chap 117 + 118
Chap 117
Hết thảy con trai và tầm vài đứa con gái 10A1 xếp thành hàng dọc, K mập đứng đầu tiên mặt đối mặt với hàng ngũ đại kình địch 10A2, dẫn đầu là B ú lớp trưởng bên đó. Gì chứ theo tôi đánh giá tình hình chiến sự, so về thể lực thì 1 mình thằng B ú A2 bằng cả K mập và Y ù A1 cộng lại, người nó to như bồ tượng, thân hình đồ sộ mà mỗi bước đi cứ như võ sĩ sumo thứ thiệt, và thêm hai thằng to con ngay sau lưng nó đã làm bọn tôi chưa chiến mà run như cầy sấy.
- Tao nghi thua đứt đuôi con nòng nọc rồi ! – Thằng C rụt cổ.
- Ờm, phe nó toàn thứ dữ ! – Thằng D gật đầu tán thành.
- Dữ quái gì, bên đó ngoài thằng B với hai thằng kia, còn lại toàn tụi lèo khèo với lũ con gái chứ sợ đếch gì ! – Thằng T mạnh mồm nói sung.
- Thế bên mình thì không lèo khèo à ? – L đội trưởng hỏi ngược.
Thằng T giật thót người nhìn lại đội hình 10A1, ngoại trừ K mập và nhỏ Y ù với thằng Q tạm gọi là thể lực còn sung mãn, thì hết thảy còn lại đều là thương phế binh, thằng D và thằng C thì mặt cắt không còn hột máu, thằng L với thằng X thể hình tạm được nhưng coi bộ đã muốn chạy làng, tôi thì khỏi nói, chân cẳng lèo khèo mà mặt thì chảy dài ra như trái dưa leo sau cả buổi lang thang với em Vy khắp khu trại, còn cơ số đứa còn lại xem như không cần nhắc tới luôn.
- Thì…cố chứ biết sao giờ ! – Thằng T lúng búng đánh giá lại.
Tôi thì chả biết có cố nổi không, chỉ biết lúc nãy vì anh hùng rơm để rồi giờ đứng đây là dại, vì nhìn thằng B ú đứng khoanh tay bên kia, thêm mấy thằng cao to phía sau, và cái mặt cười khinh khỉnh của thằng cán sự Toán bên đó là tôi đã biết lần này có mười cái mạng cũng ko đủ sống, gì chứ bộ vó tôi mà bị thằng B nó đè thì phải gió nằm cả tháng trong viện chứ chẳng chơi.
- A1 cố lên, A1 vô địch ! – Mấy nhỏ con gái lớp tôi hò reo.
- A2 đè bẹp A1, dứt đê ! – Bên A2 cũng ko kém cạnh, ra sức kích động chiến tranh.
Tôi nhìn Vy mà cười méo xệch, thế mà em ấy vẫn cứ cười tít mắt, hình như vẫn đang tưởng tôi kim cang bất hoại thân hay sao ấy, đây là lần đầu tiên mà tôi cảm thấy dù em Vy có khích lệ tình thương mến thương đến mấy thì tôi cũng chỉ muốn lăn về trại nằm ngủ cho khoẻ cái thân.
Hai hàng ngũ 10A1 và 10A2 đã mặt đối mặt đang gườm nhau dữ dội, chỉ cần đợi hiệu lệnh bắt đầu là tôi tưởng tượng ra cảnh K mập nhào vào quật cổ B ú xuống, kế đó Y ù nhảy đè lên người nó, thằng D sẽ lao đến tọng vô cái bụng thằng B vài phát thật lực, thằng L và thằng C tranh thủ hỗn loạn sẽ dứt sữa hai thằng cao to đằng sau, tôi sẽ lo phần thằng cán sự Toán bên đó, tôi sẽ tung chiêu Phong thần thoái của ông anh vào bụng nó, tôi sẽ sử tuyệt kỹ Kháng long hữu hối vào mặt nó, tôi sẽ….tưởng tượng tiếp thêm nhiều hoạt cảnh nữa nếu không có tiếng loa thông báo của giáo viên quản trò.
- Cả 2 lớp chuẩn bị, sau tiếng còi sẽ bắt đầu phần thi kéo co !
Đám đông xung quanh phấn khích hò reo um sùm, có đứa quá khích còn cầm cả mấy chai nhựa đập vào nhau ỏm tỏi, đứa thì bứt lá bạch đàn giả làm còi thổi toe toe, đứa thì ngửa mặt tru tréo như thổ dân da đỏ, mấy nhỏ con gái thì rống hết sức có thể.
Nhỏ Y ù nằm đầu dây thừng từ tay K mập, thằng X phía sau Y ù, kế đó là L đội trưởng, thằng T, thằng C, thằng D, rồi đến tôi, rồi đến thằng Q, nhỏ H và một vài nam thanh nữ tú nữa của 10A1 đồng loạt đề khí vận công, đợi thời cơ là…phát kình, tôi rụt cổ chỉ mong thằng D đừng nổi hứng bất tử mà…phát khí đằng mông, vì nom cái mặt nó căng thẳng tợn, giờ chỉ cần tôi hù một phát là cam đoan nó rú lên khiếp đảm ngay tắp lự.
- Hoét…bắt đầuuu…. !!!!
Ngay tức thì sau hiệu lệnh, cả hai đội ra sức kéo dây thừng, vận hết công lực để vật đối phương bước qua ranh giới định trước. Giằng co tầm 30 giây nhưng cả 2 bên vẫn bất phân thắng bại, tôi trông mặt thằng B ú đang mím môi mím lợi mà dốc hết sức nắm sợi dây thừng kéo lấy kéo để.
- Cố lên, cố lên mấy bạn !
- Kéo mạnh dzô, hò dô taaaaaa…. !!!!
- Chúng mày đi bán kẹo kéo à, làm quái gì yếu đuối thế !
- Giật cho mạnh vào đê !
Tôi bắt đầu thấy kinh hãi, sau khi thằng B ú hò hét cái gì đó, băng bọn A2 đồng loạt kéo mạnh tay, báo hại chúng tôi nhất thời bất ngờ lúng túng, bị kéo lê đi cả đoạn, còn cách 2 bước chân nữa là chạm mức ranh giới, may mắn nhờ K mập và nhỏ Y ù đại phát thần công, ra tay phổ độ chúng sinh ngay lập tức.
- Hây….ahhhhh… ! – Thằng K gầm lên 1 tiếng tựa rồng gào giữa tầng không.
- Này thì…A…2…. ! – Nhỏ Y ù cũng gằn giọng như hổ rền vang trong núi.
Nhờ bộ đôi la hán Hàng long Phục hổ nhanh nhạy ứng biến kéo hết sức mình, 10A1 tránh được hoạ sát thân, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh tiếp tục tham chiến.
K mập vừa hít thở vừa nói qua đằng mũi.
- Tất cả đếm đến 3 rồi dùng hết sức này.. !
Mệnh lệnh được truyền từ trên xuống, từ cấp lãnh đạo đến các ban ngành liên quan, hết thảy gật đầu tán thành ngay lập tức.
- Ba… !
- Gì…con…. ! – Thằng D vẫn còn giỡn được.
- Hai…… !
- Một……ột……. !
Tức thì cả đám chúng tôi đồng loạt vận hết sức vào nắm tay, kéo dây thừng giật một phát thật mạnh. Sức mạnh đoàn kết có khác, chiến thuật mới có hiệu quả ngay tức thì, đến lượt A1 kéo lê A2 đi một đoạn như vừa nãy, đám đông rú lên khiếp đảm.
- Quá dữ luônnnnnnn !
- Tiêu, tiêu tùng A2 rồi !
- Chưa chắc, kéo lại đi B ơiiiiiiii !
- A2 cố lên, A1 thua điiii !
