Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương Sáu (H)

Warning: H tục/ r*pe/ tình tiết liên quan đến chất thải, nôn ói, nước tiểu/ camera play/creampie.

----

"Không, đừng gọi người... Xin cậu, Kiến Quốc, tôi không muốn, không muốn có thêm ai nữa..."

Ám ảnh bị đàn ông trèo lên người cưỡng hiếp một mình em trai cùng cha khác mẹ đem lại đã là quá đủ, Lương Giải Yến ôm cái đầu đau nhức nắm gấu quần em trai, nước mắt như mưa liên tục rơi xuống gò má trắng ngần.

Lương Kiến Quốc nói được làm được, không chỉ là hai người, hắn với quyền lực hiện tại đủ khả năng khiến cái lỗ của y trở thành hàng công cộng tiếp nhận dương vật của hàng trăm gã đàn ông khác nhau, thậm chí hàng nghìn.

Vì để đại ca có thêm kinh nghiệm tình dục mà Lương Kiến Quốc đã bắt y xem rất nhiều phim khiêu dâm. Dẫu cho hai người xem chưa đến mười phút là Lương Kiến Quốc đã phát cuồng lên mà lao vào anh trai, hắn mỗi lần bắt y xem vẫn luôn lựa chọn rất tỉ mỉ, cố ý để y xem thể loại cưỡng hiếp hoặc nhiều người cùng chịch một người.

Những người trong mông ngậm dương vật đa phần đều có vẻ ngoài tương tự Lương Giải Yến, lâu dài không khỏi khiến đại thiếu gia dần có ảo giác người đang bị năm bảy tên đàn ông bặm trợn đụ tới trắng mắt chẳng phải là diễn viên mà chính là y.

Những thanh niên mảnh khảnh trong phim đen người nào người nấy đều bị bắt nạt thảm thương, lỗ đít sưng tấy ngậm cùng lúc hai cây dương vật to bằng bắp tay trẻ em, cổ bị người ta nắm lấy một cách thô bạo, miệng cũng bị coi như cái lỗ thứ hai để nhồi dương vật. Đám đàn ông đã bắn mấy lần vào mông người dưới thân vẫn như thể không biết mệt mỏi muốn làm tiếp, thanh niên không chịu nổi giãy ra thì bị bọn họ đè xuống trấn áp rồi tiếp tục thay nhau cưỡng hiếp.

Đại thiếu gia Lương Giải Yến không dám nghĩ đến cảnh bản thân bị đám người đàn ông lạ mặt cùng lúc xâm phạm hết lần này đến lần khác, y ôm mặt khóc nức nở, không quan tâm đến dáng vẻ thê thảm chẳng còn chút mặt mũi của bản thân mà xuống nước cầu hoà.

"Chuyện gì cũng được, nhưng xin cậu đừng để bọn họ động đến tôi..."

Trong lúc Lương Kiến Quốc vẫn còn ngây ra vì bất ngờ, anh yêu của hắn đã chật vật ngồi dậy mà ôm lấy cổ chân trước mặt cầu xin, bộ dạng bị đánh tả tơi của anh khiến hắn vừa đau lòng vừa hưng phấn không gì tả xiết.

Nhìn thấy nước mắt và kinh hoàng trong đôi mắt trong veo xinh đẹp của đại ca, Lương Kiến Quốc nhận ra, hắn thắng rồi.

Lương Giải Yến từ nay sẽ là con đĩ của hắn, là vợ, là bồn chứa tinh nằm dưới háng em trai. Hắn sẽ khiến y đẻ thật nhiều, trai gái có đủ, đến khi y hết trứng hoặc hỏng tử cung không sinh được nữa mới thôi.

Cuộc chiến trường kỳ căng thẳng giữa đôi bên cuối cùng cũng kết thúc, tuy rằng thủ đoạn lừa gạt hắn dùng tuy không đáng tự hào gì, không ngờ chuyện giữa hai người lại chuyển biến xấu đến mức hắn phải đánh Lương Giải Yến một trận rồi doạ gọi người đến hiếp dâm.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là kết quả, chim nhỏ Lương Kiến Quốc yêu nhất vứt bỏ tôn nghiêm của một người đàn ông, chịu khuất phục dưới chân hắn xin được khoan hồng.

Đây mới là bộ dáng đại ca nên có, ngoan ngoãn ở dưới tầm kiểm soát của hắn, chuyện gì cũng để chồng quyết định.

Lương Kiến Quốc khống chế không để bản thân cười phá lên vì vui sướng, hắn vội vã quỳ xuống ôm chầm thân thể mảnh mai của đại ca vào mà hôn lấy hôn để lên vết thương đã rách miệng của y, Lương Giải Yến không đẩy hắn ra, y cắn môi ngăn tiếng rên rỉ đau đớn của mình bật ra, hai mày nhíu chặt.

