Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 178: Nhận tổ quy tông

Màu đỏ ánh kim quang của Dongho chợt loé trên trán, rất nhanh đã biến mất khiến người khác còn nghĩ là ảo giác, nhưng Park Eunha lại xác định, rõ ràng là bà thấy được đoá hoa bỉ ngạn đó.

Nhưng vì đoá hoa biến mất cũng quá nhanh, nên Park Eunha không thể nhìn kĩ xem viền vàng ở cánh hoa có bao nhiêu lấp lánh, tạm thời chỉ có thể nhận ra đây chính là đoá hoa của Linh Y.

Nhưng Dongho không phải Linh Y, vì cái gì bé lại được linh khí mà xuất hiện đoá hoa bỉ ngạn?

Park Eunha nhíu nhíu mày, tạm thời không tìm được đáp án.

Chờ Lee Kyungjoon đưa bà ra tới cửa, bà còn cố ý hỏi vài câu về tình huống của Dongho, nghe Lee Kyungjoon nói xong, cũng không thấy có gì kì lạ.

Cuối cùng đành phải tạm thời buông vấn đề này, tính toán trở lại Seoul trước.

Lee Sanghyeok sau khi phát hiện ra Quỷ y có kế hoạch "nhất thể song hồn" liền nhanh chóng nhắn cho Bộ ngành đặc thù để phòng ngừa tai hoạ ngầm. Park Eunha sau khi biết thì vô cùng để tâm đến nó, bà hy vọng Bộ ngành đặc thù nhanh chóng hoàn thiện, để đám Quỷ Y không có cơ hội trà trộn vào.

Lee Kyungjoon nhìn theo bóng Park Eunha rời đi, do dự trong chốc lát, cuối cùng cũng không lên tiếng, sau đó xoay người trở lại Lee gia.

Vừa vào thư phòng, Lee Kyungjoon liền nhận được điện thoại từ Gwangju gọi tới.

Người gọi chính là Lee Minhyung.

"Thần Tiên Tán" đầu tiên chính là ở Gwangju, sau đó mới truyền ra bên ngoài, cho nên Lee Minhyung cùng Oh Junhwi đã đến Gwangju điều tra.

Lần này Lee Minhyung gọi điện thoại cho Lee Kyungjoon, là muốn nhờ ông dò hỏi tin tức một người —— Đó chính là hội phó Hiệp hội thiên sư Gwangju, Ma Seungri.

"Bác hai." Thanh âm nghiêm trọng của Lee Minhyung truyền ra từ điện thoại, "Bác có biết gì về Ma Seungri không ạ?"

Lee Kyungjoon hiện tại là hội trưởng Hiệp hội Thiên Sư, nên cũng là hội trưởng Hiệp hội thiên sư Gwangju, ông cũng có nói chuyện vài lần với Ma Seungri.

Ma Seungri, có thể nói là một thiên sư thiên tài.

Giới thiên sư phát triển đến bây giờ, thế gia thiên sư là chủ yếu, còn những thiên sư không có thế gia chống lưng, lại không có truyền thừa không có tài nguyên, tu vi rất khó tăng trưởng. Ma Seungri lại khác biệt, hắn là một thiên sư trong thế gia đã xuống dốc, truyền thừa gia tộc của bọn họ có thể nói là không có, Ma Seungri tự học mà thành. Nơi này học một chút, nơi kia quan sát một ít, một đường tự tiến trở thành thiên sư bậc 4, sau đó lên làm hội phó Hiệp hội thiên sư Gwangju.

Ở giới thiên sư, Ma Seungri là tấm gương mà nhiều thiên sư hướng tới, địa vị và danh tiếng của hắn khá cao.

Bất quá Ma Seungri lại rất khiêm tốn và hiền hoà, dễ nói chuyện, nhân duyên cũng tốt. Có lẽ do không có bối cảnh, tu vi cũng tăng trưởng khá khó khăn, nên hắn đối với những thiên sư khác, đặc biệt là những thiên sư không có bối cảnh sẽ chỉ điểm vài điều.

