Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9. Ba mẹ về rồi đây!

Một chiều thu tháng 9 lá phong vàng, đỏ rơi đầy đường thành phố Seoul tạo nên một khung cảnh thơ mộng, đã 3 tháng kể từ ngày Baekhyun nhận ra mình đang mang một sinh linh bé nhỏ cũng như 4 tháng kể từ lần đó... hôm nay bố mẹ cậu quay về sau chuyến đi công tác tưởng chừng ngắn ngày mà lại bị kéo dài đằng đẵng mấy tháng liền. Có lẽ cũng đã đến lúc cậu phải đối diện với bố mẹ mình để nói ra sự thật ấy khi cái bụng ngày càng to ra dù nhìn cậu vẫn không khác gì nhiều lúc trước, không để ý kĩ sẽ chỉ thấy cậu lên thêm vài cân nên không được thon. Nhưng sự thật thì không thể giấu diếm lâu được. Vì đơn giản "Cây kim trong bọc cũng sẽ có ngày lồi ra".

Biết đây là một sự thật khó chấp nhận khi cậu lại có thể mang thai nhưng cậu biết một điều rằng là bố mẹ đã có thể chấp nhận cậu thì cũng sẽ có thể chấp nhận đứa bé này, biết đâu được ông bà sẽ vui vẻ và hạnh phúc nhường nào khi chào đón đứa cháu nhỏ này.
Suy nghĩ là vậy nhưng cũng không khỏi lo lắng, Baekhyun với bộ  pijama rộng thoải mái tối màu ngồi trên sofa phòng khách như ngồi trên đống lửa mà suy tư. Căn phòng tĩnh lặng khiến không chỉ Baekhyun mà cả bọn Jong Dea, Jong In, Kyung Soo cũng trở nên khó thở.

Bây giờ đã 16h30 chắc cũng sắp...

*Cạch*

Tiếng mở cửa vang lên không báo trước khiến cả bọn không chuẩn bị mà hết hồn, mang cả Baekhyun đang trong suy nghĩ mơ màng mà trở lại hiện thực.

"Ba mẹ về rồi đây! Nhớ con quá đi mất, các con đến chơi đó à."_ Ai khác ngoài "chị" mẹ đây. Thật sự là rất nhớ Baekhyun vì đã 3 tháng không gặp, ôm một cái thật đã nhớ nhưng mà...

"Vâng bọn cháu đến chơi ạ."

"Con mới ăn gì không tiêu hả Baek."_ Bụng thằng bé bị làm sao thế?

"Con..."_ Đến lúc rồi, dũng cảm lên. Byun Baekhyun mày làm được mà.

"À hahaha. Con không sao. Ba mẹ mới về chắc mệt lắm, ba mẹ tắm rồi ăn cơm đi. Hôm nay con có nhờ chị bếp nấu mấy món ba mẹ thích để đón ba mẹ về đó."_ Trước hết ba mẹ mẹ phải có tâm trạng tốt đã, đúng vậy, có như vậy mới dễ nói chuyện.

"Con có chắc mình ổn không đó?"_ Rõ ràng khi ôm mình thấy cái bụng căng căng mà.

"Con ổn mà, tất cả đều ổn."_ Hay mẹ phát hiện rồi? Nghĩ đến đây thật sự hoảng sợ mà đổ mồ hôi lạnh, ai mà ngờ được mẹ vừa về đến đã ôm mình chứ. Mà cái bụng dù thấy không to lắm nhưng ôm chắc chắn cẩm nhận được. Thôi xong rồi.

"Không sao? Nhìn con khác gì bị dọa mất hồn, hay con đang giấu cái gì?"_ Cái thằng bé này hôm nay lạ thật chứ.

"Con... con... con muốn nói một chuyện, nhưng ba mẹ phải thật bình tĩnh nghe con nói..."

"Được. Con nói đi, ba mẹ nghe."

