Chương 84:
Nguyễn lão phu nhân thấy hai người Khánh cùng Trọng thành trở lại sảnh chính, trong lòng thở dài, ôi… cháu dâu vẫn chạy mất, cũng không biết chờ tới khi nào mới nhìn thấy hai đứa kết hôn.
“Bà nội, thật ra thì cháu cảm thấy đại ca đã thành công rồi.” Nam Hoa Cẩn nháy cặp mắt màu xanh nhạt như ngọc lưu ly.
“Hừ… cháu chỉ biết an ủi bà đây.” Nguyễn lão phu nhân bất mãn hừ hừ, bây giờ tâm tình của bà rất khó chịu, vốn tối nay tất cả đều hoàn mỹ, kết quả gần đến lúc mấu chốt, cháu dâu chạy mất, tất cả tâm tình tốt của bà bị khuấy đảo rối loạn.
Nam Hoa Cẩn giống như đứa bé ôm lấy cánh tay lqd Nguyễn lão phu nhân, “Bà nội, vừa rồi bà có chú ý đến động tác rất nhỏ của chị dâu nhỏ không, khi đó môi chị ấy giật giật, ngón tay khẽ đưa ra, những điều này nói rõ chị ấy có cảm giác, thiếu chút nữa sẽ đồng ý rồi, nhưng người chung quanh náo động ầm ĩ, sau đó như vậy thôi! Cũng có khả năng khi bọn họ đi ra phía sau đã xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết? Khụ… Tuy nói chị dâu nhỏ thay quần áo rồi, nhưng mà cháu có cảm giác bọn họ không xảy ra chuyện gì.”
Lúc này Nguyễn lão phu nhân mới liếc anh ta, “Thằng nhóc thúi, quan sát rất cẩn thận đó!”
“Hì hì… Bà nội, đây là sở trường của cháu mà, bà yên tâm, cháu tin tưởng nhất định đại ca sẽ cưới chị dâu nhỏ về, chị ấy là một người phụ nữ thú vị.” Nam Hoa Cẩn cười rạng rỡ.
“Tam đệ (tam ca), chú (anh) lại nghĩ rKhánh tưởng gì xấu, cười đến gian trá?” Nông Dịch Tiêu và Mạc Đông Lăng cùng đi đến.
“Bí mật.” Nam Hoa Cẩn giơ ngón tay đặt lên môi, cười đến ngây thơ.
Nông Dịch Tiêu cùng Mạc Đông Lăng rất không chấp nhận việc cậu ta thừa nước đục thả câu, đừng nhìn bộ mặt thiên sứ của người này, thật ra chính là ác ma, mỗi khi cậu ta lộ ra nụ cười ngây thơ như thiên sứ thì chắc chắn trong lòng đang tính mưu ma chước quỷ gì đó, tốt nhất đừng dính dáng đến cậu ta, nếu không! Chạy trời không khỏi nắng.
“Không nói thì dẹp đi.” Hai người trăm miệng một lời, on quyết định vẫn là sáng suốt không tham dự vào “Mưu ma chước quỷ” của cậu ta.
Đôi mắt trong suốt như ngọc lưu ly của Nam Hoa Cẩn nhìn lướt qua hai người, sau đó tập trung vào Mạc Đông Lăng, cười tủm tỉm đi đến, “Tứ đệ, tam ca có chuyện muốn thương lượng với em.”
Mạc Đông Lăng lộ vẻ mặt tránh không kịp, “Tam ca, em sức yếu, anh cứ tìm nhị ca đi.”
“Không, việc này chỉ có em mới có thể giúp một tay, yên tâm, lần này là vì…” Nam Hoa Cẩn đi tới nắm bờ vai của cậu a, ghé vào bên tai nhỏ giọng thì thầm mấy câu.
Lúc này đến lượt tâm tình của Nông Dịch Tiêu không vui, hai người bọn họ lại có thể bí mật trao đổi gì đó mà không nói cho anh! Để cho anh tức giận hơn nữa là thằng nhóc Mạc Đông Lăng kia lại có thể vô cùng phối hợp gật đầu, không hề phản kháng hay tỏ ý không vui, thì ra hai người bọn họ mưu đồ bí mật rất Happy!
“Khụ… Làm nhị ca của các chú, anh kiên quyết không thể cho phép các chú đi gieo họa nhân gian, rốt cuộc là chuyện gì?” Nông Dịch Tiêu xụ mặt hỏi nghiêm túc.
Trong mắt Nam Hoa Cẩn cùng Mạc Đông Lăng đồng thời thoáng qua tia giảo hoạt, vô cùng ăn ý trả lại anh một câu, “Chính là không nói cho anh.”