"Đau quá, Kiến Quốc-... Đừng liếm, tôi khó chịu..."

"Anh ngoan lắm, Yến nhi ngoan, đừng lo lắng gì cả, em chỉ doạ anh vậy thôi. Em làm sao có thể để người khác chạm vào anh được chứ, em yêu anh mà, em sẽ chịu trách nhiệm với ca, với con của chúng ta..."

Sàn nhà đã bị hai người làm bẩn, dưới chân bê bết chất nôn và dịch đỏ thẫm từng nuôi dưỡng cơ thể huynh trưởng, Lương Kiến Quốc tỉnh táo lại cũng không nhìn nổi, hắn bế anh trai đang nức nở như mèo con bằng một tay rồi cúi xuống nhặt điện thoại trên mặt đất.

Tinh thần Lương Giải Yến rơi vào tình trạng bất an cực độ, y đã là một người trưởng thành nhưng lại bị đánh đến mức quay lại bộ dáng của một đứa trẻ mà ngậm tay khóc thút thít, ánh mắt hoang mang vô tội dõi theo từng hành động của Lương Kiến Quốc.

Y nghe được tiếng tim hắn đập rất mạnh, còn mạnh hơn cả người đang sợ chết khiếp là y đây.

Lương Kiến Quốc dọn dẹp qua loa bãi chiến trường trên nền nhà xong xuôi, hắn bấm gì đó trên điện thoại rồi dựng máy về phía giường ngủ, Lương Giải Yến vừa nhìn liền biết hắn chuẩn bị làm gì.

"Đừng quay..."

Y nắm cổ áo Lương Kiến Quốc van cầu hắn không cần làm vậy, nếu đoạn video loạn luân này bị truyền ra ngoài thì cả y và Lương gia sẽ không còn danh dự, nhưng Lương Kiến Quốc một lòng chỉ muốn đụ chết y, hoàn toàn không nghe lọt tai nửa chữ.

"Ca ca biết điều thì đừng giãy, hôm nay em không có tinh thần chơi mèo vờn chuột với anh đâu."

Đặt anh trai lên giường lớn, hắn vừa hôn môi y vừa cởi bỏ từng lớp quần áo của hai người, cơ thể trần trụi của cả hai áp lên nhau trao đổi nhiệt độ. Tên con hoang luôn miệng nói xin lỗi, hắn không chê dơ mà thè lưỡi liếm máu dính trên gương mặt nhem nhuốc của Lương Giải Yến, từng khối cơ rắn chắc như đổ keo dính mà dán vào thân thể đang run lên từng đợt của người dưới thân.

Mùi máu tanh xộc lên khứu giác khiến Lương Giải Yến lại buồn nôn, nhưng y không còn sức để phun ra bất cứ thứ gì nữa. Tiếng hôn môi ướt át đáng xấu hổ quanh quẩn bên tai, Lương Kiến Quốc đè trên người y hôn một lúc thì bắt đầu động dục, dương vật thô thiển đã khiến đại thiếu gia khổ sở không biết bao nhiêu đêm đang đặt giữa hai đùi y dần dần cứng lên.

Lương Kiến Quốc đùa nghịch cơ thể y một hồi lâu, gặm nhấm đầu vú y rồi chuyển sang dùng miệng kích thích âm vật, Lương Giải Yến vừa bị đánh một trận kinh khủng như thế, khắp người y đều đau, đại thiếu gia vốn không hề cảm nhận được khoái lạc, nhưng y vẫn không dám gạt cái đầu vàng óng như mật ong đang cặm cụi giữa hai chân mình.

Hắn đúng thật là điên rồi, phút trước vừa đánh đại ca của mình thừa sống thiếu chết, bây giờ lại muốn làm tình với y.

Camera vẫn chiếu thẳng vào giường ngủ nơi Lương Giải Yến mở rộng hai chân nhận lấy dương vật gân guốc của em trai cùng cha khác mẹ, quay trọn cơ thể không mảnh vải che thân của hai người và âm hộ sưng húp như bánh bao của y kẹp lấy bộ phận sinh dục xấu xí của một người đàn ông khác.

Kích cỡ dương vật của Lương Kiến Quốc thật sự quá lớn, âm đạo y lại nông, cấu trúc cơ thể phức tạp càng khiến bên trong y chật chội hơn. Vách thịt thường xuyên ăn tinh dịch trở nên nóng ướt hơn bình thường, dương vật của Lương Kiến Quốc đâm đến điểm cuối cùng, quy đầu đỏ tím to như trứng ngỗng đâm sầm vào tử cung y đòi chủ nhà mở cửa đón khách.

