Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tầng dưới - không ghi, không giả


Tay Jeongin bị trói sau lưng bằng dây da mềm.
Cậu bị áp giải xuống qua cánh cửa kim loại mà trước giờ chưa từng thấy mở.

Không ánh đèn trắng.
Chỉ là thứ ánh sáng vàng âm ỉ — giống như ánh mắt của Seungmin khi cậu bị bắt gặp thay đồ lần đầu.

Căn phòng dưới tầng lạnh hơn.
Không camera. Không loa. Không bàn.
Chỉ có một chiếc giường rộng phủ ga đen…
Và một chiếc gương to, đặt đối diện.

---

Seungmin bước vào sau cùng.
Anh ra hiệu cho hai vệ sĩ rời đi, khoá cửa.
Tiếng cạch vang lên.
Lần đầu tiên — chỉ còn hai người.

> “Không có máy quay nữa.
Em muốn riêng tư mà, đúng không?”

Jeongin quay đầu, trừng mắt:

> “Anh nghĩ đây là riêng tư sao?! Anh—”

Seungmin không trả lời.
Anh bước đến sau lưng, kéo Jeongin ngồi xuống giường.
Đôi tay mang găng từ từ tháo trói.

Jeongin vùng ra, toan chạy —
Nhưng Seungmin đè cậu xuống nệm bằng một lực đủ mạnh để khiến cậu không động đậy.

> “Không còn camera để giả bộ.
Không còn loa để dọa em.
Giờ, anh sẽ chạm.
Thật.”

---

Bàn tay Seungmin luồn dưới lớp áo ngủ mỏng còn sót lại.
Jeongin giật nảy lên như bị bỏng.
Mắt mở to — lần đầu tiên, không còn máy móc, chỉ còn da thịt thật sự.

> “Anh đã xem em nhiều lần.
Nhưng đây là lần đầu… anh muốn cảm nhận em bằng tay mình.”
“Em run khác hẳn trên video.”

Seungmin kề miệng vào cổ Jeongin, hơi thở nóng dọc xương quai xanh:

> “Biết sao không?”
“Vì giờ… không có ai ngăn anh lại nữa.”

---

Jeongin bật khóc. Nhưng không phải tiếng van xin.
Mà là sự vỡ nát khi nhận ra:

> Sự thật còn tệ hơn camera.
Vì giờ… không ai biết điều gì đang xảy ra.

🕸 Cơ thể em… giờ không còn là để nhìn.
Mà để giữ.
Để chạm.
Và không bao giờ được phép rời khỏi tay anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #seungin