Đột phá trúc cơ kỳ
Lưu Thu Thủy, nữ tán tu hơn 100 tuổi, giờ là đệ tử Hợp Hoan Tông, đã chứng minh giá trị của mình sau hơn một năm làm việc tại Bích Nguyệt Đan Quán. Với khuôn mặt dịu dàng nhưng tiều tụy, đôi mắt to tròn ánh lên sự quyết tâm, và mái tóc đen điểm bạc, nàng lao vào công việc với sự chăm chỉ gần như điên cuồng: lau dọn kệ đan, sắp xếp Hồi Linh Đan và Tăng Khí Đan, hỗ trợ khách hàng với nụ cười dịu dàng, dù cơ thể yếu ớt đau nhức vì tuổi tác. Mỗi đêm, trong căn phòng nhỏ tại tông môn, nàng ngồi thiền, cảm nhận linh khí từ công pháp Hợp Hoan Tông luân chuyển trong đan điền. Dù chưa đột phá Trúc Cơ kỳ, công pháp ma đạo đã cải thiện thể chất nàng, xóa đi vài nếp nhăn, khiến làn da mịn màng hơn, và kéo dài thọ nguyên thêm vài năm. "Ta đã sống hơn trăm năm trong vô vọng, nhưng giờ ta có hy vọng," nàng nghĩ, ánh mắt lấp lánh. "Hợp Hoan Tông là ánh sáng cuối cùng của ta. Ta sẽ không phụ lòng tông chủ."
Dù chăm chỉ, Thu Thủy vẫn cảm nhận được sự dè chừng từ các nữ đệ tử khác. Thanh Liên, với ánh mắt sắc sảo, thường quan sát nàng từ xa, thì thầm với Tiểu Mai: "Cô ta làm việc tốt, nhưng ai dám chắc lòng trung thành của một tán tu từng định ăn trộm?" Thu Thủy, nghe được những lời này, lòng đau như cắt: "Ta biết họ không tin ta hoàn toàn. Nhưng ta đã đánh đổi lòng tự trọng để gia nhập. Ta sẽ chứng minh ta thuộc về nơi này." Nàng dồn mọi tâm sức vào công việc, từ hỗ trợ bán đan đến học công pháp Hợp Hoan Tông, quyết tâm trở thành một phần không thể thiếu của tông môn.
Một ngày, tôi, Lục Vân, triệu tập tất cả đệ tử đến đại sảnh Hợp Hoan Tông, nơi lụa đỏ rực rỡ, mê hương nồng nặc, và ánh linh thạch lấp lánh. Các nữ đệ tử - Lý Linh Ngọc, Tử Hà, Thanh Liên, Tiểu Mai, Tiểu Lan, và Lưu Thu Thủy cùng hơn hai mươi người khác - đứng thành hàng, ánh mắt rực cháy tham vọng. Tôi, trong váy lụa trắng bó sát, giọng vang vọng: "Chị em, Hợp Hoan Tông đã vươn lên mạnh mẽ nhờ đan quán và lầu xanh. Hôm nay, ta có hai thông báo quan trọng." Tôi ngừng lại, ánh mắt lướt qua từng người. "Thứ nhất, việc kinh doanh đan dược đã ổn định. Bích Nguyệt Đan Quán và Bích Nguyệt Lâu đã thu hút đủ khách hàng trung thành. Từ nay, các ngươi không cần mời chào hay quảng bá đan dược nữa. Hãy quay lại công việc bình thường - luyện đan, tu luyện, và vận hành lầu xanh như trước."
Các đệ tử gật đầu, ánh mắt nhẹ nhõm. Thu Thủy, đứng cuối hàng, lòng thầm nghĩ: "Vậy là ta có thể tập trung tu luyện, không cần lo bán đan nữa. Cơ hội đột phá của ta đang đến gần!" Tôi tiếp tục, giọng nghiêm nghị: "Thứ hai, trong tông môn vẫn còn sáu nữ đệ tử chưa đột phá Trúc Cơ kỳ, bao gồm Lưu Thu Thủy. Để giúp các ngươi, ta quyết định tổ chức Hợp Hoan Thánh Điển, sử dụng Dâm Nữ Trận và các linh thú - Thạch Hỏa Nhân, Đồng Tử Thi Oán, và ba con Kim Bằng - để hỗ trợ các ngươi đột phá. Đây là cơ hội để các ngươi vươn lên, củng cố sức mạnh cho tông môn."