Ấn tượng của Lee Kyungjoon đối với Ma Seungri chính là khá tốt.

"Sao bỗng dưng con lại hỏi phó hội trưởng Ma? Hắn có liên quan đến vụ án sao?" Lee Kyungjoon đem ấn tượng của mình đối với Ma Seungri mà nói cho Lee Minhyung.

Ông biết ở khoảng thời gian này, người bên Bộ ngành đặc thù đang tra một cái đại án, mà Lee Minhyung khi không lại hỏi đến Ma Seungri, thì sao không khiến người khác nghĩ nhiều cho bằng được?

Lee Minhyung hàm hồ nói: "Dạ, cũng có liên quan."

Cậu cũng chỉ nói như thế.

Lee Kyungjoon biết vụ án có tính bảo mật, nên cũng không ép thằng cháu phải nói rõ, không hỏi vấn đề của Ma Seungri, mà chuyển sang một vấn đề khác: "Các con... Năm nay có thể trở về ăn tết không?"

Mắt thấy chỉ còn nửa tháng là đến Tết Âm Lịch, nhưng đứa nhỏ lại vô cùng bận rộn, không hề có tính toán sẽ trở về ăn tết.

Lee Minhyung biết Lee Kyungjoon hỏi không chỉ có cậu, nên cũng không giỡn mà nói: "Có thể phá được án trước tết, hẳn là có thể về, bất quá hy vọng không lớn."

Nói cách khác năm nay rất có khả năng sẽ không về nhà ăn tết.

Lee Minhyung cũng không hỏi Lee Kyungjoon vì sao không trực tiếp hỏi Lee Sanghyeok, vì mối quan hệ cha con của thằng anh họ đối với cậu không khác gì mê cung.

Lee Kyungjoon nghe thì đơn giản đáp, "Ừm, vụ án quan trọng hơn."

Dừng một chốc, ông lại nói: "Nhưng vẫn là phải chú ý nghỉ ngơi."

"Dạ." Lee Minhyung cười ha hả mà nói: "Con sẽ gửi lời quan tâm của bác đến anh Sanghyeok."

Lee Kyungjoon: "..."

Lee Minhyung không chút lúng túng, nhanh chóng nói tiếp: "Bác hai, con còn việc phải xử lý, con cúp trước nha."

Lee Kyungjoon nghe được tiếng treo máy, chỉ biết lắc đầu. Lee Minhyung nói không sai, ông quan tâm Lee Minhyung, cũng quan tâm Lee Sanghyeok. Chỉ là hiện tại ông không biết gọi Lee Sanghyeok xong phải nói điều gì.

Ông sợ, Lee Sanghyeok bắt máy sẽ hỏi về thân thế của chính mình.

Dù đã quyết sẽ không giấu giếm, nhưng Lee Kyungjoon cũng không hy vọng thời điểm này đến quá nhanh.

Gwangju.

Lee Minhyung kết thúc cuộc điện thoại với Lee Kyungjoon, liền nghe được một bên Oh Junhwi hỏi: "Lee gia chủ nói như thế nào?"

"Ma hội trưởng không có gì vấn đề gì." Lee Minhyung lắc đầu.

Cậu cùng Oh Junhwi sau khi đến Gwangju, liền nhanh chóng bắt tay điều tra vụ "Thần Tiên Tán", cuối cùng tra ra được một hộp đêm đang bán, hai người ngồi canh me mấy ngày, cuối cùng cũng thấy được kẻ đến hộp đêm hút Thần Tiên Tán.

Lee Minhyung cùng Oh Junhwi không kinh động bất cứ kẻ nào, mà lén vào bên trong, sau đó trộm lấy bình sứ trắng chứa Thần Tiên Tán.

Hai người đem bình sứ nhanh chóng gửi về để kiểm tra thành phần, xem nó có giống với chiếc bình trắng mà Lee Sanghyeok thu được ở hộp đêm Ahn Bohong hay không? Quả thật hai chiếc bình không khác nhau là mấy, âm - quỷ khí đều được che giấu rất tốt.