Lương Giải Yến dùng một tay lành lặn còn lại ôm lấy bụng dưới mềm mại bị người đàn ông chọc lồi lên, cảm giác bị chọc ngoáy tử cung khiến y cực kỳ khó chịu, nội tạng lần nữa đảo lộn.

Đại thiếu gia vùi mặt vào gối chịu trận, nước mắt trong suốt lã chã rơi xuống vỏ gối. Âm hộ bị chịch dồn dập, y không dám ngẩng đầu nhìn lên, sợ sẽ bắt gặp chiếc điện thoại Lương Kiến Quốc dùng để bẫy mình đang quay lại cảnh hành hình nhục nhã của y.

Gậy thịt nóng bỏng hấp thụ cả nhiệt độ cơ thể y nên còn nóng hơn nữa, từng thớ gân cơ đều như có lửa, âm đạo trinh nguyên suốt hai mươi sáu năm bị dị vật hình trụ chà xát bỏng rát như bị dội nước sôi, Lương Giải Yến ứa nước mắt, nửa thân dưới như thể không còn thuộc về y mà đã hoàn toàn trở thành cái cốc thủ dâm cho Lương Kiến Quốc đút cặc vào phát tiết.

Lương Kiến Quốc dịu dàng nâng mặt y lên mà hôn đầu mũi và hai má bị hắn đánh bầm tím, tác phong dịu dàng giống như đang nâng niu một món bảo vật trong tay, hạ thân hắn vẫn đang đong đưa đụ y nhiệt tình, nhưng động tác hôn phía trên lại như không chất chứa bất cứ dục vọng nào mà chỉ đơn thuần là bày tỏ tình yêu.

Đại ca mấy tuần nay đã ăn rất nhiều tinh dịch nhưng mãi vẫn chưa thấy cái bụng của y to lên, Lương Kiến Quốc nôn nóng, hắn ngày thường đã bỏ không ít thuốc thụ thai vào cơm canh nước uống của Lương Giải Yến nhưng đợi mãi vẫn chẳng thấy y có động tĩnh.

Bác sĩ đã nói nếu sức khỏe tốt lên của y thì sẽ có khả năng sinh thường. Hắn không ngại trên bụng ca ca có sẹo, trên người y có sẹo vì đẻ em bé cho hắn thì hắn càng nứng tợn, nhưng Lương Kiến Quốc bắt buộc phải để y trong lúc sinh nở tự rặn con ra thì mới có hy vọng khiến anh trai công nhận máu mủ của hai người.

Quyết tâm trong vòng nửa năm phải làm cho anh trai mang thai nòi giống của mình, người đàn ông giam giữ Lương Giải Yến trong vòng tay, cơ bắp siết chặt, dương vật như được gắn động cơ đâm hàng trăm lần vào âm hộ y.

"Aaa, mạnh quá, chậm, chậm-- Xin cậu, sẽ hỏng mất, ứ-"

"Không đụ Yến nhi mạnh thế này làm sao anh thấy hết nứng bướm mà bỏ thói lăng nhăng được?"

Cổ chân bị giữ lấy nắm lên cao, đại thiếu gia bị dốc ngược lên, âm hộ treo trên không trung chỉ nhờ vào dương vật đang cắm sâu bên trong và tay của hắn mới miễn cưỡng giữ y không ngã dập lưng xuống. Lương Kiến Quốc quỳ trước mông y, hông eo thúc đẩy liên tục, túi tinh nặng nề vỗ vào cánh mông tạo thành hàng loạt âm thanh da thịt va chạm vô cùng đồi trụy.

"Miệng nói không thích mà lỗ dâm lại siết không cho em rút ra đây này, ca ca đúng là thích nói dối."

Bản thân cũng là một người đàn ông nhưng lại bị chính em ruột đè dưới thân dùng dương vật nong tử cung, âm hộ đáng lẽ không nên tồn tại bị hắn làm nhục còn không biết liêm sỉ chảy nước như cổ vũ kẻ cưỡng dâm mình tiếp tục hành vi đồi bại, Lương Giải Yến thống khổ không biết trốn đi đâu chỉ có thể nhắm mắt tự lừa mình tránh khỏi hiện thực tàn nhẫn, nhưng ngay cả khi nhắm mắt, Lương Kiến Quốc cũng không để y được yên, hắn ghé vào tai y thở hổn hển, để những lời dung tục tràn vào màng nhĩ anh cả.

"Chúng ta quên hết những chuyện không vui đi. Ca ca anh con cho em được không, ưm, sướng chết, phía dưới của Yến nhi thật chặt, siết cặc em sướng quá..."

Bộ phận nam tính được âm hộ phục vụ tận tình sướng muốn chết, phía sau của Lương Giải Yến nóng ướt lại siết chặt như muốn hút luôn linh hồn hắn vào, Lương Kiến Quốc cúi người làm nũng với ca ca, hắn như một con chó lớn liếm láp môi dưới huynh trưởng tỏ ý muốn y vươn lưỡi ra, tay phải không chịu rảnh rỗi mà mò đến điểm hồng trước ngực Lương Giải Yến mà xoa nắn núm vú.

"Nơi này phải nhanh chóng có sữa mới được, em muốn bú sữa của ca. Anh mà mang thai thì mới có sữa được đúng không? Nhất định lúc đó em sẽ không chia cho con chúng ta đâu."

Để khiến hắn câm miệng, Lương Giải Yến bất lực há miệng vươn lưỡi như ý muốn của em trai, Lương Kiến Quốc mừng như điên ngậm đầu lưỡi y, hắn chấp niệm với chuyện tình dục với đại ca phải giống tình nhân nhất có thể, đặt tay lên bàn tay hơi lạnh đang nắm ga giường của Lương Giải Yến, mười ngón tay đan vào nhau, bên trên hôn miệng trên của y, bên dưới cày cấy gieo tinh dịch cho miệng dưới.

Trường trung học có rất nhiều nữ sinh phải lòng Lương Kiến Quốc, không dưới mười người ngỏ ý muốn trao thân cho hắn, dù chỉ là một đêm cũng được. Lương Kiến Quốc trong lòng chỉ có mỗi huynh trưởng nên không bao giờ đồng ý với những lời mời gọi của họ, hắn cũng chỉ đến khi cha mẹ qua đời mới mất đời trai tân với đại ca, thế nên Kiến Quốc làm tình không hề có kỹ năng hay kinh nghiệm, dương vật chôn trong người đại ca hùng hục thực hiện nhiệm vụ thụ thai đúng nghĩa.

Đại thiếu gia sau lưng được hắn đặt một cái gối lông, âm hộ được nâng lên cao không ngừng bị gậy thịt cương cứng giã mạnh.

"A! A, đau quá... Xin cậu, xin cậu nhẹ một chút, tôi không chịu được-"

"Ca muốn em nhẹ nhàng thì mau có con đi."

Nơi riêng tư bị cưỡng ép banh rộng, y giống như thú cái bị con đực thống trị hoàn toàn mà đè lên người cắm nát âm hộ, hạ thân của hai người dính chặt, nước dâm bị đánh sủi bọt văng tứ phía, Lương Giải Yến run rẩy như thuyền nhỏ bị sóng đánh chao đảo, y biết Lương Kiến Quốc còn chưa chơi chán thì trừng phạt nhục nhã này sẽ không bao giờ kết thúc.

Lương Kiến Quốc trong lúc cưỡi trên người y đã nói rất nhiều lời ghê tởm, Lương Giải Yến không thể nhớ hết hắn đã nói những gì, hai tai như ù đi, chỉ biết đến khi em trai cùng cha khác mẹ dừng lại thì bụng y đã bị tinh dịch bẩn thỉu của hắn bắn đầy, cả tử cung và âm đạo ngập trong chất lỏng tanh tưởi trắng đục, căng tức khó nhịn.

Tử cung bị xỏ xuyên liên tục nên bụng dưới uống bao nhiêu thuốc cũng vẫn đau, Lương Giải Yến cong người như con tôm vô thức ôm lấy bụng bằng cả hai tay, y đơn giản tưởng rằng Lương Kiến Quốc đã buông tha cho mình, nhưng người đàn ông chỉ nghỉ ngơi một chút, chưa đầy mười phút sau đã ôm chầm lấy Lương Giải Yến, như một kẻ biến thái mà thở hồng hộc mút liếm cổ và vành tai y, dương vật còn dính nước dâm sung sức cương lên, gân xanh quấn quanh thân gậy nảy lên.

"Kiến Quốc, xin cậu đấy, tôi không muốn làm nữa, đừng mà..."

Cái lỗ thừa ngày nào cũng nuốt trọn bộ phận sinh dục quá cỡ của em trai đã đau xót lắm rồi, nếu còn tiếp tục làm tình thì Lương Giải Yến nhất định sẽ bị chính em trai mình địt chết trên giường, y thất thanh kêu lên một tiếng, bàn tay vừa bị Kiến Quốc đạp tím bầm vội vàng vòng ra sau che chắn âm hộ múp míp bị vừa bị địt cho không khép lại được.

Lương Kiến Quốc nhìn y bằng ánh mắt phức tạp, như thể không thấy bàn tay đang dốc sức bảo vệ bướm non của anh trai mà cọ quy đầu trực tiếp lên mu bàn tay y, nhẹ giọng dụ dỗ.

"Vậy Yến nhi nói lời dễ nghe một chút. Ca ca mau nói anh yêu em đi."

"Tôi, tôi..."

