08. Giấc mộng thời thiếu nữ của chị thực hiện được rồi!
Chương 8:
"Giấc mộng thời thiếu nữ của chị thực hiện được rồi!"
Phải thật lâu sau, Vu Ma Kết mới tỉnh ra, "Đã lâu không gặp."
Kiều Bạch Dương gật gật đầu, cũng nói: "Đã lâu không gặp."
Vu Ma Kết im lặng một hồi, đề nghị: "Chúng ta đi xem máy lọc khí của cậu nhé?"
Kiều Bạch Dương: "......"
.
Kiều Bạch Dương khụ một tiếng, "Tớ ngồi mãi ở nhà mấy hôm nên hơi váng đầu hoa mắt, hay là chúng ta ra ngoài một lúc đã nhé?"
Vu Ma Kết khẽ nhướng mày.
"Aizz ~ chuyện là vầy nè." Kiều Bạch Dương ngoài miệng thở ngắn than dài, vẻ mặt lại rất linh hoạt, "Vốn dĩ ấy mà, tớ định dùng tuyệt chiêu 'không ăn điện', không ngờ Đinh Siêu Quần đã dùng rồi. Tớ thấy cái máy lọc khí đáng yêu như vậy, thật sự hơi không nỡ phá hư nó...... Cho nên, nó vẫn đang vận hành tốt lắm."
Thần sắc Vu Ma Kết hơi ngạc nhiên, cuối cùng anh do dự một chút rồi nói, "Bên ngoài lạnh lắm."
Kiều Bạch Dương sửng sốt, cô nhìn vào chân mình theo ánh mắt anh. Thấy Vu Ma Kết vội dời mắt sang bên cạnh, cô cười thầm trong dạ.
"Được, tớ lên nhà thay quần áo."
.
Chỉ vài bước ngoài khu đô thị nhà Kiều Bạch Dương là đại lộ Tân Giang chạy dọc sông Hoàng Phố. Tuy rằng chỉ cách đê Thượng Hải một con sông, nhưng dân cư nơi này thưa thớt hơn nhiều.
Kiều Bạch Dương mặc thêm quần dài, rồi lại thả tóc xuống, đội mũ đeo khẩu trang và cả một đôi kính chắn, che kín mít toàn thân, căn bản không nhìn rõ được diện mạo. Chỉ là cô làm người nổi tiếng lâu rồi, giơ tay nhấc chân đều toát ra khí chất khiến người ta tự nhiên chú ý tới, hơn nữa bên cạnh cô còn có Vu Ma Kết mặc áo gió cao to đĩnh đạc đi cạnh, hai người đi chung với nhau, khó tránh khỏi khiến người qua đường liếc mắt liên tục.
Kiều Bạch Dương bỗng nhiên nói: "Tớ cảm thấy đi chung với cậu hơi không an toàn."
Vu Ma Kết: "...... Lời này phải để tớ nói mới đúng chứ?"
Anh mới là người nên lo lắng lúc nào cũng có thể bị fan của cô phát hiện chứ?
"Không phải, thỉnh thoảng tớ có đi chung với Tiểu Chu, chính là em gái mới nãy ấy, nhưng không có nhiều người liếc tớ như thế."
Kiều Bạch Dương sờ soạng một chút trong chiếc túi to đùng của áo len, lại còn lấy ra một chiếc khẩu trang đưa cho anh: "Đừng liên lụy tớ bị phát hiện nhé, sẽ bị giật tít đấy."
.
Vu Ma Kết vô cùng hoài nghi, một người đàn ông cao to như anh lại đeo một cái khẩu trang màu hồng nhạt, chẳng lẽ lại không khiến người ta chú ý hơn sao? Hơn nữa trong túi cô ấy còn vừa hay có khẩu trang; không phải trùng hợp quá rồi à?
Nghĩ lại những lần chơi chung game với nhau, và cả lần bị "lừa" sang đây hôm nay nữa...... Vu Ma Kết vô cùng chắc chắn, đây chắc không phải là trùng hợp. Nhưng cái tay đang giơ lên của Kiều Bạch Dương quá bướng bỉnh, Vu Ma Kết đành phải chấp nhận, đeo khẩu trang lên.
Sau đó anh liền thấy đôi mắt Kiều Bạch Dương đắc ý cong lên một chút, trong lòng anh cũng khẽ mỉm cười, thực sự không ngờ người bạn cấp 3 này của mình lại... trẻ con như thế?
Đeo xong khẩu trang, hai người lại đi tiếp lên một đoạn nữa. Vu Ma Kết thấy Kiều Bạch Dương nhàn nhã tự tại, hoàn toàn không định nói gì, đành phải mở miệng trước hỏi nghi hoặc của chính mình, "Sao cậu lại chơi game với tớ?"
"Hả?" Kiều Bạch Dương hình như đang thất thần, nghe vậy liền quay đầu, đôi mắt chớp chớp, "Cậu mời tớ mà? Cậu kéo lộn người, cậu quên rồi à?"
Vu Ma Kết đương nhiên không quên, nhưng, "Sao cậu lại là bạn trên QQ với tớ?"
Kiều Bạch Dương buồn bực, cái chuyện vụng trộm add QQ của cậu này mà còn cần giải thích sao? Đôi mày đẹp của cô khẽ nhướn, cô hỏi lại cực kì táo bạo: "Cậu bị mất trí nhớ à?"
Vu Ma Kết tức khắc hiểu rõ, không khỏi thấy hơi xấu hổ.
.
"Có phải cậu còn muốn hỏi hôm nay tớ gọi cậu sang làm gì không?" Phát hiện hai người nói chuyện đang hơi lạc đề, Kiều Bạch Dương quyết định vẫn nên vào chuyện chính thôi.
Vu Ma Kết nhìn cô, chậm rãi đợi cô nói tiếp.
Kiều Bạch Dương ngẫm ngợi, hỏi anh: "Cậu có Weibo không?"
Vu Ma Kết gật đầu, "Có."
"Vậy cậu vào Weibo tớ mà xem."
Vu Ma Kết nhìn cô một cái, lấy di động ra log in vào Weibo, tìm được giao diện Weibo của Kiều Bạch Dương, sau đó liền thấy bài Weibo mới nhất của cô.
.
Kiều Bạch Dương V:
Vừa mới mua một cái máy lọc khí chú thỏ kute nè. Dùng tốt lắm. Mấu chốt là, siêu đáng yêu đúng hông?
Phía dưới còn up kèm một tấm ảnh selfie cô làm dáng tay tai thỏ cùng với máy lọc khí.
.
Mắt anh chỉ dừng lại một thoáng trên bức ảnh. Anh kéo bình luận xuống một chút, cô vừa up chưa bao lâu, bình luận đã hơn năm vạn, còn không ngừng được update lên. Phần lớn toàn là rep nữ thần quá moe, nhất định sẽ mua mua mua máy lọc khí nữ thần giới thiệu, dạng dạng vậy.
.
Đúng vào lúc này, một tin nhắn WeChat nhảy ra trên màn hình di động.
Mục Nhất: Uầy, nhà mình giàu thế à? Lại còn mời được nữ minh tinh quảng cáo nữa?
Vu Ma Kết click vào, trong nhóm chat WeChat của viện nghiên cứu đang thảo luận tung giời, đại khái có ba bốn người cùng up ảnh chụp màn hình bài Weibo của Kiều Bạch Dương lên.
[Vương Xuân]: Kiều Bạch Dương hot như thế, up quảng cáo như vậy mất bao nhiêu tiền nhỉ? @Một Chu Kì Trăng Khuyết, không phải chồng bà làm ở bên hợp tác kia à? Đi hỏi chút đi.
[Một Chu Kì Trăng Khuyết]: Hỏi rồi, anh xã tớ bảo không mời! Hồi trước hỏi mấy minh tinh con con đã 30 vạn một bài, làm sao dám mời Kiều Bạch Dương chứ.
[Một Chu Kì Trăng Khuyết]: Anh xã bảo shop trên taobao cháy hàng rồi, còn có rất nhiều đơn đặt hàng nữa. Trong kho đang khan hàng, tại không ngờ có chuyện này xảy ra.
[Lý Luân]: Nghĩ lại thì tuyên truyền duy nhất hồi xưa bọn mình làm là tất cả nhân viên cùng post lên vòng bạn bè ấy nhỉ? Quả này trâu đấy.
