Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

không được che giấu

Tối nay, trong khay đồ ngủ không còn chiếc quần mỏng quen thuộc nữa.
Chỉ còn một áo oversized trắng.
Dưới đáy khay, là một mảnh giấy gấp đôi:

> “Không mặc gì bên trong.
Anh muốn thấy em trong trạng thái thật nhất.
Em là của anh – kể cả trong giấc ngủ.”

---

Jeongin cầm chiếc áo lên, tay run như thể đang cầm lưỡi dao lạnh.
Cậu ngẩng đầu nhìn camera. Vẫn chớp.
Vẫn nhìn.
Không có điểm mù.

> “Anh biến thái vừa thôi… nghĩ tôi sẽ—”

Một giọng vang lên.
Không phải trong đầu.
Mà từ loa nhỏ trên tường.

> “Anh đang nghe.”
“Và em sẽ mặc.
Vì nếu không… anh sẽ vào.
Tận tay. Mặc cho em.”

Jeongin siết áo, cắn răng.

> *Chết tiệt. Cái cảm giác bị điều khiển này…
Nhưng tệ hơn, là chính cơ thể mình lại bắt đầu làm theo. *

---

Cậu cởi đồ, từng món.
Áo lót. Quần. Tất.
Cơ thể lộ ra dưới ánh đèn mờ.
Rồi chậm rãi mặc áo trắng vào – chiếc áo đủ dài để che, nhưng không đủ để giấu.

---

Jeongin ngồi xuống giường.
Chăn vẫn còn.
Nhưng cậu không dám đắp.

> “Chắc chắn camera có chế độ hồng ngoại…”

Cậu quay mặt vào tường.
Tự nhủ sẽ ngủ.
Sẽ lờ đi.

---

Nhưng giấc ngủ đêm đó, không bình yên.

> Cảm giác có ánh mắt vuốt ve mình từng centimet…
Có ai đó tưởng tượng tay họ đang đặt lên eo mình, vuốt dọc sống lưng, len vào giữa hai chân—
Và cậu, trong mơ, không hét. Chỉ rên nhẹ.

Sáng hôm sau, Jeongin tỉnh lại với lớp mồ hôi lạnh ướt dọc cổ.
Mắt mở ra, và thấy:

> Ly sữa đặt trên bàn.
Bên dưới, là dòng chữ:
“Em rên rất nhẹ.
Đáng yêu như em vẫn luôn là.”

---

🕸 *Bắt đầu từ đêm đó, Jeongin không còn biết…
lúc nào là ban ngày.
và lúc nào, anh ta đang chạm vào em – bằng mắt. *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: