(o′┏▽┓`o)
43
Không thể tin được cặp đôi gấu đực này đã bị quan sát và nghiên cứu suốt hai năm trời, nhưng đồng thời cũng rất ấm lòng, thế mà bọn họ đã bên nhau vững vàng qua 3 năm.
Cho dù không nói tình cảm vẫn kiên cố.
Theo thông tin được gửi đến, Lee Minhyung và Oner đã chuẩn bị rất tích cực cho mùa xuân.
Cường độ săn mồi của Lee Minhyung lên đến đỉnh điểm chưa từng có trong tháng qua, hắn không chỉ ăn nhiều hơn mà còn "yêu cầu" Oner ăn càng nhiều càng tốt.
Cái "yêu cầu" này giống như khi cậu lúc còn nhỏ, bị bắt phải ăn.
Việc cưỡng ép ăn uống một cách độc ác của Lee Minhyung thường làm người ta lo lắng, không biết Oner có vì vậy mà sinh ra tâm lý oán hận hay không.
Chỉ có thể nói tình yêu này có chút nuốt không trôi.
Moon Hyeonjoon: Phải không?
Những ngày gần đây, Lee Minhyung liều mạng săn bắt trên mặt băng, nếu như báo biển có suy nghĩ, không chừng sẽ đặt cho hắn một cái tên: tên sát thủ hàng loạt báo biển biến thái.
Săn được báo biển, Lee Minhyung ăn một phần, một phần còn lại đưa cho Moon Hyeonjoon.
Tần suất ăn uống quá nhiều mỗi ngày và số lượng ăn kinh khủng, làm cho Moon Hyeonjoon vừa ăn vừa lo lắng.
Bởi vì cậu biết tại sao Lee Minhyung lại điên cuồng như vậy...
Nghĩ đến lý do đó, cho dù là Moon Hyeonjoon vốn không xa lạ nơi núi rừng cũng không khỏi mà sởn da gà.
Suy cho cùng, năm nay khác những năm trước. Năm nay cả hai đều đã trưởng thành, cậu không khỏi băn khoăn suy đoán, liệu Lee Minhyung có như lúc trước, chỉ liếm láp vài cái là xong chuyện hay không?
Thật là lúng túng.
Moon Hyeonjoon thực sự hy vọng rằng Lee Minhyung sẽ luôn ngây thơ như vậy, không cần có bất kỳ suy nghĩ kỳ quặc và viển vông nào về việc đào sâu vào tình yêu này.
Những nụ hôn nhẹ hàng ngày là rất tốt rồi.
Nếu đổi lại là người khác xuyên thành gấu Bắc Cực, không chừng việc hôn nhẹ thôi cũng khó chấp nhận, chứ đừng nói đến việc phát triển sâu hơn nữa.
Sẽ ghê tởm lắm đúng không?
Nhưng Moon Hyeonjoon cảm thấy từ đồng cảm sinh ra tình cảm, chắc sẽ không bận tâm xem đối phương là người hay động vật nữa.
Tuy nhiên, cũng có thể là do cả hai bên đều là động vật, và cả hai đều có chung một bộ phận.
Nên việc yêu nhau cũng không phải là quá khó.
Sau khi ăn xong miếng thịt mà người bạn đời "lạnh lùng" của mình đưa cho, Moon Hyeonjoon nghĩ rằng hôm nay vẫn bắt báo biển, nhưng không phải vậy, Lee Minhyung ngậm Tiểu Hoàng trong miệng, bỏ qua mùi đồ ăn trên đường, thẳng một đường đi vào đất liền.
Cái gì đến thì vẫn sẽ đến.
Moon Hyeonjoon không hề phản đối mà đi theo bước chân của đối phương, đi tìm kiếm nơi định cư năm nay của cậu trên những ngọn núi tuyết.
Không giống như mùa hè hàng năm sẽ ở cố định một chỗ, có vẻ như Lee Minhyung không thích dành cả mùa sinh sản hàng năm ở cùng một nơi.
Hắn thích tìm kiếm cảm giác mới lạ.
Và đây chỉ là suy đoán của Moon Hyeonjoon. Người không có trí nhớ được truyền lại như cậu giống như một con gấu Bắc Cực bị dị tật bẩm sinh, có nhiều kĩ năng cậu không được trang bị.
Trên thực tế, từ ngày cậu xuyên qua thì đã bị kết án tử hình, chỉ là Lee Minhyung đã cho cậu một án tù có thời hạn.
Do không được truyền trí nhớ, nên cậu không biết lúc nào phải làm cái gì.
Nhưng điều đó cũng không đáng tiếc, vì Lee Minhyung không hề biết bé gấu yêu quý của mình đang nghĩ gì.
Giữ cho nhau cảm giác bí ẩn, tình yêu mới có thể lâu dài.
"..." Loại tinh thần tự sướng gian xảo như vậy mà có thể nghĩ ra quả là một thiên tài.
Hyeonjoon thiên tài đung đưa, nghênh ngang, đi bộ thoải mái ở Bắc Cực giống như đang đi dạo trong vườn hoa sau nhà.
Các nhà nghiên cứu cảm thấy rằng có lẽ toàn bộ Bắc Cực cũng không tìm ra con gấu Bắc Cực nào có thể kiêu ngạo hơn Oner.
Bọn họ đã nóng lòng muốn xem cảnh tượng thú vị nào sẽ xảy ra nếu một con gấu Bắc Cực cái ngửi thấy mùi và tìm cách lấy lòng trước mặt Oner.
Bé gấu phản ứng với gấu Bắc Cực cái rất rốt, giống như Lee Minhyung, hai năm trước đã có thí nghiệm qua, dường như không chán ghét điều đó.
Lee Minhyung cũng giống vậy sao?
Không bao lâu sau khi vào nội địa, với tư cách là hai con gấu độc thân kim cương, Lee Minhyung và Oner muốn dáng người to lớn thì có dáng người to lớn, mùi vị khí phách giống đực cũng có.
Thậm chí còn đậm mùi.
Không ngoài ý muốn khi thu hút được sự ưu ái của những con gấu Bắc Cực cái.
Hài hước là con gấu Bắc Cực cái đang đi đến thì bất ngờ nhìn thấy hai bạn khác giới đẹp trai, mạnh mẽ thì không biết chọn ai, có chút hoa mắt.
A, cái này...
Ánh mắt do dự nhìn quanh hai bạn khác giới, khiến Moon Hyeonjoon cũng rất căng thẳng.
Nội tâm của cậu thốt lên một tiếng, cái chị gấu Bắc Cực này không phải là vừa ý mình rồi chứ?
Như vậy rất kì quái, cậu thà rằng đối phương vừa ý Lee Minhyung còn hơn.
Dù sao Lee Minhyung cũng lạnh lùng tàn nhẫn, kinh nghiệm từ chối người khác giới mấy năm nay đã đạt tới mức hoàn mỹ, chưa từng có tâm lý áy náy.
Moon Hyeonjoon thì khác.
Cậu năm nay vừa trưởng thành, lần đầu ý thức được mình cũng đã trở thành một thành viên của thị trường tình yêu và hôn nhân của gấu Bắc Cực, cậu cảm thấy tự tin rằng điều kiện tổng thể của mình là khá tốt.
Đừng chọn tôi, đừng chọn tôi ... Nhìn thấy bên kia động đậy, Moon Hyeonjoon vội vàng tăng tốc, vừa đi vừa vùi đầu lẩm bẩm.
Cậu thậm chí còn chạy đến trước mặt Lee Minhyung, cho Lee Minhyung ngay thẳng đi cõng phần áy náy này đi.
Lee Minhyung đã biết có một con gấu Bắc Cực cái đang đến gần, nhưng hắn thậm chí không thèm nhìn cho đến khi con gấu Bắc Cực cái chạy theo Moon Hyeonjoon, trong miệng còn phát ra tiếng kêu chán ngấy.
Mọi thứ dần trở nên phức tạp.
"???"
Moon Hyeonjoon hoảng hốt. Không phải chứ, không phải chứ. Là Lee Minhyung chưa đủ đẹp trai, dáng người không tốt, hay là do cậu chạy chưa nhanh, ánh mắt của chị gấu Bắc Cực này là sao.
