Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18

* Tại nhà Thầy Lee *

Thầy Lee đang bôi thuốc cho Lisa. Toàn thân của cậu bây giờ đều có vết bầm, có chỗ còn bị chảy máu. Thầy Lee nhìn đứa học trò kiêm đứa em yêu quý của mình mà xót ruột.

- Em có biết tụi nó là ai không Lili?

- Em...em không biết. Bọn nó là tụi đánh thuê. - Lisa thều thào.

- Vậy mấy tuần nay em có ghê thù chuốc oán với ai không? Tức thật! Cái bọn khốn này.

- Em cũng không nhớ, em không làm gì ai hết. À, có một người có khả năng làm chuyện đó lắm.

- Ai? Không lẽ là Brian?

- Đúng vậy, chắc chắn là hắn ta.

- Khốn kiếp! Thằng đó có còn là đàn ông không?

- Thầy còn xem hắn là người nữa hay sao? Tên đó sống trên đời chỉ ham mê khoái tình nhục dục, không hề biết liêm sỉ là gì đâu.

- Nhưng chúng ta không có bằng chứng gì, giờ phải làm sao đây?

- Tên đó ghen tức khi thấy em thân thiết với Chaeyoung, làm hắn không có cơ hội tiếp xúc với cậu ấy. Nếu em còn thân mật với Chaeyoung, hắn sẽ còn gây chuyện nữa.

- Không lẽ em cứ bị bọn nó hành hạ mãi như thế này sao, thật không có công lý mà!

- Tạm thời bây giờ em sẽ không tiếp xúc với Chaeyoung nữa, cho tên đó có cơ hội đắc thắng. Đợi một thời gian nữa, chúng ta sẽ tìm cách bắt tại trận chuyện xấu hắn làm và cho hắn một bài học.

- Lili, em có kế hoạch gì chưa?

- Vẫn chưa, kế hoạch hiện tại của em bây giờ là ngủ một giấc đã. Em cũng sẽ nghỉ học ở trên trường, thầy lựa lời mà nói với Chaeyoung nhé. À thầy cũng gọi tới chỗ làm xin nghỉ giúp em nhé.

- Được rồi, vậy thì em cứ tạm thời ở nhà của thầy đi.

Sáng hôm sau, Lisa không đến lớp. Quả nhiên kẻ vui sướng nhất chính là Brian. Hắn hí hửng nói với Tommy:

- Mày thấy chưa? "Nó" đã bị xử lý tới mức không đi học được luôn rồi đấy, để coi từ nay về sau nó còn dám vênh váo với tao không.

- Tao thấy mày làm vậy là hơi quá đó Brian, dù gì nó cũng là con gái mà. Tao cứ thấy hèn hèn thế nào ấy.

- Mày đừng có xía vào, dù gì cũng không liên quan tới mày mà. Tại sao mày lại bình nó?

- Tao...tao không có bênh.

- Thế thì tốt nhất là ngậm miệng vào. Nhờ ai mà mày mới được "thưởng thức" những em nữ sinh ngây thơ hả??? Nếu còn muốn tiếp tục thì biết điều một chút đi.

- Ờ...tao biết rồi.

Con mồi của Brian là những em nữ sinh cấp 3 ngây thơ, mới dậy thì. Đặc điểm của những em này là thích tìm hiểu những điều mới mẻ trong các hộp đêm hay quán bar. Chỉ cần hắn tới các nơi đó, với vẻ ngoài điển trai cao ráo, đôi mắt tràn đầy dục tính, hắn đã tự động thu hút được sự chú ý của rất nhiều cô gái. Nhờ kinh nghiệm dày dặn và kĩ năng điêu luyện của mình, hắn khiến các cô gái ngây thơ ấy quấn lấy hắn không rời, nhiều đêm có tận 3 4 em phục vụ cho một mình hắn, lâu lâu hắn cho Tommy tham gia để trải nghiệm cho biết.

Trong lớp có một người đang vui vẻ vì sự vắng mặt của Lisa thì cũng có người đang vô cùng lo lắng cho cậu. Điện thoại cả hôm qua và hôm nay cô đều gọi không được, hôm nay thì cậu không đến lớp, không biết có chuyện gì xảy ra không. Buổi học vừa kết thúc, Chaeyoung liền chạy theo thầy Lee.

- Thầy ơi, chờ em với. - Chaeyoung thở hồng hộc.

- Có chuyện gì không em? - thầy Lee làm ra vẻ ngơ ngác.

- Thầy ơi, sao hôm nay Lisa không đi học? Hôm qua cậu ấy nói tới nhà em học bài nhưng cũng không tới, em gọi điện thoại cũng không được.

- A...à..thầy...thấy cũng không biết nữa, chắc nó có việc gấp gì đó chăng? - Thầy Lee lúng túng nhìn rất đáng ngờ.

- Chẳng lẽ cậu ấy không gọi cho thầy sao?

- Ờ ờ có, Lisa có gọi cho thầy xin nghỉ ít hôm có việc. - Càng trả lời, thầy Lee càng lúng túng. ( thầy Lee mắc chứng cà lăm khi nói dối )

- Vậy sao? Em cảm ơn, nếu thầy biết cậu ấy ở đâu thì nói cho em biết nhé. Em đang rất lo lắng cho cậu ấy.

