Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14. kế hoạch nhỏ

Kế hoạch nhỏ của Quốc Huy…

…luôn là những điều mình không ngờ tới.
____

Có một lần mình thi giữa kỳ xong, mặt mũi phờ phạc như "mất hồn sau bug".
Huy chỉ nhìn mình, rồi cười nhẹ:

“Cuối tuần này nhớ đừng nhận lịch gì nha.”

Mình ngạc nhiên, hỏi sao vậy, cậu ấy chỉ nháy mắt:

“Bí mật.”

___

Chiều thứ bảy, mình vừa thức dậy sau một giấc ngủ nửa ngày (hệ quả của một tuần cày code), thì Huy nhắn:

“Đi với anh một xíu nha.”

Mình chưa kịp hỏi đi đâu thì cậu ấy đã đứng trước cổng, tay cầm… một cái mũ bucket cũ kỹ từng đội chung hồi cấp 3 và một cái túi giấy.

Trong túi là:

Một hộp cơm trưa tự nấu — món mình thích.

Một cuốn sổ nhỏ, bên trong dán đầy mấy sticker dễ thương và ghi vài dòng:

“Chúc mừng em sống sót sau mùa giữa kỳ khắc nghiệt. Đây là phần thưởng do Hội đồng bảo trợ Quốc Huy tự quyết định cấp.”

___

Huy chở mình đến một quán cà phê sân thượng nho nhỏ. Không đông, nhưng có gió mát, nhạc chill và cây xanh khắp nơi.
Cậu ấy đặt laptop trước mặt mình, mở tab YouTube toàn video mèo con và mấy đoạn ASMR lofi.

“Không học gì hết. Hôm nay chỉ được thở thôi.”

Cảm giác lúc đó… không gì diễn tả nổi.
Như thể mình là đứa nhỏ vừa được cho kẹo, vừa được dắt tay đi chơi.

___

Một lần khác, sau khi mình thuyết trình xong một đề tài lớn ở trường — Huy không chúc mừng rộn ràng, chỉ đưa mình một bịch đồ ăn kèm tờ note nhỏ:

“Anh biết em thích cảm giác người khác ghi nhận mình. Nên…
Anh ghi nhận nha, bản thuyết trình hôm nay của em — tuyệt.”

___

Những kế hoạch nhỏ ấy…
Không tốn nhiều tiền. Không cầu kỳ. Không cần sến súa.

Chỉ cần đúng lúc.
Và đúng người.

____

Mình từng hỏi:

“Sao anh hay chuẩn bị mấy thứ lặt vặt vậy?”

Huy đáp, mắt không rời màn hình điện thoại:

“Vì anh biết, em sẽ không nói khi mệt, cũng không đòi hỏi.
Nên anh tự làm, để em không cần nói ra.”

___

Mình nhìn cậu ấy, trong lòng ấm như nắng chiều xuyên qua khung cửa kính.

Và mình nghĩ:

“Có người thương mình bằng cách hỏi han. Còn có người… thương bằng cách chuẩn bị từ trước cả khi mình mệt.”

____

Mình cũng có những kế hoạch nhỏ — dành cho Huy.

Không ồn ào, không hoành tráng, nhưng là những điều mình đã âm thầm chuẩn bị, từng chút một, với tất cả tình cảm.

____

Huy là người luôn quan tâm mình trước. Nhưng mình thì… không giỏi thể hiện.
Và vì thế, mình quyết định sẽ tặng cậu ấy một điều bất ngờ — không vì dịp gì cả, chỉ là vì… mình thương.

___

Mình bắt đầu lên kế hoạch từ giữa tháng.

Lén hỏi bạn cùng lớp Huy về lịch học, hỏi thầy về bài tập lớn sắp tới của cậu ấy, hỏi cả bạn trọ xem dạo này Huy stress vì môn nào.
Rồi tự nhủ:

“Ừ, vậy là cần phải làm gì đó khiến cậu ấy vui lên một chút.”

____

Mình in một tấm ảnh tụi mình chụp hồi cấp 3 — cái hôm cả hai học nhóm đến tối mịt rồi vẫn còn chụp ảnh nhí nhố.
Dán vào góc trên của một tấm thiệp mình tự làm.
Viết tay, chữ nắn nót:

“Tui biết dạo này anh mệt.
Nhưng mà nhớ nha — anh không phải vượt qua một mình đâu.”

____

Rồi mình đặt một chiếc móc khóa in hình một dòng code đơn giản:
#include "MyDuyen.h"

Tặng kèm là một cái USB nhỏ có tên file là:

"ForHuy.mp4"

___

Bên trong video là những đoạn clip ngắn mình tự quay:
– Đoạn mình ngồi gõ bàn phím trong thư viện.
– Đoạn mình đứng ở trạm xe buýt mà Huy từng đón.
– Đoạn mình nói lén sau cánh cửa:

“Nếu bây giờ Huy thấy được clip này… thì phải biết là tui đang nghĩ về anh rất nhiều.”

Cuối video là một tấm hình tụi mình ở prom, và dòng chữ trắng hiện lên trên nền đen:

“Cảm ơn vì vẫn ở đây cùng em. Bây giờ… cho em được là người chuẩn bị kế hoạch nhỏ cho anh.”

____

Hôm đó, mình đặt chiếc hộp nhỏ ấy trước cửa phòng trọ Huy.
Chỉ nhắn vỏn vẹn:

“Mở ra sau khi hoàn thành deadline nhé. Không được lén trước.”

Cậu ấy nhắn lại:

“Lén mở rồi thì sao?”

Mình cười thầm:

“Thì… là đồ con nít không nghe lời.”

_____

Tối hôm đó, Huy nhắn:

“Anh coi xong rồi… cảm ơn em.
Lần đầu tiên được ai làm clip riêng cho mình như vậy. Anh cảm động quá, nhưng không biết phải nói sao…”

Mình không cần Huy phải nói gì nhiều.

Chỉ cần biết rằng:
Người mình thương, cũng cảm thấy được yêu thương.

___

Vì tình yêu không phải lúc nào cũng là “được người ta làm gì cho mình”.
Mà là khi mình muốn làm gì đó cho người ta, chỉ để họ mỉm cười nhẹ một cái — là đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #love