các buổi dạ hội và lễ kỷ niệm. Mỗi khi có hoạt động, phòng điều khiển ánh sáng trên đỉnh sẽ phụ trách chiếu đèn cho sân khấu tạm thời. Bình thường nhà thi đấu luôn mở cửa, Quý Sâm cũng thường cùng bạn bè vào trong chơi bóng rổ, còn phòng điều khiển ánh sáng thì căn bản không có ai đi lên.

Hóa ra phòng điều khiển này không phải là một không gian kín, mà lại có thể nhìn thấy bên ngoài. Trong tình huống này, Quý Sâm lần đầu tiên biết đến sự tồn tại của thứ gọi là kính một chiều.

Một đám người, bao gồm cả Thạch Lương, đang ở bên dưới chơi bóng rổ một cách hăng say.

Thật nực cười, Thạch Lương có biết rằng cậu vẫn đến nhà thi đấu, nhưng lại không phải vì bóng rổ không.

Quý Sâm ngẩng mắt, trên tấm kính sớm đã in bóng một người. Lặng lẽ không một tiếng động, không biết đã đứng sau lưng cậu bao lâu.

Có lẽ là không dám, cũng có lẽ là không muốn, Quý Sâm run rẩy không dám quay người lại.

Cậu chỉ lờ mờ nhìn thấy gã đàn ông mặc một chiếc áo hoodie màu đen, đội mũ, đeo khẩu trang che nửa mặt, ngay cả kính râm cũng là màu đen sâu không thấy đáy, che giấu kín như bưng.

Gã đàn ông cúi đầu, lớp khẩu trang cọ xát vào tai cậu, vừa tê ngứa vừa đau rát, "Năm ngày nay, đã đi đâu?"

Thạch Lương đang khản cổ gào gọi đồng đội chuyền bóng, trong lòng Quý Sâm cũng đang khản cổ gào khóc, "Bị sốt, xin nghỉ."

Gã đàn ông không nói gì, từ phía sau ôm chặt lấy cậu, vật nóng rực tì vào khe mông, một tay linh hoạt mà thành thục luồn vào trong quần cậu, lòng bàn tay lướt qua dương vật nhỏ nhắn, phủ lên khối thịt mềm mại ẩm ướt, ngón giữa bất ngờ cách một lớp quần lót mà thúc mạnh vào, một vệt ẩm ướt thấm đẫm đầu ngón tay gã, "Là phát sốt, hay là phát tình?"

Cơ thể lại dễ dàng đầu hàng trước dục vọng như vậy, Quý Sâm cắn chặt răng không nói một lời.

Vạch lớp vải vướng víu sang một bên, ngón giữa của gã đàn ông cứ thế xộc thẳng vào, không chút khó khăn mà ngập cả ngón trong huyệt nhỏ của cậu, vách trong vội vàng mút lấy nuốt nhả.

"Luôn ở bên cạnh anh không tốt sao? Tại sao cứ luôn muốn chạy trốn? Em mà không nghe lời như vậy, anh chỉ có thể nhốt em lại thôi. Em cũng không muốn như vậy, đúng không? Ở trong một căn phòng tối tăm, không một tia sáng, đó là điều em muốn sao? Quý Sâm?"

Gã đàn ông vừa uy hiếp, vừa tăng nhanh động tác trong tay. Đốt ngón tay gã to và thô, linh hoạt khuấy đảo trong huyệt đạo. Quý Sâm sướng đến toàn thân run rẩy, đôi môi thịt như bung ra, quần lót ướt sũng một mảng.

"Nói!"

Khoái cảm dâng trào, hai hàm răng va vào nhau lập cập, Quý Sâm hai tay chống lên tấm kính, nói không ra hơi, "Ưm... không phải... không..."

Bất ngờ có thêm một ngón tay nữa, khiến cậu phải kẹp chặt hai chân mà hét lên một tiếng "A!"

Vật cứng của gã đàn ông như muốn đâm thủng cả lớp vải, đầu gối gã tách hai đùi cậu ra, hai ngón tay càn quét điểm huyệt bên trong lối đi, Quý Sâm không kiềm được mà cứ thế ngồi xuống lòng bàn tay gã.

"Để lại chút dấu vết trên người em nhé? Như vậy em sẽ là của anh."

Trong tầm mắt là những thiếu niên bóng rổ tràn đầy sức sống, Quý Sâm chăm chú nhìn, nhưng trên mặt lại là sóng tình cuộn trào.

