Tác giả : Thiến Hề Nội dung : "Cô dám dùng thuốc với tôi?" Sau một hồi điên đảo, anh chợt bừng tỉnh, dùng sức túm chặt cổ tay người con gái trước mắt, lạnh lùng nói. Cô kinh hãi, dùng sức thoát khỏi tay anh, tông cửa chạy ra ngoài.
Sau bảy năm, cô lại một lần nữa xuất hiện trước mắt anh, thản nhiên cười nói: "Chồng cũ, chúng ta tái hôn đi, em muốn sinh con cho anh."
Anh hơi sững sờ, cười lạnh đáp: "Hiện giờ cô không còn là thiên kim của Tập đoàn Kim thị, cô cho là tôi vẫn còn muốn cưới cô hay sao?"
Nét mặt cô thoáng cứng đờ, rồi khóe môi cong lên, chậm rãi tiến gần đến mặt anh, ghé vào tai anh nhỏ nhẹ nói: "Vậy nếu như, em có thể tặng cho anh một đứa con trai đã sáu tuổi thì sao?"
Bảy năm trước, hôn nhân của hai người chỉ là sự kết hợp vì lợi ích đôi bên, đối mặt với cách cư xử lãnh đạm của anh và sự khiêu khích do kẻ thứ ba bày kế, cô chán chường lựa chọn cách rời đi trong khi không biết mình đã mang thai.
Bảy năm sau, vì phát hiện con mình mắc phải căn bệnh bạch cầu, cô chỉ có thể nhẫn nhục xuất hiện trước mắt anh thêm một lần nữa, cầu xin anh cứu đứa con trai quý báu mà mình đã cùng anh sinh ra, hơn nữa để thỏa mãn nguyện vọng của con trai muốn cha mẹ mình ở cùng nhau, cô yêu cầu anh tái hôn.
Năm đó, sự tồn tại của kẻ thứ ba đã chắn giữa hai người, lần này, vẫn là những trò bịp bợm rập khuôn như thế, liệu cô có còn ngoan ngoãn đầu hàng như trước nữa hay không? Hay vì con trai của mình, cô sẽ quyết định đứng lên bảo vệ cuộc hôn nhân ấy đến cùng? Câu trả lời nằm trong chính truyện, mời bạn đi tìm
Tác phẩm: Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám ĐiTác giả: Nhất Chỉ Hoa Giáp TửNhân vật chính: Thẩm Nịnh Nhược x Khâu DạngThể loại: Hiện đại, ngọt, hỗ công, đô thị tình duyênSố chương: 164 chương chính văn + 9 ngoại truyệnBản QT: RubyRuan_69Edit: phuong_bchiiMột câu tóm tắt: Tôi cùng bạn gái cũ của vị hôn phu của bạn gái cũ yêu nhauVui lòng không reup bản edit này dưới mọi hình thức!!!…
Thẩm Thất là một tử sĩ luôn theo bên người Huyên Vương Thẩm Trọng Hoa, cũng là nữ nhân của Huyên Vương hắn.Nhưng trớ trêu thay lại chẳng phải là nữ nhân trong tâm của hắn.Kiếp trước, nàng yêu hắn, nhưng hắn lại vì nữ nhân mà hắn sủng ái bất chấp tất cả đem nàng đi hòa thân thay cho nàng ta, lại gả phải một tên hôn quân nổi tiếng tàn bạo ở Bắc Quốc, thậm chí còn ban cho nàng rượu độc, hại chết nàng thì thôi đi, lại còn hại chết hài tử trong bụng của nàng và hắn.Thẩm Thất tâm can nguội lạnh , ở trước mặt Thẩm Trọng Hoa lúc này đã lên ngôi cửu ngũ chí tôn mà tự vẫn, chỉ cầu cho kiếp sau không cần gặp lại, lại không nghĩ rằng, ở thời điểm nàng trọng sinh lại trở lại khoảng thời gian nàng còn ở Huyên Vương phủ.Thời điểm mà không những có mặt của Thẩm Trọng Hoa mà còn có mặt của cả nữ nhân hắn sủng ái - Tô Liên Tuyết.Thẩm Thất không nghĩ giẫm lên vết xe đổ lần nữa, chỉ nghĩ đến việc tìm đường thoát thân, nhưng nào có ngờ hắn luôn đối với nàng tâm lạnh như băng, tùy ý để Tô Liên Tuyết khi dễ nàng, bỗng dưng lại thay đổi, quay ra sủng ái nàng ?Không đúng, là đổi tính?!-------------------------Tác giả: Chi CửuEditor: QingggWattpad: @qing126Personal blog/facebook: @heydzo.umbalaNguồn: wikidichĐây là truyện mình tự edit từ bản convert, vui lòng không re-up !…
Tựa: Tôi chỉ cần có em.( Ái tình ấm áp uyên ương hệ liệt)Tác giả: Mạc Quang ThầnThể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị,trọng sinh,ôn nhu anh tuấn công x lạnh lùng bá đạo mỹ thụ.Dương Khinh Tiêu(Dương Thần) X Mộ Dung Y TịnhTóm tắt: Dương Thần, một giáo viên kinh tế bình thường của một trường đại học vì cứu một sinh viên nên ngã từ tầng mười lăm xuống đất chết, trọng sinh vào thân của một tên siêu cấp đào hoa ăn chơi sa đọa Dương Khinh Tiêu . Vì gia đình ép buộc vào làm việc trong công ty mà buồn bực uống rượu say bị tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh lại đột nhiên trở thành một người hoàn toàn khác.Mộ Dung Y Tịnh, chủ tịch công ty thời trang nổi tiếng. Tuy có một vẽ đẹp thần thánh nhưng tính tình báo đạo lãnh khốc như ma quỉ. Một con người âm lãnh dưới sự chăm sóc ôn nhu ấm áp của trợ lý mới sẽ thay đổi như thế nào?…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…