Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3:H+

Xong việc, tuy không mệt tới mức ngất đi nhưng Bar cũng chỉ lờ mờ tỉnh đủ để cảm nhận cái của anh đi ra ngoài, đau rát ở mật huyệt có thể đã rách và chảy máu. Jeff bước xuống giường bế cậu vào phòng tắm tẩy rửa. Cậu không nói gì cũng không kêu gì chỉ nhắm mắt nghe tiếng nước chảy và mặc anh tắm cho mình. Anh đưa ngón tay vào bên trong lấy tinh dịch thì cậu vội mở mắt đẩy anh ra.

- Anh còn muốn làm gì nữa vậy.

Khuôn mặt baby lộ rõ vẻ hoảng hốt, nãy giờ chưa đủ hay sao.

- Sợ gì chứ, không lấy thứ đó ra sẽ đau bụng.

Anh tiếp tục, cậu cũng hiểu ra. Jeff cảm nhận được nơi đó sưng lên, nãy đã rách và ra chút máu, phải rửa sạch và bôi thuốc nếu không nhiễm trùng sẽ thêm phiền phức nữa. Một hồi tắm rồi bôi thuốc xong xuôi, đồng hồ đúng lúc chỉ 2h sáng, anh bế cậu tới giường đắp chăn ấm ôm cậu ngủ. Tiếng thở đều dần vang nhẹ trong phòng. Đêm nay đã hết.

Sáng đã muộn, Bar vì mệt mỏi đêm qua không dậy sớm như thường lệ lại đặc biệt được nằm trong vòng tay ấm áp của người ta thì biết đường nào mà dậy. Gần 8h sáng, cậu mới mở mắt, bên cạnh vẫn là anh.

- A, mấy giờ rồi, còn phải chuẩn bị cơm sáng nữa.

Anh cũng tỉnh trấn an cậu.

- Không sao, tôi cùng em xuống nhà nói dối một màn là xong ấy mà.

Cậu nén cơn đau phóng thẳng xuống bếp. Các chị đã chuẩn bị xong xuôi, bát đũa, đồ ăn dọn ra bàn đầy đủ chỉ chờ ông bà của và cậu chủ xuống dùng bữa.

- Xong...xong hết rồi hả. Em xin lỗi...em...

- Sáng bạch nhật mới thấy mặt, đừng nghĩ là người nhà dì Sun thì thích làm gì thì làm nha.

- Gì mà lớn tiếng thế? - Ông bà Satur bước đến bàn ăn, dì Sun cũng có mặt ở đó.

- Thưa bà chủ, cậu ta vào đây giúp việc mà có thấy làm gì đâu, lúc nào cũng muộn lêu lổng la cà. Thứ giúp việc này giữ lại làm gì.
Ông chủ chẳng quan tâm đến mấy drama giành nhau công việc nên không nói gì còn bà chủ lại đặc biệt chú ý cũng đặc biệt nhớ cậu này là cháu của dì Sun nhìn mặt có vẻ vô cùng lễ phép, ngoan ngoãn, tháo vát vậy mà lại không làm được việc gì nên hồn hả.

- Dì Sun, cháu dì đấy, dì tính sao? Đừng để có mỗi cái chuyện giúp việc mà loạn hết cả lên.

- Không có đâu bà chủ, thằng cháu tôi nó ngoan lắm mà.

- Ngoan gì...

Chị kia chưa nói dứt câu đã có tiếng Jeff chen ngang.

- Om sòm vậy, họp chợ hả. Hôm qua tôi làm việc khuya, phòng bừa bộn nên sáng sớm mới gọi cậu ấy lên dọn chứ có gì đâu. Thôi hết đi.

Cả đám lui ra. Lần này phải cảm ơn cậu chủ rồi nhưng mà chuyện hôm qua...huhu...mất trinh rồi má ơi... Chỉ có một điều mà Jeff không biết, con trai cũng có giá của con trai chứ không phải thấy người ta là con trai mà được phép nổi hứng trêu đùa tùy tiện, rồi sẽ đến lúc phải hối hận.

Jeff ngồi chễm chệ trên ghế giám đốc xem qua vài dự án, đầu óc rảnh rỗi lại vu vơ nghĩ về người kia. Có lẽ không hẳn mọi thứ chỉ là tùy tiện nhưng cũng không thể nói ý đồ anh đối với người ta là nghiêm túc. Đây cũng chẳng phải lần đầu anh nói thích một ai đó. Chữ thích với anh nói ra rất đơn giản, anh dùng nó để xoa dịu mọi thứ tình nhân trên đời hay để lấy của người ta một chút niềm tin rồi nhẫn tâm hất người ta ra.

Nhưng có một tia suy nghĩ hiện lên chớp nhoáng rằng lần này sẽ khác. Hoặc là không, bởi Jeff là một người rất hận sự yêu đương và chỉ muốn chối bỏ nó bất cứ lúc nào. Anh không tin vào cái gì được gọi là tình yêu, rung động, ngay cả việc bố mẹ chọn vợ cho anh, anh cũng không thèm để ý. Dù sao thì đối với ai cũng không có tình yêu thì cưới ai cũng như nhau cả thôi. Nghĩ nhiều làm gì.

Thế nên tia chớp nhoáng ấy cũng biến mất không dấu vết. Anh chỉ đơn giản nghĩ bận thế này chẳng cần phải vào quán bar uống rượu trêu gái, ở nhà cũng có hoa thơm cho anh thưởng thức qua đêm là vui rồi.

- Cậu chủ đã về!

Tiếng đồng thanh lưu loát của hàng người trước cửa vọng vào trong nhà như đánh kẻng cho tất cả mọi người biết cậu chủ đã về mà phục vụ cho chu đáo.

