Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19

Buổi chiều, cậu thấy trong phòng bị ngột ngạt nên đã đi lên sân thượng ở bệnh viện hóng mát, cậu ngồi trên sân thượng nhìn xuống dưới đường đang tấp nập dòng người qua lại, tiếng còi xe kêu in ỏi và liên tục nghe rất náo nhiệt, từng dòng gió nhẹ lướt qua cậu khiến cậu rất thoải mái và dễ chịu, cậu cho tay vào túi quần mình lấy ra một điếu thuốc châm lửa và hút, cậu kéo từng hơi rồi thả khói bay theo làn gió trong không khí, tường ở sân thượng khá cao, cao trên cả ngực cậu một chút nên sự xuất hiện của cậu không ai để ý nếu không thì có lẽ nãy giờ bên dưới đã nháo nhào báo cảnh sát vì nghĩ cậu sẽ nhảy xuống, nếu là lúc trước thì chắc chắn sẽ có nhưng hiện tại thì không, cậu không còn muốn tìm đến cái chết nữa vì cậu nhận ra cuộc đời cậu còn rất nhiều việc phải giải quyết vì thế cậu không thể chết được.

Cậu trên sân thượng không biết rằng ở phòng bệnh anh đã cuống cuồng tìm cậu khắp khoa ngoại cả Phuwin cũng bị hoảng theo vì tự dưng cậu lại biến mất, vì sao mọi người không biết là do lúc nảy anh về nhà lấy đồ và mua đồ ăn vào cho cậu còn Phuwin thì đã ngủ trong lúc truyền nước, Pond thì đang bên khoa nha khoa nên không ai biết.

" cái gì vậy, tự nhiên biến đi đâu mất? "

Anh liên tục nhìn xung quanh vừa lẩm nhẩm còn Phuwin nảy giờ trầm ngâm như đang nghĩ gì đó, sau đó thì lại đi về hướng thang bộ dẫn lên sân thượng của bệnh viện, anh mặc dù không biết đi đâu nhưng vẫn đi theo bì nếu Phuwin mà biến mất nữa thì chỉ có nước bế tắc cuộc đời.

Lên đến sân thượng cả hai thở phào nhẹ lòng khi thấy bóng lưng cậu đang nhìn xuống đường ngắm xe qua lại.

" tao biết ngay là mày lên đây mà "

Cậu nghe tiếng Phuwin thì quay lưng lại nhìn cả hai.

" sao anh đi đâu cũng không nói cho người khác hay vậy? Biết lo lắm không? "

Anh hoảng quá hóa bực mà lớn tiếng với cậu nhưng trái lại thái độ của anh cậu bình tĩnh và vẫn dùng giọng bình thường trả lời anh.

" tại trong phòng tôi ngột ngạt mà, tôi chỉ đi hóng mát một chút thôi "

Anh nhíu máy cắn chặt răng giật mạnh lấy điếu thuốc trên tay cậu vứt xuống đất rồi dùng chân dụi tắt điếu thuốc rồi anh đi lại phía bức tường chắn mà bình tĩnh hít thở lại, cậu biết là anh giận rồi nên có nói thêm cũng chỉ khiến anh giận thêm, cậu đứng đấy im lặng giương mắt nhìn về Phuwin.

" mày đấy, đi đâu không bảo nó, nó chạy đi kiếm mày khắp khoa đấy "

" tao chỉ muốn đi hóng mát xíu thôi không ngờ lại làm mọi người lo vậy "

" ừm, mày lo mà dỗ nó đi "

Phuwin vừa nói vừa chỉ tay về phía anh, do lúc nảy cả hai đã được tiêm thêm thuốc giảm đau nên vết thương cũng đã không còn đau nhiều vẫn có đau khi cử động nơi bị thương. Cậu đi lại gần chỗ anh vòng tay không bị thương ôm lấy eo anh, cậu bắt đầu nũng nịu.

" thôi mà, cho người ta xin lỗi, mốt người ta không làm vậy nữa, tha lỗi cho người ta đi "

" anh có lỗi gì mà xin? Có ai giận đâu mà năn nỉ? "

" thiệt không? "

Hơi nóng của cậu phà vào cổ anh khiến anh phải nhắm mắt lại mà kiềm chế con mãnh thú đang muốn trỗi dậy trong người mình.

" anh đừng có phà hơi vào cổ tôi nữa được không? "

" sao vậy? Khó chịu hả? "

Hỏi cho có lệ chứ cậu đã cuối xuống hôn vào cổ anh, cậu biết điểm yếu này của anh lâu rồi nhưng không dám đụng đến còn giờ thì lộng hành rồi nên gì cũng dám. Và cũng thật may là Phuwin đã rời đi trước đó lâu rồi nên sẽ không thấy cảnh này.