Vậy mà lại nhìn trúng cái loại không đáng tin cậy như cậu.
Moon Hyeonjoon: Không, không, tôi sẽ không.
Thật vậy, một con gấu Bắc Cực cái bỏ qua Lee Minhyung và đuổi thẳng về phía Oner, ngay cả các nhà nghiên cứu cũng rất ngạc nhiên.
Suy cho cùng, những người yêu mến Oner đều có tâm lý giống như Lee Minhyung, cho dù Oner có nặng 500 cân hay 1000 cân thì trong mắt họ vẫn chỉ là một đứa bé.
So với tâm lý bất ngờ nhưng vui vẻ của mọi người, tâm trạng của Lee Minhyung rõ ràng là không tốt lắm, hắn ta đi ngang qua gấu Bắc Cực cái và gấu con của mình, trên người tản ra áp suất trầm thấp.
Kèm theo đó là những tiếng gầm gừ nhỏ mang tính cảnh cáo.
Như thể đối phương không phải là lấy lòng bé gấu, mà là đang chuẩn bị tấn công vậy, nói tóm lại, giờ phút này, Lee Minhyung đã thể hiện ra sự tức giận dữ dội.
Ngay cả đôi mắt cũng nổi lên những tơ máu đỏ ngầu.
Biến cố tới không kịp trở tay, một giây trước vẫn đang là trạng thái bong bóng màu hồng dính đầy tuyết, bỗng chốc biến thành một chiến trường.
Con gấu Bắc Cực cái rụt cổ và lùi lại, trông rất kinh hãi, bởi vì con đực có lợi thế tuyệt đối trong chiến đấu và quả thực có thể dễ dàng giết chết nó.
"Rống." Tiếng gầm của Lee Minhyung rung lên trên tuyết, xua đuổi bên ba phía một cách dữ dội.
Chắc từ đó đến giờ con gấu Bắc Cực cái này chưa từng gặp một người khác giới thiếu phong độ lịch lãm như vậy.
Nhưng nó không còn cách nào khác đành phải từ bỏ người khác giới mà mình rất yêu thích, tuyệt vọng mà lựa chọn rời đi.
Phía sau, Moon Hyeonjoon thấy vị thần quay trở lại, trong lòng chỉ có một suy nghĩ, Lee Minhyung thật quá hung dữ, dữ đến mức cậu là bạn trai còn cảm thấy hoảng sợ.
Đồng thời, cậu cũng hơi xấu hổ một chút, hai năm trước có rất nhiều đối thủ ngang nhiên muốn đào cậu đi, nhưng cậu lại rất thích thú khi nghe điều đó.
Ghen, nó không tồn tại.
Trên đường đi, Lee Minhyung trừng mắt mà đuổi những người theo đuổi, vừa có theo đuổi hắn, vừa có theo đuổi Moon Hyeonjoon, tỷ lệ 3 -7.
Moon Hyeonjoon: Có cái rắm, rõ ràng là 50-50.Có nhiều con cái hoàn hảo nhưng Lee Minhyung chỉ là đem đối thủ đuổi đi mà thôi, trong đó còn có một giống đực muốn theo đuổi Moon Hyeonjoon, bị Lee Minhyung đuổi xa hơn 3 cây số.
Đỡ trán.
Tóm lại, đường lên núi lần này quanh co một cách kỳ lạ.
Nhưng dù sao nó là hiện tượng bình thường phải không?
Hai con gấu độc thân kim cương chất lượng cao, người theo đuổi chắc chắn sẽ càng nhiều.
Có lẽ đây là nguyên nhân khiến Lee Minhyung hơi cáu kỉnh, mỗi khi dừng lại nghỉ ngơi, hắn sẽ nhịn không được mà để tay lên bụng của Moon Hyeonjoon để thư giãn một chút.
Cơ thể Moon Hyeonjoon cũng là người đã trưởng thành, bị sờ cũng sẽ nhộn nhạo không thôi.
Xét cho cùng thì không phải tính cách ngoài xã hội của cậu, hãy lấy thái độ triết học để giải đáp cho câu hỏi gấu Bắc Cực cảm thấy như thế nào khi đến thời kỳ.