Nói rồi Chaeyoung chạy đi, thầy Lee nhìn theo bóng lưng Chaeyoung xa khuất rồi thở dài "Không biết giấu được con bé bao lâu nữa đây, Chaeyoung đã rất lo lắng cho Lili rồi".

* Tại nhà thầy Lee *

- Lili, thầy về rồi đây.

- Vâng. - Lisa lồm cồm ngồi dậy

- Ấy ấy, em cứ nằm đi, ngồi dậy làm gì, đợi một tý thầy nấu chút canh hầm cho ăn. Em thấy đỡ hơn chút nào chưa?

- Đỡ thì chưa nhưng ngủ rất ngon.

- Con nhóc này, bị tới ra nông nổi này còn đùa được sao?

- Hì, trên lớp hôm nay thế nào vậy thầy?

- Ừ đúng như em nói, Brian có vẻ rất vui. Nhưng mà Lisa à, Chaeyoung rất lo cho em đó. Em ấy còn hỏi thầy nữa.

- Rồi thầy trả lời cậu ấy như thế nào?

- Ờ...thì thầy nói thầy không biết.

- Trời ơi, thầy nói vậy sẽ làm cậu ấy lo lắng hơn cho coi.

- Biết làm sao được, em thừa biết là thầy không giỏi nói dối mà.

* Tính ting tính ting*

Đợi một tý thầy ra xem thử là ai. - Thầy Lee tháo tạp dề đi ra mở cửa.

- Ch... Chaeyoung!? Sao em lại ở đây? - Thầy Lee hốt hoảng.

"Thôi chết, sao Chaeyoung lại tới đây." Lisa thầm nghĩ, vội vã nằm xuống trùm chăn lại.

- Chẳng lẽ em không được tới sao? Nhìn thầy đúng là đáng ngờ mà. - Chaeyoung nhìn thầy rồi nghiêng người nhìn vào trong nhà. - Em có thể vào nhà không?

- A!! Không được, nhà thầy đang có khách. - Thầy Lee luýnh quýnh.

- Em vào một chút thôi cũng không được sao? Em có cảm giác Lisa đang ở đây. - Chaeyoung xông thẳng vào.

- Chaeyoung à, không được!!! - Thầy Lee quay người đuổi theo nhưng không kịp.

Chaeyoung vào trong nhà, thoáng thấy trên kệ giày đôi giày thể thao quen thuộc của Lisa. Ngoài sân đang phơi bộ quần áo của học viện X. Trên bếp, nồi canh vẫn đang sôi sùng sục, trên bàn là hộp dụng cụ y tế. Cảm thấy có gì đó không ổn, Chaeyoung vội chạy vào phòng ngủ của thầy Lee. Cô kinh ngạc khi thấy trên bàn có rất nhiều giấy và bông băng dính máu, trên giường có một người đang nằm trùm kín chăn.

- Không... không lẽ hai người... hai người... - Chaeyoung vẫn còn kinh ngạc, miệng lắp bắp vài tiếng rồi khụy gối xuống sàn, tay chỉ về hướng thầy Lee.

- Chaeyoung à, em sao vậy? - Thầy Lee chạy tới đỡ Chaeyoung lên.

- Đừng... đừng đụng vào em!!! - Chaeyoung vẫn lắp bắp, mặt hiện rõ nét sợ hãi.

- Chaeyoung, mọi chuyện không phải như cậu nghĩ đâu. - Lisa tung chăn ngồi dậy. - Ai!!! Đau quá!!!

- Lisa, em có sao không? Đừng có bật dậy bất thình lình như vậy chứ. - Thầy Lee chạy tới, đỡ Lisa dậy.

Lúc này, Chaeyoung mới dần bình tĩnh. Cô nhìn Lisa, cậu đang bị thương khắp người. Vết thương ở bụng bắt đầu chảy máu do cử động mạnh. Sau một hồi giải thích, Chaeyoung chuyển tâm trạng từ giận dữ, sợ hãi sang lo lắng và xấu hổ.

- Em... Em xin lỗi. - Chaeyoung lí nhí nói. - Là do em tùy tiện quá. Em rất xin lỗi Thầy Lee.

- Không sao, không sao. Cũng là tại thầy giấu em mà.

- Cậu cũng suy nghĩ bậy bạ thật đó Chaeyoung. - Lisa hờn.

- Mình xin lỗi!!! - Chaeyoung cúi mặt tỏ vẻ hối lỗi. - Nhưng ai lại nỡ đánh cậu như này chứ?

- Đó là...

- Là bọn ganh ghét mình ấy mà. - Lisa ngắt lời.

- Tại sao cậu lại không cho mình biết chứ?

- Mình sợ cậu lo lắng thôi mà, với lại chỉ bị thương ngoài da, có gì đâu mà phải trịnh trọng như thế chứ.

- Sao cậu lại nói thế? Mình không phải là bạn của cậu sao? Cậu có biết mình lo lắng như thế nào không? - Chaeyoung nói, mắt rưng rưng.

- Chaeyoung...

- LaLisa đúng là đồ ngốc mà, mình lo cho cậu lắm đó cậu không biết sao?

- Mình...

- E hèm, thầy đi ra ngoài nấu ăn tiếp đây. - Thầy Lee cảm thấy đang ngáng đường đôi trẻ nên lẳng lặng ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com