Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19

Mặc dù đã nói điều này, nhưng Phạm Kim Cương nghĩ như thế nào cũng cảm thấy mình thua thiệt. Cuối cùng hắn đưa ra một kết luận: Quả nhiên là không gian không thương.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Mà từ sau khi Diệp Cẩn Ngôn nói chuyện với giáo viên của Chu Tỏa Tỏa, lượng công việc của Phạm Kim Cương tăng lên, đó chính là thỉnh thoảng cần đến nhà Diệp Cẩn Ngôn đốc thúc Chu Tỏa Tỏa học. Nhưng Chu Tỏa Tỏa tinh quái, vừa nói đến đọc sách, liền luôn tìm một đống lấy cớ, không yên tĩnh vài phút liền lại ngồi không yên, lúc Diệp Cẩn Ngôn ở đây cô không dám lỗ mãng, nhưng Phạm Kim Cương căn bản không có biện pháp với cô. Kỳ thật Chu Tỏa Tỏa cũng không phải không muốn chăm chỉ học tập, nhưng chính là cô cảm thấy Phạm Kim Cương người này rất thú vị, vừa nhìn thấy hắn đã muốn trêu chọc hắn, hết lần này tới lần khác Phạm Kim Cương còn mỗi lần đều cho cô phản ứng, điều này làm cho Chu Tỏa Tỏa càng thêm cảm thấy thú vị, nên cô đã liên tục trêu chọc Phạm Kim Cương.

Sau đó Phạm Kim Cương rốt cục chịu không nổi, liền nói với Diệp Cẩn Ngôn: "Diệp tổng, tôi thật sự không có biện pháp với Chu Tỏa Tỏa, nếu không anh mời người khác đi."

Diệp Cẩn Ngôn dở khóc dở cười: "Tôi có thể tìm ai?" Phạm Kim Cương lập tức đề nghị: "Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt." Sau đó chỉ chỉ Ngụy Nguyên Nhạc đang khổ tâm thiết kế bảng vẽ ở bên ngoài phòng làm việc của Diệp Cẩn Ngôn. Hai mắt Diệp Cẩn Ngôn sáng ngời, đồng ý nói: "Nói có lý." Ngụy Nguyên Nhạc cùng Chu Tỏa Tỏa tuổi xấp xỉ, lại là học bá, Chu Tỏa Tỏa có người không rõ còn có thể thỉnh giáo hắn, hơn nữa hắn luôn vẻ mặt nói năng thận trọng, Chu Tỏa Tỏa hẳn là không dám ở trước mặt hắn tạo phản. Vì thế Diệp Cẩn Ngôn liền giao trọng trách này cho Ngụy Nguyên Nhạc.

Nhưng Ngụy Nguyên Nhạc lại không vui nhận nhiệm vụ này: "Tôi là thực tập sinh thiết kế của Tinh Ngôn, không phải giáo viên bổ túc." Diệp Cẩn Ngôn ôn tồn: "Cậu chỉ cần đốc thúc con bé học tập, lúc con bé đang học, cậu chỉ cần ngồi bên cạnh con bé là được. Cậu có thể làm chuyện của mình, chỉ khi con bé không hiểu cậu mới cần dạy nha đầu ấy. Tôi sẽ trả tiền cho cậu. dựa trên thời gian của cậu bổ túc Tỏa Tỏa."

Nhưng Ngụy Nguyên Nhạc vẫn từ chối: "Tôi còn cần phải học, vậy sẽ chiếm dụng thời gian riêng tư của tôi."

Vì vậy Diệp Cẩn Ngôn đành phải dùng tình cảm nói: "Cậu còn nhớ khi con còn bé, cha mẹ Tỏa Tỏa rất tốt đối với cậu đúng không? Hiện tại Tỏa Tỏa đã không có mẹ, cha còn nằm trong bệnh viện không biết chuyện, ông bà cũng lớn tuổi, tương lai cũng chỉ có thể dựa vào con bé, cậu coi như..."

Diệp Cẩn Ngôn còn chưa nói xong, đã bị Ngụy Nguyên Nhạc cắt ngang: "Đừng nói nữa, tôi đi là được. Tiền lương là 500 tệ một giờ, nhưng thành tích của cô ấy không tiến bộ tôi không chịu trách nhiệm."