“Các chú… Hừ!” Nông Dịch Tiêu giận đến nổi trận lôi đình, hai thằng nhóc thúi, thật sự càng ngày càng thích ăn đòn rồi, thay vì đứng đây chịu bực bội với bọn chúng còn không bằng đi chơi với con gái anh.
Bữa tiệc đã đến giai đoạn kết thúc, mọi người sinh lòng tiếc nuối với kết cục vội vã của chuyện vừa rồi, rõ ràng là một màn cầu hôn rất hoàn mỹ thật sự cảm động, sao có thể…
Nguyễn lão phu nhân đã nhiều năm không tham gia bữa tiệc như vậy, cả đêm nay, bà chỉ cảm thấy thân thể có chút ăn không tiêu, hơn nữa Khởi My không đồng ý lời cầu hôn của Khánh, tâm tình của bà không được tốt, liền kêu Hạ Đông đưa bà về nhà họ Đằng nghỉ ngơi trước.
Người được mừng đại thọ đã đi rồi, những vị khách quý khác đương nhiên cũng rối rít rời khỏi sân khấu, Úy Hợp Hợp đi tới trước mặt Khánh rất nghiêm túc nói với anh: “Đằng đại ca, tối nay biểu hiện của anh vô cùng tốt, em nghĩ chị nai con nhất định bị anh làm cảm động, anh không cần nản chí, chị ấy nhất định sẽ đồng ý gả cho anh.”
“Hợp Hợp, cảm ơn em.” Khánh vẫn có cảm tình tốt với cô bé thú vị này, xét về phương diện nào đó cô ấy khá giống với nai con, giống nhau ở tâm địa thiện lương, thẳng thắn đáng yêu.
“Khánh, cố gắng lên! Con đường đuổi theo bà xã thường tương đối gian nan.” Thư Nhĩ Hoàng vỗ vỗ bờ vai của anh, lúc này nói gì đều là dư thừa, nhớ tới năm đó anh đuổi theo bà xã nhà anh Úy Hợp Hợp lqd gian nan dường nào! Từ nhỏ bên người cô đã có nhiều người đàn ông ưu tú nhìn chằm chằm như vậy, nhất là Lục Thiệu Đình hơn cô hai tuổi, hai nhà không những gần nhau, mẹ hai bên còn là bạn tốt nhiều năm, thiếu chút nữa thì cho bọn họ ước định khi vừa sinh rồi, may mà mình dự kiến trước, lúc Hợp bảo bối tròn một tuổi, liền hạ dấu ấn của mình lên cho cô ấy.
Khánh sáng tỏ gật đầu, mỗi người đều có một tình yêu thuộc về mình, mức độ gian nguy trong đó không muốn người khác biết, mặc kệ như thế nào, anh sẽ không buông tha, nai con, là nguyện vọng của anh!
“Ghét!” Úy Hợp Hợp âm thầm nhéo thịt bên hông của ông xã mình, nhe răng nhếch miệng với anh, cái gì gọi là đường theo đuổi bà xã tương đối khó khăn chứ!
Thư Nhĩ Hoàng dứt khoát bồng cô lên, đi tới phòng khách sạn, khiến Úy Hợp Hợp vừa đấm vừa đánh, thậm chí… cắn, nhưng người nào đó vẫn cứ thờ ơ, tiếp tục đi về phía trước, bước chân tăng nhanh rõ ràng.
“Vật nhỏ, chờ xem anh thu thập em như thế nào!” Anh cúi đầu cắn lên môi cô, trong mắt nhuộm đầy màu sắc tình dục.
Úy Hợp Hợp làm chuyện xấu thò tay vào trong áo sơ mi của anh, níu lấy núm nhỏ nào đó chà đạp một hồi, rất hài lòng khi thấy tròng mắt đen của người đàn ông nào đó càng lúc càng thâm trầm, hừ! Ai nói chỉ có đàn ông hư, phụ nữ cũng có thể hư!
“Tiểu yêu tinh, em cố ý!” Giọng Thư Nhĩ Hoàng kỳ quái, Hợp Hợp của anh được anh cưng chiều càng lúc càng hư rồi, vốn là cô bé không hiểu chuyện giờ đã thành người phụ nữ thành thục như yêu tinh cổ quái, còn có thể làm chuyện xấu với anh, nhưng tính cách nhiều mặt của Hợp Hợp như vậy càng khiến cho anh yêu tận xương tủy, cũng là người chỉ thuộc về riêng anh.
“Rõ ràng chính anh trêu ghẹo trước. Thật khôi hài!” Úy Hợp Hợp bất mãn chu môi, tay nhỏ bé vân vê lên da dẻ d$đ*l@q&đ trước ngực anh, đây quả thực đang khảo nghiệm sự nhẫn nại của Thư Nhĩ Hoàng, thật sự hận không thể giải quyết cô tại chỗ!
Thật vất vả đi đến cửa phòng, Thư Nhĩ Hoàng vội vã tìm thẻ phòng trong túi, lại phát hiện trước ngực có cảm giác ẩm ướt truyền đến, nơi nào đó phía dưới của anh càng mạnh mẽ lợi hại hơn, vật nhỏ đây là muốn chơi đùa với lửa!
Một tay anh ôm cô vào phòng, trực tiếp ấn cô lên trên cửa, thuần thục lột sạch cô, cũng không quan tâm về sau chiếc váy này còn mặc hay không, trực tiếp xé thành vải rách ném trên đất.
“Đến… trên giường đi.” Úy Hợp Hợp bị anh đè trên cửa hôn đến choáng váng mờ mắt, tuy nhiên không quên nhắc nhở người đàn ông của mình vị trí XXOO không đúng.
“Bảo bối, hôm nay sẽ cho em trải nghiệm một lần vui vẻ không giống như vậy.” Thư Nhĩ Hoàng thở hổn hển buông cánh môi cô ra, tình ý phun lên gáy cô, sau đó vùi đầu vào xương quai xanh của cô, mạnh mẽ hút, mút, gặm, cắn, sức lực lớn đến mức khiến Úy Hợp Hợp mắc cỡ đỏ bừng mặt, tên xấu xa này! Vốn hư hơn cô gấp trăm lần! ╭(╯╰)╮
Chỉ chốc lát sau, cô đã cảm thấy mình sắp bị thiêu đốt dưới lửa nóng trước đây chưa từng có của anh, cả người đã bị cháy sạch đến mềm yếu, lý trí hoàn toàn không còn, cho tới khi thân thể bị một vật khác thường xâm nhập, mới cảm thấy mình bị ăn khi bị đè trên cửa rồi.
Úy Hợp Hợp ngước cổ mịn màng thở gấp, hai chân vòng quanh hông người đàn ông, mặc cho anh nông sâu chọc vào mình, bởi vì sợ hiệu quả cách âm không tốt, cô cắn môi chịu đựng không dám hô lớn tiếng, đè nén âm thanh ừ ừ a a càng thêm kích thích người nào đó, sức lực càng lúc càng không khống chế được, đỏ mắt mạnh mẽ xuyên qua cô.
“A…” Cô đè thấp giọng run rẩy lên, cảm thấy từng tế bào đều đang điên cuồng hô hào.
Lúc kết thúc, Thư Nhĩ Hoàng lui ra ngoài, dieendaanleequuydonn hai ba cái lột sạch sẽ quần áo của bản thân, rời khỏi ôm ấp của anh, Úy Hợp Hợp liền mệt mỏi tuột xuống, hai chân run lên chấm đất, vừa rồi… quá kịch liệt, đột nhiên, trên đùi giống như chảy ra một luồng chất lỏng nóng bỏng.
Không đợi cô kịp phản ứng, bản thân đã bị bế lên, ném đến trên giường lớn mềm mại, vừa mới dính vào giường cô liền “A!” thét lên chói tai, lại bị người đàn ông nào đó chặn lại.
“Hoàng, anh Hoàng… Ông xã…” Úy Hợp Hợp lấy lòng làm nũng, vừa rồi anh dùng quá nhiều lực, hơn nữa đè ở trên cửa, lưng còn đau rát, tối nay có thể không muốn không?
Thư Nhĩ Hoàng cười đến mê hoặc người, “Bảo bối, là em chơi lửa trước, kẻ chơi lửa, nhất định phải bỏng tay, ngoan, kêu một tiếng ông xã nữa.”
“Người xấu!” Úy Hợp Hợp lqd kiêu ngạo hừ hừ, trong lòng cô biết tối nay mình không tránh thoát, cho nên không có ý định lấy lòng người khác nữa, cần phải có khí thế!
“Bảo bối, vậy tối nay sẽ hoàn toàn hư hơn một chút.” Thư Nhĩ Hoàng vừa nói vừa cắn chỗ đẫy đà mềm mại của cô, động thân, mạnh mẽ xuyên qua cô, bởi vì vừa rồi đã có một lần, bên trong cực kỳ ướt át, xông qua thịt non tầng tầng lớp lớp, dịu dàng bao quanh lấy anh, kích thích anh phấn khởi lạ thường, động tác cũng càng ngày càng mãnh liệt.
