Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27: Sảy thai

Thức ăn được dọn hết lên bàn, Phác Thái Anh lại dùng đũa chung, gắp một ít thức ăn vào chén của Kim Trân Ni.

"Thư ký Diêu vẫn chưa có bạn trai đúng không?"

Nghe cô hỏi, nàng khẽ gật đầu mấy cái.

"Cô ấy từng nói với em là vẫn chưa có bạn trai. Có vấn đề gì sao?"

Phác Thái Anh mỉm cười ẩn ý, vừa liên tục gắp thức ăn cho nàng vừa giải thích.

"Trợ lý Bùi cũng chưa có bạn gái"

Nghe đến đây, Kim Trân Ni lập tức nhận ra ý đồ của cô. Trước kia bọn họ từng gặp nhau một lần, chính là trong buổi đấu giá từ thiện do Triệu Xuân Thành tổ chức. Trước khi hai người bọn họ đi vào, Diêu Tiểu Kiều và Bùi Tôn từng có khoảng thời gian ở riêng với nhau.

Lúc Kim Trân Ni cúi đầu, nhìn thấy thức ăn trong bát đã đầy vung lên, biểu cảm trên mặt liền trở nên hốt hoảng.

"Nhiều quá rồi, chị đừng gắp cho em nữa"

Nghe đến đây, động tác gắp thức ăn của Phác Thái Anh mới chịu ngừng lại. Kim Trân Ni nhấc đũa chia lại một ít thức ăn vào chén đối phương rồi mỉm cười một cách đáng yêu.

"Sao lại đột ngột đến tìm em ăn trưa vậy?"

Phác Thái Anh nhún vai, bày ra dáng vẻ vô cùng ủy khuất.

"Quá nhớ em, cũng không đợi được đến tối mới có thể gặp em"

Kim Trân Ni cười cười, vừa cùng người đối diện ăn uống vừa tán gẫu.

"Trợ lý Bùi thích thư ký Diêu sao?"

"Tôi cũng không rõ. Chỉ là lúc nhắc đến thì cậu ta lại trở nên đỏ mặt lúng túng, nói năng lắp bắp"

"Rất rõ rồi, rõ ràng là có tình ý"

Có tiếng cười vang lên vô cùng êm tai, dễ nghe.

......

Buổi tối, trong lúc Kim Trí Tú đang nghỉ ngơi trong phòng, chị em tốt của cô - Hạ Miễu lại gọi điện tới.

"Trí Tú à, tớ nhìn thấy chồng của cậu hình như đang ngồi uống rượu với mấy em gái khác"

Nghe xong, Kim Trí Tú liền cảm thấy ngờ vực, trực tiếp phủ nhận lời nói của đối phương.

"Không phải vậy đâu, có lẽ cậu nhìn nhầm rồi. Anh ấy sẽ không..."

"Cái đồ úng não nhà cậu, đợi một chút, tớ gửi ảnh đến cho cậu, cậu xem là biết ngay thôi"

Hạ Miễu nói xong liền trực tiếp tắt máy. Rất nhanh, trên màn hình trò chuyện xuất hiện một tấm ảnh chụp lén cùng vị trí địa điểm nơi Cơ Hoành đang ở.

Kim Trí Tú vốn không muốn tin, nhưng khi ngón tay phóng to khuôn mặt người đàn ông trong hình, trái tim đang treo lơ lửng của cô đột nhiên rơi xuống.

Thật sự là Cơ Hoành, bên cạnh còn có vài người bạn, cũng có vài người phụ nữ khác đang ôm ấp. Kim Trí Tú hít một hơi thật sâu, bàn tay vô thức vuốt nhẹ bụng bầu bằng phẳng, biểu cảm ngũ vị tạp trần.

Trải qua cơn tuyệt vọng dâng trào, Kim Trí Tú lập tức đón xe đến địa điểm được gửi trong định vị.

Quán bar vô cùng náo nhiệt, vừa bước vào trong, cô liền nhìn thấy chỗ ngồi của Cơ Hoành. Không muốn trực tiếp bắt tội, Kim Trí Tú liền âm thầm bước đến, cách một vách ngăn, ngồi ở một chỗ kề ngay bên cạnh đối phương mà nghe lén cuộc trò chuyện.

"Đừng nói tới Kim Trí Tú nữa, tôi không thích con bé. Tôi chỉ xem con bé là em gái mà thôi, người tôi thật sự thích... là Kim Trân Ni"

Một câu lại một câu giống như gai nhọn đâm sâu vào tim Kim Trí Tú. Kể cả khi đã kết hôn, Cơ Hoành vẫn luôn giữ vững tình cảm với chị gái cô.

"Cái thai đó sao? Nếu như Trí Tú có thể chịu phá bỏ cái thai thì tốt quá rồi, không cưới được Trân Ni, tôi cũng không cần phải kết hôn với người mình không thích"

"Không phải Trân Ni thì ai cũng vậy thôi. Với người mình không thích, sao tôi có thể kiên nhẫn đối diện đây?"