Sau khi trải qua nghiên cứu, các chuyên viên phát hiện ra thành phần tạo nên bình sứ là thổ nhưỡng có ở địa phương, được gọi là châu thổ. Cái đó lọc âm - quỷ khí vô cùng có tác dụng.

* Thổ nhưỡng: Đất mềm và xốp.

Lee Minhyung cùng Oh Junhwi cầm phần báo cáo liền nhanh chóng theo hướng đó mà điều tra. Sau đó, phát hiện ra châu thổ không thích hợp để làm ra những vật dụng bằng sứ, từ cổ chí kim cũng không có ghi chép gì về châu thổ này.

Nhưng hai người cũng không phải tất không mà về, Lee Minhyung cùng Oh Junhwi phát hiện ra: Ở một địa phương nhỏ, có một trấn gọi là Sangseong, một hộ gia đình trong đó lấy nghề làm gốm để mưu sinh, kết quả phát hiện thổ nhưỡng không thích hợp nên đã từ bỏ.

Hộ gia đình này vừa hay là họ Ma, mà hộ gia đình làm gốm kia đúng là ông bà của Ma Seungri.

Chỉ vậy mà đem việc bình sứ trắng liên can đến Ma Seungri, quả thật gượng gạo vô cùng, nhưng manh mối dù nhỏ đến đâu, Lee Minhyung cùng Oh Junhwi không không muốn bỏ xót.

Vì thế Lee Minhyung mới gọi Lee Kyungjoon hỏi về Ma Seungri.

Nhưng cả hai cũng không hỏi được chuyện gì đáng giá, Ma Seungri quả thật là thiên sư tốt, có không ít thiên sư đã lên bậc vì nhờ sự chỉ điểm của Ma Seungri.

"Có lẽ chỉ là trùng hợp?" Oh Junhwi nhíu nhíu mày, mấy ngày nỗ lực chỉ đổi lại chuyện trùng hợp, ai mà không nóng nảy được cơ chứ?

Lee Minhyung nhưng lại rất bình tĩnh, "Có lẽ vậy."

Tuy nói như vậy nhưng nội tâm Lee Minhyung vẫn không tin đây là chuyện trùng hợp, vì ở buổi toạ đàm Ma Seungri chính là một trong ba kẻ tình nghi mà Lee Sanghyeok đã chỉ ra.

"Tiếp tục theo dõi hắn."

Lee Minhyung nghĩ nghĩ, quyết định nói.

Oh Junhwi cũng không phản đối, vì hiện tại Ma Seungri là manh mối duy nhất của họ, có lẽ theo dõi hắn ta sẽ tìm được manh mối ngoài ý muốn thì sao?

Hai người đạt thành nhất trí, tiếp tục công việc của chính mình.

Mokpo.

Lee Sanghyeok nhận được bản DNA mà Ares lấy được ở Won Bin.

Đúng như những gì họ đã suy nghĩ, đem DNA của Won Bin so với kho lưu trữ, quả thật là match với DNA của Jang Hojung.

Nói cách khác, hai năm trước, Quỷ Y đã thay đổi thân phận Jang Hojung thành Won Bin, sau đó là giả cái chết cho Jang Hojung, để sau đó gã lấy thân phận Won Bin mà sống tiếp.

Người tiếp xúc từ đầu đến cuối với Song Jaesuk đều là Jang Hojung, đâu ai đoán được một nhân viên bình thường ở một công ty bình thường lại có thể là Jang Hojung?

Nếu không phải Jang Hojung vẫn luôn gửi tiền cho Joker bằng cách donate, thì không ai có thể tra ra manh mối để tìm ra gã.

Ares thấy Lee Sanghyeok cầm báo cáo lâm vào trầm tư, không khỏi hỏi: "Ông chủ Lee, cần đem Won Bin về không?"

"Không cần." Lee Sanghyeok lắc đầu, "Tạm thời không cần rút dây động rừng, cứ phân công người theo dõi gã là được."

Ares: "Vâng."

Thấy Lee Sanghyeok không còn phân phó gì nữa, Ares cũng nhanh chóng bước ra khỏi phòng.

