Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp Lại Người Xưa

Linh ngồi trên chuyến xe đò từ quê ngoại ô Huế lên Đà Nẵng, ánh nắng xuyên qua cửa sổ xe, làm sáng bừng mái tóc đen dài buộc ruy băng trắng của cô. Năm học lớp 10 vừa bắt đầu, và Linh được mẹ cho phép lên thành phố vài ngày để thăm gia đình người em họ Phong, cậu nhóc từng về quê chơi hồi mùa hè. Phong và gia đình đã mời cô đến ở lại nhà họ, và Linh háo hức với cơ hội khám phá thành phố mà cô chỉ biết qua lời kể.

Khi xe đò dừng lại ở bến xe Đà Nẵng, Phong đã đứng đợi sẵn, mái tóc vàng hoe rối bù, nụ cười tinh nghịch. "Chị Linh! Chào mừng đến với thành phố!" Phong reo lên, kéo cô về nhà. Nhà Phong là một căn hộ khang trang ở khu phố sầm uất, với cửa kính lớn và nội thất hiện đại, khác xa những ngôi nhà gỗ đơn sơ ở quê. Bố mẹ Phong chào đón Linh nồng nhiệt, chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn với tôm hùm và ghẹ hấp. "Linh, cháu cứ ở đây thoải mái, coi như nhà mình!" Bác gái nói, khiến Linh mỉm cười cảm ơn.

Trong lúc trò chuyện với Phong về thành phố, Linh chợt nhớ đến Tuấn, người bạn thân từng cùng cô khám phá những khoảnh khắc đầu tiên của dục vọng trong căn nhà hoang. Qua những lá thư Tuấn gửi trước khi liên lạc thưa dần, cô biết cậu sống ở Đà Nẵng, và hình dung về khu phố cậu từng miêu tả khớp với khu vực nhà Phong. Tò mò và một chút háo hức, Linh quyết định tìm đến nhà Tuấn, dù cả hai đã không liên lạc từ lâu. "Phong, mai chị đi thăm một người bạn cũ, em ở nhà nhé," cô nói, giọng nhẹ nhàng. Phong nhướn mày, tò mò. "Ai vậy chị? Kể em nghe đi!" Linh chỉ cười, lắc đầu: "Bí mật, mai chị kể sau."

Sáng hôm sau, Linh đạp xe theo ký ức từ những lá thư của Tuấn, tìm đến một khu phố sang trọng với những ngôi nhà cao tầng. Nhà Tuấn là một biệt thự hai tầng, sân trước trồng hoa và một chiếc xe hơi bóng loáng đậu ngoài cổng. Linh đứng trước cửa, tim đập nhanh, không chắc liệu Tuấn có muốn gặp lại cô. Cô gõ cửa, và Tuấn mở ra, giờ đây là một chàng trai thành phố sành điệu: tóc vuốt keo, áo sơ mi trắng và quần jeans bó, hoàn toàn khác với cậu bé làng quê ngày trước. "Linh?!" Tuấn thốt lên, mắt mở to, khuôn mặt bối rối xen lẫn sợ hãi.

Trước khi Tuấn kịp nói gì, một cô gái xinh đẹp bước ra từ phòng khách, mái tóc nhuộm nâu xoăn nhẹ, mặc váy ngắn bó sát, toát lên vẻ quyến rũ của con gái thành phố. "Anh, ai vậy?" Cô gái hỏi, giọng ngọt ngào. Linh mỉm cười, che giấu cảm giác thoáng qua trong lòng. Cô nhận ra mình không còn tình cảm với Tuấn nữa - những gì họ từng có chỉ là ký ức tuổi trẻ. Để mọi thứ tự nhiên, cô bước tới, bắt tay cô gái. "Chào chị, em là Linh, bạn cũ của Tuấn ở quê. Em lên thành phố chơi, tiện ghé thăm cậu ấy." Cô gái, tên Lan, cười rạng rỡ. "Vậy hả? Vào nhà đi, Linh, tụi chị đang chuẩn bị ăn trưa!"

Cả ba ngồi trong phòng khách sang trọng, trò chuyện về trường lớp, thành phố, và những kỷ niệm vui. Linh kể về cuộc sống ở quê, làm Lan cười khúc khích khi nghe về chuyện bắt cá ở sông Hương. Tuấn vẫn bối rối, ánh mắt lén nhìn Linh, như sợ cô sẽ nhắc đến những bí mật cũ. Khi Lan vào bếp lấy nước, Linh quay sang Tuấn, giọng nhẹ nhàng: "Tuấn, cậu đừng lo. Chuyện ngày xưa là quá khứ rồi. Tớ giờ có cuộc sống của riêng tớ, và tớ thấy cậu cũng vậy. Tụi mình vẫn là bạn, đúng không?" Tuấn thở phào, nụ cười nhẹ nhõm. "Ừ... cảm ơn cậu, Linh. Tớ cứ sợ... cậu nhắc lại chuyện đó." Linh cười, lắc đầu. "Không đâu. Tớ chỉ muốn gặp cậu, xem cậu sống thế nào thôi."

Họ tiếp tục trò chuyện, chia sẻ về những thay đổi trong cuộc sống. Tuấn kể về trường mới, bạn bè mới, và cách cậu dần thích nghi với thành phố. Linh kể về việc học lớp 10, nhưng không nhắc đến những buổi "học nhóm" bí mật với Hương và Dũng, hay những cuộc gặp gỡ đam mê trong căn nhà hoang. Khi chia tay, Linh ôm Tuấn một cái nhẹ, ánh mắt dịu dàng. "Cứ sống tốt nhé, Tuấn. Có lẽ đây là lần cuối tụi mình gặp, nhưng tớ sẽ không quên cậu đâu." Tuấn gật đầu, mắt đỏ hoe. "Tớ cũng vậy, Linh."

Sau cuộc gặp gỡ Tuấn, Linh dành những ngày tiếp theo để khám phá Đà Nẵng cùng Phong. Cậu dẫn cô đến bãi biển Mỹ Khê, nơi sóng vỗ rì rào và những chiếc dù đủ màu rực rỡ. Họ ăn kem ở quán ven biển, đi dạo qua cầu Rồng lung linh ánh đèn, và thử chơi trò chơi điện tử ở trung tâm thương mại. Phong hào hứng kể về những buổi tiệc đêm, nhưng Linh nhận ra thành phố, dù nhộn nhịp và hiện đại, lại quá xô bồ so với gu của cô. "Chị Linh, ở đây vui hơn quê nhiều, đúng không?" Phong hỏi, khi cả hai ngồi trên bãi biển, ăn bánh tráng nướng. Linh cười, lắc đầu. "Vui thì vui, nhưng chị thấy mệt. Ở quê yên bình hơn, hợp với chị hơn." Phong nhăn mặt. "Chị kỳ ghê! Ở đây cái gì cũng có, mà chị không thích hả?" Linh chỉ cười, không nói thêm, nhưng trong lòng cô biết mình thuộc về làng quê, nơi cô có thể sống thật với những ham muốn bí mật của mình.

Mỗi tối, Linh và Phong ngủ chung phòng trong căn hộ của gia đình cậu. Căn phòng nhỏ với chiếc giường đôi trở thành nơi cả hai tiếp tục những "trò chơi" mà Linh từng dạy Phong ở quê. Một đêm, khi ánh đèn thành phố lấp lánh qua cửa sổ, Linh cởi áo dài, để lộ cơ thể trần truồng, núm vú hồng hào cương cứng. "Phong, nhớ trò chơi của tụi mình không?" Cô thì thầm, ánh mắt lẳng lơ. Phong đỏ mặt, gật đầu, cởi áo phông và quần jeans. "Chị Linh... em nhớ lắm... làm lại đi chị," cậu nói, giọng run run.