"Đừng..."

"Bảo bối không chuyên tâm, em đang nhìn ai?" Động tác của gã đàn ông đột nhiên trở nên hung hãn, cong ngón tay lại ra vào nhanh chóng trong huyệt nhỏ của cậu. Khoái cảm như dòng điện nổ tung, xuân triều không chứa nổi, dịch thủy bắn tung tóe.

Quý Sâm run rẩy, "Không... không nhìn ai cả."

"Là Thạch Lương kia phải không? Có phải em đang nhìn nó không?"

"Em không... em không có... ưm ưm... nhanh quá... chịu không nổi..."

Gã đàn ông rút tay ra, dâm thủy bị chặn lại trong huyệt thịt tranh nhau chảy ra. Quý Sâm trống rỗng đến mức cứ trước sau ưỡn bụng, rên hừ hừ.

"Nếm thử mùi vị dâm đãng của em đi." Gã đàn ông kéo tuột quần cậu xuống tận mắt cá chân, nhét hai ngón tay vừa rồi đã thao huyệt vào miệng Quý Sâm.

Mùi vị tanh nồng lan ra trên đầu lưỡi, những sợi tơ dính nhớp còn chưa đứt vương trên khóe môi và cằm Quý Sâm, cảnh tượng dâm mỹ không chịu nổi.

Kéo khóa quần, cự vật to dài hơi cong vểnh lên cứ thế bật ra, nện vào thịt mông Quý Sâm, dấy lên một gợn sóng thịt nhỏ.

"Nơi này, là của anh, chỉ có thể để anh thao!" Lời còn chưa dứt, gã đàn ông đã nhấc một chân của Quý Sâm lên ép vào tấm kính, đầu gối bị va vào đau điếng.

Vịn lấy dương vật vẫn còn tỏa ra hơi nóng tanh nồng, gã không chút dừng lại mà đâm ngập cả cây vào trong huyệt thịt đang lật ra của Quý Sâm.

Khoái cảm ập đến hung hãn, Quý Sâm siết chặt tiểu huyệt, miệng tử cung khóa cứng lấy quy đầu của gã, run rẩy, co giật mà phun nước, "Ra... ra rồi..."

"Sao lại dễ vào như vậy? Đồ lẳng lơ hôm qua đã tự chơi mình rồi, phải không?"

Gã đàn ông ra sức hung tợn, thọc thẳng vào nơi sâu thẳm nhất. Cổ tử cung non mềm và trơn tuột lập tức cắn mút lấy lỗ sáo của gã không rời, trong khi từng lớp thịt non bên trong, vốn vẫn đang co giật sau cơn cao trào, không ngừng siết chặt lấy những đường gân xanh nổi cuồn cuộn trên thân gậy.

"A... phải..."

"Chơi thế nào? Nói cho anh nghe?"

Miệng tử cung của Quý Sâm tê dại, trong căn phòng không có điều hòa, cả người cậu vừa mềm vừa ướt, vểnh mông lên dâng về phía sau, xuân thủy tuôn trào, làm ướt cả quần gã.

"T... th... thủ dâm..."

"Đút vào đâu?"

Như đang đóng cọc, dương vật của gã đàn ông thô bạo vò nát đôi môi thịt đỏ ửng của cậu, từng cú một đóng sâu vào trong, đâm đến mức lồng ngực Quý Sâm va bôm bốp vào tấm kính, hòa cùng tiếng mông thịt bị va đập, khiến Quý Sâm như muốn phát điên.

"Đút... đút vào bên dưới..."

"Dùng cái gì đút? Nói!" Gã đàn ông tách hai cánh mông cậu ra, chỉ để vào được sâu hơn. Huyệt thịt bị kéo ra kéo vào, đôi môi thịt sưng tấy như chỉ thổi là vỡ, lối đi bó chặt lấy dương vật mà mút lấy, nước dâm theo đám lông mu chảy thẳng xuống dưới.

Mồ hôi của gã nhỏ xuống lưng Quý Sâm, mùi tanh và mùi mồ hôi lên men trong không khí, Quý Sâm ngửi thấy mà dục niệm dâng trào, ai oán rên rỉ.

"Dùng tay, tôi dùng tay... đút vào huyệt của mình!"

"Bảo bối dâm đãng, có đúng là chỉ dùng tay thôi không? Hửm?"

Lưỡi dao thịt ngang dọc tung hoành, sắp mài rách cả huyệt thịt của cậu, đám lông mu thô ráp cọ xát vào khối thịt mẫn cảm, từng luồng điện truyền đến tứ chi, miệng tử cung co giật phun nước. Gã đàn ông kéo thẳng người cậu, ưỡn người ép Quý Sâm vào giữa tấm kính và lồng ngực mình, hạt đậu nhỏ trên ngực bị ép bẹp dí, Quý Sâm nghiêng mặt khóc nức nở.

"Tôi... vòi hoa sen... tưới lên... lên... âm vật... ư...hức..."

Thân trên đẫm mồ hôi dán chặt vào lưng cậu, Quý Sâm bị nóng đến run lên một cái. Gã đàn ông cùng cậu mười ngón tay đan chặt, bên dưới như một cái vòng siết chặt, đóng đinh trên dương vật của gã.

Nước dâm tưới lên quy đầu, cậu không ngừng run rẩy khóc nức nở. Gã đàn ông giữ chặt mông cậu, trước sau trái phải khuấy đảo huyệt đạo đang sóng sánh nước.

"Thì ra bảo bối cũng có nhiều trò như vậy, xem ra dương vật của tôi vẫn chưa đủ thỏa mãn em". Cửa huyệt bị đâm đến lầy lội, kêu "óp ép", men theo đùi hai người không ngừng chảy nước, Quý Sâm cảm thấy dưới chân một mảng ẩm ướt.

Từng tấc gân cốt trên người đều căng tràn khoái lạc, ánh mắt Quý Sâm trở nên ngây dại, miệng chỉ biết rên rỉ trong vô thức. Trong tâm trí cậu lúc này chỉ còn lại duy nhất một thứ: cự vật nóng bỏng, thô cứng của gã đàn ông kia.

Trong cơn mê loạn, cửa huyệt Quý Sâm cắn chặt lấy gốc dương vật, đầu óc mê man kêu khẽ, run rẩy lên đỉnh.

Trong phút chốc, dục vọng nhấn chìm cậu. Cậu vừa khóc vừa vặn vẹo eo hông ma sát gậy thịt của gã, hy vọng có thể vào sâu hơn nữa, xuân triều vỗ vào túi nang và cửa huyệt sưng tấy. Hai tay Quý Sâm bấu chặt lấy cổ tay gã, co giật ưỡn người.

Cùng lúc đó, gã đàn ông gầm nhẹ, giữ chặt eo cậu, miệng sáo chặn lấy miệng tử cung, dương vật to lớn run rẩy, từng dòng tinh dịch mãnh liệt bắn vào trong tử cung.

Quý Sâm thở hổn hển, như bị hỏng gân mà mềm nhũn ra, tuột thẳng xuống dưới. Gã đàn ông vớt lấy eo cậu đứng vững, dương vật bán cương vẫn còn đang nhảy động bên trong lối đi.

...

"Bọn mày nói xem Quý Sâm bị làm sao thế? Đã năm ngày rồi, bình thường cũng có thấy cậu ta trốn học lâu thế đâu."

"Không biết, có khi nào nhà có chuyện không?"

"Chắc không đâu, tao nghĩ nó đang cắm rễ ở tiệm net ấy."

"Biết đâu nó chán học rồi, không đến nữa."

"Đừng có nói bậy!"

"Nghe thấy chưa? Nó đang bênh em đấy, đồ không biết điều. Em là của ai?" Gã đàn ông kéo khẩu trang xuống cổ, cắn lấy hạt đậu nhỏ trên ngực cậu.

Quý Sâm chẳng nghe rõ gì nữa, vì gã đàn ông đang dựa lưng vào kính ngồi dưới đất, còn cậu thì dang chân ngồi trên người gã, hai tay chống lên kính, mặt áp vào kính, cảm nhận người bên dưới thao mình. Cằm cậu tì lên đỉnh đầu gã, bị gã siết eo làm cho không ngừng nhấp nhô nhún lên xuống, dâm thủy men theo túi nang chảy xuống, làm cửa huyệt sáng bóng lên.

"Nói!"

Đã ra ba lần, bụng dưới Quý Sâm đau nhức vô lực, cậu chảy nước miếng, miệng nói năng lung tung.

"Của... của anh trai..."

Gã đàn ông hài lòng, nhẹ nhàng cắn cắn lấy hạt đậu nhỏ trên ngực cậu, ôm mông cậu trước sau lay động, Quý Sâm trợn trắng mắt kêu ư ử.