Lương Giải Yến bị em trai lột sạch sẽ nên cả người loã thể, đầu tóc y ướt đẫm mồ hôi dán vào hai bên thái dương, y rũ mắt bất động trên giường, từ giọng nói lộ rõ vẻ chần chừ.

"Chẳng phải anh bảo chuyện gì cũng sẽ đáp ứng, miễn là em không để người khác vào đây đụ anh sao?"

"Em muốn nghe. Nhưng mà anh không muốn nói cũng được, em không ép anh."

Đừng nói là uy hiếp trắng trợn như bây giờ, đại thiếu gia từ khi sinh ra ngoài Lương Kiến Quốc chưa từng có ai dám cò kè mặc cả với y, Lương Giải Yến trong một thời gian ngắn như thể đã rơi xuống đáy vực sâu, nếm trải mọi tủi nhục.

"Chúng ta sẽ làm tiếp, có thể làm tình xong ca cảm nhận được tình cảm của em, lại muốn nói yêu em thì sao..."

Đối phương đề cập đến chuyện tình dục rõ ràng mang ý đồ đe doạ, Lương Giải Yến liên tục lắc đầu, oan ức nhìn em trai, mu bàn tay y bị dương vật của Lương Kiến Quốc bôi dịch tiền tinh lên, hành động này lại khiến y liên tưởng trực tiếp đến những đoạn video hắn thủ dâm bằng quần lót, Lương Kiến Quốc trong video cũng bôi tinh dịch vào quần áo y giống thế này.

Trong ký ức lần lượt xuất hiện gương mặt vặn vẹo vì khoái cảm của Lương Kiến Quốc trong bộ dạng thiếu niên, Lương Giải Yến sắp bị cơn buồn nôn hành hạ chết đi, kể từ khi xem được đoạn video đáng nguyền rủa đó, Lương Kiến Quốc trong mắt y còn đáng sợ đáng ghê tởm gấp bội.

Một kẻ bệnh hoạn không bình thường như thế, làm sao y có thể nảy sinh tình cảm với hắn mà thốt lên lời yêu thiêng liêng.

Dòng máu chảy trong huyết quản cả y và hắn vẫn có cùng một cội nguồn, cho dù Lương Giải Yến có không muốn thừa nhận, nhưng chẳng thể phủ nhận một điều rằng là cả hai vẫn là huynh đệ máu mủ.

"Ca, đừng thử thách sự kiên nhẫn của em."

Muốn y xem hắn như một người bình thường cũng đã là chuyện hão huyền, giữa hai người có quá nhiều vấn đề không thể chỉ trong một đêm là giải quyết xong xuôi, Lương Kiến Quốc làm sao không hiểu được Lương Giải Yến không thích hắn.

Không chỉ là không thích, Lương Giải Yến căm hận hắn, ghét đến mức từ trước đến nay chỉ có Lương Kiến Quốc lẽo đẽo theo y van xin tình thương, còn y thì chưa từng quay đầu nhìn lại.

Ngay cả khi hắn đã thay thế vị trí của cha mà trở thành người đứng đầu Lương gia, thái độ của anh trai vẫn lạnh lùng như thế, thà bỏ đi gia sản kếch xù không thèm tranh giành chứ chẳng muốn chung đụng ngồi cùng bàn với hắn.

Hòn đá đè nặng trong lòng cứ như có gai mà khiến tim gan hắn chảy máu, Lương Kiến Quốc hơi khó chịu mà nắm bả vai y kéo đại ca xoay mặt về phía mình, trong lòng chỉ muốn một câu trả lời thích đáng.

Đại ca sắc mặt tái nhợt bị hắn kéo vào lòng, y tưởng rằng sẽ lại bị cưỡng hiếp một trận nữa, vừa nhìn thấy đôi mắt xanh như ngọc của hắn đã như nhìn thấy ma quỷ mà hoảng loạn đến mức ôm mặt bật khóc.

"Không mà, tôi nói là được, đừng làm nữa... T- Tôi yêu cậu, được, được chưa-..."

Toàn thân Lương Giải Yến ửng đỏ, mắt vẫn còn vương lệ, khoé môi tụ máu do đòn roi run rẩy phun ra từng chữ trái với lòng mình.

"Tôi yêu cậu... Bây giờ thì cậu hài lòng rồi chứ-..."

Triều đại của Lương đại thiếu gia sụp đổ chỉ trong một đêm, Lương Kiến Quốc luôn tỏ ra kính cẩn ngày xưa cũng đã không còn nể sợ y nữa, Lương Giải Yến e ngại hắn lại nổi điên mà dùng dây thắt lưng đánh chết anh ruột nên mới nhịn nhục mà nói ra những lời khiến bản thân ghê tởm.

Nếu Lương Giải Yến trong quá khứ biết được bản thân trong tương lai phải chịu nhục nhã đến mức này, ắt hẳn y đã sớm tự sát để không phải dây dưa với tên con hoang ai cũng khinh thường.