Không thẹn là đại kình địch, tuy có hơi bất ngờ trước sức mạnh như vũ bão triều dâng của đối phương, chẳng mấy chốc đội bạn đã lấy lại bình tĩnh nhờ vào cá nhân kiệt xuất B ú, thằng này gồng người, bấm mạnh 2 chân xuống đất như động tác xuống tấn của các võ sĩ sumo hay làm, rồi ra sức kéo dây ngược trở lại, bên A2 hiểu ý, vận sức làm theo ngay lập tức, sau vài giây cù cưa, cục diện lại trở về thế cân bằng như cũ. Nhưng A2 được lợi thế hơn về mặt tinh thần vì vừa chặn đứng đợt tổng tấn công của A1, giờ chỉ còn chờ đối phương lơ tay là làm phát nhất kích tất thắng luôn.
- Tao bảo rồi, dễ gì thua được !
- Hế hế, A2 vô địch, A1 vô…viện, hố hố !
- Viện con khỉ, A1 cố lên coi nào !
Đám đông vẫn ra sức gào thét cổ vũ cho cả hai bên, không khí sôi động hơn bao giờ hết lên vào những lúc như thế này, khuấy đảo cả một cánh rừng, hết thảy như đang đổ dồn vào những trò chơi đầy kịch tính của khu trại.
- Chắc…xụi…. ! – Thằng D lè lưỡi thở.
- Xụi…cái….đầu gối…tao nè… ! – Tôi nhăn mặt, dù nó nói đúng quá chừng.
- Tao vẫn còn sức…để nhận…giải nhì…. ! – Thằng L thảm không kém.
Thời thế tạo anh hùng, loạn lạc sinh chiến tướng, chính lúc này đây K mập mới thể hiện hết bản lĩnh của một lãnh đạo tài ba, và nhỏ Y ù như là tổng tham mưu quân sự thứ dữ.
- Thua thế quái nào được ! – K mập thét lớn, tay nắm chặt dây thừng.
- Ừ…tao đâu có..nói thua…tụi mình chỉ…xém thắng thôi… ! – Thằng C thở phì phì.
- Anh em nghe kĩ đây, kế hoạch mới, tuyệt chiêu cuối cùng ! – K mập truyền lệnh.
- Kế gì rứa…? Bỏ dây…chạy phải hông ? – Thằng T thều thào.
- Chạy gì mà chạy, mấy ông nghe đây ! – Tổng tham mưu Y ù xì xào nói ra phía sau.
- Tất cả rõ chưa ? – K mập gào to.
- Rõ rồi, sếpppppppp ! – Bọn tôi cũng rống theo.
Bọn A2 đâm chột dạ trước khí thế đột ngột hào hùng và đầy khủng bố từ phía đối diện, thằng B ú mặt đỏ gay, bặm môi vận hết mười hai thành công lực trời ban, ra sức hô hào tụi phía sau tập trung trụ vững.
Tôi biết cái kế hoạch mà K mập với Y ù vừa chuyền xuống thật ra chẳng là kế quái gì sất, chỉ là một cái mẹo nhỏ mà nếu xài thì là năm ăn năm thua, y như lúc bọn tôi chơi vật tay trên mặt bàn vậy, kế này gọi là “ thả mồi kéo lưới “. Nhưng kệ thà có còn hơn không, quả này mà thành công thì tề danh thiên hạ, mà thất bại thì cứ xác định là vĩnh bất siêu sinh, vạn kiếp bất phục !
- Đếm đến ba, thả mồi !
- Ok bác tài, đếm đi !
- Ba…. !
- Gì…con… ! – Thằng D vẫn ráng cù nhây, làm tôi suýt là phá ra cười.
- Hai… !
- Hai….lúa….. ! – Thằng T được thể bắt chước theo.
- Một…ột…..thả đê….. !
