Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39: Chúc phúc

Không gian rộng rãi yên tĩnh, nhưng trong phòng chỉ có hai người. Park Chanyeol và Park Jimin ngồi ở hai phía đối diện nhau, giống như lửa với nước, mãi mãi không thể hòa hợp...

Không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, Park Chanyeol vào thẳng vấn đề: "Tôi gặp riêng cậu không phải muốn tuyên chiến cướp người. Cũng chẳng phải khoe mẽ tình cảm. Giữa tôi và Chaeyoung bước tới ngày hôm nay, chính là đã không thể quay lại. Tôi có nguyên tắc của mình, tôi sẽ không trở thành kẻ thứ ba phá hoại gia đình của người khác."

Dừng một chút nhìn sắc mặt của Park Jimin, Park Chanyeol mới tiếp tục. Nâng ly rượu vang trên bàn lên, anh hướng Park Jimin: "Chúc mừng. Đây là lời chúc đầu tiên của tôi dành cho cậu trên danh nghĩa là đàn anh thân thiết. Hãy chăm sóc Chaeyoung thật tốt, cô ấy không mạnh mẽ giống như vẻ bề ngoài đâu. Nếu một ngày nào đó... cậu không còn yêu cô ấy nữa, hãy nói cho tôi. Tôi sẽ đến đưa cô ấy đi. Đừng ở sau lưng cô ấy làm ra những chuyện khiến cô ấy tổn thương."

Những lời Park Chanyeol nói quả thật vô cùng quen tai. Đúng vậy, trước đây Park Chaeyoung cũng đã nói với anh những lời tương tự. Anh thật sự tò mò giữa Park Chanyeol và cô rốt cuộc đã yêu bao nhiêu, sâu đậm bao nhiêu mới có thể hiểu nhau tới như vậy.

Đưa mắt nhìn ly rượu vang màu đỏ thẫm trên bàn, Park Jimin không động, lời nói ra vô cùng sắc bén: "Anh yên tâm, nếu tôi đã chọn nắm lấy tay của Chaeng, tôi sẽ không bao giờ buông tay. Càng không có chuyện để cô ấy phải chờ đợi, phải chịu bất cứ tổn thương nào."

Nhẹ hít một hơi lớn, Park Jimin nhìn thẳng Park Chanyeol.

"Tôi không quan tâm quá khứ hai người đã trải qua những gì, tôi cũng không quan tâm giữa anh và vợ của tôi trước kia từng hứa hẹn với nhau những gì, càng chẳng để tâm rốt cuộc vì sao hai người lại bỏ lỡ nhau. Có thể những lời này của tôi nói ra sẽ khiến anh không lọt tai. Nhưng tôi chỉ muốn nói, tôi và cô ấy chưa từng sai. Còn về lời chúc phúc của anh, nếu nó thật sự chỉ đơn giản là lời chúc phúc tôi đương nhiên cảm ơn anh. Cảm ơn anh vì đã dừng lại đúng lúc, cũng cảm ơn anh đã để Chaeng nhận ra rốt cuộc trái tim của cô ấy nằm ở hướng nào."

Nâng ly uống một hơi cạn sạch, Park Jimin dứt khoát đứng dậy. Nếu mọi chuyện chỉ đơn giản như thế. Vậy thì kết thúc được rồi.

Nhìn Park Jimin muốn rời đi, Park Chanyeol không níu kéo, anh chỉ đơn giản ngồi dựa vào ghế, nhàn nhã thưởng thức ly rượu thượng hạng của bản thân.

"Ngày mai tôi sẽ tới Pháp, tôi sẽ rời khỏi Hàn Quốc. Nói đơn giản, tôi chính là sẽ giải nghệ, sẽ biến mất khỏi tầm mắt của Chaeyoung. Vì vậy, cậu có thể yên tâm rồi. Colmar đó là thành phố mà tôi sống. Nếu có chuyện gì... cứ tới tìm tôi."

Thật nực cười! Park Chanyeol nói những lời này, rõ ràng là đang ngầm ám chỉ với anh, rằng anh ta chính là nhường Park Chaeyoung cho anh. Những lời đó rõ ràng là muốn nói cho anh nhớ, nếu anh ta không buông tay thì Park Jimin anh cũng đừng mơ mộng có được hạnh phúc như ngày hôm nay. Park Chanyeol nói đúng, hôm nay anh ta gặp riêng anh không phải muốn tuyên chiến, mà là trước khi đi anh ta muốn nhấn mạnh cho anh nhớ. Park Jimin anh không những nợ anh ta một lời xin lỗi mà anh còn là một kẻ thua cuộc. Chính là thua tới thê thảm!

* * *

Sau khi buổi tiệc kết thúc, ai cũng trong tình trạng say tới chẳng biết trời trăng đất gì. Nhưng tệ nhất hẳn là Lisa Manoban. Park Chaeyoung vì sợ Lisa Manoban trong lúc say xảy ra chuyện nên mới đưa cô về nhà. Dù sao cũng là hội bạn bè thân thiết bao nhiêu năm, Park Chaeyoung đương nhiên biết vị thẩm phán Joo Ji Hoon này không phải là một người đàn ông tầm thường. Anh là một người vô cùng đào hoa, ai biết được rốt cuộc là anh ta thật lòng với Lisa hay chỉ đang chơi đùa muốn thử cảm giác mới lạ khi yêu người trong giới giải trí chứ.

