Chap 92: Yêu và không thương (tiếp)
Lấy lòng người đàn ông kia?
Quá đáng sợ! Đưa anh tới trước mặt cậu, cậu đều không muốn!
Cho nên loại chuyện như vậy vĩnh viễn đều không cần thử!
Tim của anh, cậu không muốn! Bởi vì cậu thật muốn không nổi!
"Anh không có nói giỡn!"
Được rồi, nếu Baekhyun tốt bụng như vậy, chỉ là, nếu một ngày nào đó sẽ cần Lay giúp một tay.....
"Baekhyun, đây là điện thoại của anh, em nhớ kĩ nếu lúc đó có chuyện cần tìm anh! Anh nhất định sẽ cố gắng giúp em!"
"Hai người đang nói cái gì bí mật à?"
Kyungsoo đã bưng bánh ngọt mới vừa ra lò , thơm nức xông vào mũi....
"Không có, anh Lay đang cùng tôi nói giỡn!"
Baekhyun đứng lên đi gọi các bạn nhỏ ra rửa tay.
"Lay, anh xấu nhất rồi! Anh không phải là muốn dạy hư Baekhyun chứ!"
Kyungsoo để xuống bánh ngọt, không dám tới quá gần Lay. Hừ, năm đó Kyungsoo cùng Lay gần gũi, ông xã của Kyungsoo thấy, đến khi Lay về liền "chỉnh đốn" Kyungsoo....
"Anh rất hư sao? Anh sao lại không biết vậy?"
Nhún vai một cái, thấy không có người để ý đến Lay. Được rồi, Lay trở lên trên lầu xem hai người đàn ông một chút, xem họ làm xong chuyện chưa.
Từ thư phòng lầu hai mở cửa sổ sát đất ra, cho dù là ngồi ở trên ghế còn có thể nhìn thấy nhất cử nhất động trong vườn hoa.
"Chanyeol chuyện này cứ định như vậy? Cậu xác định không quan tâm bọn ta nhúng tay vào?"
Kai đóng máy vi tính, hướng về phía người đàn ông đang nhìn ra bên ngoài lên tiếng nói.
Lời này cũng chỉ là thuận miệng nói ra thôi, trong thế giới của Chanyeol chỉ có Chanyeol không muốn để ý tới, chứ không có chuyện cậu ta để ý không được.
PD trông vậy mà thật có bản lĩnh, có thể thoát khỏi tay Chanyeol, hơn nữa nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật 10 năm. Là Chanyeol cố ý chơi trò mèo vờn chuột sao? Mặc dù Kai một mực chống đỡ bên trong nhưng Chanyeol không nghĩ đến chính mình phóng túng, khiến PD có cơ hội về Pháp cấu kết với Darcy.
Năm đó bởi vì dây dưa cùng Baekhyun sau đó sinh con trai nên Chanyeol không có tâm tình để ý tới hắn, ai biết mấy năm nay bọn họ thành lập tập đoàn nghiên cứu điện tử P&D muốn chống lại Park thị. Mặc dù thời gian thành lập ngắn mới 6 năm nhưng đang phát triển ở Châu Âu rất nhanh, tốc độ tích lũy giá trị nhanh không bình thường chính là dùng thủ đoạn khiêu khích Chanyeol, thật là dũng cảm!
"Không cần, mình ở bên này điều tra, rất nhanh sẽ có kết quả."
Giọng điệu của Chanyeol rất lạnh nhạt, không coi trọng P&D lắm. Lần này nếu không phải PD ở trong nước làm tài liệu phạm pháp, anh căn bản cũng không báo cho Kai.
"Các cậu nói xong chưa? Kai, không phải mình cười cậu, nhưng với nhân lực của cậu để bắt được PD là rất khó."
Lay từ vườn hoa trở lại thư phòng, nhìn bọn họ vẫn còn nói! Nếu như Chanyeol không ra tay thì vụ án này để lại ngàn năm rồi.
"Lay, nói chuyện khách khí một chút, đừng quên cậu bây giờ là đứng ở địa bàn của ai."
Nếu như không phải hôm nay tâm tình Kai tốt, Lay tuyệt đối sẽ bị Kai hung hăng đánh một trận.
"Này, Kai, đây chính là đạo đãi khách của cậu sao?"
Không để ý tới chủ nhân đã phát biểu, Lay mặt không chỗ nào sợ, cười.
"Mình đi đây."
Bọn họ cãi vã, Chanyeol chưa bao giờ tham gia vào, nhìn đồng hồ, đã là buổi trưa, cần phải trở về.
"Chanyeol, mình còn có một việc muốn hỏi cậu!"
Nhìn cậu ta muốn đi, Lay lên tiếng ngăn cản.
"Nói."
"Cậu đối với Baekhyun, tột cùng là muốn thế nào? Cậu vẫn yêu cậu ấy sao?"
Lời nói vừa ra khỏi miệng, Chanyeol đứng ở nơi đó, trầm mặc. Mà Kai cũng bởi vì vấn đề Lay hỏi mà sợ đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Về quan hệ của Chanyeol cùng Baekhyun, kể từ sau khi bọn họ tách ra, Chanyeol không có nói qua, mà mặc dù bọn họ muốn hỏi, nhưng ngại uy quyền của người ta và nguyên tắc quý trọng sinh mệnh nên không dám hỏi.
