Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP17: SEE YOU AGAIN

      Sau khi máy bay cất cánh lên cao hình ảnh của đậu nhỏ cũng dần dần tan biến.....Nhưng giọt nước mắt k ngừng rơi trên khuôn mặt của Lầy...Cậu nhẹ nhàng khép 2 mí mắt lại...ngừng một giây lại...nghĩ về những điều tươi đẹp...đã dãy ra giữa cậu và Đậu nhỏ...im lặng....những hồi ức...thật xinh đẹp...

      Có lẽ do chuyến bay dài làm cho cậu cảm thấy mệt mỏi và thiếp đi lúc nào không hay. Sau 4h đồng hồ trôi qua cuối cùng cũng đặt chân đến Tp Sydney của Úc.Sau khi xuống máy bay cậu vội vàng bắt taxi đi về khách sạn

       *Sau 20p thì cũng đến khách sạn*
       Bước vào quầy tiếp tân cậu đặt phòng xong lấy chia khóa đi thẳng vào thang máy
Không may khi cậu vừa mới bước chân vào có 1 thanh niên cao khoảng chừng 1m8 đâm sầm vào người cậu...Khiến cậu la lên 1 tiếng Oái...chưa kịp nói gì thì Lầy nhìn lại người kia....Không phải do cậu ta cố ý mà là cậu ta đang xách 1 đống đồ to đùng che mất tầm nhìn nên không để y thấy Lầy.....Cậu thanh niên thấy tiếng la của Faker....Liền rối rít xin lỗi và bỏ đống đồ xuống đỡ Faker dậy
     " Ya ya cho tôi xin lỗi...ngại quá!!! Làm cậu đau rồi!!!"
     "Tôi không sao đâu!!! Để tôi cầm giúp anh đồ nhé!!!"

       2 người mới quen nhau giúp đỡ nhau đi vào thang máy.Nghe giọng nói thì có vẻ như cậu ta cũng là người Hàn Quốc.Cậu ta vui vẻ lên tiếng :
        "Xin chào t là Kang hyung _woo cậu có thể gọi t là Cpt Jack cũng được!!!'
        "Chào tên tôi là Lee Sang gọi là Faker đi!!!" Lầy thân thiện
        " Cậu bao nhiêu tuổi rồi nhỉ???!!!" Jack tò mò
        " Tôi 20 còn anh???!!!" Jack chưa kịp trả lời Lầy thì...
          

           *Ping pong* Cửa thang máy mở ra*
     Lầy lễ phép xin đi trước .Phòng cậu là 607 còn phòng cpt Jack 608 .Lầy bước vào phong với 1 vẻ mặt mệt mỏi sau cghen bay dài....thật sự rất dài
       Cậu nằm sấp xuống....nhớ lại....hình ảnh Đậu nhỏ đứng khóc ở sân bay lại xuất hiện.....Nước mắt cứ như vậy mà ào ra
      "Wang ho ak a xinlỗi vì đã không làm gì được cho em!!!"
      " Kiếp trước em đã quá khổ rồi!!! Anh ko thể nào..." Lầy ko kìm được nước mắt...dòng cảm xúc cứ chãy...khiến con người kia....ngất đi một lát....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com