Chap 5: Bạn mới
IE và China vẫn tiếp tục ngồi nói chuyện với nhau thì USSR lao vào phòng đóng sầm cửa lại. Dường như ngài không để ý đến hai người trong phòng, vẫn tiếp tục thở như chưa từng được thở, được một lúc thì USSR nới caravat ra, còn vuốt tóc mái đẫm mồ hôi lên. Khung cảnh này nhìn rất soái làm hai con người kia ngồi nhìn USSR 'say đắm' trong hoang mang.
USSR vẫn sẽ không để ý đến bốn con mắt đang nhìn ngài kia nếu WHO không hét lớn lên đầy bất ngờ.
-Chuyện gì mà ồn ào thế?
Ba 'đứa trẻ' giật mình khi nghe giọng nhưng lại không thấy người, USSR sau khi thấy IE và China thì ôm mặt ngại ngùng các kiểu làm hai người kia hoang mang hơn, lạnh lùng 'boi', cool ngầu 'boi' đâu rồi? Nhìn một USSR ngại ngùng thế này làm hai bọn họ có chút không quen...
-Ba đứa quên mất sự hiện diện của ta rồi sao?
China biết đây là giọng của WHO, USSR này vốn đã học ở đây lâu nên biết, chỉ có IE là nhìn xung quanh xem ai đang nói, dù sao trong kí ức của 'mình' thì hắn cũng không nhớ đây là giọng của ai.
-Người ở đâu thế, sao anh không thấy China? - IE khẽ kéo nhẹ gấu áo của China hỏi khiến cậu chẳng biết phải trả lời sao, từ lúc vào đây là đã chẳng có ai hết rồi, chẳng lẽ là ma sao?
-Các ngươi nghĩ lũ hạ đẳng các ngươi có thể nhìn thấy ta sao? - vẫn là WHO nói.
Tự nhiên IE thấy bực mình trong người, cái cảm giác bị nói như vậy đã xuất hiện lúc nào đó rồi, thật khó chịu khi không nhớ ra.
-Chọc mấy đứa thôi, ta chỉ xuất hiện khi có bệnh nhân thật sự thôi, chứ ở đây không chứa bệnh nhân fake như mấy đứa.
Khi WHO vừa dứt lời thì một tiếng "tít" vang lên, có vẻ như WHO đã 'tắt đài' rồi. IE thì không nhột gì, hắn chỉ là người bị tưởng là bệnh và cũng tình cờ tới thăm bệnh, còn USSR thì theo hắn đánh giá là có vẻ đang 'lánh nạn' tạm thời, chỉ có China 'tội nghiệp bị què' là nhột thôi.
-Chào đàn anh, sao anh lại ở đây? - China theo thói quen cười xã giao với USSR làm ngài bối rối quay mặt đi chỗ khác ngại ngùng.
Thật sự là đến bây giờ IE vẫn chưa chấp nhận được cái hình tượng quá là 'nữ tính' này của ngài, chỉ có China là chấp nhận sự thật đau lòng.
-A-Anh... ờ, c-chỉ là... - USSR lấy tay gãi mắt, ánh mắt hoảng loạn.
Nhìn cái điệu bộ này của USSR làm hắn thề chỉ muốn chọc mù mắt mình thôi. Thật là hiếp dâm lỗ tai của hắn mà, USSR là phải ăn nói hùng hồn, rành mạch, sao lại ra một chú em cùng lớp chết nhát thế này. Ăn nói thì lại lắp bắp, lại nhìn hơi 'dẹo', không phải IE khó tính thích đánh giá đâu, nhưng Nazi mà biết được, thế nào y chết đi sống lại cũng không tin nổi cho mà xem.
IE trong lòng vậy thôi, chứ ngoài mặt vẫn cười, còn rất dễ thương mà nghiêng đầu thắc mắc chờ USSR nói tiếp. Tự nhiên bị nhìn bất chợt làm ngài có phần hoảng loạn, ngài không làm gì sai cả, đừng nhìn chằm chằm vậy, USSR bị nhột.
USSR cứ thế mà khép mình lại, hai tay chắn trước ngực, chân có chút chùng xuống, mặt đỏ như gấc quay đi.
IE: Are you kidding me? This guy is not USSR!
-Ngươi bị rối loạn phô dâm hả?
IE không ngần ngại nói ra suy nghĩ của hắn, mặt nhìn bất cần đời hết sức, cái thế giới này quá điên rồi. China nghe câu vừa rồi của hắn thì mặt nhìn hoang mang cực kì, sao lại ăn nói thô tục như thế.
-Rối loạn phô dâm? - China thắc mắc hỏi.
-Những người bị bệnh này sẽ cảm thấy ngại hoặc 'lên' khi người khác nhìn chằm chằm vào cơ thể họ - IE trả lời.
China gật gù, cậu hiểu một phần rồi đấy, trước đây cậu chỉ từng nghe qua bệnh phô dâm, chưa từng nghe rối loạn phô dâm bao giờ.
