Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8.💌

Thành viên ẩn danh đã đăng tải một bài viết

Thật ngại quá, lại để cả nhà phải đợi!

Mọi người cũng biết cái cuộc sống chết tiệt của người trưởng thành đúng không nào, có là giảng viên thì tôi cũng đang nai lưng ra bán mình cho tư bản thôi. Đúng là nghề chọn người chứ không ai chọn đi làm cả.

Khoá cũ vừa tối nghiệp nay lại đón tân sinh viên, hoạt động ở trường nổ ra liên tục, tôi sắp mệt đứt hơi rồi, nhưng mà việc xảy ra với C càng khiến tôi phải lo nghĩ nhiều hơn. (ᗒᗣᗕ)

À các ông thấy cái biểu tượng cảm xúc này thế nào? Haha tôi mới học lỏm được một ít từ thằng nhóc Z đấy, trông cũng thú vị phết nhờ?

Thôi lan man vậy đủ rồi, tôi vô thẳng vấn đề chính nhé.

Như hôm trước tôi có bảo qua là thái độ của C đối với tôi thay đổi kể từ sau lần cả hai bất cẩn xồ vào nhau.

Cậu ta bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt tôi nhiều hơn. Ban đầu tôi cũng nghĩ là trùng hợp thôi, nhưng sau khi được anh em chỉ bảo thì giờ tôi cũng ngộ ra được vài điều, không thể nào trùng hợp đến vậy được!!!

Lại nói về khoảng thời gian đó một chút. Trong suốt một tuần sau cái đêm định mệnh mà tôi vẫn luôn muốn chôn nó đi, tôi thật sự đã như một con thỏ bị người ta doạ, ôm tâm tình rối rắm mà trốn đông trốn tây. Dù C cũng giống như tôi, đã dọn ra ngoài tự lập từ lâu, nhưng tôi vẫn hèn lắm, đến nỗi tôi không dám về nhà thăm bố mẹ thường xuyên nữa, tôi sợ đụng mặt C cũng về thăm nhà ở bên cạnh.

Đến tận cuối tuần, D bỗng gọi điện rủ tôi đi bơi, nó bảo muốn bù lại cái kèo mà nó thất hứa với tôi hôm bữa. Tôi nghĩ mình cứ ôm tâm tư phức tạp thế này mãi cũng không được, thế nên để đì lại cái tâm trạng ủ dột cả tuần vừa rồi, tôi phải ra ngoài hoạt động một chút, tiêu hao thể lực là cách tốt nhất để tôi đỡ phải dùng năng lượng dư thừa đó suy nghĩ linh tinh. Tôi đồng ý với nó.

Cứ ngỡ chỉ có hai đứa bạn già chúng tôi mà thôi, không ngờ lúc đến nơi thì lại thấy bóng dáng quen thuộc khiến tôi như người trên mây cả tuần vừa rồi cũng đang ngồi đó cùng D.

Mịa, chân tôi liền như đeo vài tấn chì, nhích không được mà lùi cũng không xong.

D thấy tôi cứ đứng đực mặt ra như thằng hề thì lớn tiếng gọi, tôi không còn cách nào khác đành lê bước chân nặng nề đến.

Tôi không dám nhìn C, nhưng luôn cảm nhận được ánh mắt của cậu ta như có như không mà dán lên người mình.

Lúc chuẩn bị vào phòng thay đồ, tôi lén kéo D đến một góc, hỏi nó sao mà C cũng ở đây. Nó bảo về nhà thấy C nên rủ đi chung luôn, còn bảo tôi đừng có gay gắt với em nó mãi thế.

Tôi đốp chát lại liền, tôi gay gắt chỗ nào chứ? Chẳng phải vì cậu ta cứ như oan gia khiến cuộc đời tôi không êm đềm từ bé đến giờ hay sao?

D thấy tôi sắp sửa lại lôi chuyện xưa của em nó ra hỏi tội thì nhanh chóng mở cửa một phòng thay đồ gần đó rồi nhét tôi vào, còn chẳng để tôi kịp lên tiếng. Đẩy tôi vào trong xong, D đóng cửa lại, bảo tôi nhanh cái tay lên, C đợi bọn tôi cả buổi rồi.

Tôi chỉ biết hậm hực hừ một tiếng, bắt đầu thay quần bơi.

Các ông nghĩ việc hôm đó đến đây là xong ư? Không đời nào.

Khó khăn lắm tôi mới tích đủ sự dày của da mặt để cùng đối tượng tình một đêm bơi chung một cái hồ bơi, tạm gọi là sóng yên biển lặng, xem như chưa có gì từng xảy ra. Thế mà lúc bơi được vài vòng, tôi lên bờ nghỉ một chút, C cũng lên, các ông biết tôi thấy gì không?

Má, lưng cậu ta có mấy cái vết do móng tay cào, đã kết vảy xong rồi, đang ở giai đoạn lên da non sắp lành. Người chột dạ như tôi ấy mà, đầu tiên là nhìn vào liền tái mặt, sau đó men theo ký ức của đêm nào đó, mặt tôi từ từ đỏ lên. Tôi lúc đó chỉ muốn gào lên thật to là ông trời từ bi, xin hãy để quá khứ ngủ yên!!!