Ngay trong một sát na, bọn tôi đồng loạt thả tuột dây trôi tự do qua lòng bàn tay, theo quán tính thì bên A2 do đang có lực giằng kéo sẵn nên đồng loạt bất thần ngã bổ ngửa ra sau chỉ trong một khoảnh khắc rất ngắn, rồi tiếp đó sau đó toàn hàng A1 nhất tề tận sức kéo mạnh dây ngược trở lại, A2 không trở tay kịp nên bị kéo chúi nhủi ra đất, B ú ngã lăn ra đè cả người lên vạch mức, mồm la bài hãi không ngớt.
- Hoéttt….10A1 thắng chung cuộc ! – Thầy quản trò công bố.
Bọn tôi phá hàng ùa ra mừng chiến thắng, sướng mê tơi vì kế hoạch thành công ngoài mong đợi, nhỏ Y ù mừng quá nên cứ nhảy tưng tưng như trong phim cương thi, thằng D thì nằm vật luôn ra đất, thằng T bá vai K mập cười toe toét, tôi với thằng L thì khoái chí nhìn cái mặt ỉu xìu của thằng lúc nãy bên A2 câu diều bọn tôi. Tôi hất hàm cười đểu với nó một cái rõ…gian, thằng này ngượng mặt quày quả bỏ đi thẳng, gì chứ cái vụ thả diều lúc nãy chỉ là trận thua nhỏ nhoi thôi, còn màn kéo co này mới gọi là chiến thắng lớn, nhất là qua mặt được đại kình địch muôn thuở 10A2, cứ gọi là khoái chí tử !
Chap 118 :
Bọn tôi hả hê về lại trại lớp, vô đến lều đám con trai bọn tôi lăn đùng tràn lan ra lều như tập đoàn gà cúm, mệt nhưng mà vui, vì ít ra trò cuối cùng lại được xếp nhất.
- Mấy đứa nghỉ chút đi, người ta sắp đem cơm lên rồi ! – Cô Hiền dịu dàng nói.
- Ủa ? Ăn sớm vậy cô, mới có 5h hơn mà ? – Nhỏ P ngạc nhiên.
- Ừ, trời còn chiều người ta mới đem lên được, chứ tối khó đem lắm, với lại 7h bắt đầu lửa trại rồi mà ! – Cô giải thích.
- Ý kiến chi cho mệt mà, có ăn là được rồi ! – Nhỏ Y ù khoái chí.
- Ừ, chuẩn ! – Thằng T hưởng ứng.
Tôi nằm vật vạ trên mớ ba lô quăng lộn xộn, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, giờ chả muốn ăn uống gì, chỉ mong tắm một phát cho thật sáng khoái, chứ sáng giờ người ngợm ghê quá.
- Chừng nào mới đến giờ tắm mậy ? – Tôi thì thào hỏi thằng L.
- Chắc khoảng 6h, nghe đâu sử dụng nhà tắm quân đội ! – Nó trả lời.
- Nhà tắm quân đội ? Khác bình thường chỗ nào ? – Tôi nhổm dậy ngạc nhiên.
- Chắc….tụi mình tắm bên trong, ở ngoài có sĩ quan canh chừng ! – Thằng L nhún vai đáp bừa.
- Con khỉ, dóc vừa thôi mày, sĩ quan nào rỗi hơi ! – Tôi nhăn mặt.
- Thế mày hỏi tao làm gì ? Hừ ! – Nó lắc đầu rồi bỏ sang chỗ khác.
Trời đã về chiều, nắng dần tắt đi, tôi ngồi trong lều nhìn ra phía sau trại, hướng những dãy núi xa xa đằng kia, mặt trời đỏ rực đang từ từ khuất sau những rặng núi cao. Không khí toàn khu trại đã bắt đầu xao nhẹ bớt, mọi người đang tất bật chuẩn bị cho bữa chiều.
Tôi ngồi thơ thẩn chút thì đã thấy những người hồi trưa lại đem cơm lên, thây kệ, ăn trước rồi tắm cũng được. Tôi tặc lưỡi nghĩ thầm rồi lò dò đi tới, lấy bừa một hộp rồi đưa mắt nhìn quanh xem Vy đang ở đâu, để có gì còn ngồi kế bên rồi được chia phần như hồi trưa, hề hề !
Nhưng dòm quanh quất một hồi tuyệt nhiên tôi không thấy Vy đâu hết, định tìm nhỏ H để hỏi thì nhỏ này cũng mất tăm, hỏi mấy đứa con gái khác thì bảo rằng ko biết. Tôi thẫn thờ, tự dưng em ấy đi đâu để giờ tôi ngồi….ngóng, ngồi một mình trệu trạo nhai cơm, chẳng buồn giỡn tếu táo nữa, và bọn thằng D cũng thế, tụi nó cắm đầu ăn cơm chả đứa nào nói gì, chắc có vẻ là thằng nào cũng mệt lừ cả ngày nay rồi.
- Ủa, thằng K đâu ? – Tôi ngạc nhiên hỏi.
- Chẳng biết, nãy tao thấy nó với thằng Q đi đâu ấy ! – Thằng T lắc đầu đáp.
- À, nãy hai đứa mượn xe của cô chạy về nhà tắm rửa rồi ! – Cô Hiền đứng kế bên nói.
- Dạ…ơ , tụi nó biết chạy xe máy à cô ? – Thằng L ngơ ngác.
- Ừm, thì cô nghe hai ông tướng năn nỉ quá, Q nói là biết chạy xe máy ! – Cô trả lời.
- Cầu cho hai thằng nó…. ! – Thằng D lầm rầm trong miệng.
- Nói bậy không ! – Cô Hiền nhăn mặt cắt lời.
- Dạ…đâu, em cầu cho xe hết xăng, tụi nó dắt bộ chơi, hì hì ! – Thằng D nhanh miệng nói trớ sang cái khác.
- Ăn nhanh đi mấy đứa ! – Cô tiếp lời.
Theo lời cô Hiền, bọn con trai tụi tôi phải ăn nhanh để còn sang khu nhà tắm mà tranh thủ tắm rửa sớm, rồi về lại đây giữ đồ đạc trong trại để đến lượt nhóm nữ tắm.
Gì chứ giờ này nghe đến nước là tôi mừng rơn, chả muốn ăn nữa, tôi lựa thịt mà ăn rồi bỏ mứa hộp cơm, chạy vội vô lều mò trong ba lô lấy áo quần ra.
- Mày đi đâu đấy ? – Thằng L ngơ ngác.
- Đi tắm chứ đâu, lẹ lẹ tí nữa nhà tắm đông lên thì mệt ! – Tôi nói nhỏ.
- Ờ, đợi tao với ! – Nó gật đầu ngay tắp lự, xếp hộp cơm lại bỏ luôn.
Hai thằng tôi tranh thủ lúc bọn thằng D hãy còn đang giành cơm với nhỏ Y ù mà lẻn ra cổng trước, nhập bọn với tụi con trai của các lớp khác cũng đang lần lữa ra khu tắm nam.
- Hé hé, đợi cả ngày nay, giờ mới được tắm !
- Ờm, trời nóng quá chừng mà !
- Mà chẳng biết mấy nhỏ con gái tắm đâu nhỉ ?
- Thằng đê tiện, mày định dòm trộm à ?
- Đâu có, tao chỉ nói thôi mà, hề hề !
Tôi với thằng L chả biết xui xẻo thế nào mà đi trúng với cái bọn ất ơ trời ơi đất hỡi này, nói câu nào nghe chướng khí câu đó ngay, cơ mà tụi nó nói cũng có lý, nhỡ tí nữa có thằng nào nổi máu tà đạo thì có khi mò sang đó nhìn trộm cũng ko chừng.
- Ê mày, chắc khu tắm nữ phải cách xa khu tắm nam chứ nhỉ ? – Tôi thì thầm hỏi.
- Dĩ nhiên, ở gần cho tụi con trai nó chọc à ! – Thằng L đáp.
- Ờm, thế cũng đỡ lo ! – Tôi gật đầu.
- Mày lo ko nhìn trộm được à ? – Thằng L cà khịa.
