#8 Hạ Thu của chúng tớ
Dưới ánh trăng mờ nơi bến Triêu Thiên Môn, hai dòng Dương Tử và Gia Lăng vẫn lặng lẽ chảy qua năm tháng. Đã mười ba mùa hạ thu trôi qua, con thuyền nhỏ năm nào vẫn xuôi dòng, gió vẫn thổi qua phố núi quen thuộc, và vạt áo từng khẽ chạm nhau dưới tán ngô đồng năm ấy, giờ chỉ còn là chút ấm áp giữ lại trong lòng.
Từ thuở cùng nhau song ca trên đường phố, không một ai biết đến, cho đến lúc đứng giữa sân khấu lớn trước hàng vạn người, hai người đã đi qua cùng nhau như thế.Mười ba năm, không dài không ngắn, nhưng đủ để những ánh mắt thơ ngây năm nào trở thành ánh nhìn trưởng thành, đủ để những giấc mơ bé nhỏ ngày xưa hóa thành ánh sáng dẫn đường cho bao người.Mỗi năm trôi qua là một lần lời hứa ngày ấy được khắc sâu thêm một chút: cho dù thời gian có làm nhòa mọi hồi ức, tình cảm này vẫn chưa từng phai nhạt.
Mười ba năm – không còn những ngày náo nhiệt của tuổi nhỏ, không còn phô trương, nhưng ở phía sau, vẫn luôn có những trái tim dành trọn một góc bình yên cho hai người. Thương yêu bằng một cách thật lặng lẽ, vững vandg
Vậy nên, chúc mừng Tết Hạ Thu năm thứ mười ba. Thêm một mùa nữa trôi qua, chúng ta vẫn cùng nhau bước tiếp. Vẫn chờ một ngày, hai người sẽ về chung một nhà – như thuyền tìm về bến cũ, như ánh trăng chờ mãi một bình minh.
💙💚Chúc mừng Hạ Thu năm thứ 13. Mình vẫn luôn ở đây, phía sau hai anh ấy, không rời, không bỏ.💙💚
Chắc là không ai thấy đâu, nhưng mình vẫn đặt ánh sáng tại hai người họ, cùng nhau tỏa sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com