Chương 34
Phạm Kim Cương kinh ngạc nhìn Ngụy Nguyên Nhạc: "Khá lắm, ý cậu nói là Diệp tổng anh ấy nuôi lớn rồi lấy hả ?"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngụy Nguyên Nhạc thực sự choáng váng, hắn cố gắng nhớ lại hình dáng của hai người phụ nữ mà anh nhìn thấy. Họ trông hơi giống Chu Tỏa Tỏa, không hoàn toàn giống, nhưng chính là có chút giống. Ngụy Nguyên Nhạc thở ra một hơi, hỏi: "Có phải anh suy nghĩ nhiều quá không?" Nhưng vấn đề là hắn cũng cảm thấy như vậy, liền hỏi lại: "Chẳng lẽ đều xinh đẹp đều như vậy sao?"
Phạm Kim Cương hỏi ngược lại: "Cậu cảm thấy Tưởng Nam Tôn và Tỏa Tỏa trông giống nhau không?" Sau đó hắn nhìn Lạc Lạc đang tiếp đón khách ở cửa: "Lạc Lạc trông cũng đẹp, cậu có thấy cô ấy giống Tỏa Tỏa không? Chỗ Dương Kha đều là mỹ nữ, nhưng các cô ấy đều giống nhau không? Trừ phi các cô ấy phẫu thuật thẩm mỹ." Ngụy Nguyên Nhạc nhất thời nghẹn lời, cầm lấy ly trà xanh trên bàn uống hơn phân nửa, Phạm Kim Cương còn nói: "Hơn nữa không chỉ là vấn đề dáng vẻ giống nhau, là cảm giác kia. Tôi thấy Tỏa Tỏa ở đây thêm ba đến năm năm nữa, anh ấy sẽ trông giống như bạn gái của Diệp tổng." Phạm nhìn Ngụy Nguyên Nhạc, hắn biết Ngụy Nguyên Nhạc hiểu rõ cảm giác hắn nói rốt cuộc chỉ là cái gì, nói trắng ra, chính là có chút giống bóng dáng, thế thân. Ngụy Nguyên Nhạc cùng Phạm Kim Cương nhìn nhau, ai cũng không mở miệng nói chuyện. Nhân viên phục vụ đi tới giúp Ngụy Nguyên Nhạc và Phạm Kim Cương thêm trà, Phạm Kim Cương nói: "Cậu nói Diệp tổng có phải hay không chính là......... hoặc đang tìm một cô gái như Tỏa Tỏa làm bạn gái?"
Ngụy Nguyên Nhạc lại uống một ngụm trà xanh, sau khi lấy lại bình tĩnh nói: "Có lẽ anh ta... Chính anh ta cũng không biết."
"Chỉ là cậu không có ý thức thôi. Đáng sợ lắm phải không?"
"Vậy anh định hỏi anh ấy cái gì?"
"Làm sao tôi có thể hỏi anh ấy?" Phạm Kim Cương nhìn Ngụy Nguyên Nhạc: "Cậu là em họ của anh ấy, việc này không phải hỏi sao?"
"Nên nói thế nào đây?" Ngụy Nguyên Nhạc cũng nhìn Phạm Kim Cương: "Có phải là chúng ta suy nghĩ nhiều hay không? Có lẽ gần đây anh ấy vừa mới gặp phải người như Chu Tỏa Tỏa." Phạm Kim Cương nói: "Cậu đang lừa mình dối người sao? Trên thế giới này có rất nhiều cô gái như vậy, tình cờ gặp được cậu, tại sao cạu lại chưa gặp họ?"
"Nhưng anh nói là Tỏa Tỏa ba năm bảy năm sau, sẽ giống như những người bạn gái hiện tại của anh trai tôi. Vậy chứng minh anh trai tôi thích phiên bản trưởng thành của Chu Tỏa Tỏa, không phải bây giờ Chu Tỏa Tỏa. Tại sao không anh nói Chu Tỏa Tỏa ngày càng tốt hơn? Giống kiểu của anh họ tôi hơn?"
