Chuẩn bị cho bí cảnh mới
Sáng hôm sau, đại sảnh Hợp Hoan Tông rực rỡ ánh linh thạch đỏ, lụa đỏ treo cao, mê hương thoang thoảng lan tỏa, kích thích giác quan. Tôi, Lục Vân, ngồi trên ghế tông chủ, váy lụa trắng bó sát, ngực căng tròn rung nhẹ dưới ánh sáng, ánh mắt sắc lạnh quan sát các nữ đệ tử – Lý Linh Ngọc, Tử Hà, Tiểu Hồng, Tiểu Thanh, Tiểu Tuyết, Tiểu Mai, Thanh Liên. Hắc Phượng, xích ở góc đại sảnh, cúi đầu, ánh mắt cam chịu, là lời nhắc nhở về số phận kẻ phản kháng. Mộc Như Tuyết và Đan Tiểu Nhi, mẹ con trong váy lụa xanh và hồng, đứng giữa đại sảnh, tay nắm chặt, ánh mắt xen lẫn kiên định và ngượng ngùng. Như Tuyết, hít sâu, giọng run nhẹ nhưng rõ ràng: “Tông chủ Lục Vân, các tỷ muội, ta và Tiểu Nhi đã quyết định. Chúng ta sẽ cùng làm việc tại lầu xanh, đóng góp hết mình cho tông môn, và hoàn toàn ở lại Hợp Hoan Tông.” Tiểu Nhi, ngực rung nhẹ dưới lớp lụa mỏng, mỉm cười, bổ sung: “Con sẽ tiếp tục luyện đan, cung cấp Hồi Linh Đan chất lượng cao, và tham gia lầu xanh để tăng tu vi. Mẹ con chúng ta muốn trở thành trụ cột của tông môn!”
Tôi, nhếch môi, ánh mắt hài lòng: “Như Tuyết, Tiểu Nhi, quyết định của hai người là minh chứng cho lòng trung thành. Từ nay, các ngươi là thành viên chính thức của Hợp Hoan Tông, cùng chúng ta xây dựng tông môn mạnh mẽ hơn để báo thù Thanh Vân Tông và Kim Linh Điện!” Linh Ngọc, váy đỏ phấp phới, cười dâm đãng, chen vào: “Mẹ nào con nấy, hai người sẽ khiến lầu xanh rực rỡ hơn bao giờ hết!” Các nữ đệ tử vỗ tay, Tiểu Hồng thì thầm với Tiểu Thanh: “Như Tuyết tiền bối và Tiểu Nhi… cặp mẹ con này thật đáng gờm!” Như Tuyết, đỏ mặt, lòng phức tạp: “Ta từng khinh miệt dục vọng, nhưng giờ ta và Tiểu Nhi đều nghiện khoái lạc… Hợp Hoan Tông là nhà của chúng ta.” Tiểu Nhi, nắm tay mẹ, nghĩ: “Mẹ đã chấp nhận, muội sẽ làm tông môn tự hào qua đan dược và lầu xanh!”
Linh Ngọc bước lên, giọng nghiêm túc: “Tông chủ, đêm qua ta thu thập thông tin từ một tán tu. Bí cảnh của Hoa Nữ Tông, tông môn toàn nữ chuyên kiếm pháp, sắp mở trong Đại Sâm Lâm. Bí cảnh này chỉ cho tu sĩ từ Kim Đan kỳ trở xuống, nên đám Trúc Cơ kỳ khắp nơi đang tập trung đến đó săn bảo vật. Chúng ta nên cử đội thâm nhập, tranh đoạt lợi ích!” Tôi gật đầu, ánh mắt lóe lên tham vọng: “Bí cảnh này an toàn hơn trận chiến trước, và với đội hình Trúc Cơ kỳ, chúng ta có ưu thế lớn. Bảo vật từ Hoa Nữ Tông sẽ giúp Hợp Hoan Tông mạnh hơn, chuẩn bị cho kế hoạch lớn hơn!” Các nữ đệ tử đồng tình, Tử Hà thêm vào: “Tông chủ, ta đề nghị đội hình nhỏ, tránh thu hút sự chú ý từ các tông môn khác.”