Nhưng hôm nay, Lay cứ như vậy hỏi, bọn họ sẽ không có chuyện gì chứ?
Lay thở dài thật sâu đi tới bên cạnh hắn,
"Chanyeol, nợ giữa hai nhà các người không cần bắt cậu ấy gánh chịu, hơn nữa người đã chết rồi, coi như cậu ấy muốn gánh, cũng đã sinh đứa bé cho cậu, cái gì cũng đã rõ ràng rồi"
"Lay, cậu không nên nhiều chuyện như vậy ."
Chanyeol quay người lại nhìn thẳng vào mắt Lay, tròng mắt đen nhánh mặc dù còn lạnh lẽo một mảnh, nhưng Lay biết, thật ra thì Chanyeol cũng không có tức giận.
"Chanyeol, mình chỉ là muốn giúp cậu mà thôi."
"Vậy sao?"
Lạnh nhạt cười một tiếng,...
"Xem ra mình nên cảm sự kích nhiệt tình của cậu muốn giúp một tay."
Nhiệt tình không dừng lại nói với Lay, mới vừa rồi chạy đến trước mặt người kia không biết nói cái gì. Theo anh hiểu rõ Lay, thì dĩ nhiên sẽ không có lời gì tốt. Nhưng tâm tình anh hôm nay không tệ nên không muốn so đo cùng Lay.
Lay nhún nhún vai, đối với châm chọc của bạn tốt hoàn toàn không có để ở trong lòng.
"Baekhyun đối với cậu như thế nào, trong lòng cậu rõ nhất! Cậu ấy bắn thương cậu nhưng cậu lại bỏ qua, hơn nữa để cậu ấy sinh hạ đứa bé. Nếu như cậu không muốn cậu ấy đến gần ChanChan, như vậy ngay cả vạt áo của ChanChan, cậu ấy cũng không thể sờ tới, dù là cậu ấy quật cường cũng không có biện pháp nào."
"Mình nghĩ, tình cảm của cậu chỉ có cậu hiểu rõ nhất, Baekhyun thật đã bị cậu nhìn thấu, cậu ấy lại không dám yêu cậu, mà cậu đối xử với cậu ấy như vậy là cảm giác gì? Mình không hi vọng cậu vì thù hận mà mãi mãi sai lầm. Nếu đã nhiều năm như vậy không bỏ được, cậu còn muốn cậu ấy, tại sao không dụng tâm theo đuổi cậu ấy?"
"Nói xong rồi sao?"
Chanyeol khóe miệng nâng lên cười. Lay hiện tại mới đến nói với anh một đống vô dụng này. Anh làm sao có thể không biết lòng mình? Chỉ là, anh vẫn kháng cự lâu như vậy mà thôi.
Biết thì có thể thế nào? Anh đã từng nói với cậu tình cảm của anh nhưng năm đó cậu không cần, giờ cũng không! Việc ngốc này anh không muốn làm lần hai. Theo đuổi, Lay lại nói với anh những điều buồn cười như vậy?
Anh sẽ không theo đuổi cậu, nếu muốn cậu, sẽ đem giữ cậu lại như vậy thôi. Nhưng lưu lại có tác dụng chứ? Hiện tại cậu không thèm nhìn anh lấy một cái...
"Nói xong rồi !"
Lay hướng người không có lên tiếng Kai nhún nhún vai:
"Kai cậu có cần bổ sung không?"
"Ha ha, chuyện riêng tư của cậu ta mình không có ý kiến."
Chanyeol không để ý tới hai người đàn ông nhàm chán này nữa, đi ra ngoài.
"Chanyeol. . . . . ." lúc Chanyeol muốn đi ra thư phòng, Lay lần nữa lên tiếng gọi anh lại.
Lay, con mẹ nó cậu có chuyện thì không thể nói hết một lần cho xong sao?
"Nếu quả như thật thích cậu ấy, không cần ép buộc cậu ấy, không có ai thích bị người khác uy hiếp..."
Lay sờ mũi một cái, không biết hôm nay anh nói nhiều như vậy? Chanyeol sẽ không rút súng bắn anh chứ?
Thân thể dừng một chút, Chanyeol không nói gì thêm đi ra ngoài....
"Bảo bối, ăn ngon không?"
Baekhyun cầm khăn giấy nhẹ nhàng lau bên khóe miệng dính bánh ngọt của con trai.
"Ăn ngon!"
Một màn cười nhàn nhạt khiến Baekhyun cảm giác mình dù khổ thế nào cũng đáng giá.
"Này ChanChan cùng ba và cha phải thường xuyên tới nhà chú chơi, có được hay không?"
Thu dọn xong đống bùi nhùi các bạn nhỏ ăn xong, Kyungsoo nói.
"Dạ được!"
"Chanyeol, các người đã nói xong chuyện?"
Tiếng kêu của Kyungsoo khiến hai ba con đang nhìn nhau cười liền tạm ngưng, cậu bé tuột từ trong ngực Baekhyun xuống, chạy tới:
"Cha."
Chanyeol thuận thế ngồi xổm người xuống ôm lấy con trai:
"Hôm nay chơi vui không?"
"Dạ vui, anh JongSoo. . . . . ."
Người bạn nhỏ bắt đầu cùng ba nói chuyện.
Baekhyun không muốn quay đầu lại nhìn con trai, cho nên trong tay vô thức thu dọn cái bàn rõ ràng đã dọn xong rồi....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com