"Chuyện là............."
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

"Con sợ cái gì chứ, cháu của ba. Ba lo."

"Khoang đã, còn tôi nữa chứ lão già. Tôi cũng là bà của cháu mà. Ông định lo một mình đấy à."

"Nói ai lão già đấy."

"Là ông đấy. Ông có cháu rồi đấy, còn không già sao?"

Cái gia đình nhỏ này là vậy đấy. Chắc sẽ lại càng vui và tràn ngập tiếng cười khi đón đứa bé của cậu. Hạnh phúc chỉ đơn giản là vậy thôi, một gia đình vui vẻ và biết cảm thông.

"Con cảm ơn... ba mẹ."_ Ôi thôi, Baekhyun khóc rồi giọt nước mắt của hạnh phúc lăn dài trên đôi gò má ửng hồng của cậu. Từ khi nào lại mít ướt như vậy chứ. Tình cảm gia đình thiêng liêng như vậy sao? Bố mẹ thặt sự chấp nhận đứa bé này.

"Đừng có khóc vậy chứ, cảm ơn cái gì. Nín đi con, không tốt cho cháu của ba. Con lo mà sinh đứa nhỏ ra khỏe mạnh, đáng yêu cho ba. Trai gái gì cũng được. Ba mẹ thương con cùng đứa cháu này biết nhường nào."_ Ba vẫn cứ luôn ấm áp như vậy. Nhưng mà...

Một chút gì đó khiến Baekhyun nghẹn lòng, hạnh phúc thật sự đấy. Nhưng cuộc sống của cậu và đứa nhỏ này sẽ ra sao? Cậu không thể mang cái bụng to ra đường, không đủ dũng cảm để nói với thiên hạ đứa bé này do cậu mang và sinh ra. Rồi đứa nhỏ lớn lên như thế nào? Giấy khai sinh phải ghi làm sao? Vô vàn những câu hỏi đặt ra trong cậu. Có thật sự chỉ cần được mọi người xung quanh cảm thông và yêu thương là ổn? Có hay không, nên cho đứa nhỏ biết ba nó là ai?

"Này cậu suy nghĩ gì đấy? Đứa nhỏ có ông bà thương yêu như vậy câu lo gì? Hay lo nó không có ba? Định quên bọn tớ đã xí phần làm ba nuôi cho bé à."_ Jong In nói mới nhớ. Còn mọi người thương bé thay phần ba rồi kia mà, nói hay không cũng đã sao.

"Tại hạ nào dám quên ba vị huynh đài này cơ chứ."

"Kkk. Vậy còn nghe được."

"Thôi được rồi. Mẹ với ba đi tắm, mấy đứa cũng chuẩn bị lát ăn cơm đây này. Đã hơn 17h rồi"

"Vâng ạ"_ Gì chứ ăn là cả bọn đồng thanh trả lời.
.
.
.
.
.

"Con mang thai như vậy có ốm nghén không?"_ Suýt nữa thì quên mất, chẳng biết thằng bé có ăn uống được gì không, nhìn người thì không đến nỗi ốm nhưng nhợt nhạt mấy phần.

"Dì yên tâm, có 2 tháng trước là nghén gần như không ăn được gì thôi. Mấy ngày đấy Baekhyun ở cùng con, con cũng ráng nấu theo ý cậu ấy muốn nên cũng ăn được một chút, bây giờ thì không còn nghén vậy nữa. Chỉ có điều là nhìn chưa được tươi tắn như trước kia thôi."

"Vậy à. Cảm ơn con nhé Kyung Soo, phiền con với Jong In, Jong Dae mấy ngày dì với chú đi công tác rồi."

"Không có gì đâu ạ, bọn con là bạn thân của nhau cả mà. Dì với chú cũng rất thương bọn con, như người trong nhà. Chăm sóc Baekhyun vài ngày không phiền đâu ạ."

"Cảm ơn tụi con."

