Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11: Tạm Biệt Cậu, Ta Sẽ Gặp Lại


" em đây rồi, Cecilia, cả ngày hôm nay chị tìm em khắp nơi đấy "

" con thật là, không sao là tốt rồi "

Hai người đó bước đến nắm lấy tay tôi và cảm ơn. Vẻ mặt của thần sự sống Interno càng vui hơn cả Arika, một vị thần có thể khiến toàn bộ thế giới phải run sợ đang thực sự quan tâm đến một con rồng như cô ấy sao.

" ngài thực sự quan tâm cậu ấy đến thế sao "

" Cecilia là đệ tử đầu tiên mà ta nhận trong suốt 1 tỉ năm khi ta lên cương vị thần sự sống này, dù biết sự đáng sợ của ta nhưng con bé vẫn vui vẻ nhận ta làm sư phụ "

Một vị thần không màng thời gian và sức lực chỉ để tìm đệ tử của mình như ngài ấy thì không thiếu, nhưng thứ tình cảm thầy trò đó đã để ngài ấy phải bỏ hết tất cả mọi việc thì rất hiếm, nhất là khi ngài ấy đang là vị thần sự sống.

"Cảm ơn cậu đã đưa em tôi trở về an toàn "

" ta sẽ ban cho cậu bất cứ điều vì vì đã đưa đệ tử của ta trở về "

Miệng tôi như bị keo dính chặt lại ấy, không thể nói được nhưng tôi cố ra ám hiệu hình thể là đang muốn về thế giới thực.

" cậu muốn về thế giới thực sao "

Tôi gật đầu lia lịa, nhưng ngài ấy đã từ chối.

" không được, cho đến khi ta tìm được người trong lời tiên tri bạc nhắc đến thì không ai được rời khỏi đây "

Ôi không, tôi đành xin một thanh thần kiếm để dễ dàng chiến đấu. Vẫn như thế, bằng ngôn ngữ hình thể, ngài ấy đã hiểu được những gì tôi nói.

" ngươi muốn có 2 thanh thần kiếm sao ".

Tôi vội đưa một ngón tay lên.

" à, một thanh, vậy thì, mizu, hãy đến đây theo lệnh ta "

Một cột ánh sáng màu vàng chiếu thẳng từ trên trời xuống, một thanh kiếm màu đỏ vỏ xanh lam ngọc bích. Thanh kiếm này đang tỏa ra một ma lực tuy nhỏ nhưng nó làm làm tôi cảm thấy thích thú khi được chạm vào.

" đây là Mizu, Thần Kiếm có khả năng phân tán năng lượng, hi vọng cậu thích nó "

Thanh kiếm này hoàn toàn vô dụng với tôi vì khả năng của tôi là hấp thụ, còn thanh kiếm này lại phân tán, có lẻ tôi sẽ đưa nó cho Lashuhi khống chế tôi mỗi khi tôi mất kiểm soát.

" còn Natsuky thì sao ạ "

" mấy đứa nói nó đã chết, còn Rio bảo nó sống, mà lúc sáng thì ta có trả lời nó mà, sao có thể biến mất khỏi mắt ta được "

" liệu có ma thuật che giấu nào mà người không thể nhìn thấy không ạ "

" chỉ có khả năng là một dạng phép thuật do chính tay Otegra thi triển thì ta cũng thua "

Tôi cố ra hiệu cho họ là tôi ở đây nhưng không ai hiểu. Đúng lúc này thì Lashuhi và hơn 100 Ticilasmic Guardian khác chạy đến đây, sự mệt mỏi của họ biểu hiện rõ trên khuôn mặt của mỗi người. Không một ai có thể đi tiếp được nữa, họ lăn ra nằm giữa đường luôn, mặc kế cả đất cát dính lên người.

Arika giơ một tấm hình của tôi lên cho tất cả thấy lần nữa. Bọn họ đều không một ai nhìn nữa.

" thưa ngài, chúng tôi đã tản ra khắp thành phố, nhưng không thấy ai giống người trong ảnh cả "

" haiz, cậu ta trốn ở đâu được chứ "

Trời ơi, tôi đang đứng ở đây và ra hiệu nãy giờ nhưng không ai để ý hết, bọn họ bơ tôi một cách tàn nhẫn.

Cô gái đã đi cùng tôi cả ngày hôm nay bước đến chổ Arika xem tấm hình.

" Ơ, chị đang tìm người này sao? "

" đúng thế, em biết cậu ấy ở đâu sao "

Cô ấy chỉ tay vào tôi, bọn hò đến nhìn tôi. Những ánh mắt hậm hực nghiêm túc của tất cả lẫn thần Interno đang nhắm vào tôi.

" bắt lấy cậu ta "

Cả một đám Ticilasmic Guardian đuổi theo tôi, dù là tốc độ bị chậm khi mang bộ trang phục này, nhưng tôi vẫn di chuyển một cách khá thuận lợi. móc khóa đã bị kẹt nên khó mà tháo ra được.

Tôi nhảy lên các mái nhà nằm san sát nhau, những cú nhảy và tiếp đất an toàn của tôi dần được cải thiện, sự truy đuổi của họ vẫn không hề suy giảm chút nào cả, cứ đuổi mãi.

" hãy tập trung năng lượng vào lưng và đọc câu thần chú 'hãy bay lên hỡi đôi cánh của ta' "

" hãy bay lên hỡi đôi cánh của ta "- tôi làm theo lời Jinse nói, cảm giác như mình đang có một đôi cánh phía sau lưng, nhưng khi quay lại nh̀in thì tôi chẳng thấy đâu cả.

Sau khi đọc câu thần chú thì tôi có thể bay lượn tẩu thoát trước sự truy đuổi của hơn 100 Ticilasmic Guardian, rồ̀ng và thần. Đúng là một chiêu thức của Long Tộc có khác, nhất là khi rơi vào tay tôi thì độ nhanh của nó càng bị suy giảm, nhưng vẫn nhanh hơn so với chạy bộ.

Tôi dừng lại tại một con hẻm khá hẹp, cách không xa chổ khi nãy là mấy. Sự mệt mỏi khi phải mang bộ trang phục vừa chạy thì thật là mệt.

" hộc hộc....! "

Trong lúc đang nghĩ mệt lấy lại sức thì từ phía sau.

" hù...! "

Cô gái ấy làm tôi giật mình cả lên. Người cùng tôi dạo chơi cả ngày đang đứng trước mặt tôi, điệu nộ nhí nhảnh của cô nàng càng thể hiện được sự trong sáng thuần khiết ấy.

" tớ biết cậu ở đây lắm mà "

Không hiểu vì sao mà lúc này tôi lại tháo được chiếc đầu gấu ra khỏi người.

" tại sao cậu lại biết tớ ở đây "

" hmm, chỉ là linh cảm bảo là cậu ở đây mà thôi "

Một linh cảm hoàn toàn chính xác đến ngoạn mục. Ngay cả Lashuhi cũng không biết tôi ở đâu dù từ sáng đến giờ tôi có ra trước mặt em ấy và làm trò cười, dù bị người đi đường nghĩ là điên, nhưng tôi mặc kệ những lời nói đó và làm cho đến khi em ấy nhận ra.

" này, Nat là Interno sao? "

" tớ cũng chẵng rõ "

" cậu thấy ngài ấy như thế nào "

" sư phụ chưa một lần mắng tớ, người rất tốt với tớ "

Tôi chỉ cần cô ấy nói là sư phụ thôi thì đã có thể khẵng định Interno và Nat là cùng̀ một người.

" ta về thôi "- cô ấy kéo tay tôi đi "

Tôi cùng cô ấy trở về con đường đường đến nhà. Những cành hoa xòa ra như chào đón chúng tôi.

Lashuhi bay đến từ phía sau và ôm chầm lấy tôi. Cứ như đã lâu lắm mới gặp tôi vậy.

" nii...nii! "

" sao thế Lashuhi "

" em xin lỗi anh vì đã làm anh gặp nguy hiểm "

Ra là em ấy vẫn chưa hết chưa quên hậu quả của việc đá bay tôi vào tảng đá. Nhưng vết thương đó đã lành hẵn rồi.

" chuyện đó đã qua rồi, anh không sao đâu, đừng khóc nữa "

" nhưng em sợ mất anh"

" không sao đâu, anh vẫn khỏe "

Mất một lúc thì tôi mới dỗ được Lashuhi, những dòng nước mắt chảy xuống đôi má hồng của em ấy can g f khiến tôi day dứt hỏn, đã hứa là sẽ không để em ấy phải khóc vì mình mà lại kàm cho em ấy phải khóc.

Cô gái ấy, người đã đi chơi cả ngày cùng tôi xòe ra đôi cánh rồng đang ngẫn đầu nhìn tôi.

" sư phụ tớ đang gọi, tớ phải về rồi "

" um, có duyên ta sẽ gặp lại, mà tớ thì chắc còn gặp sư phụ của cậu dài dài "

Tính ra là tôi ở đây mới được một tuần mà đã gặp ngài ấy hết 4 ngày. Có vẻ là tôi và̀ vị thần lầy lội đó sẽ còn gặp nhau trên dưới mười lần nữa cho xem.

" hmm, cản ơn cậu vì đã đưa tớ đi chơi "

" không có gì, hôm nay tớ cũng rảnh mà "

" tạm biệt cậu, Nat....Suky "

Cô ấy đã hôn vào má tôi một nụ hôn, khoảnh khắc đó như đã khắc sâu vào trong tâm trí của tôi, những hình ảnh ấy cứ lặp đi lặp lại. Cô ấy bay lên.

" khoan đã, tên cậu là gì? "-tôi hét lớn

" tên tớ là Cecilia, hãy đến Long Thần Giới chơi với tớ nhé "

" tớ hứa "

Chia tay nhau tại nơi mà chúng tôi gặp mặt nhau, Thành Phố Stunki, tôi sẽ còn quay lại đây vì những kỉ niệm đẹp này. Quay lại với tụi Lashuhi thì bọn họ đang nhìn tôi với cặp mắt xa lạ.

" Lashuhi này, em sắp có chị dâu rồi đấy "

" chuẩn bị tiền chưa Gem "

" ứ chịu, em thích có anh rễ hơn "

Nhà có hai anh em với nhau mà nó muốn có anh rễ, bộ muốn tôi đi chuyển giới hay sao chứ. Có lẻ là em ấy đã ghép tôi với ai đó trong hai người này rồi, cơ mà tôi và cô ấy chỉ là bạn thôi mà nhỉ.

" thôi thôi, dẹp hết đi, chơi cả ngày giờ đói rồi "

" ta về nhà ăn đi nii "

" ý hay á "

Chúng tôi trở về căn nhà trên ngọn đồi của Arika vởi tâm trạng rất vui vẻ, nhưng từ lúc cánh cửa đó khép lại thì bọn Lashuhi, Gem và Rio lại bắt trói tôi lại tra hỏi.

" này tên kia, cậu dẫn cô gái ấy đi đâu cả ngày, nói thật đi "- Gem ép cung tôi.

" Lashuhi, cứu anh!! "

" em cũng muốn biết nên xin lỗi nii lần này vậy "

Đứa em gái vì sự tò mò cũng đã bỏ rơi tôi, quyết định nhờ Jinse thì cậu ta lại nói là hãy nói ra hết. 4 người này cố làm tôi nói ra đây mà.

" thôi được rồi, chuyện là vầy, lúc tớ đi ra chợ.... "- tôi kể lí do gặp mặt, và cuộc dạo chơi. Tôi chỉ kể cho họ nghe cuộc dạo chơi này. tất nhiên là những chuyện trên đu quay, tàu lượn hay nhà ma thì tôi giữ kín mà chém gió ra chuyện khác lấp vào.

" là thế đấy, được chưa "

Bọn nó lại chụm đầu lại bàn tán, do cái sự ồn ào của bọn nó nên tôi vẫn nghe thấu cuộc bàn tán.

" vậy là nhà em sắp có chị dâu thật rồi, Lashuhi "- tên Gem.

" vậy là ta sắp được tham dự lễ cưới của đại Tiểu Tiểu Thuyết Gia Natsuky rồi ha "- Rio.

" em sẽ nói bí mật thầm kín của nii mà em vừa phát hiện " con em gái vì tò mò mà bỏ luôn anh trai.

Mọi chuyện đều rất ổn thỏa, buổi tối chúng tôi còn nói chuyện và nhảy nhót vui đùa khắp nhà, vậy mà đến sáng thì tôi lại quên gần hết những chuyện đã xảy ra hôm qua, tôi đã đi chơi cùng ai đó nhưng tôi không thể nhớ rõ là ai.

" cô gái tóc xanh đó là ai "

Bất chợt thì một hình ảnh đã hiện lên trong đầu tôi, một cô gái với đôi sừng rồng trên đầu ấy là ai, cô ấy đã hôn tôi nhưng những sự việc đó lại biến mất nhanh như chớp.

" tôi là ai, tên gì, đây là đâu "

Những cảm xúc bị lẫn lộn, không biết rõ sự tình, kí ức của tôi hoàn toàn trống rỗng, chẳng có gì ngoài hình ảnh một cô gái tóc xanh đang hôn tôi

" chào buổi sáng, nii mới thức sao "

Một cô gái mở cửa phòng bước vào chào tôi, một cô gái với mái tóc bạch kim đang tung tăng nhảy múa trước mặt tôi.

" cậu là ai thế? "

Cô ấy không nhảy nữa mà chạy thẳng ra ngoài hét lớn.

" aaaaaaaaaaa!!!"

Một lúc sau thì có ba người đi cùng cô gái khi nãy đến đây, họ nhìn tôi với một đôi mắt đầy sự nghi ngờ.

" này Natsuky, tớ là Gem đây "

" Gem????, là cậu sao?"

Họ đứng đó nói những chuyện mà tôi chẳng thể hiểu rỏi. Đột nhiên không gian xung quanh trở nên tối tăm, ngoài những giọng nói ban nãy, tôi còn nghe được giọng của ai đó khác nữa.

" tôi là nhân cách thứ hai bên trong Natsuky, nếu mọi người tin tôi thì xin hãy nghe kĩ những gì tôi nói "

" đựơc được "

" Natsuky bị một người tẩy sạch trí nhớ, còn một khoảngh khắc duy nhất là lúc Cecilia hôn cậu ấy mà thôi, các cậu hãy đến Long Giới ngay "

....
____________________
__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com