Tôi vơ lấy chai nước suối gần đó tính uống cho hạ bớt khí nóng trong người, nhưng vặn hoài mà chẳng được. Bỗng C rút chai nước từ tay tôi, dùng sức vặn một cái mở nắp, sau đó đưa đến trước mặt tôi.

Khỏi phải nói lúc đó trông tôi buồn cười như thế nào, tôi vội vàng cầm lấy tu một hơi, chỉ để lại cho cậu ta một tiếng cảm ơn nhỏ xíu xiu.

Hồ bơi này là kiểu hồ bơi ngoài trời, có mái che, tôi bối rối chuyển ánh nhìn đi xa xăm, vờ như đang nhìn gió nhìn mây.

C cũng ngồi xuống gần đó. Được một lúc thì D cũng lên bờ, tôi nghe lén được hai anh em họ nói vu vơ với nhau như sau.

D: "Lưng mày bị làm sao đấy?"

C: "Bị một con mèo cào"

D: "Mèo gì mà dữ vậy, cào thấy ghê thiệt"

C: "Có chút dữ, nhưng mà đáng yêu nhiều hơn. Chắc do bị em chọc nên mới thế"

D: "Đi tiêm phòng đi, tao thấy mày sắp hết cứu được rồi đấy"

C: "Kệ em"

Má nó, tôi thề là cuộc đời tôi chưa bao giờ trải qua cảm giác vừa xấu hổ vừa lo sợ như thế. Xấu hổ vì tôi cảm thấy đoạn hội thoại này đang nhắc đến tôi và có vấn đề, nhưng mạch não tôi không cao siêu đến mức có thể lý giải chúng ngay lập tức. Mặt khác tôi lại sợ C lỡ miệng mà nói ra điều gì khiến cho D phát hiện chuyện chúng tôi ngủ với nhau thì toi.

Tôi cứ vậy trầy trật trải qua một ngày với hai anh em bọn họ. Bơi xong D còn rủ tôi đi ăn, nó bảo có quán mới mở gần đó rất ngon, nhưng tôi viện cớ mình còn có hẹn, nhanh chóng phắn khỏi hiện trường ngay lập tức.

Tối đó, tôi nhận được tin nhắn từ người có biệt danh là "Oan gia đáng ghét". Khỏi nói các ông cũng biết là ai rồi đấy.

Cậu ta hỏi tôi có ổn không. Tôi thấy cái avatar của ai đó hiện lên liền phiền, ổn hay không hả, đương nhiên là không rồi. Chưa kể đến việc tâm hồn trai thẳng ngọc ngà hơn hai mươi mấy năm của tôi bị cậu ta vấy bẩn, cơ thể tôi thật sự cũng gặp chút vấn đề.

Bởi vì dù gì tôi cũng là con trai, trời sinh đâu phải để làm chuyện đó với một đứa con trai khác. Tôi nghĩ mình vẫn thích hợp đi chinh phục người khác hơn là bị người khác chinh phục. Dù đêm đó cậu ta khá là dịu dàng, nhưng tôi vẫn bị đau. Cảm giác đau còn kéo dài tận vài ngày cơ.

Nhưng tôi không đủ kiên nhẫn để đối đáp dài dòng với C. Tôi nhắn lại cho cậu ta bảo tôi không sao, phiền cậu ta đừng nhắc đến chuyện đã qua nữa, tôi đã sớm xoá đêm hôm đó ra khỏi đầu rồi.

Bên kia đọc tin nhắn của tôi, màn hình cứ hiện đang nhập nhưng mãi mà không thấy phản hồi gì mới. Tôi cũng mặc kệ cậu ta làm khùng làm điên, tắt điện thoại đi ngủ.

Sáng hôm sau tỉnh dậy mới phát hiện có tin nhắn mới được gửi đến vào tối hôm qua. C bảo xin lỗi nếu làm tôi thấy khó chịu, cậu ta sợ tôi khó chấp nhận nên chần chừ mãi mới dám nhắn tin, còn chúc tôi ngủ ngon nữa.

Tôi thoát khỏi khung trò chuyện, dùng sức ném cậu ta ra sau đầu, bắt đầu một ngày vất vả với tri thức.

Lại một ngày khác, mẹ tôi gọi điện hỏi tôi có ở trường không, vì mãi không thấy tôi về nhà nên bà nhờ người mang đến ít kimchi bà làm cho tôi. Tôi cảm thán may ghê, hỏi ai mà tiện đường dữ vậy, đầu dây bên kia bảo C cần đến trường lấy bằng tốt nghiệp nên sẽ mang đến cho tôi.

Tôi ngoài mặt thì gọi dạ bảo vâng, nhưng trong lòng chỉ biết thầm chửi thề thôi. Mịa, đúng là tránh được một lúc, không tránh được cả đời.