Sau đêm nay, Úy Hợp Hợp hoàn toàn thấy được người đàn ông của mình rất hư, thật xấu! Một đêm dùng nhiều tư thế mắc cỡ như vậy giày vò cô, bắp đùi cũng co giật, hu hu…Bên trong chung cư xa hoa ở trung tâm thành phố, trong ngôi nhà 201 trên tầng 19 tại toà nhà F, có hai cô gái trẻ tuổi ngồi trên sofa, hai người đều mặc áo thun đơn giản và quần đùi tựa vào trên ghế sa lon, trong tay cầm một lon bia, vừa uống vừa trò chuyện.
Rất hiển nhiên hai người này chính là Khởi My và Quỳnh anh, bởi vì tình huống hôm nay đặc biệt, Khởi My gọi điện thoại cho mẹ Diệp, nói buổi tối không trở về, ở chỗ của Quỳnh anh, mẹ Diệp cũng không có nói gì, chỉ dặn dò họ là con gái phải chú ý an toàn, nghỉ ngơi sớm một chút. Cô khẽ gật đầu, tối nay nhất định là một đêm không ngủ, trong đầu rất rối loạn, thoáng cái xảy ra quá nhiều chuyện, cô không có cách nào tiêu hóa.
Bình thường đều là ba người ngồi chung uống bia tâm sự, nhưng bây giờ Cát Xuyến không có ở thành phố C, cho nên chỉ có hai cô với nhau, trên bàn có hơn mười mấy lon bia, đã tiêu diệt hết bảy tám lon, xem ra đêm nay có hi vọng tiêu diệt hết.
"Quỳnh anh, bạn nói xem rốt cuộc mình nên làm gì?" Sau khi Khởi My uống vài lon bia xong thì càng thêm chóng mặt, trong tròng mắt đen đầy hơi nước, như một lớp sương mù mê ly.
"Khởi My, đêm nay chúng ta đừng suy nghĩ gì hết, không say không nghỉ, trò chơi tình yêu này, đúng là lừa bịp mà!" Quỳnh anh khí phách huơ tay lên, đứng lên xiêu xiêu vẹo vẹo, cô cũng đã uống mấy lon, hơn nữa ở trong bữa tiệc còn uống chút rượu đỏ và sâm banh, nhiều loại rượu phối hợp làm cơ thể cô bắt đầu lên men, say đến đầu óc không còn tỉnh táo.
Khởi My nhìn thấy bộ dáng của cô, không nhịn được nhếch môi cười khúc khích"Haha", "Đúng, không suy nghĩ gì hết, đàn ông đều khốn kiếp! Không để ý tới bọn họ!"
Quỳnh anh đá văng một lon bia, lại khom lưng cầm lên một lon khác, mở nắp, đưa cho Khởi My, "Uống, lâu rồi chúng ta không được uống vui vẻ, còn nhớ lần trước đến quán bar, chưa chơi đã thì đã bị một đám đàn ông cặn bã theo dõi, thật là chán!"
"Ừ, thật mất hứng, thật ra đêm hôm đó là một sai lầm." Khởi My nhận lấy bia, uống một hớp, ngã ở trên ghế sofa, tự lẩm bẩm.
Quỳnh anh lập tức hiểu cô muốn nói đến cái gì, gật đầu một cái, ai nói không đúng đâu? Nếu như không phải bởi vì đêm hôm đó Trọng thành bảo vệ mấy người các cô mà đánh nhau bị thương nằm viện, cô cũng sẽ không đến bệnh viện chăm sóc anh ta mấy ngày, cũng đánh mất tim của mình, sau bốn năm lại thích một người đàn ông, cũng yêu anh ta, là chuyện cần rất nhiều can đảm. Hơn nữa, cô đã không còn là nữ sinh rồi, qua cái tuổi mơ mộng như trong truyện cổ tích, chỉ hy vọng có thể tìm đúng người, bên nhau cả đời.
Cô nắm lon bia, vẻ mặt cô đơn đứng lên cái bàn thuỷ tinh, hát lên bài《 sao khó khăn như vậy 》của Trương Tịnh, trong âm thanh mơ hồ mang theo sự nghẹn ngào, Khởi My nghe thấy thì mở nửa mắt nhìn bạn tốt từ đầu đến đuôi, lần đầu tiên cô nhìn thấy Quỳnh anh như vậy, chân thật đến khiến cô đau lòng.
