Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

20.

đau thật, nhưng chỉ có vậy mới khiến sanghyeok chịu dính lấy jihoon khi kỳ phát tình kết thúc và nó đã trở lại bình thường.

đã gần hai tháng trôi qua kể từ ngày ấy, với sự mặt dày của jihoon, cả hai đã nhanh chóng trở nên thân thiết. nó cũng nhiều lần vô tình có chủ đích đề cập đến mối quan hệ mập mờ này, kết quả là sanghyeok hoàn toàn chẳng để tâm.

mặc cảm lớn nhất hiện tại của jihoon là hành vi thô lỗ của nó trong quá khứ.

rất tệ, nhớ hồi vào học còn đánh nhau liên tục, không ngày nào là sanghyeok nguyên vẹn đến trường, thật ra nó cũng vậy nhưng nhẹ hơn.

@jjh => @lsh


tin nhắn vừa đọc xong, máu alpha như sôi lên. nó đứng bật dậy, mặt mũi hằm hằm, nghiến răng chộp lấy chìa khoá xe phóng đi.

dựa vào hiểu biết tính bằng nằm, jihoon có thể lờ mờ đoán ra được sanghyeok đang ở đâu.

"anh bỏ tôi là để dạy học cho người khác hả sanghyeok ? hay ho quá nhỉ ?"

thấy anh ngồi trong quán cafe gần trường với tên nam sinh nhỏ nhắn, trắng trẻo lạ mặt nào đó. cái tính chiếm đoạt của alpha mới lớn bùng lên mạnh mẽ, tí thì lấn át hết cả lý trí nó.


tính kế xong xuôi, jeong jihoon ung dung bước vào bên trong quán cafe ngồi cái phịch xuống bên cạnh sanghyeok.

"không phiền chứ ?"

"the fuck, sao cậu lại ở đây ?"

"bị bắt gian nên sốc à ?"

jeong jihoon nói xong còn cố ý toả mùi pheromone nồng nặc xung quanh. không phải tín hương thơm thơm ngày nào cũng lẽo đẽo theo sau sanghyeok, mà là mùi cam quýt đắng ngắt hung hăng chạm vào cái mùi ngọt đến ngấy đang có ý định lấp ló xung quanh anh. thành công doạ sợ vị omega yếu ớt kia.

"à ừm... bạn gì ơi ? bạn có thể-"

"sao bạn ? muốn làm quen hay gì ? mình tên jeong jihoon."

jihoon nói mà không thèm nhìn mặt người ta, nó đang bận đấu mắt với  người nó thầm thương trộm nhớ rồi.

sanghyeok cay không ? có. làm gì được nó không ? không.

vậy là buổi học kèm cứ thế bị jihoon phá đám, vừa bắt đầu được ba mươi phút đã phải ai về nhà nấy. anh thì được nó đèo thẳng về nhà trong sự không cam lòng.

“ê”

"ê cái đéo gì ?"

đoạn gần về đến nhà jihoon, nó mới từ từ giảm tốc độ.

"sao thế ? dỗi rồi hửm ?"

"im mẹ mồm đi."

chướng ngại vật đã được nhổ bỏ, nhưng còn cơn giận của sanghyeok thì jihoon chưa nghĩ tới phải giải quyết thế nào. nó cũng có giỏi lời ngon tiếng ngọt gì đâu.

"em dắt đi ăn lẩu nhé ?"

sanghyeok im lặng hồi lâu, rồi thở dài.

"tôi muốn thật nhiều thịt bò."

"ố kề bấy bì~"

jihoon bị sanghyeok nhéo một cái ngay mạn sườn, đau nhảy ngược cả người, may là tay lái nó cứng không thì đi tông cả hai đứa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com