Đối với cấp dưới của Lee Sanghyeok, Ares phải gọi là phục sát đất, có thể trong biển người tìm ra được Won Bin, phải nói là tốn không ít công sức.

Không thể không nói, cấp dưới của ông chủ Lee đúng là tầng tầng lớp lớp người tài.

Văn phòng chỉ còn lại Lee Sanghyeok cùng Jeong Jihoon. Y lười biếng mà dựa hết cả người vào người ông chồng quỷ, suy tư trong chốc lát, đột nhiên hỏi nói: "Lão quỷ, những quỷ sử đó truyền tin lại cho anh chưa?"

Lúc trước có Jeong Jihoon xúi giục nên quỷ sử của Uhm gia liền hoá thành quỷ sử hai mang, chúng không chỉ lấy tin cho Uhm gia, mà chúng còn nhận lệnh của Jeong Jihoon nhìn chằm chằm hành động của Uhm Kijung cùng Uhm Binan, Lee Sanghyeok không tin đã mấy ngày rồi, mà hai người kia có thể ngồi yên không làm gì.

Tin thì xác thật có, nhưng Lee Sanghyeok hỏi, Jeong Jihoon mới chịu nói cho y.

Theo những gì quỷ sử truyền tới, mấy ngày nay Uhm Kijung cùng Uhm Binan đang cố gắng xoá dấu vết mà Uhm gia đã tham dự vào "Thần Tiên Tán". Vì họ đã đánh hơi được nguy hiểm, nên muốn rời khỏi liên minh với Quỷ Y.

Lee Sanghyeok nghe thì có chút bất ngờ, không khỏi trào phúng mà xuy một tiếng, khá buồn cười, "Bọn họ vậy mà cũng đánh hơi khá nhanh."

Y cũng có chút tò mò, Uhm Kijung cùng Uhm Binan muốn xóa dấu vết như thế nào? Khẳng định Uhm gia bọn họ khi qua lại với Quỷ Y điều có ích lợi, mà khi đôi bên đều có ích lợi, nhất định sẽ ghi chép lại. Y cũng muốn xem Uhm gia bọn họ muốn xoá như thế nào, để hết sự dơ bẩn của mình?

"Thần Tiên Tán vận chuyển toàn bộ dựa vào quỷ." nói đến điểm này, Jeong Jihoon có chút không biết nên khóc hay cười, "Người Uhm gia hiện tại hẳn là đang xoá dấu vết của quỷ."

Vì để giảm đi nguy hiểm phát sinh, việc vận chuyển Thần Tiên Tán đều do người Uhm gia phụ trách. Bọn họ để ngự quỷ làm công, vì nhóm quỷ có thể yên lặng qua mặt người bình thường cùng thiết bị công nghệ mà vận chuyển Thần Tiên Tán đến nơi cần.

Lee Sanghyeok: "..."

Để quỷ làm nhân viên khuân vác, quả thật chỉ có Uhm gia nghĩ ra được.

Lee Sanghyeok nghe xong quả thật cạn lời.

Uhm gia nếu tham dự toàn bộ hành trình vận chuyển thì...

Lee Sanghyeok bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, đôi mắt lười biếng bỗng dưng sáng lên, "Lão quỷ, anh có nhớ tên Uhm đại sư ở đảo Jeju hay không?"

Lee Sanghyeok vừa nhắc tới, Jeong Jihoon lập tức biết y đang nói đến điều gì.

Cái tên Uhm đại sư kia trước khi chết vừa thấy Jeong Jihoon, đã khiếp sợ mà hô lên chữ "Jeong", rõ ràng là biết Jeong Jihoon.

Cái này có phải nói lên chuyện người Uhm gia cũng biết về thân phận Jeong Jihoon?

Lee Sanghyeok dùng ngón tay vuốt ve cằm, như suy tư gì mà nói: "Anh nói xem, nếu Uhm Kijung cùng Uhm Binan nhìn thấy anh sẽ có phản ứng gì?"

