Bước lên nơi sân khấu sáng chói, tròng mắt cậu đảo quanh nơi kháng đài. Cậu, Patrick. Mắt đối mắt về phía anh, Châu Khoa Vũ. Cậu cứ ngỡ lúc đó thời gian đã ngừng trôi, cứ ngỡ như ánh sáng đèn rực rỡ ấy cũng chẳng có thứ tia sáng ấm áp như anh.
"Thời gian dù sao cũng chỉ là vô định, em chỉ biết định mệnh của mình chính là anh" - Patrick
Tên truyện : MỸ NHÂN NGHI TU. Tác giả : BẮC KHUYNH. Thể loại : Hiện đại, nữ truy, ngọt sủng,.. Độ dài : 88 chương + 3 ngoại truyện. Giới Thiệu : Lần đầu tiên khi Thích Niên đến viện hóa sinh tìm bạn chính là lúc Kỷ Ngôn Tính hướng dẫn sinh viên làm thí nghiệm. Anh mặc áo khoác trắng, cúc áo được cài cẩn thận tỉ mỉ. Trên sống mũi đeo một cặp kính, hai tay chống lên bàn chăm chú xem số liệu. Nghe thấy có người gọi giáo sư Kỷ, anh quay đầu lại nhìn, ánh mắt lạnh lùng trong trẻo xẹt qua, dừng trên mặt Thích Niên trong một cái chớp mắt rồi hỏi: Người nhà của ai? Không phận sự miễn vào.Lúc trực ban nghỉ trưa, nghe đàn em ca thán rằng giáo sư Kỷ quá không có tình người.... Thích Niên nghĩ nghĩ, hơi nghi hoặc: Thật à? Ngày hôm qua lúc làm thí nghiệm, thầy ấy chê chị ăn mà gây ồn ào, bèn...Còn chưa nói hết lời, đàn em kia ngạc nhiên ngẩng đầu lên: Bèn hôn chị ư?Thích Niên nhớ lại ngày hôm qua, anh mất kiên nhẫn đè cô vào cửa tủ lạnh, yên lặng... liếm liếm môi.... Đây là câu chuyện về... một cô nàng vẽ truyện tranh theo đuổi một giáo sư tài giỏi lạnh lùng ít nói.------------------------Có thể có bạn sẽ thắc mắc, truyện hiện đại vì sao lại có một cái tên cổ đại như vậy? - Thích Niên sẽ giải đáp.- Truyện diễn biến chậm, Thích Niên thích giáo sư Kỷ từ cái nhìn đầu tiên, nhưng quá trình theo đuổi thì dài đằng đẵng Qua Thích Niên, ta rút ra được kết luận, theo đuổi nam thần thì không những phải mặt dày, mà còn phải "được voi đòi tiên" !!!!…
Tác giả: Đương ThảThể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HESố chương: 184 chương + 11 phiên ngoạiÊ đít: Dờ + CáoCP: Thiếu niên thiên tài âm hiểm ngoan độc công x Trùng sinh nhát gan xinh đẹp thiện lương thụ (lúc đầu, thuộc tính của thụ sẽ dần ngầu hơn về sau :v).Văn án: Sau khi Quý Hoài sống lại, vốn định sống qua ngày đoạn tháng ở Hoa gia chờ mình thành niên rồi sẽ rời khỏi nơi đó, lại không ngờ ôm được đùi chú Mặc - người mà Hoa gia kiêng kị nhất. Đời trước cậu sợ chú muốn chết, đời này lại phải ôm chặt lấy đùi chú Mặc.Cậu nhìn chú Mặc liên tục bày âm mưu quỷ kế giở hết thủ đoạn để đối phó người Hoa gia, trái tim nhỏ bé của cậu hơi bị run. Chú ơi, chỉ cần chú đừng đem mấy thủ đoạn đó ra dùng với cháu thì cháu chính là tùy tùng nhỏ bé của chú."Tuỳ tùng vẫn chưa đủ, trên giường chú còn thiếu một người." Giang Tử Mặc nghiêng người nhướn mày, ánh mắt nặng nề nhìn cậu, tựa như lưỡi rắn vươn ra trong màn đêm tăm tối.-------------------------*Gỡ mìn:-Truyện giải trí mất não, ăn cẩu lương là chính.- Đầu chuột thân voi rồi lại đuôi chuột.- Công sáng nắng chiều mưa giữa trưa có bão.-Truyện giải trí mất não, ăn cẩu lương là chính.- Có ngược, ít thôi.- 2 CP phụ, đường tình duyên hơi (rất) mệt mỏi vì màn công truy thụ, thụ truy công có thể nói là gây ra những pha xử lý khá khó chịu.- Editor dốt văn.-Truyện giải trí mất não, ăn cẩu lương là chính.…
Tác giả: Đặng ThảoThể loại: Xuyên không, Cổ đại, gia đấu, Ngược( chủ yếu ngược tiểu tam), sủng, HETình trạng: hoànVăn án:Sinh viên nghèo ngành du lịch Trương Lộ Lộ vô duyên vô cớ xuyên về cổ đại thành Vương phi thất sủng. Để có cơm ngon áo đẹp, cô cần ôm chặt lấy phu quân- Âu Dương Lãnh Thiên, nhưng lại có Trắc phi cản đường. Không sao! Cô đối phó được! Trích" Lộ Lộ chớp chớp mắt:- Nhưng mà hắn đẹp trai a!... Tùm! Lần này chàng rơi hẳn vào biển dấm chua. Giữ chặt đầu nàng để cho nàng chỉ nhìn mình, chàng nói:- Hai mắt của nàng chỉ được nhìn ta. Hai mắt của nàng không được nhìn bất kỳ nam nhân nào khác, ngoài ta. Lộ Lộ cười, giơ lên 1 ngón tay, ngây thơ hỏi:- Vậy ta nhìn những mỹ nam khác bẳng 1 mắt thôi nha.Chàng hít 1 ngụm khí lạnh, tức giận ra lệnh cho đám ám vệ:- Các ngươi ngay lập tức hủy dung tên nam nhân kia đi cho bổn vương. Hắc Long giật giật khóe môi:- Vương gia! Nam tử đó là con trai duy nhất của Cố Tướng quân đang đánh giặc ngoài biên quan a! Ngàn vạn lần đừng có đắc tội với vị đó..."…