"Thành giao!" Diệp Cẩn Ngôn sảng khoái đáp ứng. Phạm Kim Cương ở một bên chứng kiến hết thảy trợn mắt há hốc mồm, chờ Ngụy Nguyên Nhạc rời đi, Phạm Kim Cương hỏi: "Vì sao lúc tôi đi giám sát Chu Tỏa Tỏa không có thêm tiền lương?"

Diệp Cẩn Ngôn nói: "Cậu là thư ký riêng của tôi, tôi trả lương cho cậu, chỉ cần là công việc tôi giao, cậu đều phải hoàn thành. Nguyên Nhạc là nhà thiết kế của công ty, tiền lương của cậu ta là công ty trả, cậu ta chỉ cần phụ trách công việc của bộ phận thiết kế là được, bởi vậy nhờ cậu ta giám sát Chu Tỏa Tỏa là công việc cá nhân của tôi giao cho cậu ta, cho nên tôi phải trả tiền lương cho cậu ta ." Tuy nói như vậy, nhưng Phạm Kim Cương nghĩ thế nào cũng cảm thấy mình thua thiệt. Cuối cùng hắn đưa ra một kết luận: Quả nhiên là không gian không thương.

Mà Chu Tỏa Tỏa thấy Ngụy Nguyên Nhạc thay thế Phạm Kim Cương để thúc giục cô học tập, mặt lập tức suy sụp xuống. Ngụy Nguyên Nhạc cái mặt tảng băng trôi này, cô là không có năng lực xẻ đôi ra. Mỗi lần muốn dùng ý nghĩ kỳ quái nào đó đều sẽ bị Ngụy Nguyên Nhạc hất đầu che mặt châm chọc: "Cô họ Chu, không phải heo, heo đều hữu dụng hơn cô. Người xấu còn có thể đi phẫu thuật thẩm mỹ, đầu óc ngốc còn không cố gắng là muốn tự hủy diệt mình sao. Mắt cô không tốt sao? đọc sách một chữ cũng không vào được? Vấn đề đơn giản như vậy, lúc học tiểu học tôi đã làm rồi, rốt cuộc cô thi vào trường này như thế nào? Cô bị trĩ ở mông ngồi không yên sao? Cô ó phải là kẻ lật lọng không? Sao nhất định phải lắc tới lắc lui?" Dù sao Chu Tỏa Tỏa có ý tưởng, còn chưa thực hiện hành động, sẽ bị Ngụy Nguyên Nhạc sớm một bước nhìn thấu. Sau đó bị hắn độc mồm độc miệng một phen. Vì thế Chu Tỏa Tỏa yên lặng đặt cho Ngụy Nguyên Nhạc một biệt danh: Ngụy Độc Mồm Độc Miệng.

Sau đó Chu Tỏa Tỏa không thể chịu đựng được nữa, cô nghĩ rằng chỉ cần cô làm tốt hơn trong kỳ thi, Diệp Cẩn Ngôn ssẽ không cần cử người giám sát cô nữa, vì vậy cô đã làm việc chăm chỉ và kết quả của cô đã tăng vọt. trong kỳ thi tiếp theo. Cô vui vẻ đến chỗ Diệp Cẩn Ngôn, hy vọng đưa ra yêu cầu đừng để Ngụy Nguyên Nhạc giám sát việc học của cô nữa. Ai biết Diệp Cẩn Ngôn khi nhìn thấy kết quả của cô đã rất vui mừng, không đợi Chu Tỏa Tỏa nói chuyện. Diệp Cẩn Ngôn đã nói: "Xem ra Nguyên Nguyên Nhạc thật sự có năng lực, tìm hắn đốc thúc cháu học tập là đúng." Một câu đã đập nát hy vọng của Chu Tỏa Tỏa.

Nếu không thể thay Ngụy Nguyên Nhạc, Chu Tỏa Tỏa đưa ra một yêu cầu khác: "Có thể để Nam Tôn đến học tập với cháu không?" Diệp Cẩn Ngôn vui vẻ đồng ý, mà Tưởng Nam Tôn thân là bạn thân của Chu Tỏa Tỏa cũng không có ý kiến, nhưng chuyện Chu Tỏa Tỏa không nghĩ tới, sau khi Tưởng Nam Tôn đến, Chu Tỏa Tỏa biến thành cục diện để cho hai người bọn họ vây công, Chu Tỏa Tỏa Học đến nhàm chán muốn nói chuyện phiếm với Tưởng Nam Tôn, Tưởng Nam Tôn sẽ nói: "Tôi còn chưa làm xong đề này, cậu đã làm xong rồi à?" Sau đó Ngụy Nguyên Nhạc ở một bên lạnh lẽo nói: "Người thông minh hơn cậu đều cố gắng hơn cậu, cậu không cố gắng muốn làm gì?"

