Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 83: Ngoại truyện 4

"Còn đứng ở nơi đó làm cái gì, nếu không tới đây thì ta không chừa lại cho ngươi đâu." Jisoo ngồi trên đống cây khô, giơ giơ thức ăn trong tay lên.

Jennie đơn giản rửa mặt chải đầu xong, ngồi lên đống cây khô bên kia.

"Không biết ngươi thích ăn cái gì, cho nên ta đi mua chút bánh bao cho ngươi." Jisoo đem giấy dầu mở ra "Ngươi mau nếm thử ~~~ "

Jennie nhìn thức ăn bốc hơi nóng, giống như mới ra lò, ngây cả người, tuy nói nơi này cách thành không xa lắm, nhưng vừa đi vừa về như vậy không có khả năng còn nóng hổi như vậy, chẳng lẽ nàng đặc biệt dùng nội lực bảo toàn độ nóng.

"Ai nha, mặc dù người ta biết dáng dấp người ta xinh đẹp động lòng người, nhưng tiểu Jennie ngươi cũng không cần nhìn trực tiếp thẳng thừng như vậy đâu, người ta sẽ ngượng ngùng ~" Jisoo ném một ánh mắt quyến rũ cho Jennie, một ngón tay đặt lên môi, làm một động tác thẹn thùng.

Trong phút chốc sự cảm động của Jennie hóa thành hư không, còn chưa kịp ăn đã muốn ói hết ra.

Không chịu nổi dáng vẻ tự luyến kia của Jisoo, cầm bánh bao lên, cắn một miếng nhỏ, lúc nếm nhân bánh kinh ngạc ngẩng đầu lên "Bánh bao này...."

"Như thế nào? Hợp khẩu vị chứ gì." Jisoo dương dương đắc ý nói, thật giống như đây không phải là bánh bao mua mà là bánh bao nàng làm vậy.

"Sao ngươi lại đi...."

Chân mày Jisoo khẽ nhếch "Ta đi theo ngươi hai ngày nay, thấy ngươi ở chỗ lão bà bà thành nam bên kia mua mấy lần, đoán rằng ngươi nhất định rất thích ăn chỗ đó cho nên đặc biệt sử dụng khinh công đi mua." Sáp qua chỗ Jennie bên kia "Như thế nào, có phải cảm động muốn khóc hay không ~~~ "

Jennie bất đắc dĩ cười một tiếng "Ta cũng không phải là ngươi, động một chút là giả bộ khóc."

"Cái gì ~ tiểu Jen thật biết làm tổn thương ta mà." Jisoo bĩu môi, tách bánh bao làm đôi cắn một cái.

"Ê, cái đó..."

Jennie mới vừa muốn nhắc nhở nàng, đã nhìn thấy Jisoo phun hết thức ăn ra ngoài. Chân mày nhíu chặc xoa xoa cái lưỡi "Sao bánh bao này lại mặn như vậy!"

"Ta định nhắc nhở ngươi, ai bảo ngươi ăn nhanh như vậy." Jennie hảo tâm lấy nước đưa cho Jisoo.

Jisoo vội vàng súc miệng làm mùi vị nhạt đi nói "Tiểu Jen, ta tưởng ngươi là người bình thường ai ngờ khẩu vị của ngươi lại nặng như vậy."

Jennie tức giận trừng mắt nhìn Jisoo "Khẩu vị của ngươi mới nặng đó, ban đầu cửa tiệm bánh bao của lão bà bà kia làm ăn rất tốt, sau đó chồng chết, con lại không ở bên cạnh, bà lại không muốn từ bỏ công việc, lại bởi vì lớn tuổi nên vị giác thay đổi không còn như trước nữa, cho nên nhân bánh bao mới mặn như vậy."

"Sao ngươi lại biết rõ như vậy?"

"Trong lúc vô tình nghe người khác nhắc tới."

"Cho nên ngươi vì giúp đỡ lão bà bà kia nên tới đó mua mấy lần."

"Cứ coi...là vậy đi." Jennie có chút không thừa nhận.

Jisoo nghe Jennie trả lời, trêu nói "Rõ ràng chính là một người trong nóng ngoài lạnh mà, còn thà chết không thừa nhận nữa."

"So với ngươi bề ngoài tràn đầy nhiệt tình, nội tâm lãnh huyết vô tình thì tốt hơn." Jennie lạnh lùng nói tiếp.

"Lạc lạc lạc lạc, vậy thì quá tốt, hai chúng ta bổ sung cho nhau mà." Jisoo rất không biết xấu hổ tiến lên trước bên tai Jennie thổi khí.

"Ai... Ai cùng ngươi bổ sung chứ!" Jennie đỏ mặt phản bác.

"Xì, Kim Jennie luôn luôn lạnh lùng mà cũng có thời điểm đáng yêu như vậy nha!" Jisoo chọt chọt lên gò má chuyển hồng của Jennie.

Jennie hất tay Jisoo ra "Lười để ý ngươi."

Jennie cầm nón rộng vành trên đất lên, phủi phủi bụi trên nón "Chúng ta lúc này mỗi người một ngã đi!"

"Tiểu Jen, ngươi... ngươi... ngươi lại làm người phụ tình vứt bỏ người ta sao!" Jisoo hít mũi một cái, lệ đọng lại trong hốc mắt, chỉ sợ Kim Jennie nói một tiếng "Ừ" thì lệ kia sẽ rơi xuống.