Phạm Kim Cương kinh ngạc nhìn Ngụy Nguyên Nhạc: "Khá lắm, ý cậu nói là Diệp tổng anh ấy nuôi lớn rồi lấy hả ?" Ngụy Nguyên Nhạc nhìn Phạm Kim Cương không nói nên lời. Có vẻ như mạch não của Phạm Kim Cương cũng khá kỳ lạ. Ngụy Nguyên Nhạc nói: "Cho dù những cô gái kia đều lớn lên giống Chu Tỏa Tỏa, anh họ của tôi vẫn cố tình tìm kiếm những cô gái giống như Chu Tỏa Tỏa. Vậy anh là gì? Ý của anh là anh họ tôi thích Chu Tỏa Tỏa?"
"Đó không phải là tôi hỏi cậu bởi vì tôi không biết sao? Hơn nữa, cũng không phải hoàn toàn không có khả năng, hai người cùng sống chung một mái nhà, Tỏa Tỏa cũng trưởng thành, càng lớn càng xinh đẹp, Diệp tổng thích cô ấy cũng là bình thường."
"Vậy nếu anh họ thích Tỏa Tỏa, tại sao không thể trực tiếp theo đuổi Tỏa Tỏa không phải tốt rồi sao, làm nhiều chuyện như vậy để làm gì?" Ngụy Nguyên Nhạc hỏi xong cùng Phạm Kim Cương tương đối không nói gì, kỳ thật vừa hỏi xong, chính hắn trong lòng cũng loáng thoáng biết đáp án. Không cùng Chu Tỏa Tỏa ở bên nhau, bởi vì Diệp Cẩn Ngôn là chú của Chu Tỏa Tỏa! Ngụy Nguyên Nhạc thở dài, nhỏ giọng nói: "Được rồi, chỉ cần nghĩ rằng anh họ thực sự thích Tỏa Tỏa, nhưng anh họ không theo đuổi Tỏa Tỏa, liền chứng minh anh ấy biết ranh giới không thể vượt qua, và anh ấy có điểm mấu chốt. Không sao đâu. Không phải vậy thì có gì phải lo lắng?"
"Nếu anh ấy không biết thì sao?"
"Không biết cái gì?"
"Anh ấy không biết rằng tất cả bạn gái anh ấy tìm được đều theo tiêu chuẩn của Tỏa Tỏa sao? Như vậy có nguy hiểm không?"
"Vấn đề là anh ta sẽ không làm gì với Tỏa Tỏa."
Phạm Kim Cương nhìn Ngụy Nguyên Nhạc, nói một cách nghiêm túc: "Anh ấy đang tìm kiếm những cô gái như Tỏa Tỏa, nhưng anh ấy không nhận ra điều đó. Điều này chứng tỏ rằng trong tiềm thức anh ấy có suy nghĩ và có ham muốn dục vọng đối với Tỏa Tỏa. Nếu anh ấy có ý thức, anh ấy có thể. Dễ dàng tránh được, nhưng anh ta vô ý thức, không thể tránh được. Một khi ham muốn dục vọng của một người, một khi bị đốt cháy, vậy nó sẽ bùng nổ." Ngụy Nguyên Nhạc ngược lại cảm thấy lời này của Phạm Kim Cương nói rất có lý, hắn nhìn Phạm Kim Cương hỏi: "Vậy anh cảm thấy anh họ tôi sẽ làm như vậy không, dùng vũ lực với Tỏa Tỏa?"
"Đương nhiên không phải, tôi tin tưởng nhân cách của Diệp tổng."
"Vậy ý của cậu là gì?" Phạm Kim Cương không biết nên tiếp tục bày tỏ suy nghĩ của mình như thế nào. Ngụy Nguyên Nhạc trầm mặc hồi lâu, mới hỏi: "Nếu như anh họ của tôi thật sự thích Chu Tỏa Tỏa, anh thấy thế nào?"
"Cái gì?"
