Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

Sáng hôm sau, Lý Tiểu Thiên tỉnh dậy, phát hiện nửa dưới cơ thể mình trần truồng, giữa đùi vừa ướt vừa dính.

Em đỏ mặt, không hiểu sao mình lại ra thế này. Em nhớ rõ trước khi ngủ đã mặc quần, mà giờ quần ngủ bị lột, quần lót thì biến mất chẳng biết đâu.

Cố nhớ lại, Lý Tiểu Thiên mơ hồ thấy tối qua mình có giấc mơ xuân. Trong mơ, một cái lưỡi to nóng bỏng liếm em không ngừng, làm em sướng đến chảy nước liên tục. Em thầm xấu hổ, nghĩ chắc mình phát dâm trong mơ, vô thức lột quần, vứt quần lót đi đâu mất, cái bướm ướt nhẹp là do nước dâm chảy ra chăng?

Dù thấy hơi kỳ lạ nhưng với tính hơi ngốc nghếch từ nhỏ, Lý Tiểu Thiên chẳng nghĩ ra lý do nào khác, đành tự nhủ chấp nhận lời giải thích này.
Mặt em nóng bừng, tự trách mình trong lòng, “Ư… sao mình lại dâm thế này, không được, phải sửa ngay mới được.”

Kìm nén xấu hổ, Lý Tiểu Thiên vào nhà tắm, dùng vòi sen rửa sạch háng, banh cái bướm nhỏ ra lau kỹ rồi mặc quần lót mới. Xong xuôi, em bước ra, thấy Lý Quân mặc quần lót và áo ba lỗ vừa từ phòng đi ra.

“Ba, chào buổi sáng!” Thấy ba, Lý Tiểu Thiên vẫn chào như mọi ngày.
Rồi em thấy Lý Quân nhìn mình, mặt gã vui vẻ hơn bình thường gần như là kích động. Chẳng hiểu sao, gã còn thè lưỡi, liếm môi qua lại một cái.

Chỉ một động tác nhỏ mà làm Lý Tiểu Thiên đứng sững, mắt dán vào môi và lưỡi ba, tim đập thình thịch. Ngay lập tức, em bỗng thèm khát dữ dội, muốn há mồm ngậm lưỡi ba, mút lấy nước bọt trên đó. Trực giác mách em rằng nước bọt của ba là thứ ngon nhất trần đời.

Xấu hổ hơn nữa, không chỉ miệng trên mà cái bướm nhỏ dưới háng em cũng thèm nước bọt ba kinh khủng, muốn ba liếm láp điên cuồng, nhét nước bọt vào trong ngoài cái bướm non. Dục vọng ấy làm bướm em tự động rỉ nước dâm, ướt nhẹp háng lần nữa.

Lý Quân thấy Lý Tiểu Thiên nhìn môi lưỡi mình không chớp, miệng há ra nước bọt chảy xuống cằm mà không biết, mặt đỏ thở gấp như bị mê hoặc hoàn toàn, gã mừng thầm, biết khả năng đặc biệt của mình bắt đầu có tác dụng.

Che giấu dục vọng trong mắt, Lý Quân tỏ ra quan tâm, hỏi han em, “Bé cưng, sao vậy, con không khỏe à?”

Giọng ba làm Lý Tiểu Thiên giật mình tỉnh lại, xấu hổ đến cực độ, mặt đỏ như cà chua chín, suýt chảy máu, háng ướt làm em vô thức kẹp chặt chân.

“Không… không sao… ừm ba… con chỉ hơi nóng…” Em cúi gằm mặt, giọng nhỏ như muỗi, ngượng ngùng nói, “Con… con nghỉ chút là ổn…”

“Ồ, vậy hả? Thế ba yên tâm rồi, ba đi ăn sáng đây, bé cưng lát nữa qua nhé.” Không vạch trần lời nói dối, Lý Quân cười nhẹ, quay vào bếp, bỏ lại Lý Tiểu Thiên đứng đó với cơn nứng gã vừa khơi lên.

Sao… sao lại thế này? Cơ thể mình… với ba… không được...

Lý Tiểu Thiên rối bời, không hiểu cơ thể mình bị gì, sao lại thèm ba đến vậy. Dù Lý Quân đã đi nhưng em vẫn không kìm được những ý nghĩ dâm đãng. Để trông bình thường không lộ vẻ thèm khát, em hít thở sâu vài lần rồi chậm rãi lê bước vào bếp.

Trên bàn ăn, cha con ngồi đối diện, bề ngoài yên lặng ăn sáng, nhưng trong lòng đều có suy nghĩ riêng.

Lý Tiểu Thiên trông như đang ăn bánh mì từng miếng nhỏ, thực ra chẳng nếm được gì, tâm trí để đâu đâu, mọi chú ý đều dồn vào dục vọng cơ thể.

Em vô thức bị ba thu hút ánh nhìn, ngắm ba ăn mà sinh ra ý thèm khát mãnh liệt, liên tục tưởng tượng ba đút nước bọt từ miệng gã cho mình, rồi âm thầm nuốt nước miếng. Khi chợt nhận ra, em lại xấu hổ cúi gằm mặt, giả vờ tập trung ăn.

Đồng thời, em không nhịn được kẹp chân cọ qua cọ lại, muốn giảm ngứa trong lồn nhỏ, nhưng dù cọ thế nào, cơn thèm ba vẫn không giảm, ngược lại dưới kích thích tình dục, lồn tơ càng chảy nước nhiều, thấm ướt cả quần lót.

Do quá tập trung vào mình, Lý Tiểu Thiên ngốc nghếch chẳng nhận ra hôm nay ba cũng rất lạ so với thường ngày. Gã không chỉ liên tục nhìn em bằng ánh mắt mập mờ cưng chiều mà còn cố ý thè lưỡi liên tục như dụ dỗ em.

Lý Quân ngắm Lý Tiểu Thiên trắng trẻo dễ thương, thấy em cố giấu dục vọng mà thèm được gã yêu chiều, cảm giác kích thích cực độ, lửa dục trong gã cháy rừng rực. Gã ăn sáng xong trong vài miếng, cầm cốc nước uống một ngụm, cố ý liếm miện cốc, “Bé cưng, ba ăn xong rồi, ba vào phòng thay đồ đây.”

“Vâng ạ.” Lý Tiểu Thiên đáp qua loa, khi Lý Quân rời bếp, mắt em dán chặt vào cốc nước gã vừa dùng, em nuốt nước bọt cái ực, mặt đầy xấu hổ, chẳng biết nghĩ gì.

Quay đầu thấy ba đã vào phòng, tim em đập loạn, lén đứng dậy ngồi vào chỗ ba.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com