Jennie nghe vậy đầu đầy hắc tuyến. Mắt thấy Jisoo chuẩn bị lấy cái khăn lụa nhỏ ra khóc một trận liền mở miệng giải thích "Ta muốn rời khỏi thành Kinh Châu, cho nên...."

"Vậy đây chẳng phải là ngươi muốn vứt bỏ người ta ~~~" Jisoo vung tay lên lộ ra khăn lụa nhỏ trong tay áo, đang định hát bài "Khí phụ tuyệt xướng". Mới vừa lấy hơi liền nghe Jennie nói "Ngươi nếu muốn thì cùng đi chung đi." Lập tức âm lượng biến mất, vui mừng đi bên cạnh Jennie.

Jennie mới vừa đội nón rộng vành lên liền bị Jisoo lấy xuống "Ngươi...."

"Không cần đội nón, ta không thấy được ngươi."

Jennie không biết làm sao, vừa vặn nơi này cũng là địa phương người ở thưa thớt, theo ý Jisoo.

"Chúng ta là muốn đi đâu?"

"Không biết" Jennie thành thực nói.

"Không biết?"

"Trời đất bao la, bốn biển là nhà, tới đâu cũng được." Jennie trả lời.

Mặc dù Jennie trả lời không có tình cảm gì, nhưng Jisoo vẫn nghe ra mùi vị ưu thương "Ha ha ha, hay cho câu trời đất bao la bốn biển là nhà. Tỷ tỷ liền liều mình bồi quân tử, coi như chân trời góc biển cũng theo ngươi."

Jennie ngẩn ra, có một tia thẹn thùng nhìn Jisoo, cùng nhau đi tới chân trời góc biển là tùy tiện nói sao. Không nói thêm gì nữa yên lặng đi.

Dọc đường đi, đại đa số đều là Jisoo nói chuyện, Jennie không đáp lại, cũng không biết hai người cứ như vậy đi tới nơi nào.

Hồi lâu sau --- -----

"Tiểu Jen, tiểu Jen ~~~ tiểu Jen ~~~ "

Jennie đi ở phía trước không nhịn được dừng bước, có chút không thể làm gì nhìn Jisoo nửa khom người kêu mình "Cái gì?"

"Ta nói coi như muốn đi tới chân trời góc biển, chúng ta cũng không cần cực khổ đi bộ như vậy. Cứ đi tiếp như vậy chớ nói chi chân trời góc biển, ngay cả đi kinh đô cũng là vấn đề."

"Vậy ngươi muốn như thế nào?"

"Nếu không chúng ta mua một con ngựa để cưỡi đi."

Jennie suy nghĩ một chút, mình trước kia cũng quả thật không phải dùng khinh công mà chính là cưỡi ngựa đi. Vì vậy gật đầu một cái "Không lâu sau thì có một trấn nhỏ, đến lúc đó đi mua ngựa, mua thêm lương thực nữa."

Trấn nhỏ --- ------

Hai người vào trấn liền trở thành tiêu điểm, Jisoo xinh đẹp bắt mắt Jennie hắc y đội nón rộng vành thần bí. Không thể không hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Nhìn dáng vẻ Jisoo hoàn mỹ mỉm cười, hấp dẫn vô số ánh mắt. Jennie cảm thấy chắc phải mua cho nàng ta nón rộng vành đội thôi, đở cho nàng ta đi khắp nơi gieo họa trăm họ.

Đến trường bán ngựa, Jennie ít nói bắt đầu cải nhau với Jisoo. Chủ đề tranh luận chính là ngựa, một người thì muốn mua một con, một người thì muốn mua hai con.

"Mua một con thôi, hai chúng ta lại không nặng, cùng cưỡi một con là đủ rồi. Mua hai con quá lãng phí, như vậy có thể tiết kiệm được bạc." Jisoo nói.

"Hai con, ta có bạc." Jennie lời ít ý nhiều cho thấy lập trường. Nguyên bản là không có thói quen cùng người quá gần, làm sao có thể cùng cưỡi một con được.

"Có bạc cũng không thể xài như vậy a." Jisoo lập tức phản bác "Ngươi chẳng lẽ không biết kiếm bạc rất khổ cực nha, ngươi cũng không suy nghĩ xem bạc ngươi kiếm được không dễ dàng chút nào."

Khóe miệng Jennie giật một cái, lời này từ miệng của nàng ta phát ra có chút kì quái.

Một bên đại thúc bán ngựa lấy lòng nói "Hai vị cô nương, các ngươi chỉ cần trả bạc một con, ta khuyến mại thêm một con." Ai ngờ, Jisoo dùng ánh mắt giết người liếc mắt đại thúc hảo tâm "Im miệng!!"

Đáng thương đại thúc còn tưởng rằng có thể làm cho mỹ nhân vui vẻ, ai ngờ đổi lấy một ánh mắt dọa người, ủy khuất rụt trở về.

"Ông chủ, đây là tiền hai con ngựa." Jennie không muốn cùng Jisoo hao tổn, đưa tiền cho ông chủ.

"Ngươi dám lấy!" Jisoo trừng mắt một cái, ông chủ bị dọa vội vàng đem tiền đẩy trở về.

"Ngươi..." Jennie bất mãn trợn mắt nhìn Jisoo "Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào!"

"Mua một con."

"Hai con."

"Một con."

...

Hai người kiên quyết giằng co không nghỉ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com