- Dòm cái đầu gối tao nè ! – Tôi sầm mặt.
- Hề hề, nói thế thôi, chứ thằng trai nào mà mò sang khu nữ, lính bắn tỉa sẽ xử đẹp ngay ! – Thằng L nói tỉnh queo như đúng rồi.
- Có cả lính bắn tỉa nữa à ? – Tôi ngạc nhiên.
- Dĩ nhiên, doanh trại quân đội mà, lính gì cũng có ! – Nó nói chắc nụi.
- Thế nhỡ lính bắn tỉa leo lên cây, dùng ống ngắm dòm sang khu nữ thì mày tính làm sao ? – Tôi nheo mắt hỏi.
- Ờ…thì…chắc ko có lính bắn tỉa đâu, tao xạo đấy ! – Thằng L méo mặt.
- Hà hà, anh đã biết chú xạo ngay từ đầu rồi ! – Tôi cười khoái trá.
Đường xuống khu tắm nam cũng không xa lắm, cách khu trại của chi Đoàn 11A31 một đoạn rẽ sang phải là đến, đó là một khoảng sân lớn có tường xi măng cao bọc bốn phía chung quanh. Đập vào mắt tôi lúc bước vào là một hồ nước lộ thiên to và rộng, có dòng chữ Nước sinh hoạt ở bên trên, gàu múc nước được đặt xung quanh thành hồ, không gian tắm là các bức tường dựng xen kẽ ngăn ra thành từng buồng nhỏ. Chẳng đợi lâu, tôi với thằng L hành sự ngay, cầm gàu nước mà xối lia lịa, mát vô cùng tận.
- Hé hé, tất cả tránh ra !
- Ê, mày làm gì thế ?
- Nhảy vào bơi chứ làm gì, hỏi ngu !
- Được không ?
- Tao thấy có cấm đâu, hồ rộng thế này ko bơi hơi phí !
- Hê hê, thoải mái đi tụi bây !
Tôi sầm mặt rủa thầm trong bụng mấy cái thằng vô ý thức này, người ta ghi rõ là nước sinh hoạt thế mà tụi mày quăng nguyên cái thân tụi mày dơ òm thẳng vào hồ nước, rõ là chẳng biết tôn trọng người xung quanh, cầu cho tụi bây té lộn nhào hay hà bá rút cẳng hết đi cho rồi. Tôi nhăn mặt rồi lảng sang ngăn khác, đành hứng nước từ vòi chảy ra tắm đỡ, thằng L thì làu bàu một hồi thấy ko có tác dụng cũng đi sang phía tôi.
- Mấy thằng này mù chữ hay là mất dạy thế nhỉ ? – Tôi tức tối nói khi hai thằng tôi đã đi ra khỏi khu tắm nam.
- Kệ tụi nó mày ơi ! – Thằng L nhún vai đáp.
- Kệ thế quái nào được, ức chế bỏ xừ ! – Tôi đâm quạu đeo.
- Lúc nãy ra tao lén báo cho thầy chủ nhiệm 11A31 biết rồi, thầy bảo sẽ nói với các anh bộ đội đang gác gần đó, hà hà ! – Nó khoái trá nói.
- Tuyệt chiêu, anh phục chú rồi đó ! – Tôi mắt sáng rỡ, búng tay cái chóc.
- Chứ sao nữa ! – L đội trưởng phổng mũi cười tự mãn.
Cả ngày nay toàn mặc đồ thể dục với giày bata bít bùng, mồ hôi túa ra nóng bức khó chịu, giờ tắm xong bọn tôi phong trần như tây ba lô, cứ áo thun quần short thể thao với dép lào mà phang, đi tản bộ về trại mà cái mặt cười tươi hơn hớn vì cảm thấy mát rượi và thoải mái gì đâu.
- Hai thằng mày chơi bố láo, không chờ anh em nha ! – Bọn thằng T đi từ hướng ngược lại, nhăn mặt rủa.