Đặt Lisa Manoban xuống giường, Park Chaeyoung mệt tới muốn chết rồi! Bình thường thì không sao, nhưng hiện tại trong cơ thể cô có thêm một người. Làm sao không mệt cơ chứ.

"Chaeyoungnie!" Lisa Manoban đột nhiên nắm lấy tay Park Chaeyoung òa khóc thật lớn. Từng lời, từng chữ nói ra bi thương cỡ nào, đau đớn cỡ nào.

"Mình chia tay rồi. Mình thật sự chia tay rồi. Cậu không biết mình buồn thế nào đâu. Cậu không hiểu mình thảm thế nào đâu."

"Được rồi, mình ở đây. Có chuyện gì cậu từ từ nói. Đừng khóc, ngoan đừng khóc nữa."

"Hôm nay mình thấy rõ ánh mắt phẫn nộ của cậu. Cậu chắc chắn đã hiểu lầm. Cậu nghĩ mình vì Joo Ji Hoon mà đá Jeon Jung Kook đúng không? Mình nói cho cậu nghe. Mình mới là người bị đá."

"Không phải chứ? Jung Kook chẳng phải rất thích cậu ư? Cậu ta sao dám chia tay cậu được?" Không thể tin nổi lời của Lisa Manoban, Park Chaeyoung vô cùng ngạc nhiên.

Òa khóc lớn hơn, Lisa Manoban chính là khiến Park Chaeyoung một phe hoảng sợ.

"Mình biết cậu sẽ nói như vậy mà. Mình biết cậu sẽ không tin. Cậu nghĩ ai cũng như Jimin nhà cậu à. Mình nói cho cậu biết, Park Jimin cũng biết rõ chuyện này. Chẳng qua cậu ta không nói cho cậu vì sợ cậu lo cho mình thôi."

"Aigoo, rốt cuộc giữa hai người xảy ra chuyện gì? Đang yên lành tại sao lại chia tay?"

"Mình nói Jeon Jung Kook có đối tượng mới cậu tin không?"

"Ha~" Cười một cách nhạt nhẽo, Park Chaeyoung tin được chắc mặt trời mọc hướng Tây. Theo như hiểu biết của cô, Lisa Manoban không đá người ta thì thôi chứ ai dám cắm sừng lên đầu đại minh tinh Lisa chứ.

"Chị à~ Cho em xin đi. Chị lại hiểu lầm người ta cái gì đúng không? Jung Kook dù sao cũng là siêu sao thế giới, có nhiều người theo đuổi là chuyện thường tình. Cậu cứ vô lý như vậy thật sự không ổn đâu."

"Ai nói mình hiểu lầm? Mình nói cho cậu biết. Mình thật sự nhìn thấy rõ ràng. Tóm lại, mẹ cậu nói đúng. Không nên yêu đám người trong giới showbiz. Ai biết được hôm nay nói yêu mình ngày mai sẽ nói yêu ai. Vì thế, mình mới quen Joo Ji Hoon. Mình nói cậu nghe, Ji Hoon tốt hơn Jeon Jung Kook gấp trăm ngàn lần. Anh ấy trưởng thành, chu đáo, rất biết quan tâm mình."

"..."

Em gái quốc dân ấy à, Park Cheyoung cô không dám cãi lời. Nếu Lisa Manoban thật sự cảm thấy mối quan hệ với Jeon Jung Kook không thể tiếp tục thì cô chỉ có thể ủng hộ quyết định của bạn thân mình. Cứ xem như Jeon Jung Kook và Lisa Manoban không có duyên đi. Hai người họ chỉ có thể cùng nhau bước tới đây thôi.

Về vấn đề xảy ra trong mối tình của Lisa và Jung Kook, rốt cuộc là ai mới là người tự tay phá hủy trước? Hãy cứ để hai người họ biết là được rồi. Những người ngoài cuộc như chúng ta vẫn nên đừng quá quan tâm hay can thiệp vào. Giới giải trí, một tháng thay bạn trai một lần, một tuần thay bạn gái một lần, thậm chí cũng có những người chỉ một ngày đã thay người mới. Bản thân chúng ta không ai có thể nắm rõ, không ai có thể hiểu rõ.

Càng thực tế hơn, trong giới giải trí, đừng nói là ai cũng có thể tìm được một mối tình trọn vẹn tựa như truyện cổ tích. Đó là điều rất khó xảy ra, hay đó là chuyện vô cùng hiếm hoi. Một nơi hào quang chói lóa đầy rẫy thị phi, một thế giới chứa đựng vô vàn sự cám dỗ, chỉ cần nhỡ chân một bước là đi mất cả một cuộc đời. Có mấy ai có thể tìm được hạnh phúc thực sự. Có mấy ai có thể ở bên nhau dài lâu trọn đời trọn kiếp. Nếu có cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi không phải ư?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com