"À mà Baek này, con mang thai như vậy. Chuyện học thì sao? Hay ba giúp con bảo lưu 1 năm, sinh xong rồi lại học?"

"Con cũng tính nói với ba đấy ạ, con đã xin bảo lưu rồi. Bé cứng cáp một chút chắc nhờ mấy chị người làm chăm còn con sẽ đi học lại ạ."

"Cả bọn con nữa ạ, chúng con cũng xin bảo lưu rồi. Học hành mệt quá, dù sao cũng chỉ còn 3 đứa rất buồn. Baekhyun nghỉ nên bọn con nghỉ theo, sẵn tiện thư giản đầu óc, bên cạnh cậu ấy bầu bạn với cậu ấy khi nhàm chán không đi đâu được. Biết đâu thời gian đó chúng con giúp được gì."_ Jong Dae nói thật đấy, là cả bọn cùng nghỉ.

"Như vậy không nên, ảnh hưởng đến việc học của bọn con."

"Ông thật không hiểu giới trẻ. Già thật rồi. Bọn trẻ nghỉ đâu có ru rú trong nhà hay đi chơi hư hỏng. Chúng nó bây giờ học rất áp lực, nghỉ ngơi một chút đâu có sao. Nhiều khi nghỉ ngơi như vậy lại thoải mái mà nghĩ ra làm được điều gì đó biết đâu to lớn. Với lại bọn nhỏ ở cạnh Baekhyun mà."

"Vậy cũng được. Dù gì thì các con cũng xin bảo lưu hết rồi."

"Ăn cơm tiếp đi mấy đứa, ăn nhiều vào."

"Mà này con trai, mẹ nhờ con chút việc được không?"_ Bụng cũng không lộ lắm, chắc không sao đâu.

"Chuyện gì vậy mẹ?"

"Cũng không có gì, tháng 10 này là đám cưới của con trai bạn ba mẹ. Hôm đấy công ty có cuộc họp ba mẹ không đi được, con đi giùm ba mẹ được không?"

"Um... được ạ. Để gần đến hôm đấy con đi mua bộ đồ mới rộng rộng một tí."

"Vậy được rồi, mẹ sẽ gửi thiệp mời và đi mua đồ với con."

___Ở tại một studio nào đó___

"Chanyeol! Vào chụp với chị vài tấm đi."

Gì vậy chứ, chị tôi đây sao? Bà chị sắp kết hôn đây sao? Vẫn chưa tin được chị tôi lại sắp kết hôn, hẹn hò khi nào mình còn không biết. Quái thật, sao anh ta cua được chị mình vậy?

"Chị lo mà chụp ảnh cưới đi, kêu em làm gì."

"Tới lúc chị mày đi rồi thì đừng có gọi điện cho chị mày bảo nhớ đó."_ Đúng là thằng em vô tâm mà huhu.

"Em nhớ không nhầm thì nhà anh rể cách nhà mình chưa được 1km. Mà dù có xa thì chị cũng tự lết xác về than nhớ ba mẹ thôi."

"Rồi vào chụp hay không đây hả ngài chủ tịch Park? Chụp cho nhãn hàng, chụp cho tạp chí vân vân và mây mây mà chị mình muốn chụp chung vài tấm không được à?"

"Chụp thì chụp, nhưng lát nữa chị bao em ăn thịt nướng nhé."_ Nghe có vẻ mất hình tượng nhưng ai quan tâm chứ, hình tượng có ăn được đâu.

"Em là chủ tịch cao cao tại thượng, em không bao thì sao chị phải bao chứ."

"Thế em..."

"Được rồi, cãi cái gì chứ. Lát anh bao cả 2 chị em."

___End chap 9___

22:05  11/05/2019

Xin lỗi đã để m.n chờ lâu. Sm thi xong rồi, sắp nghỉ hè rồi nên m.n yên tâm sẽ không chờ chap lâu nữa đâu. Love u♡
P/s: Sắp có biến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com