Hôm nay lặp lại hôm qua
Năm nay tương tự năm ngoái
Chỉ có màu sắc son môi đã đổi qua mấy lần
Nhưng thành phố này không phát hiện
Có ít bạn bè tri kỷ
Nhưng trong lòng vẫn có khiếm khuyết
Dùng điếu thuốc để chống lại ban đêm im ắng
Nước mắt chợt hôn lên mặt
Có bao nhiêu lần cắt đi mái tóc dài
Có bao nhiêu thời gian tuổi trẻ
Chỉ muốn giống như người khác
Yêu một người khó đến như vậy sao
Sự cô đơn dần dần hiện lên mái tóc dài
Nhìn thời gian trống rỗng
Rõ ràng có rất nhiều người đều cô đơn
Gặp đúng một người thật sự khó khăn như vậy sao
. . . . . .
Cho dù một người đã từng hạnh phúc
Hạnh phúc ấy cũng như dối trá
"Cho dù một người đã từng hạnh phúc, hạnh phúc ấy cũng như dối trá." Khởi My nỉ non hai câu ca cuối cùng, nơi nào đó trong lòng tìm thấy sự đồng cảm, quả thật như thế, nhiều bạn bè tri kỷ hơn nữa, cũng không thể bù đắp vào khiếm khuyết trong lòng, người yêu và bạn bè là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, gặp đúng một người bầu bạn, thật sự khó khăn như vậy sao?Diẽnnnđànlê-quýđốnn
Khánh, anh ta sẽ là chồng của mình sao? Là người có thế dắt tay cô cả đời sao? Quả thật lúc anh cầu hôn đã làm cho mình cảm động, thiếu chút nữa đã đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn hoảng hốt bỏ chạy. . . . . .
Đối với anh, mình chưa hoàn toàn quên được, cho dù đáy lòng vẫn yêu anh, nhưng chuyện ba năm trước tựa như một khối u ác tính sinh trưởng ở trong lòng của mình, rõ ràng một giây trước anh còn ngọt ngào ân ái như thế, nhưng một giây sau anh lập tức trở mặt vô tình, đẩy mình xuống mười tám tầng địa ngục, mặc dù sau khi điều tra rõ sự việc anh đã hối hận, biết bản thân đã hiểu lầm, nhưng dù sao cũng đã từng tổn thương, không có cách nào thay đổi.
Nói đi nói lại, cô sợ nhất chính là điều này, cô không hy vọng bi kịch tái diễn một lần nữa, nhất là chuyện lớn quyết định cuộc đời sau này của mình, cô không thể chọn sai người.
"Quỳnh anh, bác sĩ Quan đối xử với bạn tốt không?" Khởi My mở đôi mắt mê ly nhìn bạn tốt, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng.
Quỳnh anh hát xong thì vẻ mặt như đưa đám, lắc đầu một cái, "Cũng không phải là không tốt, có điều mình cứ có cảm giác thiếu thiếu thứ gì, làm cho mình không có cảm giác an toàn."
Khởi My nhíu mày, Quỳnh anh nói quá mơ hồ, cô hơi khó hiểu, điều duy nhất có thể giải thích chính là tình yêu của mỗi người đều khác nhau, đều có nỗi niềm khó nói, người khác vĩnh viễn không thể hiểu cặn kẽ, bây giờ chuyện duy nhất có thể làm, trừ uống bia vẫn là uống bia.
"Uống, say thì tốt, sáng sớm ngày mai, chuyện gì cũng quên hết." Khởi My cũng đứng lên theo, cơ thể xiêu vẹo như muốn ngã, cầm lon bia muốn cụng lon với Quỳnh anh, hai người cứ vừa khóc vừa cười điên khùng náo loạn thật lâu như vậy, cho đến khi trên bàn trống không, hai cô đã say, cả người mềm nhũn ngã ở trên ghế sa lon, ngủ một đêm trong tư thế khó coi.
******
Vào đêm đó, người đau lòng không chỉ có hai người bọn họ, kết thúc bữa tiệc Khánh giao hết công việc cho Nam Cung Thần xử lý, nói mình đi trước, Trọng thành, Nam Hoa Cẩn và Mạc Đông Lăng đi theo anh, mạnh mẽ kéo anh đến "Hoàng Triều Thịnh Yến" .
Bởi vì Nông Dịch Tiêu có một đứa con gái bảo bối, dĩ nhiên không thể đi theo đám bọn anh lăn lộn, nếu không con gái tức giận sẽ rất khủng bố, làm không tốt lập tức bỏ nhà trốn đi, trẻ em bây giờ! Người này so với người khác, không có biện pháp.