Cậu sợ quá, người bên dưới có thể chỉ cần ngẩng đầu là sẽ thấy tấm kính đang bị va vào mà run lên không ngừng. Nhưng cậu lại khoái lạc đến khó mà dứt ra, phối hợp với sự ra vào của gã, vặn vẹo mông, để dương vật vào được sâu hơn.

"Em không chuyên tâm, đang nghĩ đến ai? Lại nghĩ đến thằng Thạch Lương kia à? Có phải muốn nó đến thao em không?"

Quý Sâm không hề nghĩ đến Thạch Lương, giữa lúc chìm nổi trong biển dục, cậu nhìn thấy ngày đầu tiên nhập học, Lý Trạch Thừa với tư cách là đại diện học sinh đã đứng trên chính sân khấu tạm thời mà cậu đang đối diện để đọc diễn văn chào mừng. Vẻ cấm dục mà anh tuấn, tựa như một đóa quân tử lan cao quý.

Còn cậu thì đã hoàn toàn mất đi linh hồn, dưới sự xâm phạm của gã đàn ông mà rên rỉ không ngừng, biến thành một tù nhân của dục vọng, cùng lắm cũng chỉ là một vũng bùn lầy dưới chân đóa quân tử lan.

Mình không có tư cách thích cậu ấy.

Trước khi mất đi ý thức dưới những cú thúc đẩy tần suất cao của gã đàn ông, đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu Quý Sâm.

Quý Sâm không ngừng hét lên, móng tay cào trên kính tạo ra những tiếng chói tai, chân gần như xoạc thành một đường thẳng, mông và hông của gã cùng nhau va chạm, miệng tử cung bị thao đến mở ra, bỏng rát đau đớn.

Gã đàn ông vùi đầu cắn lấy hạt đậu nhỏ trên ngực cậu, bắt lấy mông cậu đóng đinh trên dương vật mà xoay tròn. Đôi môi thịt bẩn thỉu nát mềm, dâm thủy bị đánh thành bọt, trắng xóa rơi xuống đất, ướt át loang trên đám lông mu. Nơi giao hợp như hỏng rồi cứ chảy nước không ngừng, gần như không có động tác rút ra, cả căn phòng vang lên tiếng "phốc xuy".

"Ưm... a... cứ... cứ lên đỉnh mãi... làm sao bây giờ..."

Quý Sâm lẩm bẩm, níu lấy vai gã, ngồi trên đùi gã điên cuồng lắc eo. Một cơn khoái cảm trời giáng ập đến, cậu co giật há to miệng mà phun ra một dòng nước.

Cảm giác mất kiểm soát vừa vội vừa hung hãn, dòng nước mãnh liệt từ sâu trong cung khẩu đẩy dương vật của gã ra khỏi cơ thể, Quý Sâm kêu lên một tiếng khêu gợi rồi quỳ xuống đất, vểnh mông phun nước.

Run rẩy trong dư vị của cao trào, Quý Sâm sắp ngã quỵ, gã đàn ông đeo lại khẩu trang, kéo cậu về phía mình lần nữa. Gậy thịt mặc kệ đôi môi thịt vẫn còn đang co giật nhỏ nước, cứ thế đâm thẳng vào, thao mở cung khẩu rồi xuất tinh.

Quý Sâm hét lên một tiếng ngắn ngủi, mượn dư vị, co rúm lại có thêm một cơn cao trào nhỏ.

Xuất tinh xong, gã đàn ông ôm Quý Sâm ngồi dưới đất, gậy thịt chặn lấy dòng xuân thủy và tinh dịch, từ trong túi lấy ra một dải băng đen bịt mắt Quý Sâm.

Cậu như một món đồ chơi tình dục không ngừng lên đỉnh, mặt đỏ bừng cười ngây ngô.

Gã đàn ông tháo mặt nạ xuống, đoạn ngậm lấy đôi môi và đầu lưỡi vẫn còn vương ý cười của Quý Sâm, bắt đầu trao cho cậu dày đặc những nụ hôn vụn vặt. Chiếc lưỡi dịu dàng của gã luồn lách, khuấy động trong khoang miệng cậu, khẽ khàng mút lấy từng chút một. Cùng lúc đó, một tay gã vuốt ve dọc tấm lưng đang run lên không ngừng của Quý Sâm, tựa như đang vỗ về, an ủi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com