Thu hoạch trong bí cảnh
Linh Ngọc nhanh chóng đào cụm Hoàng Kim Trúc, thu vào túi trữ đồ. Cả nhóm di chuyển đến một sơn động nhỏ, dựng trận pháp che giấu khí tức để nghỉ ngơi. Linh Ngọc rút ra ba que trúc lớn nhất, ánh mắt lấp lánh: “Ba cây giản này sẽ là pháp khí cho Tiểu Kim, Tiểu Ngân, Tiểu Đồng. Chúng ta cần tăng sức mạnh ngay, bí cảnh này đầy tranh đoạt!” Tiểu Thanh lo lắng: “Tỷ, nên hỏi tông chủ trước chứ?” Linh Ngọc lắc đầu, giọng kiêu ngạo: “Thời gian không chờ đợi, Tiểu Thanh. Bí cảnh này nguy hiểm, chúng ta phải mạnh lên ngay lập tức!” Tiểu Mai gật đầu: “Tỷ nói đúng. Chúng ta không thể chần chừ thêm nữa.”
Trong sơn động, Linh Ngọc lấy lò luyện nhỏ, rót linh lực, kết hợp Huyết Vân Thảo để tăng độ bền, khắc trận văn tốc độ lên ba cây giản. Tiểu Kim, Tiểu Ngân, và Tiểu Đồng đứng cạnh, ánh mắt linh thú lấp lánh. Sau ba canh giờ, ba cây giản ánh vàng hoàn thành, tỏa linh khí sắc bén. Linh Ngọc đưa cho ba con Kim Bằng, mỉm cười: “Giờ các ngươi mạnh hơn. Nhưng để pháp khí hòa hợp, chúng ta cần kết nối linh lực qua giao hợp để giúp các ngươi hòa hợp với pháp khí.”
Cả nhóm cởi bỏ quần áo, để lộ cơ thể lấp lánh mồ hôi. Linh Ngọc quỳ trước Tiểu Kim, ngậm lấy dương vật to lớn của nó, lưỡi xoáy quanh, rên rỉ quyến rũ: “Kim, cặc ngươi cứng như thép… lấp đầy miệng ta, truyền linh lực đi!” Cơ thể cô run nhẹ, bộ ngực đầy đặn rung động, âm đạo ướt át chảy dâm thủy. Tiểu Thanh nằm ngửa, để Tiểu Ngân thâm nhập vào âm đạo, cong người, thì thầm: “Ngân, đâm sâu vào lồn muội… hòa linh lực ta với pháp khí!” Cô siết chặt, mồ hôi lấp lánh, núm vú cương cứng. Tiểu Mai dang chân, để Tiểu Đồng thâm nhập vào âm đạo, rên rỉ dâm mỹ: “Đồng, cặc ngươi nóng bỏng… lấp đầy lồn ta, hòa hợp cây giản đi!” Cô lắc hông, cặp mông đầy đặn rung động, nước lồn chảy xuống sàn động.
Linh Ngọc điều khiển linh lực, kết nối với ba con Kim Bằng, truyền qua dương vật của chúng. Cô cong người, đạt đỉnh, dâm thủy phun ra, rên rỉ: “Kim, phun tinh dịch vào miệng ta… làm ta sướng ngập linh lực!” Tiểu Thanh run rẩy, âm đạo siết chặt, hét lên: “Ngân, lồn muội ra rồi… lấp đầy ta, truyền sức mạnh đi!” Tiểu Mai đạt đỉnh, cơ thể cong lên, nước lồn chảy thành vũng, thì thầm: “Đồng, tinh dịch ngươi… làm lồn ta bùng nổ linh khí!” Ba con Kim Bằng gầm lên, phun tinh dịch vào miệng Linh Ngọc và âm đạo của Tiểu Thanh, Tiểu Mai, linh lực hòa hợp với cây giản, khiến chúng lóe sáng. Linh Ngọc cười, giọng quyến rũ: “Pháp khí đã hòa hợp. Giờ chúng ta mạnh hơn bao giờ hết!”
Phần Hoàng Kim Trúc còn lại, nhỏ và chưa phát triển, được Linh Ngọc thu vào túi trữ đồ. “Về tông môn, ta sẽ trồng nó. Đây sẽ là tài nguyên lớn,” cô nói, ánh mắt đầy tham vọng. Khi cả nhóm rời sơn động, ngọc truyền tin lóe sáng, đây là tín hiệu triệu tập của tông môn. Linh Ngọc mỉm cười: “Tông chủ tìm được cơ duyên lớn. Chư muội, sẵn sàng chưa?” Tiểu Thanh và Tiểu Mai gật đầu, mồ hôi vẫn lấp lánh từ cuộc giao phối, thì thầm: “Tỷ, linh lực chúng muội dâng trào, sẵn sàng theo tông chủ!” Linh Ngọc dẫn nhóm, với ba con Kim Bằng cầm cây giản mới, bay về hướng tín hiệu.
Tôi đứng trên ngọn đồi, nhìn tín hiệu ngọc lóe sáng. Bên cạnh, Mộc Như Tuyết, Tiểu Hồng, và Tiểu Tuyết kiểm tra một hang động bí mật vừa phát hiện, linh khí nồng đậm như chứa bảo vật quý giá. Nỗi bất an trong tôi vẫn âm ỉ, nhưng tham vọng mạnh hơn. “Linh Ngọc, nhanh lên,” tôi lẩm bẩm, tay siết kiếm. Khi đội Linh Ngọc xuất hiện, tôi thấy ánh vàng từ ba cây giản mới, mỉm cười: “Linh Ngọc, ngươi làm ra tốt. Giờ, các người sẽ cùng ta khám phá hang động này. Ta cảm thấy trong đó có bảo vật quý giá.”
Hang động tối tăm, tường đá lấp lánh ánh huỳnh quang, không khí ẩm ướt xen lẫn mùi linh thảo quyến rũ. Tôi ra lệnh, giọng lạnh lùng: “Cẩn thận, kiểm tra mọi góc. Yêu vật có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.” Tiểu Hồng và Tiểu Thanh đi đầu, pháp khí lóe sáng, dò xét cạm bẫy. Mộc Như Tuyết bước cạnh tôi, ánh mắt sáng rực quyết tâm, không còn chút ngượng ngùng của ngày đầu gia nhập. Linh Ngọc và ba con Kim Bằng cảnh giới phía sau, cánh chim lấp lánh ánh vàng, sẵn sàng tung móng vuốt.
Yêu vật đầu tiên xuất hiện – một đàn Hắc Chu nhỏ, tu vi Luyện Khí kỳ đỉnh phong, bò lổm ngổm trên trần động. Tôi phẩy tay: “Công pháp cơ bản là đủ. Tiêu diệt!” Tiểu Hồng vung kiếm, kiếm khí như gió lùa, chém đôi một con Hắc Chu, giọng kiêu ngạo: “Chỉ là côn trùng, không đáng nhắc tới!” Tiểu Thanh tung phi châm, xuyên thủng đàn chu, cười khẩy: “Muội chẳng cần hao linh lực cho lũ này!” Mộc Như Tuyết phóng hỏa cầu, thiêu cháy một con Xà Ma lẻn đến, mỉm cười: “Tông chủ, yêu vật yếu ớt thế này không đủ để cho tôi khởi động.”
Chúng tôi tiến sâu hơn, qua những lối đi ngoằn ngoèo, ánh sáng từ linh thạch trên tường mờ nhạt dần. Sau một canh giờ, một căn phòng đá rộng lớn hiện ra. Khung cảnh khiến tôi lạnh người: hàng trăm xác tu sĩ nằm ngổn ngang, xương trắng lẫn máu khô, pháp khí vỡ vụn rải rác. Giữa căn phòng, trong một vũng nước lấp lánh, mọc lên một cây Tịnh Thủy Hoa, cánh hoa trong suốt như ngọc, tỏa linh khí tinh khiết. Linh Ngọc reo lên, giọng phấn khích: “Tông chủ, Tịnh Thủy Hoa! Linh mộc thượng phẩm, nó chỉ nở được ở trong nước, thế nhưng nó lại có thể biến nước thường ở xung quanh mình thành Linh Thủy! Có nó, luyện đan và trồng linh thảo của tông môn sẽ vượt bậc!”
Tôi gật đầu: “Tốt lắm, Linh Ngọc. Mau lấy nó về đây, nhưng cẩn thận!” Tiểu Mai và Tiểu Tuyết tiến đến vũng nước, thế nhưng ngay khi chúng tôi đến gần một luồng yêu khí kinh hoàng bùng lên. Tôi hét: “Coi chừng!” Từ bóng tối, một bụi dây leo khổng lồ lao ra, hàng nghìn xúc tu xanh đen vung vẩy như rắn độc, tấn công với tốc độ kinh hoàng.
Con yêu thụ, to lớn như ngọn đồi, dây leo đan xen như mạng nhện, mỗi xúc tu dày như cánh tay, đầu nhọn sắc bén. Linh khí từ Tịnh Thủy Hoa chắc chắn đã nuôi dưỡng nó hàng nghìn năm, giúp nó đạt tu vi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, gần chạm Kim Đan. “Nó bảo vệ Tịnh Thủy Hoa!” tôi hét, rút kiếm. “Dâm Nữ Trận, triển khai! Không giữ sức!”
Lý Linh Ngọc đứng trung tâm, váy lụa rơi xuống, để lộ cơ thể lấp lánh mồ hôi, bộ ngực đầy đặn rung động. “Tiểu Thanh, Tiểu Mai, kết trận!” cô ra lệnh, giọng sắc bén. Tiểu Thanh và Tiểu Mai cởi bỏ quần áo, quỳ trước Tiểu Kim và Tiểu Ngân. Tiểu Kim thâm nhập vào âm đạo Tiểu Thanh, dương vật to lớn lấp đầy, khiến cô cong người, rên rỉ nghiêm túc: “Kim, truyền linh lực cho ta! Chúng ta phải chém nát yêu thụ!” Tiểu Mai, được Tiểu Ngân thâm nhập vào âm đạo, siết chặt, thì thầm: “Ngân, lấp đầy ta… để kiếm ta sắc bén hơn!” Linh lực Kim Bằng truyền qua, tăng tốc độ và sức mạnh.