Nhìn USSR đỏ mặt lắc đầu nguầy nguậy làm IE nghĩ ra một trò chơi thú vị, hắn liền tiến tới, quàng tay qua cổ ngài mà kéo xuống. Một đứa gần 1m8 kéo một tên hơn 2m xuống, China nhìn cảnh này thấy hề liền phì cười.
USSR tâm lý vốn vặn vẹo, hay nghĩ tiêu cực, sợ IE đánh ngài, mắt liền rơm rớm nước mắt làm hắn được phen hú hồn. Đã 1 năm 1 tháng 5 ngày 12 giờ 7 phút 37 giây IE chưa chăm sóc trẻ con kể từ lần cuối hắn đút miếng pasta cho Italy ăn nên giờ gặp cái trường hợp này hắn chẳng biết phải làm sao hết.
-Thôi nào anh bạn cùng lớp, tươi tỉnh lên, bọn tôi có ăn thịt cậu đâu, sợ làm gì? - IE vuốt lưng USSR trấn an, phần nào khiến USSR bớt hãi hơn.
-T-Thật... thật không? - USSR càng nói càng lí nhí, dường như ngài chỉ sợ khiến người khác phật lòng.
-Thật! - IE rất chắc chắn mà đập đạp ngay ngực hắn làm USSR cũng tin một phần.
-Vậy thì tốt rồi - USSR thở phào nhẹ nhõm.
China đứng ngoài lề cuộc trò chuyện cảm thấy mỏi cổ thay cho USSR, nhìn ngài gần như sắp trẹo cổ rồi kìa, nhưng xem ra IE không để ý chuyện đó lắm.
-Đàn anh Soviet, đây là Italian Empire, vị đàn anh này học chung lớp với anh đấy - China đứng ra làm cầu nối mối quan hệ này lại, đứng nhìn hai người này đau con mắt quá.
USSR ngạc nhiên đưa tay lên che miệng, nhìn cái hành động và cái thái độ này là IE biết ngay ngài không biết học cùng lớp với hắn đâu.
Học với nhau từ lớp sáu đến giờ mà không biết mặt nhau...
Tồi.
-Chúng ta học chung lớp sao? - USSR có chút mạnh dạn hơn, không còn khép nép nữa nói ra.
-... - IE
-... - China
China ngoài vỗ vai IE nhẹ an ủi thì cũng không biết làm gì hơn.
China hiểu mà.
Cảm giác chìm xuống đáy xã hội như nào?
Chứ China bị lãng quên nhiều riết rồi thành quen.
-Bỏ qua chuyện đó đi, giờ chúng ta bắt đầu làm thân lại, tôi là IE, Italian Empire - IE chìa tay ra làm quen.
-Ừ, tớ là Soviet, gọi là USSR cũng chẳng sao - USSR lần đầu tiên có bạn cùng lứa tuổi, rất kịch liệt mà nắm tay IE mà lắc.
-Tớ-cậu nghe ghê quá, hai người xưng mày-tao đi - China gợi ý.
Cậu ngửi thấy được cách xưng hô của USSR trong tương lai. Tưởng tượng đến cái cảnh một người Cộng Sản tay trong tay với một tên Phát Xít rồi xưng hô kiểu vậy xem.
"Đôi bạn trẻ cùng đi chơi với nhau, lo lắng chăm sóc nhau.
-Cậu có khát nước không, để tớ đi mua nước cho.
-Thôi cậu đừng lo, tớ không khát đâu.
Thật là một tình bạn 'đẹp' (thấy ớn)"
Nghĩ tới đây China chợt rùng mình ớn lạnh, thật là quá đáng sợ.
-Bậy sao lại xưng mày-tao, mà tớ-cậu nghe cũng ghê quá - IE phản bác tất cả cách gọi.
-Vậy giờ gọi nớ-bạn (*) ha? Thích thì gọi bạn ni-mình (*) cũng được - IE và China chính thức kinh tởm tận óc khi nghe USSR nói.
Chưa gì mà China đã thấy đây là một tình bạn bất ổn rồi.
Đôi bạn Phát Xít-Cộng Sản.
Nhắc đến Phát Xít làm China nhớ đến Nazi, mà Nazi lại là 'bạn' của IE, mà 'IE' lại là bạn của USSR.
Xem ra chuẩn bị có cảnh choảng nhau từ hai ông này rồi đây...
Đúng hơn là cảnh Nazi phang chết bà USSR mới đúng, Boss của China ở đây 'hơi' yếu đuối chứ chẳng trâu như bò ở cái thế giới kia.
-tbc-
(*): ở miền Trung bọn tui xưng bạn ni hoặc nớ, có nghĩa là cậu. Bạn, mình thì mọi người biết là tớ rồi ha.
Tui chú thích vậy để lỡ có những bạn miền Nam, miền Bắc không biết ><
15.09.2022
WRITER: Min [ukvaie_lababiecuatui]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com