"Có lẽ đúng như em nói, anh là lão tổ tông của họ thì sao?" Lee Sanghyeok mặt mày hơi nhướn, đôi mắt không giấu được hưng phấn khi nghĩ về cảnh tượng đó sẽ vui đến thế nào.

Jeong Jihoon duỗi tay xoa xoa đầu Lee Sanghyeok, sau lại nói: "Anh có nên xuất hiện để họ nhận tổ quy tông không?"

Lee Sanghyeok "phụt" mà cười bò, xem cái thái độ bị buộc nhận cháu chắt bất hiếu của hắn vui ghê hồn.

Nhưng y cũng biết vui thôi không được vui quá, vì nếu Jeong Jihoon thật sự là lão tổ tông của Uhm gia, vậy kế hoạch của y đành phải sửa lại.

So với Ko Nakyum, người Uhm gia nắm giữ không ít manh mối quan trọng.

Nghĩ đến đây, Lee Sanghyeok vỗ vỗ bả vai Jeong Jihoon, như giao phó trọng trách, "Đồng chí Jeong Jihoon, vụ án này có thể nhanh chóng phá giải hay không, đều dựa hết vào anh đấy."

Jeong Jihoon rũ mắt nhìn chăm chú vào Lee Sanghyeok, trong giọng nói đều là cưng chiều, "Cứ để anh."

Jeong Jihoon âm thầm đoán trong chốc lát, trong lòng đại khái cũng lên được kế hoạch.

Buổi đêm mùa đông ở Mokpo không phải vô cùng lạnh, đêm nay thậm chí còn không có gió, chỉ có hơi lạnh trong không khí, lộ ra cỗ quật cường của thời tiết phương nam.

Hơn nửa đêm, một chiếc xe hơi màu đen nhỏ vội vàng chạy tới, sau đó đỗ ở trước cổng biệt thự Song Jaesuk, có hai bóng người bước xuống, không ai khác chính là Uhm Kijung cùng Uhm Binan.

Hai người vừa xuống xe, bước chân liền dừng lại, nhìn căn biệt thự trước mặt mà biểu tình cả hai đều ngưng trọng.

Bóng đêm dày đặc cũng không che dấu được âm - sát khí bên trong biệt thự, chưa đến gần mà âm khí phảng phất như muốn kéo người vào, nhấn chìm bên trong.

"Con quỷ đó rốt cuộc đã trở lại." Uhm Binan nhìn chăm chú âm - sát khía phảng phất trong biệt thự, lão vừa hưng phấn lại đồng thời vừa hoảng sợ.

—— Nếu có thể đem lệ quỷ này về làm quỷ nô, thì Uhm gia bọn họ sao có thể thấp hơn Lee gia một đầu?

Uhm Kijung ở phòng ngủ Song Dohan thả mấy lá phù, một khi lệ quỷ bảo vệ Song Dohan trở lại, thì bùa chú liền kích phát, Uhm Kijung sẽ nhận được tin tức mà chạy tới.

Nhưng thả phù chú cũng đã mấy ngày rồi, vậy mà nó vẫn không có phản ứng gì, Uhm Kijung còn nghĩ rằng tu vi của lệ quỷ kia quá cường hãn, nên đã tiêu hủy những lá phù kia không một tiếng động, nhưng nào ngờ những lá phù kia rốt cuộc cũng báo tin tức của lệ quỷ kia.

Quả thật lệ quỷ kia vô cùng cường đại, những lá phù truyền tin tức trở lại, nhưng chưa đầy 1 giây sau, liền cháy thành tro.

Nhưng Uhm Kijung cùng Uhm Binan cũng không vì lệ quỷ cường đại mà lùi bước, bọn họ còn nóng lòng muốn thử.

Giờ phút này đứng trước cửa biệt thự, dù lệ quỷ dùng âm - sát khí khiến bọn họ cảm thấy hô hấp khó khăn, càng quyết tâm muốn thu phục lệ quỷ kia hơn.

Bàn tay Uhm Kijung nhẹ nhàng vuốt lên khối lệnh bài, lão tin tưởng, chỉ cần có nó, thì bất luận lệ quỷ cường đại cỡ nào cũng phải cúi đầu quy phục.