Sau bàn bạc, tôi quyết định: “Ta sẽ dẫn đội, gồm Linh Ngọc, Như Tuyết, Tiểu Hồng, Tiểu Thanh, Tiểu Tuyết, Tiểu Mai, và ba con Kim Bằng – Tiểu Kim, Tiểu Ngân, Tiểu Đồng – để tăng sức mạnh chiến đấu. Tổng cộng mười tu sĩ, đủ mạnh nhưng kín đáo.” Tôi nhìn Tiểu Nhi, nói: “Tiểu Nhi, ngươi ở lại tông môn, tiếp tục luyện đan, chuẩn bị Hồi Linh Đan và các đan dược cao cấp để Tử Hà bán tại tiệm đan dược gần bí cảnh. Tài năng luyện đan của ngươi quá quý giá, ta không muốn mạo hiểm.” Tiểu Nhi, thoáng thất vọng, nhưng gật đầu: “Tuân lệnh, tông chủ. Con sẽ luyện đan tốt nhất, hỗ trợ các tỷ muội!” Như Tuyết, lòng lo âu: “Ta vào bí cảnh mà không có Tiểu Nhi… Nhưng con bé ở lại sẽ an toàn hơn.” Nàng nắm tay con gái, thì thầm: “Con ở đây, luyện đan chăm chỉ, mẹ sẽ sớm trở về với bảo vật.” Tiểu Nhi, cười rạng rỡ: “Mẹ, muội sẽ đợi mẹ. Con sẽ làm đan dược xịn nhất cho tông môn!”
Tôi tiếp tục: “Tử Hà, ngươi đóng giả tông chủ, cùng Tiểu Nhi, Thanh Liên, và Kim Ngân Dương ở lại, canh chừng bên ngoài bí cảnh. Nếu có biến, ra tay ứng cứu. Thuận tiện, mở một tiệm đan dược nhỏ gần bí cảnh, bán Hồi Linh Đan và các đan dược xịn nhất của Tiểu Nhi, vừa quảng bá vừa kiếm linh thạch.” Tử Hà, váy tím phấp phới, gật đầu: “Tuân lệnh, tông chủ. Ta sẽ đảm bảo an toàn và tối đa lợi ích.” Kế hoạch được thông qua, không khí đại sảnh sôi nổi, các nữ đệ tử rạo rực chuẩn bị.
Trước khi kết thúc, tôi ra lệnh cho Linh Ngọc: “Liên hệ khách hàng, thông báo lầu xanh tạm đóng cửa để chuẩn bị cho bí cảnh. Mời tất cả khách quanh đây đến đêm nay. Chúng ta sẽ tổ chức Hợp Hoan Thánh Điển, củng cố tu vi cho các đệ tử qua khoái lạc, chuẩn bị cho bí cảnh!” Linh Ngọc, cười dâm đãng: “Tuân lệnh, tông chủ! Đêm nay sẽ là buổi thác loạn đáng nhớ!” Như Tuyết, nghe đến Hợp Hoan Thánh Điển, âm hộ ướt át, lòng rạo rực: “Lại được tận hưởng khoái lạc… để mạnh hơn cho bí cảnh!” Tiểu Nhi, dù không vào bí cảnh, cũng hứng khởi: “Muội sẽ tham gia Thánh Điển, tăng tu vi để luyện đan tốt hơn!” Hắc Phượng, nghe kế hoạch, nghĩ: “Họ ngày càng mạnh… Ta chỉ là nô lệ, không còn cơ hội.”
Đêm đó, Bích Nguyệt Lâu rực rỡ hơn bao giờ hết, lụa đỏ treo cao, ánh linh thạch đỏ rực chiếu sáng, mê hương nồng nặc lan tỏa, kích thích mọi giác quan, khiến cơ thể các nữ đệ tử nóng ran, âm hộ ướt sũng trước khi buổi lễ bắt đầu. Linh Ngọc, với tài năng điều hành lầu xanh, đã gửi lời mời đến hàng chục tán tu Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ quanh Đại Sâm Lâm. Họ kéo đến, túi đầy linh thạch, sẵn sàng cho buổi thác loạn cuối cùng trước khi lầu xanh tạm đóng cửa. Sàn lầu xanh được trải thảm lụa đỏ, bàn tiệc bày đầy linh quả và rượu mê hương, tăng thêm không khí dâm dục. Các nữ đệ tử, trong váy lụa mỏng gần như trong suốt, ngực căng tròn và mông tròn mọng lộ rõ, di chuyển uyển chuyển, mời gọi khách.