Lúc C tìm đến thì tôi đang ở phòng nghỉ dành cho giảng viên, bên cạnh tôi còn có một giảng viên nữ mới chuyển đến, vì có nhiều thứ chưa quen nên cô ấy đang nhờ tôi giải thích một chút. Tôi phải nghiêng người qua để xem màn hình máy tính của cổ, khoảng cách giữa hai người vì thế mà rút ngắn lại.

C đến ngay lúc này, cậu ta gõ cửa, tôi không biết có phải do mình nhạy cảm hay không, vì dường như lực tay của cậu ta có hơi mạnh.

Tôi bảo cậu ta đợi một lát, tôi giải thích nốt cho cô ấy. Xong việc cô ấy cười cảm ơn tôi, còn mời tôi đi ăn trưa, nhưng tôi chưa kịp lên tiếng thì C lại gọi ngắt lời, tôi chỉ cười trừ cho qua, nói rằng hôm nay mình bận rồi. Cô ấy cũng không làm khó tôi, bảo vậy hẹn hôm nào rảnh thì đi, tôi đồng ý.

Vì sợ sinh viên dòm ngó nên tôi kéo C ra tận quán nước trước cổng trường. Giờ nghĩ lại tôi cũng chẳng biết mình chột dạ cái gì nữa. C xách theo một cái túi, đặt lên trên bàn trước mặt tôi, cứ lầm lì không nói gì.

Quái lạ, hình như cậu ta không vui, dù vậy liên quan gì đến tôi mà lại dùng gương mặt như đưa đám đó nhìn tôi chứ!

"Anh lại có đối tượng mới nữa sao?"

Hừm, thằng nhóc con này, tốt nghiệp một cái là tinh thần tôn sư trọng đạo quay về số không ngay, cậu ta không gọi tôi là thầy như khi trước nữa.

"Ai? Đối tượng gì?"

"Người lúc nãy đó"

"Cô ấy là ... mà liên quan gì đến cậu?"

Tôi tính giải thích một chút, nhưng nhìn cái bản mặt như đang giận dỗi kia thì sự trẻ con của tôi bị khơi dậy, tôi nghĩ lại mắc quái gì phải giải thích.

Cậu ta im lặng, vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt có nhiều điều muốn nói. Tôi đối mắt với cậu ta, bề ngoài thì là một vẻ cứng rắn xem ai sợ ai nào, nhưng thực tế trong lòng tôi có chút run rẩy. Ánh mắt đó chất chứa nhiều cảm xúc khó diễn tả lắm, nó khiến tôi phải bận tâm.

"Sao nào? Tôi đến tuổi lấy vợ sinh con rồi, chẳng lẽ không được phép yêu đương? Mẹ tôi cũng không quản nhiều như cậu"

Cậu ta nghe tôi nói xong cứ như bị đâm một mũi tên vào người, nét mặt đau đớn thoáng hiện lên. Tôi thấy hình như mình ngộ ra chút gì đó, nhưng tôi không chắc lắm, tính hỏi rốt cuộc là cậu ta bị làm sao thì bỗng có tiếng chuông điện thoại.

Tôi nhận ra đó là của mình nên bắt máy, sau đó bọn tôi chẳng kịp nói thêm gì vì tôi phải quay lại trường giải quyết việc gấp.

Ôi! Bài này cũng dài rồi, thôi cứ thế đã nhé. Hẹn anh em diễn biến tiếp theo trong bài đăng sau!

============

8045 người đã bày tỏ cảm xúc với bài viết này

L1: Ông thớt đã nhận ra chưa vậy? Tôi bồn chồn dùm cho C đây này (〒﹏〒)

L2: Nghe thì có vẻ hiểu chút chút rồi đó lầu trên ưiiii, điều chúng ta cần là thời gian =))))

L3: Z hẳn là một em bé đáng iu à nha  o (❛ᴗ❛) o

L4: Tôi phát hiện điểm đáng ngờ, chủ thớt hỏi lại D xem ai là người đề xuất đi bơi bù nhé =))))

L5: Haha tôi cũng nghĩ C muốn gặp người ta quài mà không được, nên mới tìm đến nhờ D giúp đỡ =))))

L6: Theo tui thấy thì nhân tố D cũng biết kha khá đấy =)))

L7: Rồi sao mà tui cảm giác mẹ chủ thớt có vẻ quý C thế, coi chừng bị bán đi lúc nào không hay nha kkk

L8: Nhưng mà C ngủ với chủ thớt xong tận một tuần sau mới hỏi thăm??? Làm vậy khó coi thật sự.

L9: Gì vậy ông ở trên, F bảo là ổng trốn C mà.

L10: Lầu 7 bình tõm fen ưi. Tôi mà là em trai nhỏ tôi cũng rối lắm, chưa gì mà người ta đã trốn mất dạng, lỡ mà hỏi thăm hay tấn công dồn dập thì đến cả sợi tóc thừa của người ta cũng không chạm vào được luôn quá :))))

L11: Chủ thớt tự vấn lại bản thân xem có còn chút sắp thép nào không nhé, tôi thấy có điềm lắm rồi đấy ('• ω • ')

L12: Khuyên ông nên giữ khoảng cách với bà chị đồng nghiệp kia, kẻo có người đau lòng chết mất thoiii :((((

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com