Vẫn quy tắc cũ, trong phòng bao "Hoàng cung" ở "Hoàng triều thịnh yến" vĩnh viễn đều thuộc về bọn họ, Trọng thành dặn phục vụ lấy hết rượu ngon nhất tới, không cho bất luận kẻ nào làm phiền.
"Khánh, tối nay, tôi và mấy người ở đây uống với cậu..., không say không về." Trọng thành bày rKhánh thế uống rượu.ChiMy
"Phốc! Bác sĩ Quan, anh quên. . . . . . Đại ca không thể uống say." Nam Hoa Cẩn nhỏ giọng nhắc nhở anh, sau khi uống rượu say đại ca giống như biến thành một người khác, rất khó tin.
Mạc Đông Lăng cũng vội vàng hùa theo nói: "Đúng vậy, chuyện như vậy không thể tùy tiện nói giỡn."
Không biết, trong lúc ba người ba người thảo luận bí mật, Khánh buồn bực đã thủ tiêu một chai Whisky rồi, lúc đang chuẩn bị uống bình thứ hai thì bị Mạc Đông Lăng thấy được, vội vàng nhào qua giành với anh, "Đại ca, anh bình tĩnh đã, dù như thế nào đi nữa, anh cũng không thể chà đạp cơ thể của mình mà! Bình thường anh rất ít uống rượu, đổ ra từ từ thưởng thức, sao có thể uống một hơi hết sạch!"
Lời của anh có đạo lý, sau khi uống một chai Whisky nồng độ cao, cả người Khánh bắt đầu không tỉnh táo, sự vật trước mắt biến hoá khôn lường, đầu cũng bắt đầu choáng váng, nửa mở mắt liếc nhìn Mạc Đông Lăng ở bên cạnh, hành động khác thường đưa tay vỗ vỗ mặt của anh, "Tiểu Tứ, cậu thật biết săn sóc."
--_--|||
Trong nháy Mạc Đông Lăng hóa đá, trên trán đầy vạch đen, quả nhiên đại ca không thể uống rượu, nhất là lúc uống rượu say hoặc say chuếnh choáng, hoàn toàn giống như biến thành người khác vậy, rất quỷ dị.
Nam Hoa Cẩn lập tức lùi mình không lên tiếng, lúc này anh vẫn nên bo bo giữ mình thì tốt hơn, anh cũng không muốn bị đại ca gọi "Tiểu Tam. . . . . ."
Lời này vừa nói ra, nhất định trở thành biệt danh mới của anh, nhất định sẽ bị nhị ca, Tứ đệ và bác sĩ Quan cười chết, cho nên bây giờ anh vẫn nên biết điều không nói chuyện, vào năm tốt nghiệp ấy, bọn họ may mắn được nhìn thấy tình cảnh đại ca uống rượu say một lần, thoáng một cái cũng đã mười năm rồi, năm tháng không buông tha cho bất cứ ai!
Trọng thành che miệng vụng trộm cười, anh vẫn cảm thấy sau khi Khánh uống rượu say rất đáng yêu, giống như là. . . . . . đứa bé bự, khụ. . . . . . Khụ. . . . . .
"Đại ca, em vẫn luôn là tốt nhất, nhị ca và tam ca đều khốn kiếp." Mạc Đông Lăng nhân cơ hội kể khổ.
Khánh híp tròng mắt hẹp dài lại, "Mấy người đều không phải là tốt nhất, nai con mới là tốt nhất, nhưng. . . . . Con của chúng tôi không còn, cô ấy rất đau lòng." Nói xong câu đó, trong mắt của anh đầy bi thương, ba người đàn ông bên cạnh đều u mê, đều có một loại kích động.
Trừ Trọng thành biết được chân tướng của sự việc, Nam Hoa Cẩn và Mạc Đông Lăng đều rất ngạc nhiên, con? Con gì? Chẳng lẽ chị dâu nhỏ đã từng có con của đại ca, nhưng đã bị xoá sạch?
"Không phải xoá sạch, là bị sinh non do tai nạn xe cộ ngoài ý muốn." Trọng thành cũng biết hai người bọn họ sẽ nghĩ tới phương diện kia, vì vậy dùng khẩu hình nói cho hai người biết.
