Chương 2: Cái Giá của "Rảnh"
Buổi chiều thứ Bảy. Ngọc ngồi một mình trong quán cà phê nhỏ gần trường, chiếc laptop mở ra với slide bài thuyết trình dang dở, nhưng mắt cô lại không rời khỏi màn hình điện thoại. Tin nhắn gần nhất từ anh đã hơn 5 tiếng.
Anh Hoàng: "Sáng nay có ca khẩn, chiều anh phải họp với nhóm thực tập. Tối nếu xong sớm anh gọi nhé."
Ngọc gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn. Lúc mới quen, cô luôn nói:
"Anh cứ tập trung học đi, em không phiền đâu."
Nhưng giờ đây, khi yêu rồi, câu nói ấy bắt đầu trở nên khó giữ. Ngọc cảm thấy mình đang dần quen với việc một mình. Một mình đạp xe đi học, một mình ăn cơm, một mình ngồi sửa slide giữa quán vắng. Dù vẫn có tin nhắn, vẫn có những cuộc gọi ngắn, nhưng "có nhau" lúc này không giống như cô từng nghĩ.
Tối muộn, điện thoại reo. Là anh.
– "Alo, anh nghe đây."
– "Anh ăn gì chưa?"
– "Chưa. Vừa mổ xong. Mệt muốn ngủ luôn á."
– "À... Vậy thôi anh nghỉ đi nha."
Một khoảng lặng kéo dài. Rồi giọng anh dịu xuống:
– "Sao vậy, Ngọc?"
– "Không sao hết. Em chỉ thấy... có vẻ ngành anh không có chỗ cho tình yêu."
– "Ngành anh không có nhiều thời gian. Nhưng luôn có chỗ cho em."
Cô bật cười buồn. Câu nói ấy đúng — nhưng không đủ.
⸻
Một tuần sau. Ngọc đứng giữa sân trường đại học, vừa kết thúc buổi diễn thuyết tiếng Trung cấp khoa, nhận bằng khen trong tiếng vỗ tay của mọi người. Nhưng điện thoại vẫn im lặng.
Anh Hoàng đã xem tin nhắn, nhưng không rep.
Cô quyết định gọi.
– "Anh đang làm gì vậy?"
– "Đang ngủ. Vừa trực xong."
– "À... em vừa nhận giải. Em gửi ảnh cho anh rồi á."
– "Ừm... Anh xem rồi. Tự hào lắm."
– "Chỉ vậy thôi à?"
– "... Ngọc à, anh biết em buồn. Nhưng em biết mà, thời gian của anh không giống em."
Cô ngắt lời:
– "Thời gian của em cũng quý. Chỉ là em luôn muốn dành phần quý đó cho anh."
Lần đầu tiên sau nhiều tháng, họ kết thúc cuộc gọi mà không có một câu "ngủ ngon" nào.
Cuối chương 2
Có những khác biệt không thể giải thích bằng ngành học hay tuổi tác.
Chúng chỉ đơn giản là... lệch nhịp.
Và nếu không cố gắng, một trong hai người sẽ dần bị bỏ lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com