"Anh, anh nói thật chứ? Anh không lừa em phải không ca ca? Anh cũng yêu em?"

Nghe được ba chữ tôi yêu cậu đầy do dự từ miệng Lương Giải Yến, Lương Kiến Quốc mất kiểm soát chồm lên người anh trai, một tiếng yêu giả dối của y cũng đã đủ khiến hắn sướng đến mức cảm thấy bản thân sống đến bây giờ đã là không còn gì hối tiếc.

Trống ngực đập rộn ràng như ngày đầu nhận ra tình cảm của mình dành cho đại ca, Lương Kiến Quốc không đợi Lương Giải Yến tiếp lời mà cúi xuống hôn y kịch liệt, khoái cảm còn hơn phê cả làm tình chạy trong người hắn len lỏi đến từng đoạn tế bào, cả cơ thể vì nỗi vui sướng được đáp lại tình cảm mà như rơi thẳng vào bể mật ong, nhìn đâu cũng thấy ngọt ngào.

Năm xưa Lương Giải Yến đến nói chuyện với hắn đàng hoàng một câu cũng không thèm bỏ công sức, bây giờ y ngậm tinh dịch của hắn trong người, chính miệng nói yêu hắn.

Sự tình bỗng chốc diễn ra quá mức tốt đẹp, Lương Kiến Quốc không dám tin đây là sự thật mà đưa tay xuống bắp đùi tự nhéo mình một cái, cảm giác đau đớn chân thật truyền từ nơi bị nhéo đến não bộ như đang nhắc nhở hắn, việc Lương Giải Yến nói yêu hắn không phải do Kiến Quốc nằm mơ.

"Em vui lắm, Yến nhi. Em sẽ không bao giờ buông tay đâu, ca ca kiếp này phải là của em, kiếp sau cũng vậy. Cho đến khi trời sập xuống, chúng ta sẽ sống hạnh phúc răng long đầu bạc bên nhau."

Hắn hôn lên khắp cơ thể Lương Giải Yến, để lại trên làn da mịn màng của ca ca vô số dấu hôn lớn nhỏ xanh xanh tím tím.

Lương Giải Yến không hề phản kháng, y sức cùng lực kiệt nằm ngửa trên giường bị em trai gặm cắn thân thể, đến ngay cả một đốt ngón tay cũng không còn hơi sức để nâng lên nữa.

Ánh trăng xanh hắt vào chiếc giường nơi y bị hiếp dâm tàn nhẫn, Lương Giải Yến mờ mịt nhìn em trai nâng đùi mình lên rồi ngậm lấy một phần đùi non mềm mại, một vết cắn sâu hoắm xuất hiện, đau đớn chân thật cũng nhắc nhở y rằng đây không phải là một cơn ác mộng tầm thường.

Lương Kiến Quốc thấy y cắn vào tay ngăn tiếng khóc thì sẽ trở lên liếm sạch nước mắt cho y, hai người không ngủ cả một đêm, đến sáng hôm sau thì người ngợm Lương Giải Yến đã chẳng còn chỗ nào còn nguyên vẹn, nếu không phải là vết quất roi từ đêm qua thì là vết hôn tình tứ mà Lương Kiến Quốc mới đánh dấu vào.

----

Trận đòn bằng dây thắt lưng thật sự khiến Lương Giải Yến không dám nghĩ đến chuyện bỏ trốn nữa.

Y nằm trên giường bệnh hơn một tuần, đến ngày thứ mười mới bắt đầu đi lại được bình thường, Lương Kiến Quốc biết mình ra tay quá nặng, hắn nói muốn đưa ca ca xuống vườn sau phơi nắng cho da dẻ mau lành, với điều kiện là bên cạnh y phải có người trông chừng.

Lương Giải Yến đồng ý với yêu cầu của hắn, một tháng qua chỉ ở trong phòng khiến y không muốn bệnh cũng phải bệnh.

Không khí trong vườn thoáng đãng, ánh nắng mặt trời nhảy múa trên làn da tái xanh của y, Lương Giải Yến tựa lưng vào ghế dựa đọc sách, bên cạnh y là một người hầu, khung cảnh yên bình như thể những ngày tháng Lương phu nhân còn sống để bảo hộ cho y đã quay lại.

Chỉ có điều sau sau lớp quần ngủ của đại thiếu gia không còn là quần lót, mà là đai trinh tiết lạnh lẽo bằng kim loại khoá chặt hạ thể y.

Có thời gian nghỉ ngơi, Lương Giải Yến lại nhớ đến những chuyện ngày xưa chính mình chưa bao giờ lưu tâm.

