Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 45

"Tôi chỉ không chú ý cậu một chút, cậu lại muốn đưa Baekkie đi à?" Byun Hyeon Young xuất hiện ở cửa sổ phòng Byun Baek Hyun trên lầu hai, cô nâng cằm nhìn hai người đứng dưới lầu kia.

Byun Hyeon Young ban đầu muốn lên lầu đánh thức Byun Baek Hyun, không nghĩ tới mới mở cửa liền thấy cửa sổ thủy tinh mở tung, từng cơn gió lạnh thổi bay vào phòng, nhìn xuống bên dưới lại thấy được bóng người quen thuộc kia.

"Chị hai. . ." Nhìn Byun Hyeon Young trên người còn đeo tạp dề đứng bên trên, vẻ mặt của cậu không khỏi có chút kích động.

"Baekkie, em chắc không quên lời của mình đó chứ? Là Park Chan Yeol hay là chị?" Giọng điệu nghe có vẻ bình thản vô cùng.

Lại nữa rồi. . .

Byun Baek Hyun nuốt nước miếng một cái.

Lần này. . . Có thể chọn Chan Yeol được không? Mình thật sự không muốn rời khỏi anh ấy. . . Nhưng mà. . .

"Làm ơn. . . Đừng hỏi em mấy câu như vậy nữa. . ." Byun Baek Hyun run rẩy ngồi bệt xuống đất, hai tay ôm chặt lấy thân thể của mình.

Thật đáng sợ. . .

"Baek Hyun. . ." Park Chan Yeol lo lắng hạ người ngồi xuống cạnh cậu, nhẹ nhàng vỗ lưng Byun Baek Hyun.

"Chị hai. . . Em thật sự thích Chan Yeol mà. . . Vì sao lại không thể cùng một chỗ với anh ấy? Chị rốt cuộc muốn em phải làm thế nào đây? Chuyện em thích Chan Yeol nhiều đến cỡ nào chính chị là người rõ nhất mà! !" Byun Baek Hyun kích động hô lên.

Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên cậu dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với Byun Hyeon Young.

"Chị đương nhiên biết chứ, nhưng em có thể cam đoan cậu ta sẽ vĩnh viễn không tổn thương đến em không? Nếu em lại xảy ra chuyện gì như lần trước, chị phải ăn nói thế nào với ba mẹ chúng ta nơi chín suối đây! !" Byun Hyeon Young cũng tranh cãi lại không một chút yếu thế.

Trước kia kết hôn với Park Chan Yeol đã bị tai nạn, một năm sau khi kết hôn lại mắc bệnh ung thư. . .

Cái này sao mình có thể yên tâm được chứ? Nhất là hai chuyện này đều có liên quan đến Park Chan Yeol!

Em trai bảo bối của cô sao có thể nói dễ nghe như vậy được kia chứ? Bản thân cô là thật sự lo lắng cho cậu mà! Vì sao cậu lại không hiểu?

". . ." Byun Baek Hyun nghe xong câu này lập tức nghẹn lời , tiếp theo không thể nói thêm một câu nào.

Thì ra là mình đang khiến chị hai khó xử. . . Là bản thân mình đã khiến chị ấy khó xử. . ."Thật xin lỗi. . . Chị ơi em xin lỗi. . ." Byun Baek Hyun vô lực đứng dậy, xoay người đối diện với Park Chan Yeol, "Chan Yeol. . . Em xin lỗi. . . Em nghĩ chúng ta không gặp mặt nhau sẽ tốt hơn. . ."

Nói xong, Byun Baek Hyun không có liếc mắt nhìn Park Chan Yeol một cái, trực tiếp đi về phía cửa chính, nhưng Park Chan Yeol rõ ràng nhìn thấy cậu nâng cánh tay lau nước mắt. . .

Em lại khóc . . .

Park Chan Yeol gượng cười.

"Anh tôn trọng ý kiến của em."

Sẽ không gặp mặt em nữa, nhưng anh sẽ thầm lặng nhìn em, luôn ở bên cạnh em, như vậy không tính là gặp mặt chứ?

Bởi vì lần này là anh đơn phương mà thôi.

Byun Baek Hyun lần này thật sự ở nhà nghỉ ngơi, nhưng cậu lại không biết Park Chan Yeol thỉnh thoảng sẽ đứng từ xa theo dõi cậu, kỳ thật Park Chan Yeol chính là muốn nhìn thấy Byun Baek Hyun liếc mắt với hắn một lần mà thôi. . .

"Alô?"

'. . .'

"Có thể từ chối không? Tôi gần đây bận nhiều việc."

'. . .'

"Cho tôi thời gian suy nghĩ chút." Byun Hyeon Young không để cho đối phương trả lời mà ngắt điện thoại.