À, giống như có vô số con kiến nhỏ, cầm trên tay những ngọn đuốc nhỏ, đang bò lộn xộn trong máu, xương, tim và não của cậu.
Ngứa và nóng, nó kích thích đại não, khiến cậu rất muốn làm gì đó để đạt được mục đích xoa dịu chúng.
Khó chịu là điều chắc chắn, nhưng nếu dính dính vào Lee Minhyung, xảy ra tình huống xấu hổ đột nhiên sinh ra khoái cảm, dần dần tích tụ lại, nhiều lại càng nhiều sẽ khó tránh khỏi tạo thành những tiếng thở dốc và gào thét.
Nhưng chỉ có vậy thôi, Lee Minhyung dường như còn chưa học được cách để trở thành một tên lưu manh thực sự.
Hai chú gấu Bắc Cực chỉ giới hạn ở việc chơi xếp hình và vui cười.
Thật là một người bạn trai ngu ngốc dễ hài lòng.
Mỗi lần giúp đỡ nhau xong, Moon Hyeonjoon đều cảm khái mà nghĩ thầm.
Dù Lee Minhyung mỗi ngày có cáu kỉnh hay khó chịu đến cỡ nào, hắn luôn có thể điều chỉnh trước khi đi ngủ.
Bởi vì cho dù có phiền muộn hay khó chịu đến đâu, chỉ cần một nụ hôn từ Oner là dường như có thể khiến hắn tươi sáng trở lại.
Ngọn núi tuyết mà Lee Minhyung chọn lần này hơi xa, việc leo lên nó gần như đã khiến cho Moon được nuông chiều từ bé mất nửa cái mạng, phải biết rằng lượng vận động của cậu của mỗi ngày chỉ dừng lại ở việc trở mình lúc ngủ và đứng dậy ăn cơm.
Thế nào, rất tuyệt vọng đúng không?
Trông nó có giống bộ dạng một thế hệ gấu Bắc Cực huyền thoại không?
Đến hang ổ mà Lee Minhyung hài lòng, bầu trời đã rất tối, thoạt nhìn cũng rất thích hợp để làm một vài việc đáng xấu hổ.
Đã tìm cho Tiểu Hoàng tìm một nơi để đặt nó. Gió trên ngọn núi tuyết quá mạnh, Moon Hyeonjoon đã tìm một viên đá và đặt nó vào trong thùng để bảo vệ Tiều Hoàng khỏi bị thổi đi.
Lee Minhyung siêng năng đang thu dọn hành lý ở sân XXOO, phân công lao động. Ừ, Moon Hyeonjoon chịu trách nhiệm thu xếp Tiểu Hoàng, chỉ hai phút đã xong, thời gian còn lại sẽ tìm một nơi để nghỉ ngơi và giám sát.
Ây da, bò lên núi tuyết mệt mỏi quá đi mà.
Hiện tại cậu đang suy nghĩ về một điều, liệu năm sau cậu có thể không trèo lên núi tuyết được không, ở biển băng trải qua mùa xuân không được hay sao?
Đến lúc đó khi XXOO mệt mỏi thì bắt một con báo biển mà ăn, chẵng lẽ không hạnh phúc hơn việc leo lên núi à?
Rõ ràng là những con gấu Bắc Cực khác vào đất liền là do có việc, nhưng hai người bọn họ lại ở cùng nhau... Moon Hyeonjoon cho rằng Lee Minhyung thật ngu ngốc, điều này gây tổn hại đến thiết lập gấu bá đạo.
Tất nhiên cũng có thể hiểu rằng đây là ký ức di truyền của Lee Minhyung, hắn cảm thấy rằng nên làm chuyện đó trên đỉnh núi.
Thôi thì cưới chồng theo chồng, gả gấu theo gấu vậy.
Lee Minhyung đã bố trí xong một cái tổ nhỏ, chỗ đủ rộng cho hai con gấu Bắc Cực hoạt động. Hắn thoạt nhìn chằm chằm vào Moon Hyeonjoon một cách đầy mong đợi, và phải mất một lúc lâu sau cơn gió thổi qua mới có thể khiến hắn chớp mắt.
Tâm trạng vui vẻ lại có thể nhìn thấy bằng mắt thường, dù sao trong đôi mắt đen xinh xắn kia có vô vàn những đốm lửa nhỏ lấp lánh.
Vậy mà lại thấy rất là đáng yêu.
Bởi vì điều này hơi khác với phong thái điềm tĩnh và trang trọng thường ngày của Lee Minhyung.
Thành thật mà nói, Moon Hyeonjoon có chút bất an, nhưng sau khi bên kia gửi đi tín hiệu mời quá nồng nhiệt, cậu mới chậm rãi đi vào trong hang.
Chỉ là đi rất từ từ.
Moon Hyeonjoon kêu lên một tiếng ngao với Lee Minhyung, nghe rất kiêu ngạo.
Lee Minhyung cũng nhỏ giọng đáp lại, sau khi Moon Hyeonjoon dịch ra thì nghĩa là: Em nói cái gì thì chính là cái đó.
Nhưng đó chỉ là cảm nhận của Moon Hyeonjoon thôi. Khi ở trong ổ được một lúc, thời điểm những nụ hôn của Lee Minhyung khám phá những nơi rất bất ngờ, Moon Hyeonjoon đã biết rằng mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.
Cậu hơi bối rối mà nhúc nhích, Lee Minhyung nhanh chóng làm theo, trong cổ họng còn phát ra tiếng an ủi như thể bảo là cậu đừng sợ.
Moon Hyeonjoon làm sao có thể không sợ.
"Huhuhu" Cậu cố gắng làm nũng để xua đi ý nghĩ của Lee Minhyung.
Mà Lee Minhyung lại chỉ tiếp tục an ủi cậu một hồi, càng ngày càng trở nên dịu dàng nhẫn nại, đồng thời xen lẫn hơi thở âu yếm khó có thể bỏ qua.
Nhịp thở đều đều trên cơ thể, khiến Moon Hyeonjoon dựng tóc gáy.
"Huhuhuhuhu." Cậu tiếp tục làm nũng.
Hóa ra Lee Minhyung biết tất cả mọi thứ, chó chết, giấu kỹ thật.
Lee Minhyung dù có chút do dự nhưng vẫn không dừng lại, dường như nỗi lòng mà hắn tích tụ hơn nghìn ngày không thể kìm nén được, niềm đam mê đó đã lấn át sự ngoan ngoãn thường ngày của hắn đối với bé gấu, nên hắn đã chọn cách gục ngã.
Có vẻ như hắn đã cảm thấy rằng thời điểm đã chín muồi.
Kiên nhẫn thăm dò, cũng giống như nhiều loài động vật, không thể thành công trong một lần thử thách.
Lee Minhyung cũng vậy, nhưng trong lòng hắn tràn đầy tình yêu thương và sự quan tâm chăm sóc dành cho chú gấu nhỏ, nên đương nhiên hắn sẽ không xông đến một cách hùng hổ.
Con gấu Bắc Cực đực lịch thiệp này thậm chí còn không cắn vào gáy của bé gấu.
Khi gấu Bắc Cực cái chịu sức nặng của bạn tình, chúng sẽ chọn cách bỏ chạy vì đau đớn. Gấu Bắc Cực đực thường hơi bạo lực một chút để đảm bảo màn giao phối diễn ra cố định.
Tất nhiên Moon Hyeonjoon sẽ không bỏ chạy, nhưng cậu thực sự rùng mình.
Cho đến khi cậu phát hiện ra cũng không đáng sợ như cậu nghĩ, có lẽ là do thể hình phù hợp, sự khó chịu do Lee Minhyung mang lại bị mắc kẹt ở điểm mấu chốt vẫn có thể chấp nhận được.
Hơn nữa sẽ cần có một khoảng thời gian để thích ứng.
Moon Hyeonjoon tự an ủi mình, nhưng cậu không muốn tinh thần Lee Minhyung quá tốt, vì thế nên cứ một mực làm nũng không thôi.
Nhưng đáng giận là Lee Minhyung không vì điều này mà thương tiếc cậu.
"Huhuhu"
Gió trên đỉnh núi tuyết thổi vù vù, không chút lưu tình nào mà lấn át đi âm thanh yếu ớt truyền đến từ trong ổ.
Điều mà Moon Hyeonjoon không biết là, Lee Minhyung chó chết trong suy nghĩ của cậu, căn bản không thể so sánh với những con gấu Bắc Cực đực khác.
Trong lúc hẹn hò, tỷ lệ gấu Bắc Cực cái bị thương đều không ít.
Nếu Moon Hyeonjoon đích thân tự mình trải nghiệm sự thô lỗ của những con gấu Bắc Cực đực khác, cậu sẽ biết Lee Minhyung tốt như thế nào.
Rất tốt, vô cùng tốt.
Nhưng đôi khi tình yêu đến là điều không thể tránh khỏi, đó là điều đương nhiên.
Cũng không thể tránh khỏi việc Oner thỉnh thoảng khóc rất to.
Lee Minhyung lúc này không thể thực sự làm mọi thứ tỉ mỉ mà an ủi Oner như một con người, nhưng hắn đã làm rất nhiều điều mà lẽ ra hắn không thể làm được.
Hắn nhẹ nhàng cắn vào tai và má của Oner, động tác của hắn rất nhẹ nhàng, mặc dù hơi thở của hắn có vẻ rất nặng nề.
Bị ảnh hưởng bởi mùi hương của nhau, dần dần hoàn cảnh của Oner cũng tương tự như vậy.
Khi cậu thực sự vùi đầu vào mối quan hệ thân mật này, không thể nghi ngờ đó là câu trả lời tốt nhất với Lee Minhyung.
Một cảm xúc mạnh hơn cả khoái cảm lan tỏa trong lòng Lee Minhyung, có lẽ hắn không thể hiểu hơn, cũng như không thể nói để cho Oner biết hắn đang nghĩ gì.
Nhưng mỗi động tác của hắn, tổng hợp lại có thể truyền tải một ý nghĩ yêu thương nồng cháy rõ ràng.
Loại tình yêu này cũng đi kèm với sự chiếm hữu siêu khủng khiếp, đan xen lẫn nhau, vừa dễ chịu lại vừa không thoải mái.
Dẫu biết rằng đây là cái giá phải trả, Oner cũng có thể nhường nhịn được một chút.
"Huhuhuhhuh..."
Cảm giác lũ kiến nhỏ cầm đuốc sắp leo đến đích khiến Oner cảm thấy hoảng hốt.
Những hành động của Lee Minhyung có thể khiến cậu phải hứng thú, điều này thật khó tin, nhưng lại không nghĩ nó lại bất ngờ như vậy.
Loại chuyện này ...
Chẳng qua cũng chỉ là ảnh hưởng của các giác quan thôi.
Khi tất cả các giác quan đều tập trung vào vấn đề này, tất nhiên tất cả những cảm giác nên có cũng sẽ đến.
Không có cách nào thờ ơ được.
Không biết đã qua bao lâu, Lee Minhyung yêu thương cắn một cái vào cổ Moon Hyeonjoon, chỗ này gần như là mỡ nên Lee Minhyung không thể cắn vào xương.
Trong miệng tất cả đều là thịt.
Hơi thở xâm lược xen lần mùi vị ngọt ngào lan toả trong ổ, hai con gấu Bắc Cực to lớn trắng như tuyết đều từ từ bình tĩnh lại.
Lee Minhyung giống như biết mình quá nặng, không quá một giây sau, hắn đã giảm nhẹ gánh nặng cho Moon Hyeonjoon, có thể nói là một bạn trai tuyệt vời.
Hắn không còn quan tâm đến bản thân nữa mà tập trung khám phá những bí mật của bé gấu, cho đến khi không khí tràn ngập hơi thở của chú gấu nhỏ.
Lee Minhyung đã sử dụng cách riêng của mình để nhanh chóng làm sạch những mùi này.
Hắn dường như không muốn những con gấu Bắc Cực khác ngửi thấy, dù chỉ một chút mùi của Moon Hyeonjoon.
Vốn dĩ Moon Hyeonjoon từ từ cũng cảm thấy mệt mỏi, nhưng hiện tại cảm nhận được sự mệt mỏi x3, gần như ngay lúc rời khỏi Lee Minhyung, tất cả các cơ bắp trên người cậu đều bật trạng thái ngưng hoạt động.