Y nhớ đến sinh nhật mười sáu tuổi của mình, Lương Kiến Quốc khi ấy có bao nhiêu tiền liền đem hết đi mua quà sinh nhật cho đại ca, nhưng y không nhận món quà, còn nói hắn lần sau không cần tốn công lấy lòng y, cũng không cần tham gia tiệc sinh nhật.

Sắc mặt của Lương Kiến Quốc lúc đó rất khó coi, hắn mất mặt lại càng khiến y hả hê.

Tưởng rằng năm sau hắn sẽ không bỏ tiền làm chuyện linh tinh nữa, nhưng đến sinh nhật mười bảy tuổi của y, Lương Kiến Quốc vẫn mang quà đến, đôi mắt xanh lấp ánh chứa đựng cả đại dương nhìn chăm chăm y như con cún mong đợi được chủ nhân khen thưởng.

Lương Giải Yến tức giận ném hộp quà về phía hắn, mắng Lương Kiến Quốc là đồ mặt dày, tên con hoang bị ném đồ vào đầu không giữ được thăng bằng mả lảo đảo mấy cái, người trong nhà ai cũng làm ngơ coi như không nhìn thấy nhị thiếu gia bị anh trai làm mất mặt, hắn cũng không phản bác, lẳng lặng thu dọn rồi trở về phòng.

Bóng lưng cô độc của hắn khiến đại thiếu gia bứt rứt trong lòng, nhưng y rất nhanh đã lấy lại tỉnh táo mà nghĩ rằng đây là quả báo hắn đáng phải nhận.

Lương Giải Yến cho rằng Lương Kiến Quốc bị làm nhục công khai từ nay sẽ biết điều mà tránh xa y, nhưng những năm tiếp theo hắn vẫn dành dụm tiền để mua quà sinh nhật, chỉ là không đưa trực tiếp cho y mà đặt trước cửa phòng.

Y không biết bao năm nay hắn đã tặng mình những cái gì, bởi vì y chưa bao giờ mở mà đã vứt thẳng vào sọt rác, hoặc cho người hầu đem về nhà muốn làm sao thì làm.

Nhớ đến đây, Lương Giải Yến không có tâm trạng đọc sách nữa, y vừa ngẩng đầu lên thì nhận ra cách mình không xa là bóng dáng cao lớn của em trai.

Nếu không phải trước mắt là kẻ mình căm ghét đến chết cũng không muốn gặp lại, đại thiếu gia sẽ công nhận rằng em trai cùng cha khác mẹ của y rất đẹp.

Mái tóc vàng óng mượt như nắng sớm của hắn giống hệt với người đàn bà đã phá hoại hạnh phúc gia đình của Lương phu nhân, Lương Kiến Quốc mặc suit nhìn rất giống tinh anh xã hội, ngũ quan trên gương mặt gần như hoàn mỹ, sống mũi cao chót vót, đôi mắt xanh thẩm như ngọc quý, toàn bộ đường nét trên cơ thể hắn đều là tinh hoa được trời đất chạm khắc tỉ mỉ, khác biệt hoàn toàn so với những vệ sĩ mặt mũi bặm trợn sau lưng.

Với gương mặt này, thân thể này, chỉ cần một ánh mắt cũng đủ giúp hắn hạ gục bất cứ trái tim kiên cường nào.

Lương Kiến Quốc mỉm cười đến trước mặt y, hắn ra vẻ thần bí mà giấu một tay ra sau lưng, đến khi đứng gần Giải Yến mới đặt vào lòng y một chiếc hộp nhỏ, nét cười trên mặt dịu dàng giống như mười năm về trước.

"Ca ca, chúc mừng sinh nhật anh."

Trên đùi bỗng xuất hiện một chiếc hộp nhỏ được gói giấy màu xinh xắn, đại thiếu gia nhìn nơ đính kèm duyên dáng trên vỏ hộp, y còn chưa biết phản ứng thế nào, người đàn ông thúc giục y mau chóng mở quà.

Lương Kiến Quốc đã tặng cho y hàng trăm món quà xuyên suốt mấy chục năm nhưng y chưa từng động đến, đây là lần đầu tiên Lương Giải Yến mở quà của em trai, phần nhỏ là vì y không còn gì để làm, lý do lớn hơn là sợ ném quà đi thì lại chọc hắn tức giận, bị hắn đánh đòn.

Thân thể giấu bí mật lớn khiến Lương Giải Yến không thể có bạn bè, y từ nhỏ đã không để tâm đến tiệc sinh nhật hay những thứ tương tự, chỉ có Lương phu nhân luôn nhớ ngày này mà đứng ra lo liệu tổ chức tiệc trong nhà cho con trai duy nhất.