Chu Tỏa Tỏa mượn cớ tìm lý do đi vệ sinh, Tưởng Nam Tôn sẽ nói: "Không phải cậu vừa mới đi vệ sinh sao?" Ngụy Nguyên Nhạc ở bên cạnh thêm vào một câu: "Người lười biếng đi tiểu nhiều." Điều này dẫn đến Chu Tỏa Tỏa oán giận với Tưởng Nam Tôn: "Nam Tôn, cậu không yêu tôi nữa." Tưởng Nam Tôn chân thành nói với Chu Tỏa Tỏa: "Tỏa Tỏa, chúng tôi đây là vì muốn tốt cho cậu."

Tuy rằng Chu Tỏa Tỏa không thích Ngụy Nguyên Nhạc áp lực giám sát cao, nhưng Chu Tỏa Tỏa quả thật cảm thấy Ngụy Nguyên Nhạc là một người rất lợi hại, khi cô gặp phải vấn đề mình không biết hỏi Ngụy Nguyên Nhạc, hắn tuy rằng ngữ khí không tốt, lời dạo đầu luôn là: "Đơn giản như vậy cũng không biết?" Nhưng luôn có thể dùng phương thức đơn giản trực tiếp nhất để Chu Tỏa Tỏa biết nên giải đề như thế nào, còn cung cấp ví dụ cho cô. Cô nghĩ thầm: Học bá không hổ là học bá.

Mà Chu Tỏa Tỏa cũng rốt cục hiểu được, thành tích tốt thật sự cần thông qua cố gắng đổi lấy, thì ra Tưởng Nam Tôn cũng sẽ gặp phải vấn đề mà mình không biết, nhưng thần kỳ chính là, cũng không cần Tưởng Nam Tôn đặt câu hỏi, Ngụy Nguyên Nhạc có thể biết Tưởng Nam Tôn gặp phải vấn đề khó khăn, mà chủ động giúp cô giảng giải. Chu Tỏa Tỏa hiếm khi chủ động hỏi: "Vì sao không cần Nam Tôn mở miệng, cậu đã biết cô ấy sẽ không thể làm được?" Ngụy Nguyên Nhạc nhìn Chu Tỏa Tỏa như một kẻ ngốc nói:: "Cô ấy thật thông minh, hơn nữa cô ấy đọc câu hỏi lâu như vậy còn chưa bắt đầu, tôi chắc chắn sẽ không thể viết ra câu trả lời." Chu Tỏa Tỏa cẩn thận suy nghĩ một chút, hắn nói "Lâu như vậy" nhiều nhất cũng không quá năm giây đi? Điều khiến Chu Tỏa Tỏa bi thảm chính là, Ngụy Nguyên Nhạc khi giảng giải câu hỏi cho Tưởng Nam Tôn đều dùng từ ngữ mà cô nghe không hiểu, cô không khỏi hoài nghi mình có phải thật sự xảy ra vấn đề ở đâu hay không, vì thế cô lại một lần nữa chủ động hỏi: "Vì sao cậu giảng giải với Tưởng Nam Tôn......" Không đợi cô hỏi xong, Ngụy Nguyên Nhạc đã cắt ngang cô: "Cô ngốc như vậy, đương nhiên không rõ chúng tôi đang nói cái gì."

Mặt Chu Tỏa Tỏa tức giận máu dồn lên, rốt cục không thể nhịn được nữa đập bàn đứng lên: "Ngươi là xem phim bá đạo tổng tài quá nhiều cảm thấy nói như vậy rất độc đoán cho nên mới luôn miệng chó phun không ra ngà voi sao?"

Ngụy Nguyên Nhạc lạnh lùng nhìn cô một cái: "Ai rảnh rỗi xem phim tổng tài bá đạo nhàm chán như cô? Nếu cô rảnh rỗi không bằng xem kênh Giá trị gia tăng Discovery Channel đi." , sau đó Ngụy Nguyên Nhạc còn nói: "Huống hồ, chẳng lẽ miệng chó của cô có thể phun ra ngà voi?" Chu Tỏa Tỏa tức giận không nói lên lời. ​​​​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com