OMG! Rốt cuộc ba năm trước đây đã xảy ra những chuyện đặc sắc gì! Bọn họ lại có thể bỏ lỡ, không khỏi hâm mộ bác sĩ Quan vẫn làm bạn ở bên cạnh đại ca, haizzz. . . . . . Quả nhiên là một câu chuyện xưa vừa ngọt ngào lại chua xót!Đêm nay, Khánh uống đến say mèm, nói nhảm không ít, ba người Trọng thành nghe đến tấm tắc, quả nhiên say rượu nói lời thật! Lúc Khánh không tỉnh táo vô cùng đáng yêu, làm cho người khác có một loại kích động muốn chà đạp, nhưng bọn anh vẫn nhịn được, không thể vì vui sướng nhất thời, mặc dù sư tử say, nhưng vẫn là sư tử, khi tức giận vẫn rất kinh khủng.
Hơn nữa, đại ca đang trong giai đoạn đau lòng, không thích hợp đùa giỡn.
Trên đường trở về, Mạc Đông Lăng thọt Nam Hoa Cẩn: Tam ca, anh nhất định muốn làm cho chuyện đại ca cầu hôn thất bại ra ngoài ánh sáng sao?
Nam Hoa Cẩn liếc cậu ta một cái: Nói chuyện đàng hoàng, đừng động tay động chân, làm ông trùm trong giới truyền thông chẳng lẽ cậu không thấy rõ mục đích sao? Tôi chỉ muốn tốt cho đại ca, cậu đâu phải chưa nhìn thấy dáng vẻ khổ sở vừa rồi của đại ca.
Tôi chỉ cảm thấy gạt đại ca chuyện này không tốt lắm? Sau này anh ấy biết sẽ rất tức giận. Mạc Đông Lăng nhíu mày.
Cái này gọi là đổi bị động thành chủ động cậu có biết hay không? Uổng cho cậu mỗi ngày đều trà trộn ở trong bụi hoa, chiêu theo đuổi phụ nữ này cũng không hiểu hả? Nam Hoa Cẩn khinh bỉ liếc cậu ta.
Nhưng anh nghĩ đến cảm xúc của chị dâu nhỏ chưa? Có thể chị ấy sẽ không chịu nổi áp lực của dư luận, tạo thành ảnh hưởng không tốt với chị ấy, đại ca yêu chị ấy như vậy, khẳng định không muốn dùng loại phương thức này ép buộc. Mạc Đông Lăng tỉnh táo phân tích, anh là ông trùm trong giới truyền thông, đối với bất kỳ tin tức giải trí nào anh đều phân tích theo chiều hướng chủ quan và khách quan, hơn nữa anh luôn xem xét thấu đáo hơn người bình thường, nếu không anh cũng không ngồi vào vị trí này khi còn trẻ tuổi như vậy.
Nam Hoa Cẩn vuốt vỗ cằm trầm ngâm, quả thật Tứ đệ nói có đạo lý, nâng mắt ngó cậu ta, vậy cũng tốt, chính cậu xem mà làm, lúc nên ra tay thì ra tay.
Mạc Đông Lăng gật đầu một cái, vì chuyện hạnh phúc cả đời của đại ca, đương nhiên anh phải vội vàng giúp.
Trọng thành ngồi ở ghế sau mở miệng nói: "Hai ngươi đang làm gì đây? Lo lái xe cho tôi đi, đừng hở một tí lại liếc mắt đưa tình, tôi nhìn thấy mà trong lòng khiếp sợ, ai không biết hai người còn tưởng. . . . . . Khụ. . . . . ."
Hai người đồng thời nhếch miệng nhe răng trừng mắt về phía Trọng thành, "Tên bác sĩ độc miệng!" Rồi sau đó vừa cười tủm tỉm nói ra cùng lúc, "Chúng tôi gọi cái này là ăn ý, không cần lên tiếng cũng có thể trao đổi, cho anh ghen tỵ chết!"
"Không sao, tôi ăn ý với Khánh là được." Trọng thành làm người khác nghẹn chết.
Vì vậy, Nam Hoa Cẩn và Mạc Đông Lăng đồng thời xoay người sang chỗ khác không để ý tới anh, một người chuyên tâm lái xe, một người nhắm mắt nghỉ ngơi.
*****
Ngày kế tiếp, lúc Khởi My mở mắt, chỉ cảm thấy đầu đau như nứt, cổ họng khô, buồn bực nhất chính là cô phát hiện mình và Quỳnh anh ngủ một đêm ở trên ghế sofa, bởi vì tư thế ngủ bất nhã mà dẫn đến hôm nay cả người đau nhức, say rượu quả nhiên là hại chết người.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ xuyên thấu qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng chiếu vào phòng khách, sặc sỡ rọi vào trên sàn nhà bằng gỗ, lưu lại một mảng ánh sáng, Khởi My hơi híp mắt lại nhìn ra phía ngoài một cái, hôm nay bầu trời thật đẹp, đưa tay đẩy bạn tốt ngủ say sưa ở bên cạnh, "Quỳnh anh, mau tỉnh lại, mặt trời lên rồi!"
