Truyện là tổng hợp những đoản văn, chủ yếu là song tính. Nào mà mình không có ý tưởng cho những truyện khác thì viết truyện này xả xì chét 🥲🥲Đọc không cần não 🎉🫣 Mọi chi tiết trong truyện đều là tưởng tượng, vui lòng không bắt chước làm theo :3333…
Full 21+ CaoHCác nàng đã đủ tuổi chưa nào ?Tránh xa tầm tay trẻ em.Văn 21+ chứ không còn 18+ nữa, nên rất mong suy đi tính lại trước khi đọc.Văn CaohNam Hàn Ngôn luôn có sở thích nghịch phá cơ thể nhỏ của Tô Hoa khiến cô phải khóc rồng cam chịu để nam nhân cao lớn đùa giỡn như đứa trẻ trên cơ thể nhạy cảm của mình.Đã hoàn : 27 chương*Lưu ý : NHỮNG YẾU TỐ TRONG TRUYỆN CHỈ MANG TÍNH CHẤT MINH HỌA❌ KHÔNG ĐƯỢC MANG TRUYỆN ĐI ĐÂU DƯỚI MỌI HÌNH THỨC !…
Editor: Mera RuanLâm Quỳnh xuyên thành nam thê pháo hôi của nhân vật phản diện đẹp mà điên trong sách.Nguyên chủ vì tiền nên kết hôn với phản diện, lại còn chê phản diện là một lão đàn ông đẹp mà điên, không ngừng tự tìm đường chết, cuối cùng phản diện trở mình, tự hại chết mình.Khi xuyên qua, nguyên chủ đang mắng chửi, sỉ nhục phản diện, "Vừa già vừa điên, chuyện kia cũng "không được", không phải là đàn ông nữa rồi."Người đàn ông ngồi trên xe lăn, con ngươi u ám, cuộn trào sóng ngầm."Anh tưởng cứ như vậy thì tôi sẽ ghét anh sao?""Không!""Tôi chỉ càng thêm yêu anh thôi!"Phó Hành Vân: ?Hình tượng nhân vật:Phó Hành Vân: đẹp trai nhiều tiền, khẩu thị tâm phi.Lâm Quỳnh: Chủ nhân biển chết, thái tử Đông hải, chúa tể mặn mòi, ông hoàng quăng miếng, thần đồng cà khịa, thiên tài trêu ngươi, trùm cuối của mọi sự sụp đổ tam quan.…
[Xuyên nhanh] Công Lược Nam PhụTác giả: Mai Khai Edit: Aya Shinta + NhậtĐây là một hệ thống công lược, vì muốn trở thành người, đi công lược nam phụ trong các thế giới tiểu thuyết.Một câu khái quát: Đây là câu chuyện của một hệ thống trên con đường trở thành nhân loại.Aya: Chào mừng đến với phần 2 *tung bông* Lần này mình không nói nhiều nữa (lười quá). Nên hãy vào truyện ngay thôi ^o^…
Copule chính : Vương Tuấn Khải x Vương NguyênCouple phụ: Dịch Dương Thiên Tỉ x Lưu Chí HoànhThể loại: Đam mỹ. Hiện đại. Sinh tử VănChủ đề:Tổng tài kiêm lão đại hắc bang . Băng lãnh phúc hắc công x ôn nhu khả ái thụ. Ngọt ngược đan xen. End: 100% HETRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI WATTPAP. VUI LÒNG KHÔNG SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. HÃY TÔN TRỌNG QUYỀN TÁC GIẢ.…
Em ấy luôn thật xinh đẹp và rực rỡ, với khuôn mặt tràn ngập những vết thương, còn đôi mắt lại sáng rực thứ ánh sáng của sự không bỏ cuộc.Chúng tôi yêu em, như cái cách một cuộc đời cứ trôi qua rồi lại nối tiếp, vô tận.Sự cứu rỗi của em biến chúng tôi trở nên tham lam, khiến chúng tôi trở nên hèn kém, làm chúng tôi trở nên yếu ớt rồi lại mạnh mẽ.Hãy nắm lấy tay chúng tôi như cách em đã và đang làm, cầu xin em đừng buông tay ra, bởi vì khi đó, chúng tôi chẳng biết mình sẽ trở thành gì, chỉ để giữ em ở lại đây, trong vũng bùn nhơ nhớp đen đúa cùng chúng tôi đâu...-----------Đừng để văn án và cái tên truyện lừa, vì nhiều người bị cái bìa lừa quá nên mình khẳng định lại là truyện ngọt nha ^^P/s: Trong truyện của mình chỉ có BL thôi nên không có cặp BG nha, mong mọi người đọc kỹ trước khi vào truyện :vv…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…