- Hề hề, ai bảo ăn chậm ! – Thằng L cười nham hiểm.
- Chậm con khỉ, tụi mày ăn xong bỏ đi, tụi tao ở lại dọn rác chứ ai ! – Thằng C nhăn mặt.
- Ngày mai nhổ trại cho hai thằng mày tự xử nha con ! – Thằng D gằn giọng.
- Thôi, các chú đi tắm vui vẻ, giờ anh lên giữ trại dùm cho ! – Tôi cười cầu tài.
Về đến trại lớp, tụi tôi đến báo cáo với cô Hiền, rồi theo lời cô, tốp nữ mới lục tục kéo nhau đi sang khu tắm dành riêng, rồi cô dặn bọn tôi ở lại nhớ xem chừng đồ đạc ba lô cẩn thận, cô sang trại chỉ huy với các thầy cô khác để họp bàn gì đó, tụi tôi gật đầu cái rụp.
Thằng L cầm chai Lavie đi lòng vòng ngoài trước dạo mát, tôi ngồi trong lều nhìn ra ngoài, trời đã về cuối chiều, các khu trại đều đã bật điện lên theo đường dây câu nhờ nhau, tuy không gọi là sáng lắm nhưng cũng đủ nhìn đường, vì hầu hết đều thủ sẵn đèn bình. Bên 10A2 bật nhạc còn to hơn hồi sáng, vẫn là bản As long as you love me của Backstreet Boys, tôi khoái chí nghe lại dù chả hiểu gì sất ngoài nhớ lại đoạn dịch vừa biết hồi sáng, vả chăng bài này giai điệu nghe cũng hay.
Nền trời sẫm tối, màu xanh nhạt thường thấy nay đã chuyển sang màu xanh đậm pha lẫn những áng mây đỏ thẫm của buổi hoàng hôn, từng làn gió mát rượi thổi lá bạch đàn nghe xào xạc. Tôi khoan khoái vươn vai hít một hơi dài cảm khái, hồi hộp nghĩ thầm tối nay còn nhiều trò vui nữa, vì đi trại lúc nào ai cũng bảo buổi tối là vui nhất, được thức khuya cả đêm mà hát hò giỡn nhau chí choé.
Đang ngồi mường tượng ra cái hoạt cảnh lửa trại trong đầu thì tôi chợt nghe tiếng loạt soạt sau lưng chỗ hướng để ba lô của lớp, quái, thằng L vẫn còn đứng đằng trước cơ mà, cô Hiền thì sang trại chỉ huy, K mập với thằng Q thì về nhà chưa lên lại, bọn thằng T hãy còn ở khu tắm, tốp nữ thì vừa mới đi, hông lẽ là em Vy sao ta ? Tôi quay phắt lại, rồi thở phào nhận ra đó là Tiểu Mai, nàng đang lục tục gì đó với cái ba lô.
- Ủa ? Mai không đi theo nhóm nữ à ? – Tôi hỏi.
- Ừ…không ! – Nàng lắc đầu, ngần ngại đáp.
- Thế là…ở dơ luôn à ? – Tôi cười cười chọc.
- Vô duyên ! – Nàng nhăn mặt nói, rồi quay ngoắt đi.
Tôi định chọc Tiểu Mai thêm vài câu nữa, nhưng sực nhớ ra cái lần giỡn nhây với em Vy đã lãnh hậu quả thương đau cỡ nào rồi, thế là biết điều nín thinh, lại quay ra ngoài nhìn trời nhìn đất với nghe nhạc. Quái, cái thằng L này ngoài đó có gì mà nó cứ thích lẩn thẩn bên ngoài suốt, vô lều ngồi có phải đỡ mỏi chân không ? Tôi làu bàu trong bụng, định rủ thằng này vô tán dóc chơi thì Tiểu Mai từ đằng sau thỏ thẻ :
- N nè, về nhà với mình chút đi !
Tôi quay lại nhìn nàng rồi á khẩu mất cả lúc, nhất thời không biết nói gì luôn !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com