(Vòng bạn bè: giống cái wall facebook, instagram ấy, nhưng nó của WeChat.)
.
Vu Ma Kết cất di động đi, ngẩng đầu nhìn Kiều Bạch Dương.
"Tại sao?"
Mắt Kiều Bạch Dương lảng đi: "Dù sao tớ không làm đại diện thương hiệu mảng này, cũng không xung đột, đăng một bài ủng hộ sự nghiệp vĩ đại của ngành hàng không vũ trụ nước nhà thôi mà."
Vu Ma Kết nhìn cô chăm chú một lát, bỗng nhiên cười, "Cảm ơn."
Nói xong anh liền tiếp tục đi về phía trước.
Kiều Bạch Dương há hốc mồm: "...... Từ từ đã!"
Cô vừa đuổi lên kịp, mới phát hiện khóe miệng Vu Ma Kết khẽ cong lên. Kiều Bạch Dương phát hiện mình bị lừa, hơi bực. "Cậu xấu tính lắm."
"Tớ cho rằng xấu tính phải là chuyện cậu lừa tớ là cậu phải đi thi King of Glory ở công ty đấy."
Kiều Bạch Dương hơi chột dạ, nhưng rất nhanh lại nói vô cùng đúng lý hợp tình, "Tớ nào có tính là lừa cậu, tớ đúng thật phải đi thi đấu King of Glory mà."
Vu Ma Kết khẽ nhướn mày, thể hiện sự nghi hoặc.
"Cậu có biết tớ là người đại diện thương hiệu cho King of Glory không?"
Vu Ma Kết gật đầu: "Có một khoảng thời gian lúc nào tớ mở game cũng thấy hoạt động cậu tặng ấn tăng chỉ số."
"Ừa ~ tóm lại, tầm một tháng sau, tớ sẽ phải thi đấu chung với game thủ chuyên nghiệp." Kiều Bạch Dương cũng lười giải thích, "Cậu cứ scroll xuống Weibo của tớ là thấy thôi."
Ba phút sau, Vu Ma Kết lật xong Weibo. "...... Vậy là tháng sau cậu sẽ thi trực tiếp trong giải KPL à? Chơi cùng game thủ được bốc ngẫu nhiên?"
"Năm người chơi may mắn, thêm tớ nữa là sáu người, còn cả bốn game thủ chuyên nghiệp, game thủ chuyên nghiệp nào tham gia thì còn chưa công bố."
Vu Ma Kết im lặng.
Kiều Bạch Dương hơi thấp thỏm hỏi Vu Ma Kết: "Cậu cảm thấy trình độ chơi game của tớ thế nào? Đi thi đấu thì......"
Vu Ma Kết ngập ngừng một lát, khách khí đánh giá, "Kể cả thêm một người nữa như cậu vào team, chắc đến tớ cũng không thắng nổi."
"......" Kiều Bạch Dương buồn bực lườm anh một cái.
"Cho nên," Vu Ma Kết trầm ngâm, "Cậu muốn tớ dạy cho cậu?"
Nói chuyện với người thông minh khỏe ghê, Kiều Bạch Dương ra vẻ thản nhiên: "Có được không? Không phải kiểu dạy trên mạng như hồi trước đâu, làm thế hiệu suất hơi thấp...... Tốt nhất là dạy tận mặt luôn, dù sao cậu đang nghỉ phép, chắc sẽ không trì hoãn công việc của cậu đâu nhỉ......"
Trong lòng Kiều Bạch Dương bỗng nhiên hơi ngượng ngùng, đương nhiên ngoài mặt thì cô vẫn không có sơ hở, cực kì gió thoảng mây bay!
Vu Ma Kết hơi khó xử.
"Tớ chưa xem trận chuyên nghiệp bao giờ, không biết trình độ của họ thế nào, cho nên cũng không biết có thể dạy cậu được không."
"Cái này không sao hết. Dù gì tớ cũng không thể tìm người khác dạy tớ được, cậu biết mà."
Vu Ma Kết vừa xem video bị leak ra của cô, đương nhiên hiểu rõ ý cô. Nhưng anh vẫn nhìn cô chăm chú, "Cậu tin tớ à?"
"Hả?" Kiều Bạch Dương hơi khó hiểu, "Cậu là bạn tớ mà." Hơn nữa lại không hề xung đột lợi ích chút nào.
Vu Ma Kết còn nói gì được nữa, trong lòng anh thở dài thật dài, bỗng nhiên cảm thấy hơi buồn cười.
Anh nhớ lại thật lâu trước kia, lúc còn lớp 10, có một ngày một bạn nữ bỗng nhiên chạy đến trước mặt anh, kiêu căng nói, "Vu Ma Kết cậu dạy toán cho tớ đi, tớ mời cậu ăn KFC."
Giống nhau thật đấy.
Anh đã quên mất tại sao khi ấy anh lại từ chối, nhưng giờ phút này hình như anh không có lý do gì để từ chối cả, mà đúng thật anh cũng đang ăn không ngồi rồi, vì thế anh gật gật đầu nói, "Được."
Kiều Bạch Dương thì lại ngây ngẩn cả người. Tuy rằng trước đây cô cũng tràn đầy tự tin cảm thấy mình mà mở miệng thì chắc chắn cậu ấy sẽ đồng ý, nhưng đơn giản như thế thôi sao?
"Thật à?"
"Ừ."
"Cam tâm tình nguyện nhé?"
Vu Ma Kết gật đầu.
Kiều Bạch Dương vui vẻ lên, lập tức quay về, "Vậy không đi dạo nữa, chúng mình về chơi game đi."
Vu Ma Kết quả thực không theo nổi nhịp độ của cô, "Bố mẹ cậu ở nhà, thế có không tiện không?"
"Ai bảo bố mẹ tớ ở nhà, bố mẹ tớ ở quê mà." Kiều Bạch Dương lập tức sửa lại kịch bản ngay, vui vẻ phấn chấn nói: "Nhà tớ chỉ có máy lọc khí con thỏ thôi."
.
Đường về nhà khác hẳn lúc nãy, chẳng hề tẻ ngắt chút nào, bởi vì...... Vu Ma Kết cứ hỏi cô mãi những vấn đề trong game.
Kiều Bạch Dương hơi đơ máy, cậu ấy đã vào trạng thái học sinh giỏi giảng bài ngay rồi à?
Đến dưới lầu nhà cô Vu Ma Kết mới kết thúc các câu hỏi, hơi bất đắc dĩ nói: "Người từng dạy cậu dạy thế nào đấy?"
Kiều Bạch Dương cảm thấy bị học thần miệt thị, buồn bực nói, "Cậu chơi có cái game mà còn nghiên cứu kĩ thế cơ à?"
"Không cần nghiên cứu, đánh mấy ván là biết liền. Những chi tiết này đôi khi sẽ quyết định thắng bại." Anh cúi đầu nhìn đồng hồ, "Hôm nay muộn quá, tớ không lên nữa."
Kiều Bạch Dương thấy cũng sắp 10 giờ, bèn gật gật đầu.
"Vậy mai nhé, 9h sáng? Cậu sang tớ nhé?" Kiều Bạch Dương hỏi ý kiến anh, "Cậu biết tớ không tiện ra ngoài lắm mà."
Thật ra Vu Ma Kết cảm thấy không thỏa đáng lắm, nhưng hình như cũng chẳng có chỗ nào khác để đi. Ngẫm nghĩ một lát, anh vẫn nói: "Ừ được."
"Vậy...... Hẹn gặp lại." Kiều Bạch Dương vẫy vẫy tay với anh.
"Hẹn gặp lại."
Vu Ma Kết ga lăng ấn thang máy, chờ Kiều Bạch Dương đi vào, anh mới xoay người rời đi.
.
Cửa thang máy vừa đóng lại, suýt thì Kiều Bạch Dương nhảy cẫng lên.
"Tiểu Chu!" Cô sung sướng nhảy vào cửa nhà, "Giấc mộng thời thiếu nữ của chị thực hiện được rồi!"
Tiểu Chu đang hưng phấn ngồi trên sofa báo cáo chi tiết cho chị Linh, nghe vậy cô ấy vội vàng buông di động: "Giấc mộng gì ạ?"
Kiều Bạch Dương: "Học thần dạy toán cho chị!"
Tiểu Chu: ???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com