"Sao vậy ạ ?" Byun Baek Hyun thoải mái nằm trên ghế sô pha xem TV.

Gần đây dường như có nhiều người gọi điện cho chị. . .

Hay là nói cùng một người nào đó?

"Có công chuyện thôi, phải tới Pháp chụp hình quảng cáo, chị chỉ đang suy nghĩ một chút thôi." Nhìn Byun Hyeon Young có chút đăm chiêu nghĩ ngợi.

Kỳ thật mình hiểu chị ấy đang lo lắng điều gì.

"Chị hai cứ đi đi, yên tâm, em sẽ không gặp Chan Yeol đâu. . ."

Em. . .

Nói dối —

Nếu chị mà đi thì chắc em nhất định sẽ bay đến chỗ Park Chan Yeol?

"A?"

"Thật mà. . ." Đi đi. . .

Byun Hyeon Young ngẩn người.

"Biết rồi, chị sẽ liên lạc lại với bọn họ, vậy giờ đi ra ngoài mua đồ với chị nhé? Được không?"

"Được ạ." Byun Baek Hyun bật dậy khỏi sô pha, xoay người về phòng thay quần áo.

Nếu mình biết sau khi ra ngoài với chị sẽ xảy ra chuyện kia, nhất định mình sẽ không gật đầu ra khỏi nhà chứ?

"Em lấy cái này, còn có cái này, cái này, cái này cũng muốn." Byun Baek Hyun thấy cái gì mình thích đều liều mạng phóng xe đẩy tới, cuối cùng thấy nhiều đồ trong xe quá nên tiếc nuối bỏ qua.

Tuy rằng đã cố gắng giảm bớt số lượng, nhưng khi tới quầy thanh toán, Byun Baek Hyun mới biết vẫn còn nhiều đồ lắm.

Nặng quá đi. . . Byun Baek Hyun hai tay đều cầm hai túi to.

Sớm biết vậy đã mua ít đi. . . Lần trước đi cũng đã mua rất nhiều đồ rồi. . . Byun Baek Hyun nghĩ.

Cũng là. . . Đều do Chan Yeol xách cho. . .

Park Chan Yeol vẫn đi theo đằng sau Byun Baek Hyun, hắn cũng không phải giống mấy tên biến thái hai mươi bốn giờ đều đi theo Byun Baek Hyun.

Lần này là tình cờ gặp được, trong nhà thức ăn cho thú nuôi đã hết sạch, đi ra ngoài mua đồ vừa vặn gặp được Byun Baek Hyun. . .

"Chị hai, chị muốn uống chocolate nóng không? Em ra đằng kia mua cho chị." Byun Baek Hyun để túi đồ qua một bên, quay đằng sau hỏi Byun Hyeon Young.

"Có. . . Được rồi, chị đứng đây chờ em."

Byun Baek Hyun nhu thuận gật đầu, hòa mình vào đám nhân viên công sở đang đứng đợi bên đường.

Đèn xanh bật sáng, Byun Baek Hyun băng qua đường.

Mình là người luôn tuân thủ qui tắc giao thông nha ~ㅇㅅㅇ

Nhưng Byun Baek Hyun thật không ngờ tới. . .

Một chiếc xe không biết từ đâu ra lại chạy vọt tới.

"Coi chừng! Byun Baek Hyun!"

'Bốp'

. . .

Byun Baek Hyun còn không kịp phản ứng lại, thân thể có chút xụi lơ ngã ngồi trên mặt đất, trên mặt bỗng nhiên lại có vết máu.

Hai mắt đã bắt đầu trở nên mơ hồ . . .

Mình. . . Không có sao cả. . . Máu trên mặt cũng không phải của mình. . .

Vậy người hiện tại chảy máu nằm trên đường kia là ai?

Byun Baek Hyun nghiêng ngả lảo đảo quay người lại, thấy rõ người nằm úp mặt trên đường.

"Baek. . . Baekkie. . ." Byun Hyeon Young trợn to hai mắt, chạy tới.

"Chị. . . Anh. . . Anh ấy. . . Là Chan Yeol. . . Phải không?"

Sắc mặt Byun Hyeon Young vô cùng khó coi gật đầu, động tác có chút chần chừ, nhưng Byun Baek Hyun lại nhìn thấy rất rõ.

Cô cũng không có nghĩ là Park Chan Yeol sẽ vì bảo vệ Byun Baek Hyun mà. . .

Nước mắt đã cố kìm nén cũng không ngừng rơi, Byun Baek Hyun lại ngồi bệt bên cạnh Park Chan Yeol, dùng bàn tay run rẩy của mình cầm chặt lấy tay Park Chan Yeol.

"Chị hai làm ơn. . . Gọi xe cứu thương nhanh lên. . . Làm ơn. . ."

Không có anh em biết sống thế nào đây?

===Ahn===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com