Mấy hôm vừa rồi hai chị cùng làm nấu nướng với Bar xin nghỉ phép cũng như muốn để cậu gánh hết các công việc bếp núc. Giờ trong bếp cũng chỉ còn một mình cậu lủi thủi rửa chén bát, đã 9h tối, ông bà chủ ăn xong bữa, còn cậu chủ mới từ ngoài về.

Jeff đi đến gần cầu thang phát hiện trong bếp còn có người lại còn là thân ảnh nhỏ bé của baby thì bất giác mỉm cười nhẹ nhàng bước tới. Anh ôm cậu từ đằng sau khiến cậu giật mình suýt làm rơi bát, may là đỡ kịp không thì toang mất, trong nhà toàn đồ đắt tiền không à.

- A, đừng mà. Cậu chủ làm gì vậy.

Anh gục vào cổ cậu tham lam hít mùi thơm dễ chịu, một tay nhanh chóng luồn vào trong áo sờ soạng từ lưng ra đến trước ngực. Ôm từ đằng sau thì sờ ngực chắc hợp lí nhỉ. Anh thỏ thẻ vào tai cậu.

- Gọi "cậu chủ" nghe xa lạ quá, thử gọi "anh" nghe xem nào.

- Em không thể...a...đừng...đây là bếp mà...a...

- Vậy thì vào phòng em.

Chỗ ở của người giúp việc được tách ra một khu riêng. Chỉ có quản gia là dì Sun mới có một căn phòng cạnh bếp ngay trong biệt thự của nhà Satur. Từ khi Bar lên đây cũng được dì cho ở cùng phòng đó. Quan trọng là phòng của cậu chủ thì cách âm tuyệt đỉnh chứ căn phòng nhỏ bé của dì Sun làm sao mà hiện đại được như thế.

Anh kéo cậu vào phòng, tiếng sập cửa vừa vang lên thì môi anh cũng chạm vào môi cậu hôn ngấu nghiến.
- Ở đây không được, dì Sun sắp về tới rồi.

- Vậy ở đâu mới được?

- Ở đâu cũng không được.

- Nhưng tôi thích cùng em ở đây, để người ta nghe cũng có sao đâu.

Jeff nói với giọng phong tình, anh cũng muốn thử chút cảm giác kích thích với cách Bar kiềm giọng rên như thế nào. Anh tiếp tục hôn. Tiếng chụt chọt vang lên khắp phòng, Bar muốn đẩy anh ra cũng vô ích cứ dần nương theo anh, lần hai muốn dựa dẫm vào anh, muốn cùng anh...

Hai người ôm hôn tới ngã ra giường. Giường của Bar cũng chỉ là một chiếc giường đơn nhỏ lại còn không quá mới. Chỉ mới ngã xuống mà đã rung rung, chỉ sợ mạnh hơn xíu nữa nó sẽ sập xuống luôn không chừng. Jeff không để ý, tiếp tục hôn hít sờ mó, chốc đã cởi hết quần áo của cả hai. Giờ vào việc chính thôi.

- A...đừng...cho tay...vào mà...a...ha...
Phòng của Bar đương nhiên không có bôi trơn cũng không có bao mà giờ thì gấp quá nên Jeff cũng không suy nghĩ gì, vơ đại lọ thuốc mỡ ở đầu giường cùng ngón tay xâm nhập nội bích. Từ một ngón rồi đến hai rồi ba khiến Bar đau đớn rên lên vài tiếng.

- A...chưa đủ rộng mà...đừng thêm nữa mà...a...a...ha...

- Em rên to lên đi để mọi người cùng nghe thấy.

Jeff phả hơi thở có chút gấp gáp vào cổ Bar, mấy ngón tay vẫn khuếch trương cúc huyệt, miệng nút lấy đầu ti Bar làm tăng khoái cảm. Hôn lên cổ, lên má, lên chóp mũi và cuồng nhiệt cùng đôi môi mềm mại của Bar và chiếc lưỡi có phần nhút nhát y như lần đầu. Thấy mở rộng đủ, Jeff một phát đâm mạnh vào bên trong khiến Bar không kịp trở.

- Ah...đau quá...nhẹ...nhẹ một chút...

Jeff không muốn chịu thêm nữa, bỏ ngoài tai những lời của cậu tiếp tục thúc mạnh vào bên trong, càng ngày càng gia tăng lực và tốc độ khiến cậu rên rỉ không ngừng vừa đau vừa sướng.

- A...đừng đâm mạnh...quá mà...nhanh quá...a...ha...a...

- Em nghe xem, có tiếng bước chân bên ngoài kìa.

Anh thì thầm, cậu bỗng im bặt. Anh đẩy nhanh tốc độ lại đâm trúng điểm mẫn cảm của cậu khiến cậu kìm chế một cách khổ sở. Có lẽ dì Sun đã về thật. Còn có tiếng vọng vào.

- Bar, còn chưa dọn bát xong nữa hả?

- Mau trả lời đi.

- A...đợi con...a...xíu. Con ra ngay...a...đây.

Cậu cố nói rõ ràng, dì Sun cũng không nghi ngờ gì chỉ lèm bèm vài câu rồi lại đi kiểm tra mấy chỗ khác nữa.

Anh chạy nước rút cũng vừa kịp, cả hai xuất ra. Anh vội đứng dậy mặc quần áo dọn dẹp một chút rồi nói cậu hãy tự tắm rửa, ở lâu quá sẽ có người phát hiện. Sau đó anh về phòng luôn.

Bar vực dậy, trong lòng có chút tủi thân

Thương bé Barcode của tui suốt ngày bị hành.
Mong mn ủng hộ và bình chọn cho mình ạ.❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com