"Ưmh. . . . . . Đừng làm phiền mình...mình còn muốn ngủ." Quỳnh anh bất mãn lầu bầu nói.
"Được rồi, muốn ngủ cũng phải vào phòng ngủ mới được! Ngủ ở đây dễ bị cảm." Khởi My vừa mới chuẩn bị đứng lên, lại phát hiện chân bị tê, đành phải ngồi xuống lại, giận dữ đấm đấm chân, tối hôm qua, thật đúng là sa sút.
"Sao mình ngủ ở đây?" Quỳnh anh vuốt đôi mắt lim dim, chống tay đứng dậy, kết quả gào lên một câu thật kinh khủng, "Trời ơi! Khởi My, tối hôm qua mình đánh nhau với ai?"
--_--|||
Đầu Khởi My đầy vạch đen, cô gái này có lối suy nghĩ thật đặc biết, làm cho cô không phản bác được, ho nhẹ một tiếng, "Bạn đang êm đẹp, đánh cái gì mà đánh?"DiẽnnđànnnLê-Quý-Đônnn
Quỳnh anh rất nghiêm túc kiểm tra cơ thể của mình một lần, phát hiện quả thật không bị thương chút nào, nhưng vì sao mà cả người đều đau nhức! Tối hôm qua cô đâu có làm gì? Lại không có đàn ông ở đây.
"Mình nhức đầu, đau cổ, cánh tay cũng đau xót, bắp đùi tê dại, chẳng lẽ tối hôm qua mình thi chạy Marathon sao?"
"Bạn uống say." Khởi My tức giận liếc cô một cái, sao cô gái này uống say không giống người bình thường! Trí tưởng tượng thật quá phong phú.
Quỳnh anh nhìn cô chằm chằm, cau mày tự hỏi, bỗng nhiên trên mặt hiện lên biểu cảm thì ra là thế, "Khởi My, tối hôm qua hai chúng ta đã bù lại chuyện nên làm vào đêm lễ tốt nghiệp đó, chỉ tiếc thiếu Cát gia, cũng thật may là không có nó, nếu nó ở đây, nếu hai bọn mình uống say tâm trạng không tốt sẽ thật sự đánh nhau, vậy bạn thê thảm rồi, còn phải chăm sóc hai người bị thương."
"Buổi tối lễ tốt nghiệp hôm đó hai người đã làm gì?" Khoé miệng của Khởi My chậm rãi nhếch lên.
"Hả. . . . . . Mình nhớ ở trong vũ hội, bạn trai của Cát gia Đỗ Tri Hàng tới, sau đó, không biết sao Trọng thành cũng tới, sau đó chúng mình liền tách ra." Lúc nhắc tới Trọng thành, rõ ràng cảm xúc của Quỳnh anh hơi bất ổn, cũng bởi vì nhắc tới tên của anh, làm cho cô lập tức nhớ lại chuyện tối hôm qua.
Khởi My sáng tỏ vỗ bờ vai của bạn tốt, dí dỏm mở to hai mắt, "Này, chúng ta đã nói rồi đấy, sau khi uống say sẽ quên hết mọi phiền não ."
"Ừ." Quỳnh anh nở lại một nụ cười với cô, duỗi lưng một cái, ôm cánh tay của Khởi My, "Khởi My, chúng ta đi tắm cùng nhau đi, trên người thật là thúi, trong nhà cũng thúi, xem ra hôm nay phải tổng vệ sinh rồi."
"Được! Đợi mình nấu cơm cho bạn ăn."
"Á đù! Hôm nay mình có lộc ăn, có thể nếm được món ăn do Khởi My làm, đợi lát nữa mình phải chụp hình lại, cho Cát gia hâm mộ đến chết!"
. . . . . .
Hai người cứ một đường cười đùa vào phòng tắm như vậy, giống như trở lại vào những năm tháng sinh viên, sau khi tắm xong dọn dẹp nhà, hai người liền đi xuống lầu mua thức ăn, Quỳnh anh giúp đỡ rửa rau nấu cơm, Khởi My cắt thức ăn xào thức ăn.
Bởi vì thức dậy đã trễ, khi mùi thơm thức ăn bay lên , bụng hai người đồng thời kêu lên rột rột, nhìn nhau cười một tiếng, Quỳnh anh ôm bụng khoa trương nói: "Khởi My, mình cảm thấy có thể ăn hết ba chén lớn, mùi thơm này đã kích thích đến mình."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com