Thu Thủy, nghe đến đây, tim đập mạnh, nước mắt chực trào. "Hợp Hoan Thánh Điển... Đây là cơ hội ta chờ đợi hơn trăm năm!" nàng nghĩ, lòng ngập tràn hy vọng xen lẫn lo âu. "Ta phải chuẩn bị tốt nhất, không được thất bại!" Các đệ tử khác, đặc biệt là năm người chưa đột phá, cũng hào hứng, nhưng không ai vui mừng bằng Thu Thủy. Nàng quỳ xuống, giọng run rẩy: "Đa tạ tông chủ! Ta thề sẽ không phụ lòng tông môn!" Tôi gật đầu, ánh mắt dịu dàng: "Hãy chuẩn bị tinh thần, Thu Thủy. Con đường ma đạo không dễ dàng, nhưng ta tin các ngươi sẽ thành công."
Trở về phòng, Thu Thủy lao vào nghiên cứu bí pháp Hợp Hoan Tông, lật từng trang ngọc giản, ghi nhớ từng câu chữ về cách vận dụng dục vọng để hấp thu tinh khí. Nàng đọc kỹ về các linh thú: Thạch Hỏa Nhân với cơ thể rực cháy sức mạnh, Đồng Tử Thi Oán với khí tức âm hàn, và ba con Kim Bằng - Tiểu Kim, Tiểu Ngân, Tiểu Đồng - với tốc độ và tinh khí dồi dào. "Ta phải học cách thỏa mãn chúng," nàng nghĩ, lòng vừa lo lắng vừa quyết tâm. "Cho dù chưa từng quan hệ với linh thú, ta không còn đường lui. Hơn trăm năm tuyệt vọng, đây là cơ hội cuối cùng!" Nàng luyện tập kỹ năng Hợp Hoan Tông dạy, từ cách siết chặt âm hộ đến cách rên rỉ mê hoặc, dù cơ thể yếu ớt run rẩy vì tuổi tác. "Ta không cần đẹp như Tiểu Mai hay quyến rũ như Thanh Liên. Ta chỉ cần khiến linh thú hài lòng, hấp thu đủ tinh khí để đột phá!" Nàng ngồi thiền, tưởng tượng từng động tác, lòng rực cháy: "Ta sẽ làm được. Ta phải làm được."
Hợp Hoan Thánh Điển diễn ra trong một hang động bí mật dưới lòng đất, nơi Dâm Nữ Trận được kích hoạt, ánh sáng đỏ rực chiếu rọi, mê hương nồng nặc khiến không khí rung động dục vọng. Các nữ đệ tử Luyện Khí kỳ - Lưu Thu Thủy, Tiểu Hồng, Tiểu Thanh, Tiểu Tuyết, Tiểu Vân, và Tiểu Phượng - bước vào trận pháp, cơ thể trần truồng, chỉ quấn lụa mỏng đỏ rực, để lộ đường cong mê hoặc. Linh thú - Thạch Hỏa Nhân, Đồng Tử Thi Oán, Tiểu Kim, Tiểu Ngân, Tiểu Đồng - đứng sẵn, khí tức mạnh mẽ khiến hang động rung chuyển. Tôi, Lục Vân, đứng trên đài cao, váy lụa trắng bó sát, tuyên bố: "Chị em, đây là cơ hội để các ngươi đột phá. Hãy để dục vọng dẫn dắt, hấp thu tinh khí từ linh thú, và vươn lên Trúc Cơ kỳ!" Lý Linh Ngọc và Tử Hà đứng hai bên, ánh mắt sắc sảo, giám sát trận pháp.