Tôi đứng giữa lầu xanh, váy lụa trắng cởi bỏ hoàn toàn, để lộ cơ thể trần truồng, ngực căng tròn rung nhẹ, âm hộ lấp lánh dâm thủy, phát ra tuyên bố bí mật đối với các đệ tử: “Hợp Hoan Thánh Điển bắt đầu! Các đệ tử, hãy dùng cơ thể và dục vọng để củng cố tu vi, chuẩn bị sức mạnh cho bí cảnh Hoa Nữ Tông! Đêm nay, chúng ta chỉ tận hưởng khoái lạc thuần túy, để linh khí tự do chảy trong cơ thể!” Tiếng vỗ tay vang dội, tiếng cười dâm đãng và rên rỉ bắt đầu lấn át, không khí lầu xanh sôi sục như ngọn lửa dục vọng.
Mộc Như Tuyết: đứng giữa lầu xanh, cởi bỏ váy lụa, để lộ cơ thể trần truồng, da trắng mịn màng, ngực căng tròn rung dữ dội, núm vú cương cứng, âm hộ ướt sũng lấp lánh. Nàng nghĩ: “Ta vào bí cảnh, phải mạnh hơn qua khoái lạc này. Tiểu Nhi ở lại, ta yên tâm, nhưng ta muốn con bé thấy mẹ mạnh mẽ thế nào!” Bốn tán tu Trúc Cơ kỳ vây quanh nàng, mắt đỏ ngầu. Một gã, cơ bắp cuồn cuộn, bóp mạnh mông nàng, thì thầm: “Mỹ nhân, vú to, mông tròn, thật gợi dục!” Nàng đỏ mặt, nhưng cơ thể nóng ran, rên khe khẽ: “Đạo hữu… làm đi!” Gã đẩy nàng nằm xuống thảm lụa, đâm dương vật cương cứng vào âm hộ nàng, dập mạnh, mỗi cú đẩy khiến ngực nàng rung dữ dội, dâm thủy bắn tung tóe, nhỏ xuống thảm. Một gã khác quỳ trước mặt, ép nàng mút dương vật, nàng ngậm sâu, lưỡi liếm quanh đầu khấc, nước dãi chảy xuống cằm, rên rỉ: “Sướng… tiếp tục!” Gã thứ ba sờ soạn ngực, xoa núm vú, khiến nàng cong người, lên đỉnh, âm hộ co bóp mạnh. Gã thứ tư đâm ngón tay vào hậu môn, khiến nàng hét: “Sâu hơn… ta muốn nhiều hơn!” Tinh khí từ gã đầu tiên phun đầy âm hộ, nóng bỏng và nhớt nháp, chảy xuống đùi. Nàng lên đỉnh liên tục, cơ thể co giật, dâm thủy hòa với tinh khí, tạo thành vũng nhỏ trên thảm lụa. Như Tuyết, thở hổn hển, nghĩ: “Khoái lạc này… ta nghiện mất rồi!”
Tiểu Nhi, dù không vào bí cảnh, vẫn cuồng nhiệt, cởi váy lụa hồng, để lộ cơ thể mảnh mai, ngực căng tròn rung nhẹ, âm hộ ướt sũng lấp lánh. Nàng nghĩ: “Muội ở lại luyện đan, nhưng đêm nay muội sẽ tận hưởng, để mẹ tự hào!” Ba tán tu Luyện Khí kỳ vây quanh nàng, một gã thì thầm: “Tiểu cô nương, cơ thể ngươi thật non tơ, nhưng dâm dục!” Tiểu Nhi, cười dâm đãng, quỳ xuống, ngậm dương vật gã, lưỡi quấn quanh đầu khấc, mút mạnh, nước dãi chảy xuống cằm, rên: “Sướng… đạo hữu, cho muội thêm!” Gã thứ hai đẩy nàng nằm ngửa, đâm dương vật vào âm hộ, dập nhanh, khiến nàng cong người, ngực rung dữ dội, dâm thủy phun ra, hét: “Mạnh hơn… muội chịu được!” Gã thứ ba vuốt ve ngực, xoa núm vú, ngón tay đâm sâu vào âm hộ cùng dương vật gã kia, khiến nàng lên đỉnh, dâm thủy bắn tung tóe, sàn lầu xanh nhớt nháp. Tinh khí từ gã thứ hai phun đầy âm hộ, nàng nuốt trọn tinh khí gã đầu tiên, cơ thể co giật trong khoái lạc. Tiểu Nhi, cười dâm đãng: “Muội sẽ luyện đan tốt hơn sau đêm nay!”
