Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14

  - "Đúng là phiền phức mà!" 

Hanbin lúc này đang đứng trong một shop quần áo khác. Cậu đã lựa được khá nhiều, đa số đều là màu đen nếu là quần; màu trắng nếu là áo. Chủ yếu là áo thun, hoodie hoặc áo sơ mi, áo len thôi. Tất cả đều mang một trong hai màu đơn giản: trắng/đen.

Nhưng cứ có cảm giác gì ấy nhỉ? Hình như có người nhìn cậu ư?

Hanbin bất ngờ quay phắt người lại--

Chẳng có ai...

'Có lẽ là mình nhầm... Đâu có ai đâu nhỉ?' - Hanbin nghĩ thầm.

Hanbin đâu biết, cách cậu một dãy hàng, có người đang vờ lựa kính râm. Kẻ đó chợt nhoẻn miệng cười, mang theo vẻ hứng thú.

Bọn chị về rồi đây, Hanbin à...

#

  - "Con về rồi đây!" - Sau hai giờ đồng hồ vật lộn với đống quần áo ở trung tâm thương mại, Hanbin lái xe về nhà.

  - "Vào đây ăn cơm nào con trai." - Oh phu nhân nghe thấy giọng Hanbin, nghĩ rằng cậu mua sắm lâu sẽ mệt liền gọi cậu vào ăn tối.

  - "Vâng!" - Hanbin đi thẳng vào phòng ăn, nhanh chóng kéo ghế ngồi xuống. Ban nãy ở trung tâm thương mại, bụng cậu réo lên không ngừng, nhưng Hanbin lại chẳng màng để ý.

≪Cái bụng: Tui muốn ăn!≫

Trên bàn thật sự có rất nhiều món: gan ngỗng, gan heo, rau xanh...được chế biến khác nhau, đều là để Hanbin bồi bổ sức khoẻ. Dù sao cậu vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, cần chú ý thân thể nhiều hơn.

Trong lúc ăn, ba mẹ Oh luôn tay gắp đồ ăn vào bát con mình.

Mẹ Oh : - Ăn nhiều vào con trai, bổ máu đấy.

  - "Vâng! Mà ba mẹ cứ ăn đi. Đừng gắp cho con nữa... Đồ ăn sắp rớt ra ngoài rồi." - Hanbin mỉm cười đến cong cả mắt. Cảm giác cùng gia đình quây quần, vui vẻ bên nhau trong bữa ăn, làm cậu nhớ đến vài chuyện xưa.

Oh Hanbin thật sự rất vui. Đã khá lâu rồi, kể từ lần cuối bản thân có thể dùng cơm cùng gia đình... Từ lúc đó đến nay cũng đã được năm năm rồi...

Hanbin tự nhủ, cậu phải trân trọng niềm hạnh phúc này mới được.

  - "Nếu muốn ăn nữa thì kêu dì Son nấu cho. Con nên ăn nhiều vào, ốm quá đấy!" - Mẹ Oh vừa ăn được một gắp lại lấy muỗng múc cho cậu một chén canh đầy, đẩy đến trước mặt Hanbin.

  - "... Vâng ạ." -  Hanbin lần nữa mỉm cười đáp lời. Dù cảm thấy có chút no, nhưng cậu vẫn cố ăn thêm tí nữa.

Phải công nhận một điều rằng đồ ăn rất ngon. Chẳng mấy chốc cậu đã uống hết chén canh bà Oh vừa đưa tới, trước đó còn có một phần cơm đầy ụ.

No quá à~

  - "Mấy thằng hôn phu của con..." - Ba Oh nhìn gương mặt đang nheo mắt vì thảo mãn của cậu, chợt hỏi.

  - "Ba đừng lo. Con chưa quên những việc Jinhyeon gây ra đâu, cả đám người kia nữa." - Hanbin vẫn bộ dáng như con mèo nhỏ nheo mắt lại. Nhưng lời nói ra không mang chút nhiệt độ nào.

  - "Con thay đổi quá nhỉ? Nhưng ta thích!" - Ba Oh cười hiền hậu, vỗ vỗ vai con trai.

Đứa con trai này của ông khi này trông thật lạ. Thằng bé như một người hoàn toàn khác khi tỉnh lại. Nhưng có lẽ sự đổi khác này sẽ giúp Hanbin nhiều việc hơn. Và điều này ông không phản đối.

  - "Cơ mà các chị gái của con về rồi đấy." -  Mẹ Oh đang dọn lại bát đũa trên bàn, chợt nhớ ra việc quan trọng cần thông báo cho cậu.

  - "Thật sao?! Nhớ mấy chị quá~" - Thật mong chờ nha, không biết họ trông như nào nhỉ? Các chị gái của nam phụ chắc hẳn phải ngầu dữ lắm.

----------------------------------------------------------------------------------

Vote nha, vote nha :333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com