Linh quỳ xuống, mút con cặc nhỏ nhắn của cậu, lưỡi xoáy quanh đầu khấc, khiến Phong rên rỉ: "Ư... chị... sướng quá..." Nước bọt chảy xuống cằm cô, hòa lẫn với chất lỏng từ cậu. Cô nằm ngửa, dang chân rộng, để lộ âm đạo ướt át. "Lại đây, Phong... làm chị sướng đi," cô nói, giọng mời gọi. Phong đâm vào cô, mỗi cú thúc vụng về nhưng đầy nhiệt huyết, khiến Linh rên rỉ: "Ư... Phong... mạnh hơn... chị sướng..." Nước phun ra tung tóe, ướt đẫm giường. Phong xuất tinh, tinh dịch nóng hổi tràn ra, chảy xuống đùi cô. Họ ôm nhau, thở hổn hển, cười khúc khích. "Chị Linh... ở đây vui hơn vì có chị," Phong nói, mắt sáng rực. Linh vuốt tóc cậu, mỉm cười. "Chị cũng vui khi có em."

Những đêm sau, họ tiếp tục làm tình, Linh dạy Phong những kỹ thuật mới: cách liếm âm đạo, cách xoa âm vật để làm cô đạt cực khoái. "Phong... xoáy lưỡi mạnh vào... chị ra rồi..." Linh hét lên, nước phun ra ướt đẫm mặt cậu. Phong học nhanh, và cậu bắt đầu chủ động hơn, mút ngực cô, cắn nhẹ núm vú, khiến Linh cong người: "Ư... Phong... em giỏi quá..." Họ thử mọi tư thế, từ Linh cưỡi lên cậu đến làm tình dưới vòi sen trong phòng tắm, nước hòa lẫn với tinh dịch và nước của cô, tạo thành những vũng ướt át.

Khi kỳ nghỉ kết thúc, Linh trở về quê trong sự lưu luyến của gia đình Phong. "Linh, lần sau lên chơi nữa nhé, cả nhà nhớ cháu lắm!" Bác gái nói, ôm cô thật chặt. Phong thì thầm: "Chị Linh, em sẽ về quê thăm chị, tụi mình tiếp tục nhé!" Linh cười, nháy mắt. "Nhớ giữ bí mật của chị em mình, nhé."

Về đến làng quê, Linh trở lại cuộc sống quen thuộc: đạp xe trên con đường đất đỏ, học bài dưới tán phượng, và giúp mẹ hái sen. Nhưng mỗi buổi chiều, cô lại tìm đến căn nhà hoang gần sông Hương, nơi những người đàn ông trung niên - ông Hùng, ông Tâm, và ông Nam - đang chờ. Một buổi tối, khi ánh trăng chiếu sáng, Linh bước vào căn nhà hoang, cởi áo dài, để lộ cơ thể trần truồng lấp lánh. Ông Hùng kéo cô lại gần, tay bóp ngực cô, rên rỉ: "Linh, tụi chú cứ sợ mày lên thành phố rồi không về nữa!" Ông Tâm chen vào, liếm âm đạo cô, khiến cô hét lên: "Ư... chú Tâm... liếm mạnh nữa... cháu sướng..."

Linh cười lớn, nằm ngửa trên tấm chiếu, dang chân rộng để ông Nam đâm vào, con cặc dày cộp lấp đầy âm đạo cô. "Mấy chú lo gì! Cháu ở quê vui thế này, có mấy chú làm cháu sướng, cần gì đi đâu!" Cô rên rỉ, hông đẩy lên đáp lại từng cú thúc. Nước phun ra tung tóe, hòa lẫn với tinh dịch của ông Nam khi ông xuất sâu bên trong. Ông Hùng và ông Tâm thay phiên nhau, mút ngực cô, đâm vào từ mọi tư thế, khiến Linh đạt cực khoái liên tục, nước ướt đẫm chiếu.

Linh mỉm cười, cơ thể ướt át mồ hôi và tinh dịch, ánh mắt lấp lánh dưới ánh trăng. "Cháu muốn ở đây cả đời," cô nói, giọng đầy tự tin. Cô biết mình thuộc về làng quê, nơi cô có thể sống thật với những ham muốn bí mật, và cô yêu thích cuộc sống đó hơn bất kỳ ánh đèn thành phố nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com