Tiểu Thanh bay lên, được Tiểu Kim nâng, kiếm khí ánh tím xé không khí, chém đứt hàng chục xúc tu. “Kim, đẩy mạnh hơn! Ta cần linh lực ngươi!” cô hét, mồ hôi chảy dài, núm vú cương cứng. Tiểu Mai, được Tiểu Ngân nâng, tung phi châm, xuyên thủng xúc tu, giọng kiên định: “Ngân, đâm sâu hơn! Ta sẽ khiến yêu thụ này gục ngã!” Linh Ngọc, ở trung tâm, phóng lôi điện, đánh bật xúc tu, giọng lạnh lùng: “Yêu thụ, ngươi dám cản trở bọn ta sao? Chết đi!”
Tôi, Mộc Như Tuyết, Tiểu Hồng, và Tiểu Tuyết tấn công từ ngoài trận pháp. Tôi vung kiếm, chém đứt xúc tu, linh lực Trúc Cơ kỳ sơ giai bùng nổ. Mộc Như Tuyết phóng hỏa cầu, thiêu cháy dây leo, cười lạnh: “Tông chủ, yêu thụ này dù mạnh cũng không thoát được!” Tiểu Hồng và Tiểu Tuyết phối hợp, phi châm và kiếm khí tung hoành, cắt xúc tu thành từng mảnh. Nhưng yêu thụ có quá nhiều xúc tu, mỗi nhát chém chỉ khiến nó giận dữ hơn, dây leo quất xuống như roi, suýt trúng Tiểu Mai.
“Duy trì trận pháp!” tôi hét. Linh Ngọc siết chặt linh lực, mồ hôi lấp lánh, điều khiển Dâm Nữ Trận. Tiểu Thanh, âm đạo siết chặt Tiểu Kim, rên rỉ: “Kim, lấp đầy ta đi… ta muốn kiếm ta mạnh hơn!” Tiểu Mai, lắc hông, để Tiểu Ngân thâm nhập sâu hơn, thì thầm: “Ngân, truyền linh lực… ta sẽ xé nát nó!” Chúng tôi duy trì nhịp độ tấn công liên tục, dần dần dây leo của yêu thụ liên tục bị cắt mất từng cái một, nó trở nên suy yếu, chỉ còn một nhúm dây leo nhỏ quấn quanh Tịnh Thủy Hoa, giãy giụa yếu ớt.
Ngay khi Linh Ngọc định kết liễu, tôi giơ tay ngăn lại: “Dừng! Yêu thụ này có tiềm năng. Thu phục nó, đem về tông môn làm linh thú hộ môn!” Mọi người ngạc nhiên, nhưng tôi đã quyết. “Tiểu Hồng, dùng mê hương và công pháp quyến rũ. Hút linh lực của nó!”
Tiểu Hồng gật đầu, cởi váy lụa, để lộ cơ thể lấp lánh mồ hôi, bộ ngực rung động, âm đạo ướt át. Cô tiến đến yêu thụ, phun mê hương từ bình ngọc, hương thơm ngọt ngào lan tỏa. “Yêu thụ, ngươi muốn chống cự hay đầu hàng?” cô thì thầm, giọng quyến rũ. Một xúc tu yếu ớt vươn tới, quấn quanh đùi cô. Tiểu Hồng không kháng cự, để xúc tu luồn vào âm đạo, rên rỉ dâm mỹ: “Ôi… xúc tu ngươi thật mạnh… lấp đầy lồn ta đi, ta sẽ hút linh lực ngươi!” Cô lắc hông, mồ hôi chảy dài, núm vú cương cứng, linh lực Hợp Hoan Tông chảy ngược, rút yêu khí từ xúc tu. Yêu thụ run rẩy, không còn chống cự. Tiểu Hồng đạt đỉnh, nước lồn phun ra, lấp lánh trên sàn đá, rên rỉ: “Yêu thụ… ngươi làm lồn ta sướng quá… giờ ngươi là của Hợp Hoan Tông!”
Tôi triển khai trận pháp khống chế, vẽ phù văn trên đất, linh lực Trúc Cơ kỳ bùng lên. “Giam!” tôi hét, trận pháp lóe sáng, khóa yêu thụ vào một viên ngọc nhỏ. Tiểu Mai và Tiểu Tuyết cẩn thận thu Tịnh Thủy Hoa, gói vào lụa trận pháp để bảo vệ. Linh Ngọc cười: “Tông chủ, với Tịnh Thủy Hoa và yêu thụ, tông môn sẽ mạnh hơn bao giờ hết!” Tôi gật đầu, nhưng lòng vẫn bất an: “Chúng ta cần phải nhanh chóng rời khỏi đây, ta cảm thấy có điều gì đó không ổn. ”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com