Không có một chút sức lực nào nữa.
Cơn buồn ngủ tấn công chú gấu vừa hoàn thành thành công việc quyến rũ, nhưng thực ra cậu giống như chẳng làm gì.
Đều là bạn trai ra tay.
...Vì vậy, rõ ràng là Lee Minhyung mệt mỏi hơn.
Tuy nhiên, Lee Minhyung đã làm công việc sau đó một cách tỉ mỉ, thậm chí nhìn không ra dấu hiệu của sự mệt mỏi.
Giống như đối phương vẫn làm những năm qua, tinh lực lúc này cũng tràn đầy.
Moon Hyeonjoon không biết có phải tự so sánh mình với đồ ăn không, xem như cậu không quan tâm, hiện tại cậu chỉ muốn nhắm mắt lại mà ngủ một giấc.
Nhân tiện, tiêu hóa sự xấu hổ trong lòng.
Trước khi đi ngủ, trong đầu cậu lặp đi lặp lại một câu: Làm rồi, làm thiệt rồi, làm với Lee Minhyung rồi.
Lee Minhyung khốn nạn, tại sao không thầy dạy hắn cũng biết vậy?
Hắn không phải là nhìn trộm các cặp gấu Bắc Cực đồng tính khác trên giường chứ?
Đáng giận thật, vậy mà không mang bé gấu theo.
Moon Hyeonjoon suy nghĩ lung tung một hồi thì chìm vào giấc ngủ, Lee Minhyung đã rất bận rộn trong khoảng thời gian này.
Dọn dẹp vệ sinh cho gấu con, dù lau đi dọn lại nhiều lần, nó vẫn không ngừng âu yếm liếm láp và thỉnh thoảng ngắm nghía.
Mặc dù không có quá nhiều biểu hiện.
Thời gian dần trôi qua, quý ông khổng lồ bắt đầu vệ sinh bản thân, hắn sẽ không bao giờ cho phép mình cẩu thả.
Không biết đã qua bao lâu, Lee Minhyung cũng quyết định ngủ cạnh chân gấu con.
Đối với Lee Minhyung, mọi mùa xuân đã qua chỉ là miễn cưỡng trì hoãn, nhưng mùa xuân này đó mới là sự kết hợp thực sự.
Đây là điều mà hắn hằng mong ước.
Ở nơi hoang dã, các nhiếp ảnh gia lúc nào cũng chú ý ở đây, hy vọng có thể nhìn thấy Oner bước ra hóng gió.
Đáng tiếc vẫn không thể nhìn thấy, điều này không thể tránh khỏi khiến người ta lo lắng, hai con gấu Bắc Cực đực này đang ở trong tình trạng động dục.
Bọn nó đang làm gì trong hang?
Nếu để cho Moon Hyeonjoon biết câu hỏi của họ, cậu nhất định sẽ không nói nên lời. Hai con gấu Bắc Cực đực đang yêu nhau còn có thể làm gì trong hang động của chúng trên đỉnh núi tuyết?
Tất nhiên nó đang làm những điều mọi người đều biết.
Biểu hiện tiếp theo của Lee Minhyung khiến Moon Hyeonjoon vô cùng hối hận.
Nếu biết như vậy cậu sẽ ăn nhiều báo biển một chút trước khi lên núi. Cứ tiếp tục dày vò thế này, bản thân cậu sẽ gầy như một con ngựa mất.
Nhưng hiện tại cậu vẫn chưa hối hận, sau khi tỉnh lại liền phát hiện mình đã hoàn toàn sạch sẽ cho nên nỗi xấu hổ chưa phai nhạt kia đã biến thành sự thỏa mãn trăm lần.
Lee Minhyung thực sự là một người bạn trai tốt.
Moon Hyeonjoon cố tình đưa bàn chân của mình lên mà lười biếng liếm nó....
Đột nhiên cậu nhấc mí mắt lên và phát hiện ra rằng Lee Minhyung đang nhìn cậu bằng con mắt vô cùng tĩnh mịch.
Gấu Bắc Cực không thể cười, nhưng Moon Hyeonjoon lại nhìn thấy nụ cười trong mắt bạn trai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com