Nhà họ Lương có tiền, Lương Giải Yến dù không phải ngày sinh nhật thì cũng mua được tất cả những gì y thích, y tham dự tiệc sinh nhật chỉ để làm hài lòng mẹ, nhưng sau khi mất người thân cộng thêm bị tên con hoang giam cầm thì y không còn tâm trạng nghĩ đến chuyện vớ vẩn này.

Điện thoại không có, trong phòng cũng không treo lịch, y không hề có khái niệm về ngày tháng, chỉ nhớ mang máng khung thời gian mà nghi ngờ hỏi lại.

"Nhưng hôm nay đâu phải sinh nhật tôi?"

"Đúng là không phải sinh nhật chính thức. Nhưng năm ngoái ca không nhận đồ của em, em không muốn đợi đến lần tiếp theo mới được tặng quà cho anh."

Lương Kiến Quốc lại đẩy cái hộp đến gần tay y hơn một chút, dù không trực tiếp thể hiện ra nhưng trên gương mặt đã chẳng giấu được vẻ mong chờ như thể hắn mới là người được Lương Giải Yến tặng quà. Hắn khi không bị chuyện trinh tiết của Lương Giải Yến kích động thì vẫn là một đứa trẻ làm đủ mọi cách để đổi lấy một ánh mắt hay sự công nhận từ anh trai.

Không nghe nổi logic ngớ ngẩn của người nọ, Lương Giải Yến miễn cưỡng xé giấy gói muốn mở quà nhanh cho xong chuyện, y không thể giải thích giấy gói quà là trùng hợp với màu y yêu thích hay trước kia Lương Kiến Quốc lại đi lần mò làm chuyện biến thái để tìm hiểu về sở thích của y.

Chiếc hộp nhỏ được mở ra, xuất hiện trước mắt y là một chiếc lắc bạc.

Màu sắc của những viên đá nhiều màu được đính trên lắc tương đối đẹp mắt, chất lượng phản chiếu ánh sáng cũng là hàng được sàng lọc tuyển chọn kỹ càng, ánh nắng chiếu qua mặt đá lấp lánh như bụi tiên, Lương Giải Yến vì vậy mới hơi hứng thú mà cầm lên xem thử.

Giá trị của vật trong tay y có lẽ bằng khoảng lương nửa năm của một nhân viên văn phòng tầm trung, nhưng với thiếu gia con nhà giàu như y thì đây cũng chỉ là một món đồ tiêu khiển không đáng là bao.

"Ca, anh thích không? Em biết là chỉ có vàng mới xứng để anh đeo, nhưng màu bạc rất hợp với anh."

Người hầu nửa phục vụ nửa giám sát Lương Giải Yến biết ý rời khỏi hiện trường, trong vườn chỉ còn Lương Kiến Quốc và vệ sĩ làm việc cho hắn đứng đang chờ lệnh ở cửa vườn. Đối diện với ánh mắt của anh trai, Lương Kiến Quốc làm ra biết bao nhiêu chuyện dơ bẩn bây giờ lại hơi xấu hổ vân vê chiếc nhẫn bạc trầy xước bản thân đã đeo từ thuở niên thiếu.

"Vả lại em cũng muốn hai ta có gì đó tương đồng..."

Xét cho cùng những món trang sức này cũng chỉ là vật ngoài thân, nhưng Lương Kiến Quốc đã mang chiếc nhẫn này rất lâu rồi, bây giờ hắn là chồng của ca ca, đương nhiên cũng muốn trên người anh trai cũng mang một đồ vật có chất liệu giống với bản thân.

Tựa như một tín đồ trung thành đang bày tỏ lòng tôn kính với vị thần mình thờ phụng cả đời người, Lương Kiến Quốc si mê hôn lên bàn tay vẫn còn vết xanh tím mờ mờ của đại ca, đeo vào tay y chiếc lắc bạc là minh chứng cho tình yêu chung thuỷ đã tồn tại gần hai mươi năm của mình.

"Giải Yến, em yêu anh."

----

Đôi lời của tác giả: Mặt biển trước bão thì thường êm ả, chương sắp tới hứa hẹn drama ngập mặt cho quý vị hít hà bổ phổi.

Mà giờ viết thêm chap mới thì mình lại bắt đầu hơi lo, vì viết hết mạch truyện thì Cắt Cánh có khi phải đến mười mấy chương, mỗi chương mình viết đâu đấy cũng dài nên tính ra khá căng. TvT Tính ra bộ duy nhất mình hoàn được tới giờ lại là oneshot. =)))))))))))))))))

Cả nhà đọc truyện vui vẻ, nhớ ủng hộ mình bằng cách vote, bình luận và tặng mình một follow để mình có thêm động lực viết tiếp bộ này nhé.

Spoiler thì sắp xuất hiện nhân vật mới, các tình yêu chuẩn bị chào đón nhân vật mới sẽ ra mắt trong chương sau nhé! Have a good day!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com