" anh dám hả? "

Anh bất ngờ quay lại đối mặt với cậu nhưng mà gần quá cho nên là chóp mũi của cả hai chạm vào nhau, cậu cong miệng cười như đã đạt được ý nguyện mà còn cố tình cọ mũi qua lại, anh đang bị ép vào tường thì làm sao mà thoát được.

" vậy, có tha lỗi không? "

Giọng nói của cậu phát ra khiến hơi nóng của cậu phà vào nơi cánh môi của anh, anh phải cố lắm mới giữ được bình tĩnh mà nhẹ đẩy cậu ra.

" tha thì tha "

Giọng anh đã trở về bình thường và cả hai trở về phòng bệnh cũng đúng giờ cho cậu ăn và uống thuốc, về đến phòng anh lấy đồ ăn cho cậu, Phuwin bên kia cũng được Pond chăm, Pond xuất hiện ở đó là do Pond bỏ phòng bệnh trong giờ làm việc rồi chạy qua đây, nếu mà để trưởng khoa bên kia biết chắc Pond bị xử trảm mất thôi.

Sau khi ăn xong và uống thuốc thì cậu được anh vệ sinh vết thương và thay băng gạt mới, ngay khi cậu cởi áo ra để dễ hơn thì anh đã bị hình xăm chim phượng hoàng trên lưng cậu làm cho chú ý, anh hơi bất ngờ vì trước giờ anh chưa thấy hình xăm này hoặc là anh không để ý đến.

" anh xăm khi nào thế "

" lâu rồi, từ khi còn trong bang "

Rồi anh cũng bỏ qua hình xăm mà chú ý đến việc chính. Sau khi thay băng gạt xong thì cậu mặc áo lại, Phuwin cũng được Pond vệ sinh vết thương trên tay, Phuwin cũng có một hình xăm chim đại bàng sau lưng nhưng chắc Pond cũng chưa thấy hình xăm đó. Khi căn phòng đang chìm trong im lặng vì hai người bệnh đang trong tình trạng hơi mệt thì cánh cửa phòng được mở toang ra khiến sự chú ý của mọi người dồn vào nơi cánh cửa, Gemini và Fourth có cả Joong và Dunk bước vào trong phòng sẽ không có gì đang nói nếu không có thêm người phía sau họ, người đó cũng bước vào phòng và tiện tay đóng cửa lại, người có vóc dáng cao và hơi gầy, da trắng, tóc có ánh tím diện trên mình bộ vest đen không phải vest cưới mà chỉ là vest bình thường, rồi anh và Pond cùng đồng thanh gọi tên người trước mắt.

" P'Tong??? "

" làm như chưa thấy tao lần nào vậy? Mắc gì hết hồn hai đứa bây "

" không phải, chỉ là anh về khi nào sao không báo tụi em một tiếng "

" tạo bất ngờ, mà hai đứa này mới làm tao bất ngờ nè "

Tong vừa nói vừa nhìn cậu và Phuwin trên giường bệnh, rồi cậu và Phuwin chỉ biết cười trừ.

" mày, đi qua bên kia cho Phuwin qua đây "

Tong nhìn Bible mà cất lời.

" au, sao đuổi em? "

" có đi không? "

Anh không đồng ý nhưng vẫn phải qua ngồi cùng Pond và 4 người còn lại, Phuwin cũng đi qua ngồi ở chiếc ghế lễ giường cậu, lúc này Tong nhẹ giọng xuống nhiều.

" sao rồi, đã khỏe chưa, hai đứa? "

" đỡ rồi anh, anh đừng lo cho hai đứa em "

Cậu thấy Tong lo lắng liền lên tiếng trấn an.

" sao mà không lo được, hai đứa em cưng của anh mà "

" anh nói vậy không sợ Dunk và Fourth ghen tỵ với hai đứa em hả? "

Phuwin vừa nói vừa cười. Thấy vậy Dunk đi đến đặt tay lên vai Phuwin.

" ganh tỵ gì mày? Hai đứa bây là em cưng thì hai đứa tao cũng được ảnh cưng chứ bộ, đều nhau thôi  "

" đúng rồi, hai đứa tao không có đâu, còn hai đứa mày cũng mau khỏe để về nhà chung tụi tao có chuyện nói "

Mặc dù không biết chuyện gì nhưng nếu đã nhắc đến nhà chung thì chắc chắn là chuyện quan trọng, cậu và Phuwin gật đầu rồi 5 người trò chuyện rất vui vẻ chỉ có 4 anh trai nào đó đang hậm hực vì mấy anh chỉ là em ghẻ luôn bị Tong phủ chứ không dịu dàng như với 4 người kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com