Đây chính là tự tin của lão, cũng là thứ để Uhm gia bọn họ dựa vào.

Đôi mắt Uhm Kijung rất sáng, lão nghiêng đầu cùng Uhm Binan nói: "Đi thôi."

Hai người đồng loạt bước vào biệt thự.

Vừa bước vào bên trong, khumg cảnh như hoàn toàn thay đôi tất cả âm thanh của thế giới dần như biến mất.

Cái thế giới này được tạo ra bằng âm - sát khí, nơi nào cũng thấy quỷ ảnh lập loè, bọn chúng đang mở to đôi mắt xanh trắng nhìn chằm chằm bọn họ.

Hai chân đạp lên trên mặt đất, lại cảm thấy như đang đứng trên bùn, nhũn nhão như có thứ gì phía dưới muốn kéo họ xuống dưới.

Phía sau cũng là một mảnh hư vô, giống như có kẻ đang đi theo phía sau, bên tai phảng phất tiếng bước chân khe khẽ, vừa xoay đầu liền có thể thấy được một mặt quỷ đang víu vào bên vai.

Từ cửa sắt đến cửa biệt thự rất ngắn, ngày thường đi chưa đến một phút, nhưng giờ phút này, Uhm Kijung cùng Uhm Binan cảm thấy đoạn đường như dài đằng đẵng đi hoài không thấy điểm kết.

Bùa chú, pháp khí ở thế giới này hoàn toàn mất đi tác dụng, bọn họ thậm chí không thể điều động linh khí trên người, chỉ có thể tùy ý âm sát khí ăn mòn thân thể chính mình.

Lệ quỷ so với tưởng tượng của bọn họ, còn lợi hại hơn rất nhiều.

Uhm Binan đánh giá bốn phía, rất nhanh liền phát hiện không thích hợp, gã cau mày cùng Uhm Kijung nói: "Gia chủ, chúng ta đã đi qua chỗ này rồi."

Tuy bóng đêm đen đặc, họ vẫn có thể thấy được khung cảnh xung quanh, vài phút trước họ rõ ràng đã đi qua con đường này, Uhm Binan còn nhớ rõ cây đèn được thiết kế đặc biệt phía trên có 3 bóng.

Mà hiện tại, bọn họ lại đi qua nơi này thêm một lần nữa.

Uhm Kijung híp híp mắt, "Quỷ đánh tường."

Nếu không tìm cách để giải trừ quỷ đánh tường, thì nhất định bọn họ sẽ luôn đảo quanh nơi này mà không thấy lối ra.

Uhm Binan đương nhiên hiểu chuyện này, nhưng gã lại có một nghi vấn khác, "Có thể là lĩnh vực không?"

Lĩnh vực là chiêu tuyệt mạch trong đuổi quỷ, chỉ cần có đủ âm khí, bọn họ là có thể lợi dụng âm khí đó mà xây dựng chính lĩnh vực của mình, trong giới thiên sư thì Uhm gia bọn họ chính là chúa tể trong chuyện xây lĩnh vực.

Mà thiên sư có thể lợi dụng âm khí để xây lĩnh vực, thì quỷ cũng có thể.

Hiện tại Uhm Kijung cùng Uhm Binan chính là bị vây trong lĩnh vực mà lệ quỷ xây lên.

Khó trách không dùng được bùa chú cùng pháp khí.

Uhm Kijung nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ, bước chân dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khoảng không đen sì trước mặt, như đang suy tư thứ gì.

Nếu là quỷ đánh tường thì đã dễ, còn lĩnh vực của lệ quỷ, còn dày đặc âm - sát khí thế này, Uhm Kijung cảm thấy dựa vào lão và Uhm Binan cũng chả làm nên chuyện gì.

Uhm Kijung híp híp mắt, trong lòng có suy nghĩ.

Rồi sau đó, từ trong túi lão lấy ra một lệnh bài, cái lệnh bài toàn thân đen nhánh.

Nó chính là đồ giả truyền của Uhm gia, cũng là tín vật mà Uhm gia chủ truyền lại theo từng đời, là bảo mệnh phù khi bọn họ còn sống.

Lệnh bài vừa xuất hiện, âm - sát khí xung quanh phát ra kinh động.

Uhm Kijung cắn rách ngón tay, nhanh chóng nhỏ một giọt máu lên lệnh bài. Giây sau, lệnh bài đã hấp thu giọt máu, mà phát ra tiếng ong ong vang vọng. Cảm nhận được âm - sát khí xung quanh dần bị hình thành một lốc xoáy lớn, sau đó bị lệnh bài hút sạch hết.

Lệnh bài tản ra uy áp khủng bố, làm quỷ hồn ở phạm vi mấy dặm xung quanh, đều chịu không nổi mà quỳ rạp trên đất, cả người run rẩy.

Biệt thự.

Lee Sanghyeok nửa nằm trên sô pha, bỗng nhiên cảm nhận được uy áp bên ngoài truyền đến, kinh ngạc mà ngồi dậy.

Y cảm thụ một phen, sau đó cười quay đầu nhìn về phía Jeong Jihoon, "Lão quỷ, anh có nhận thấy có gì đó quen quen không?"

Jeong Jihoon không trả lời.

Đâu chỉ là quen thuộc, cái này chính là nguồn lực của hắn mà.

"Xem ra Uhm gia có mối quan hệ sâu xa với anh rồi." Lee Sanghyeok cảm thán một câu, rất có hứng thú mà nói tiếp: "Nếu không, anh tạm thời đừng để bọn họ thấy? Em muốn xem họ còn làm được tới đâu."

Jeong Jihoon nghe theo lời vợ, nhanh chóng ẩn thân, chỉ duy nhất có Lee Sanghyeok là nhìn thấy được.

Lee Sanghyeok lại nằm xuống ghế, chờ mong những gì tiếp theo người Uhm gia thể hiện.

Ngoài cửa, Uhm Kijung lợi dụng lệnh bài hấp thu âm sát khí, âm - sát khí duy trì lĩnh vực giảm bớt, lĩnh vực tự nhiên phá giải.

Ánh trăng tưới xuống, Uhm Kijung cùng Uhm Binan trở về nhân gian. Hai người nhìn biệt thự cách đó không xa, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Vào thôi." Uhm Kijung nắm chặt lệnh bài trong tay, dẫn đầu bước vào biệt thự.

Uhm Binan cũng nhanh chóng đi theo sau đó.

Kẽo kẹt!

Khi bọn họ đến gần, cửa biệt thự đã tự mở rộng, một thân ảnh như con mèo lười nằm ở sofa nhanh chóng nhập vào mi mắt cả hai.

"Lee Sanghyeok, sao lại là ngươi!"

"Lee Sanghyeok, quả nhiên là ngươi!"

Uhm Kijung cùng Uhm Binan đồng thời lên tiếng, nhưng bất đồng chính là Uhm Binan tràn đầy kinh ngạc, còn Uhm Kijung lại không ngờ tới.

Lee Sanghyeok chậm rì rì mà ngồi dậy, đối diện với đôi mắt Uhm Kijung, nhướn mày, "Uhm gia chủ biết là tôi sao?"

Uhm Binan cũng nhìn về phía Uhm Kijung, gã cũng vô cùng bất ngờ, không biết Uhm Kijung đoán ra Lee Sanghyeok ở giở trò quỷ là khi nào.

"Chỉ là tiểu tiết không lên nổi mặt bàn, ông chủ Lee, cậu nghĩ lừa gạt được ta sao?" Đôi tay Uhm Kijung giắt sau lưng, khi nói cằm hơi hơi nâng lên, cao ngạo mà tự tin.

Lão đến Mokpo ngày đầu tiên đã đoán được Song Dohan cùng Lee Sanghyeok từng có tiếp xúc, cái gọi là lệ quỷ cường đại, thật ra chỉ là cái mánh khoé mà Lee Sanghyeok muốn loè bọn họ.