Kim Trí Tú không nghe nổi nữa, trực tiếp đứng dậy vạch trần Cơ Hoành. Cục diện nhanh chóng trở nên hỗn loạn. Lúc nhìn thấy cô xuất hiện ở đây, ban đầu anh có hơi kinh ngạc, nhưng sau đó không muốn lưu tâm nữa.

Kim Trí Tú không hiểu, Cơ Hoành không yêu cô thì cũng thôi đi. Nhưng đứa trẻ có lỗi lầm gì, nó là con anh cũng là con cô, anh nỡ lòng nào lại muốn cô phá nó.

Sau đó, giữa Cơ Hoành và Kim Trí Tú xảy ra giằng co, xô xát. Bởi vì trong người có rượu, lại tức giận vì hành động của đối phương, anh nhất thời nông nổi đẩy mạnh vợ mình một cái.

Lực không nhẹ khiến Kim Trí Tú ngã xuống rất mạnh, âm thanh vang lên khá lớn. Mà cô chỉ vừa mang thai chưa đầy ba tháng, va chạm mạnh như vậy còn có thể không ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng hay sao?

Trong bụng truyền đến một cơn đau nhói khủng khiếp, Kim Trí Tú lập tức ôm bụng. Hạ thân có máu chảy ra, đọng lại thành vũng trên sàn, cũng bám vào vạt váy sáng màu trên người cô.

Sắc mặt nữ nhân liền trở nên nhợt nhạt, cô hít thở một cách khó nhọc, chật vật tìm kiếm điện thoại muốn gọi một người.

Thấy Kim Trí Tú như vậy nhưng Cơ Hoành không có biểu hiện gì. Anh đứng như tượng đá, thất thần nhìn người phụ nữ đau đớn đang cầu cứu bên dưới.

Điện thoại đã kề vào tai, mồ hôi trên trán cũng bắt đầu ứa ra. Đợi đến khi nghe được giọng nói quen thuộc của chị gái, Kim Trí Tú liền khóc lóc cầu cứu.

"Chị... cứu em. Em đau quá..."

Nghe đến đây, sắc mặt Kim Trân Ni liền sa sầm. Cô tra định vị trên điện thoại rồi lao nhanh ra khỏi công ty, bỏ mặc cuộc họp đang diễn ra dang dở.

"Trí Tú đợi chị, chị đến ngay..."

Cũng may từ công ty đến vị trí quán bar mà em gái gửi không xa, chưa đầy mười phút, Kim Trân Ni đã có mặt.

Bên trong, Hạ Miễu đang chật vật ngồi bên cạnh Kim Trí Tú, vừa ra sức dỗ dành bạn vừa hung hăng chỉ tay vào mặt Cơ Hoành, mắng hắn không có đạo đức, không có lương tâm.

Hạ Miễu chỉ vừa đi vệ sinh một lúc, lúc trở ra đã nhìn thấy mọi thứ hỗn loạn cả lên. Cô vốn còn muốn gọi xe cấp cứu nhưng lại bị Kim Trí Tú ngăn lại. Nếu không phải vì chị gái của cô ấy sắp tới, cô ấy lại rơi vào tình trạng nguy hiểm, Hạ Miễu đã đứng dậy tát cho anh ta vài cái.

Lúc Kim Trân Ni đến, em gái đã đau đến sắp ngất. Thời điểm nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của người kia, Kim Trí Tú liền bất tỉnh nhân sự, không còn ý thức.

Nàng kích động ngồi xuống, sau đó đau lòng đỡ em gái dậy. Thấy nàng đến, Hạ Miễu bên cạnh lập tức tố cáo tội trạng của Cơ Hoành. Lúc này, người đàn ông đang đứng thất thần mới như hoàn hồn, có lại được ý thức.

"Trân Ni... anh..."

Kim Trân Ni nhíu mày, nghiến răng không nói gì, dùng ánh mắt oán giận nhất nhìn Cơ Hoành.

Xem như hai chị em nàng đều mắc nợ người đàn ông đó đi, trả xong rồi, hi vọng đời này kiếp này không còn dính líu đến nữa.

Kim Trí Tú được đưa vào bệnh viện trong tình trạng hôn mê.

Khi cơn nguy kịch đã qua, bác sĩ chẩn đoán cái thai trong bụng em gái không giữ được nữa. Hạ Miễu và Kim Trân Ni âm thầm nhìn nhau, trong mắt là thương tâm vô hạn.

Một đêm đó, nàng ngồi bên cạnh theo dõi em gái. Mắt thấy khuôn mặt nhợt nhạt đã có phần hồng hào hơn, lòng ngực Kim Trân Ni mới nhẹ nhàng hơn một chút.

Thế nhưng, sau khi Kim Trí Tú tỉnh dậy, nàng biết phải nói với em gái như thế nào đây? Trực tiếp nói rằng cái thai không còn nữa?

Có lẽ mọi chuyện đều là do nàng, biết rõ Cơ Hoành không yêu em gái, lại cứ một mực trói buộc hai người bọn họ ở bên cạnh nhau.

Nếu Kim Trí Tú không yêu Cơ Hoành sâu đậm, nếu như cô không mang thai đứa con của người đàn ông đó, khát vọng có một kết thúc viên mãn, mọi chuyện cũng không đến mức này.

Nếu Kim Trân Ni ngăn cản, cả sự nghiệp và tinh thần của Kim Trí Tú đều sẽ rơi vào hố sâu, thậm chí còn xuất hiện rạn nứt tình cảm. Nhưng khi không ngăn cản, kết quả cũng chẳng tốt hơn là bao.

Một đêm đó, nàng vẫn luôn ngồi bên cạnh em gái, thâm trầm nhìn đối phương.

Lúc Kim Trí Tú tỉnh dậy, con bé không kích động hỏi về đứa bé, chỉ nhẹ nhàng vuốt bụng rồi trực tiếp hỏi nàng:

"Chị... con của em không còn nữa phải không?"

Dáng vẻ an tĩnh này khiến lòng ngực Kim Trân Ni đau nhói, nàng ôm em gái vào lòng, không trả trực tiếp trả lời mà chỉ nói một câu.

"Xin lỗi, là chị không tốt"

Kim Trí Tú cắn môi, sau đó vùi đầu vào lòng ngực chị gái, cảm nhận rõ rệt từng cơn đau đớn đang lan ra khắp não bộ.

"Chị không có lỗi. Chị à, em hối hận rồi... em thật sự hối hận rồi..."

Sau khi Cơ Hoành đến, Kim Trí Tú giống như trở thành một con người khác, thái độ dành cho hắn ta vô cùng lạnh nhạt.

"Cơ Hoành, chúng ta ly hôn đi"

Kết hôn chưa đầy một tháng đã khiến cho cô đánh mất nhiều thứ. Cô không bảo vệ tốt con mình, cũng đánh mất bản thân mình trong tình yêu mù mịt dành cho Cơ Hoành. Bây giờ sương đã tan, người cũng không còn lạc lối nữa.

Ly hôn, Kim Trí Tú hoàn toàn cắt đứt mọi liên lạc với Cơ Hoành, chặn số điện thoại, hủy kết bạn wechat, đem vứt tất cả những thứ có liên quan đến hắn ta. Tại giờ phút này, cô chỉ muốn an ổn ở bên cạnh chị gái.

Có lẽ vì cảm thấy hối hận, sau khi ly hôn với Kim Trí Tú, Cơ Hoành lại càng trở nên lạc lối, rơi vào ăn chơi sa đọa. Phác Thái Anh thay vợ xử lí kẻ chướng mắt, chỉ cần nhúng tay một chút liền hủy hết toàn bộ tiền đồ xán lạn sau này của đối phương.

Sau này, Cơ Hoành dù có muốn quay lại tiếp tục sự nghiệp thiết kế, e rằng cũng không còn khả năng cùng cơ hội nữa.

......

Khoảng thời gian này Kim Trân Ni khá vất vả, vừa lo chuyện ở công ty vừa chăm sóc cho em gái. Sau khi Kim Trí Tú hồi phục, em gái nàng liền lao mình vào công việc, cống hiến hết mình cho sự nghiệp diễn xuất.

Bởi vì có Phác Thái Anh hộ thuẫn, Kim Trí Tú cũng coi như có được một bước đệm vững chắc.

Sau đó, tập đoàn Đình Viên thu được một khoản tiền khủng do đầu tư sinh lời tăng gấp mấy chục lần, lại trúng dự án lớn, được nhiều công ty nước ngoài ưu ái. Sau khi quyết định tặng tiền thưởng cho toàn bộ nhân viên, Kim Trân Ni liền muốn mở một buổi tiệc nhỏ, muốn mời vài người đến ăn uống, chúc mừng.

Lúc gọi đến cho Phác Thái Anh, còn chưa kịp nói gì, đối phương đã chúc mừng nàng. Kim Trân Ni có chút kinh ngạc, không ngờ tin tức này lại truyền đến tai người đó nhanh đến như vậy.

"Tối nay có bận không? Em muốn tổ chức một buổi tiệc nhỏ..."

Phác Thái Anh mỉm cười vui vẻ, cũng không để tâm có bận hay không, lập tức nói:

"Tôi không bận"

"Vậy tối nay..."

"Tôi sẽ đến"

Quả nhiên là đi guốc trong bụng. Kim Trân Ni còn chưa nói hết, Phác Thái Anh đã biết nàng muốn nói gì.

Nàng hơi liếc mắt nhìn Diêu Tiểu Kiều đang ngồi ở bàn làm việc, nhất thời liền nhớ đến một người.

"Đúng rồi, nhớ dẫn theo trợ lý Bùi nữa nhé. Tối nay thư ký Diêu cũng có mặt"

Phác Thái Anh nhếch môi cười nhẹ một cái, rất sảng khoái đồng ý.

"Rõ rồi, vợ"

Sau khi tắt máy, Kim Trân Ni lại thầm cười ngượng vài giây. Không rõ từ lúc nào, tiếng gọi 'vợ' này của Phác Thái Anh lại có chút dễ nghe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com