Lưu Thu Thủy chọn Tiểu Kim, con Kim Bằng với đôi cánh vàng rực và dương vật khổng lồ lấp lánh ánh kim loại. Tim nàng đập mạnh, lòng ngập lo âu nhưng rực cháy khát vọng: "Tiểu Kim là linh thú mạnh nhất. Nếu ta thỏa mãn nó, tinh khí sẽ đủ để ta đột phá!" Nàng quỳ trước Tiểu Kim, đôi tay run rẩy vuốt ve dương vật khổng lồ, lưỡi liếm quanh đầu khấc, rên rỉ dâm dục: "Tiểu Kim... ngươi mạnh mẽ quá... cho ta tinh khí, ta sẽ dâng tất cả cho ngươi!" Tiểu Kim gầm nhẹ, đôi cánh rung lên, đè nàng xuống sàn đá lạnh, đâm dương vật vào âm hộ ướt át của nàng. Nàng hét lên, đau đớn xen lẫn khoái lạc: "Sướng... mạnh hơn... ta cần tinh khí của ngươi!" Cơ thể nàng rung lên dữ dội, ngực căng tròn đung đưa, âm hộ siết chặt dương vật khổng lồ. "Hơn trăm năm, ta đã chờ khoảnh khắc này!" nàng nghĩ, nước mắt lăn dài, dục vọng và khát vọng hòa quyện. Tinh khí của Tiểu Kim, nóng bỏng như lửa, tràn vào âm hộ nàng, khiến đan điền rung động. Nàng cảm nhận linh khí bùng nổ, như cơn lũ phá vỡ đập chắn. Khi Tiểu Kim xuất tinh lần cuối, nàng lên đỉnh, hét lên: "A... ta đột phá rồi!" Linh khí ngưng tụ thành Trúc Cơ, ánh sáng vàng rực tỏa ra, cơ thể nàng run rẩy trong khoái lạc chưa từng có. "Ta... sống rồi!" nàng nghĩ, lòng ngập hạnh phúc, như được tái sinh sau hơn trăm năm vô vọng.
Tiểu Hồng, một nữ đệ tử trẻ tuổi với thân hình đầy đặn, chọn Thạch Hỏa Nhân. Nàng, dù mới gia nhập tông môn, đã quen với công pháp ma đạo, nhưng vẫn lo lắng: "Thạch Hỏa Nhân quá mạnh... Ta sợ không chịu nổi!" Nàng nằm ngửa trên sàn đá, dang chân, để lộ âm hộ ướt át, rên rỉ: "Thạch Hỏa Nhân... cho ta tinh khí... ta muốn đột phá!" Linh thú, với cơ thể rực cháy, đâm dương vật nóng như đá vào âm hộ nàng, khiến nàng hét lên: "Nóng... sướng quá!" Nàng cong người, ngực rung lên, lòng nghĩ: "Ta không thể yếu đuối. Ta phải mạnh hơn để xứng với tông môn!" Tinh khí của Thạch Hỏa Nhân tràn vào, nóng bỏng, khiến nàng lên đỉnh, linh khí bùng nổ, đột phá Trúc Cơ kỳ. Nàng thở hổn hển, ánh mắt lấp lánh: "Ta làm được... Ta thật sự làm được!"
Tiểu Thanh, một cô gái nhút nhát, chọn Đồng Tử Thi Oán, dù khí tức âm hàn khiến nàng run rẩy: "Nó đáng sợ... nhưng ta không có lựa chọn khác!" Nàng quỳ, mút dương vật lạnh buốt, rên rỉ: "Đồng Tử... cho ta tinh khí... ta cần sức mạnh!" Linh thú đâm vào âm hộ nàng, lạnh như băng, khiến nàng run lên nhưng vẫn siết chặt: "Sướng... lạnh quá... nhưng ta không bỏ cuộc!" Lòng nàng rối bời: "Ta luôn sợ hãi, nhưng ta muốn mạnh hơn!" Tinh khí âm hàn tràn vào, nàng lên đỉnh, linh khí ngưng tụ, đột phá Trúc Cơ kỳ. Nàng ngã xuống, nước mắt lăn dài: "Ta không còn là kẻ yếu nữa..."
Ba nữ đệ tử còn lại chọn Tiểu Ngân và Tiểu Đồng. Tiểu Tuyết, với thân hình mảnh mai, cưỡi lên Tiểu Ngân, rên rỉ: "Mạnh hơn... ta muốn đột phá!" Tiểu Vân, quyến rũ hơn, để Tiểu Đồng đâm từ phía sau, hét lên: "Sướng... tinh khí của ngươi là của ta!" Tiểu Phượng, táo bạo nhất, giao hợp với cả hai Kim Bằng, rên rỉ dâm dục: "Cho ta tất cả... ta sẽ mạnh hơn tất cả!" Cả ba, trong cơn thác loạn, hấp thu tinh khí, lên đỉnh và đột phá Trúc Cơ kỳ, ánh mắt rực cháy niềm tự hào.