Linh Ngọc, nữ hoàng lầu xanh, cởi váy đỏ, để lộ cơ thể quyến rũ, ngực căng tròn, mông tròn mọng, âm hộ lấp lánh dâm thủy. Nàng nghĩ: “Đêm nay ta phải tỏa sáng, để tông chủ thấy ta xứng đáng!” Năm tán tu vây quanh, một gã Trúc Cơ kỳ đâm dương vật vào âm hộ nàng, dập mạnh, khiến nàng rên rỉ: “Sướng… đạo hữu, sâu hơn!” Một gã khác ép nàng mút, nàng ngậm sâu, lưỡi liếm quanh, nuốt tinh khí, rên: “Ngon quá…” Hai gã vuốt ve ngực, xoa núm vú, ngón tay đâm vào hậu môn, khiến nàng cong người, lên đỉnh, dâm thủy bắn ra, hòa với tinh khí. Gã thứ năm, đứng sau, bóp mông nàng, thì thầm: “Linh Ngọc, ngươi là kỹ nữ hoàn hảo!” Nàng cười dâm đãng, đẩy hông nhanh hơn, khiến cả năm gã lên đỉnh, tinh khí phun đầy ngực, âm hộ, và mặt nàng. Linh Ngọc, thở hổn hển, nghĩ: “Ta là nữ hoàng lầu xanh, không ai sánh bằng!”
Các nữ đệ tử khác cũng cuồng nhiệt. Tiểu Hồng, ngực căng tròn, cưỡi một tán tu, âm hộ siết chặt, rên: “Sướng… tiếp tục!” Hai gã khác vuốt ve ngực, đâm ngón tay vào hậu môn, khiến nàng lên đỉnh, dâm thủy bắn ra. Tiểu Thanh, quỳ mút dương vật, lưỡi liếm quanh, đồng thời bị một gã đâm vào âm hộ, hét: “Mạnh hơn… ta muốn!” Tiểu Tuyết và Tiểu Mai, mỗi người phục vụ ba tán tu, ngực rung dữ dội, dâm thủy và tinh khí chảy khắp sàn, rên rỉ dâm dục vang vọng. Mê hương nồng nặc khiến tất cả chìm trong khoái lạc, cơ thể các nữ đệ tử nhớt nháp, sàn lầu xanh như hồ tinh khí và dâm thủy.
Tôi, Lục Vân, đứng giữa lầu xanh, cưỡi một tán tu Trúc Cơ kỳ, âm hộ siết chặt, ngực rung dữ dội, rên rỉ: “Sướng… đạo hữu, mạnh hơn!” Ba gã khác vây quanh, một người đâm vào hậu môn, hai người vuốt ve ngực, xoa núm vú, khiến tôi lên đỉnh, dâm thủy phun ra, hòa với tinh khí. Tôi nghĩ: “Khoái lạc này sẽ làm đội hình chúng ta mạnh hơn trong bí cảnh!” Sau nhiều giờ, Hợp Hoan Thánh Điển kết thúc, các tán tu rời đi, để lại hàng đống linh thạch trên sàn. Các nữ đệ tử, cơ thể ướt đẫm dâm thủy và tinh khí, gục xuống, thở hổn hển. Như Tuyết và Tiểu Nhi, ôm nhau, cơ thể nhớt nháp, lòng thỏa mãn. Như Tuyết, thì thầm: “Tiểu Nhi… mẹ sẽ mang bảo vật về cho con. Con luyện đan tốt nhé.” Tiểu Nhi, cười rạng rỡ: “Mẹ, muội sẽ đợi mẹ. Con sẽ làm đan dược xịn nhất!” Linh khí từ khoái lạc khiến tu vi các đệ tử tăng nhẹ, đặc biệt Như Tuyết vững vàng hơn ở Trúc Cơ kỳ trung giai, còn Tiểu Nhi gần chạm Trúc Cơ kỳ sơ giai. Linh Ngọc, lau tinh khí trên ngực, cười: “Tông chủ, đội hình chúng ta giờ mạnh hơn bao giờ hết. Bí cảnh Hoa Nữ Tông sẽ là của chúng ta!”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com