Uhm Kijung không lập tức "cắn câu", là vì lão lo Lee Sanghyeok sẽ nhìn ra được Uhm gia bọn hơn có liên quan đến Thần Tiên Tán, nên mới hao hết tâm tư để dụ bọn họ sa lưới.

Hiện tại, bọn họ đã rửa sạch dấu vết với Thần Tiên Tán, nên cũng chả lo về chuyện này, một Lee Sanghyeok thì làm gì được họ, không đến đây không phải bỏ lỡ một phen khổ tâm của y hay sao?

Uhm Kijung coi trọng, chính là con quỷ bên cạnh Lee Sanghyeok, đang không có cơ hội để giành lấy con quỷ đó, thì Lee Sanghyeok đã chạy ra dâng lên bằng hai tay cho bọn họ, không lấy có phải là đồ ngu không?

Mọi người đều suy đoán lệ quỷ bên cạnh Lee Sanghyeok là Quỷ vương, Uhm Kijung cũng thừa nhận lệ quỷ kia xác thật lợi hại, bằng không ở buổi toạ đàm thiên sư, lão đã không mất mặt như vậy.

Nhưng, thật là Quỷ vương sao?

Uhm Kijung cười, phi thường chắc chắn mà nói: "Lee Sanghyeok, cậu lừa gạt người khác thì được, sao có thể lừa gạt ta, con quỷ bên cạnh cậu không phải là Quỷ vương."

Không chờ Lee Sanghyeok đáp lại, Uhm Kijung khinh thường mà tiếp tục nói: "Hiện tại, ta cho cậu biết thế nào là Quỷ vương lệnh chân chính."

Lệnh bài màu đen trong tay lão nhanh chóng nóng lên, tràn ra lưu quang, một cổ uy áp cường đại theo từ lệnh bài phun trào ra.

Uhm Kijung ngẩng đầu ưỡn ngực thị uy, giống một con gà chiến mà rống to, "Ta nói cho cậu biết, chân chính Quỷ vương lệnh không phải để thống lệnh vạn quỷ, mà chính là triệu hoán sai sử Quỷ vương."

Theo thanh âm Uhm Kijung rơi xuống, một bóng người dần dần xuất hiện ở phòng khách biệt thự.

Lưu quang tan đi, bóng người cũng lộ ra bộ dáng chân thật. Hắn mặc một thân trường bào màu đen phức tạp, cả người có chút lười biếng, phỏng chừng là đang chuẩn bị đi ngủ đã bị người triệu hoán, nên vô cùng vội vàng, mèo đen trên tay còn chưa kịp buông.

Mèo đen hiển nhiên còn chưa hiểu chuyện gì đang phát sinh, nên cả người đều cong, lông mao cũng dựng đứng. Đến khi thấy bóng dáng nhàn nhã đang ngồi ở sofa của Lee Sanghyeok, thì lập tức trở lại bình thường, thậm chí còn vứt bỏ chủ nhân mà nhảy thẳng đến đùi Lee Sanghyeok, cọ cọ cái mặt mèo mập lên tay y mà lấy lòng.

"Meow~"

Tiếng kêu đầy nịnh nọt.

Lee Sanghyeok cũng vô cùng hào phóng, ném ra một lá mỹ thực như súp thưởng cho mèo thường. Mèo đen nhanh chóng phe phẩy cái đuôi lông xù, bộ dáng mãn nguyện mà đem mỹ thực phù ăn hết, sau đó ngồi liệt một bên bộ dáng đầy thoả mãn.

Quỷ vương nhìn thoáng qua mèo, lại nhìn qua Lee Sanghyeok, bộ dáng vô cùng hâm mộ mà hỏi: "Ông chủ Lee, hôm nay bán phù sao?"

Nếu không phải tôn nghiêm Quỷ vương không cho phép, hắn kỳ thật còn muốn tự hoá thân thành con mèo nhỏ để dụ ăn dụ uống Lee Sanghyeok rồi.

Mà bên kia Uhm Kijung vừa nghe thì mặt tràn đầy hoang mang không hiểu: ???

Ta triệu hoán ngươi đi lên, không phải để ngươi hỏi mua phù của Lee Sanghyeok!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com