Cuộc thác loạn kéo dài nhiều ngày, tiếng rên rỉ, tiếng gầm của linh thú, và mùi mê hương hòa quyện. Thu Thủy là người tích cực nhất, không ngừng giao hợp với Tiểu Kim, rồi chuyển sang Tiểu Ngân, lòng nghĩ: "Mỗi giọt tinh khí là một bước để ta sống lâu hơn!" Nàng quên đi lòng tự trọng, hòa mình vào dục vọng, cảm giác sung sướng chưa từng có khiến nàng như được tái sinh.
Sau Hợp Hoan Thánh Điển, Thu Thủy, cơ thể nhớt nháp mồ hôi và tinh khí, lảo đảo đứng dậy, tiến đến trước tôi, Lý Linh Ngọc, và Tử Hà, quỳ xuống dập đầu: "Đa tạ tông chủ, đa tạ Linh Ngọc tiền bối, Tử Hà tiền bối! Các ngươi như cha mẹ tái sinh của ta! Hơn trăm năm vô vọng, ta cuối cùng đã đột phá!" Nàng khóc nức nở, lòng ngập hạnh phúc: "Ta đã thấy cái chết trong giấc mơ mỗi đêm, nhưng giờ ta sống lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết!" Tôi, Lục Vân, mỉm cười, đỡ nàng dậy: "Thu Thủy, nhìn lại bản thân đi." Nàng nhìn vào gương đồng, sững sờ: khuôn mặt tiều tụy giờ mịn màng như thiếu nữ, nếp nhăn biến mất, đôi mắt sáng rực, làn da căng bóng, như trẻ lại năm mươi tuổi. "Ta... trẻ lại rồi! Thọ nguyên của ta đã kéo dài thêm trăm năm!" nàng thốt lên, nước mắt lăn dài, lòng ngập tràn cảm kích.
Tiểu Hồng, Tiểu Thanh, Tiểu Tuyết, Tiểu Vân, và Tiểu Phượng cũng quỳ xuống, cảm tạ tông môn. Tiểu Hồng, ánh mắt lấp lánh: "Ta không còn là kẻ yếu nữa!" Tiểu Thanh, giọng nghẹn ngào: "Ta đã vượt qua nỗi sợ!" Tiểu Phượng, cười lớn: "Hợp Hoan Tông là nhà của ta!" Tôi vỗ vai họ, giọng dịu dàng: "Các ngươi đã chứng minh giá trị. Từ nay, các ngươi là trụ cột của Hợp Hoan Tông. Nhưng hãy chuẩn bị tinh thần, vì buổi tiệc ăn mừng đột phá sẽ bắt đầu ngay bây giờ."
Cuộc ăn mừng diễn ra ngay tại đại sảnh, nơi lụa đỏ rực rỡ, mê hương nồng nặc, và ánh linh thạch lấp lánh. Các nữ đệ tử, từ Lý Linh Ngọc đến Tiểu Mai, cùng sáu người vừa đột phá, hòa mình vào một cuộc thác loạn mới. Thu Thủy, với cơ thể trẻ trung, quỳ trước Kim Ngân Dương, mút dương vật cương cứng, rên rỉ dâm dục: "Kim tiền bối... ta đã đột phá nhờ tông môn... hãy để ta phục vụ ngài!" Kim Ngân Dương, cười lớn, đâm sâu vào âm hộ nàng, khiến nàng hét lên: "Sướng... ta nguyện dâng tất cả cho Hợp Hoan Tông!" Tiểu Hồng cưỡi lên Thạch Hỏa Nhân, Tiểu Thanh giao hợp với Đồng Tử Thi Oán, và Tiểu Phượng tiếp tục với Tiểu Đồng, tiếng rên rỉ vang vọng. Thu Thủy, lần đầu cảm nhận sức mạnh Trúc Cơ kỳ, hòa mình vào dục vọng, lòng ngập hạnh phúc: "Hơn trăm năm, ta cuối cùng cũng sống thật sự! Hợp Hoan Tông là nhà của ta!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com