"Cậu nghĩ gì về anh ấy?" Phạm Kim Cương không thể trả lời. Ngụy Nguyên Nhạc thở dài, lắc đầu, huyện này khó giải quyết, sợ dì sẽ đánh chết anh họ. Phạm Kim Cương nhìn Ngụy Nguyên Nhạc: "Chẳng lẽ cậu không cảm thấy có vấn đề gì à?" Ngụy Nguyên Nhạc yên lặng nhìn Phạm Kim Cương nói rõ ràng: "Môt nam yêu một nữ không phải là phạm pháp, cho nên hai người không có gì sai." Phạm Kim Cương cảm thán: "Cậu quả nhiên lớn lên ở nước ngoài, quan điểm chính là không giống nhau."
Phạm Kim Cương còn muốn nói tiếp, Lạc Lạc rốt cục kiềm chế không được đi tới, hỏi: "Này, Diệp tổng gần đây có phải có bạn gái không?" Phạm Kim Cương nhìn Ngụy Nguyên Nhạc nhìn nhau hỏi: "Cô có thấy không? "
"Tuần trước tôi nhìn thấy Diệp tổng dẫn một người phụ nữ rất xinh đẹp đến Giang Tử ăn. Người phụ nữ này thoạt nhìn thích Diệp tổng nhà anh."
Ngụy Nguyên Nhạc hỏi: "Cô gái kia trông như thế nào?" Lạc Lạc nghĩ nghĩ: "Tóc dài bồng bềnh, xinh đẹp thanh lịch, ăn mặc khá trang trọng, thoạt nhìn có vẻ là tầng lớp thượng lưu trong xã hội. Cô ấy nhìn vào Diệp tổng nhà các anh tràn ngập mùa xuân trong mắt cô ấy."
"Ồ," Phạm Kim Cương ngay lập tức hiểu tại sao Lạc Lạc lại phấn khích như vậy khi nhìn thấy Ngụy Nguyên Nhạc đến, "Vậy phản ứng của Diệp tổng thế nào?"
Lạc Lạc sờ sờ cằm: "Không rõ lắm, bất quá Diệp tổng cũng khách sáo và dịu dàng với cô ấy, tôi cảm thấy thật buồn cười." Sau đó ánh mắt cô ấy lấp lánh tỏa sáng nhìn Ngụy Nguyên Nhạc cùng Phạm Kim Cương: "Cho nên cô ấy có phải là bạn gái mới của Diệp tổng nhà các cậu hay không?" Ngụy Nguyên Nhạc cùng Phạm Kim Cương nhìn nhau một cái, Ngụy Nguyên Nhạc cười hỏi: "Đúng thì thế nào, không phải thì thế nào?"
"Nếu vậy, có rất nhiều phụ nữ sẽ tan nát cõi lòng." Ngụy Nguyên Nhạc cười nói: "Diệp tổng nhà chúng ta, chỉ cần một ngày không kết hôn, tất cả mọi người đều còn có hy vọng, nhưng giống như lão Trác nhà các cô, cô cũng đừng hy vọng xa vời, hắn sẽ không thích loại người như cô."
Lạc Lạc nhìn Ngụy Nguyên Nhạc: "Vậy anh ấy thích loại nào?" Ngụy Nguyên Nhạc chỉ vào cửa " 'Giang Tử'. Loại đó." Lạc Lạc quay đầu nhìn lại, thấy ông chủ nhà cô ấy đang cùng một thục nữ rất xinh đẹp vừa nói vừa cười, trò chuyện rất vui vẻ, Ngụy Nguyên Nhạc lại nói một câu: "Loại đó. Người tốt bụng, chững chạc, trí tuệ đầy quyến rũ, cả lão Diệp của chúng ta và lão Trác của ngươi đều sẽ thích." Lạc Lạc tức giận giậm chân: "Loại như cô ấy rất tốt sao?"
"Không biết tốt đến mức nào, nhưng khẳng định so với cô tốt hơn." Ngụy Nguyên Nhạc nhân cơ hội độc mồm độc miệng. Lạc Lạc "hừ" một tiếng, tức giận đi ngang qua ông chủ nhà cô, cắt ngang cuộc nói chuyện của anh ta với cô gái trưởng thành kia, cố ý nói: "Nhường đường một chút". Ông chủ khó hiểu nhìn Lạc Lạc: "Cô sai ở chỗ nào?" Ngụy Nguyên Nhạc và Phạm Kim Cương nhìn thấy hết thảy, suýt chút nữa bật cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com