6
Thẩm Tại Luân nằm ở giữa đệm chăn, Lý Hi Thừa đem thân thể cậu hướng mép giường lại kéo kéo.
Giờ phút này đầu của cậu hoàn toàn theo trạng thái treo không, đã không có vật để dựa vào, máu chảy ngược cảm giác khiến cho cậu càng thêm bất an, nhìn nam nhân đứng ở cạnh giường quan sát cậu khẩn trương nuốt nuốt nước miếng.
"Anh, anh nhẹ thôi......".
Lý Hi Thừa thân mật vuốt mặt cậu, ánh mắt cực nóng hận không thể đem cậu một ngụm ăn vào trong bụng.
"Yên tâm".
Hắn tiến lên hai bước, bước chân ra, vật dữ tợn giữa háng thẳng tắp liền chọc ở bên miệng Thẩm Tại Luân.
"Bảo bối, mở miệng ra." Lý Hi Thừa ôn nhu mà ra mệnh lệnh.
Thẩm Tại Luân liếm liếm môi, biết phải nghe lời.
Miệng mới vừa mở ra một cái, phân thân thô to liền nhắm chuẩn cửa miệng nhất cử đâm vào.
"Ô! ——".
Nam nhân thân thể nặng nề tức khắc giống như tòa núi lớn đè ép xuống, nơi rậm rạp che lại vẻ mặt cậu, chóp mũi bị một cỗ xạ hương tràn đầy vị tanh nồng.
Thẩm Tại Luân đầu bay lên không bị bắt áp xuống, cổ cong thành một cái độ cung khủng bố, hầu kết lăn lộn, giống ngỗng trắng nghển cổ, lộ ra cần cổ nhỏ dài non mịn, miệng rên rỉ.
Thẩm Tại Luân khoang miệng bị nhét kín kẽ, hô hấp cực kỳ gian nan.
Lý Hi Thừa sờ lên yết hầu nhỏ trên cổ cậu, mê luyến vuốt ve, dưới thân bắt đầu thong thả trừu sáp. Dưới ánh đèn, một khuôn mặt mang theo tình dục khủng bố làm người phải xấu hổ, mồ hôi từ trán hắn chảy xuống đến ngực, gợi cảm lại mê người.
Thẩm Tại Luân thống khổ nức nở, có chút hối hận đáp ứng hắn. Lý Hi Thừa mê hoặc cậu dùng miệng để hắn thao. Hiện tại thể nghiệm đến cảm giác kề bên ngập đầu hít thở không thông, quả thực so với việc thao lỗ sau còn muốn khó chịu hơn.
Đại não treo trên không sung huyết không nói, khóe miệng còn nuốt đồ vật quá thô to mà bị xé rách rất nhỏ, vài lần tiến sâu vào cổ họng cũng đem cổ họng cậu chọc cho thống khổ bất kham. Cũng không biết có phải là chọc trầy da hay không, mỗi lần tiến vào cọ xát đều là một cỗ nóng đau rát.
Cậu hung hăng nhíu mày, muốn gọi nam nhân nhẹ tí, bất đắc dĩ miệng lại bị nhét tràn đầy, chỉ có thể phát ra tiếng thống khổ nức nở như thú con bị vây hãm.
Nhìn đối phương căng chặt thịt cơ đùi, Thẩm Tại Luân muốn véo đều không véo nổi, không có cách nào, đành phải nỗ lực theo tiết tấu Lý Hi Thừa phun ra nuốt vào.
Cậu nỗ lực nuốt chất nhầy không ngừng tràn ra trên đỉnh của nam nhân, tuy rằng hương vị không phải khó nuốt, nhưng ăn nhiều cảm thấy giống nhau. Đầu lưỡi lần lượt cọ qua mũi nhọn mẫn cảm, làm nam nhân hô hấp trở nên càng thêm trầm trọng.
Kỹ thuật khẩu giao của nam hài ngây ngô non nớt mang cho hắn kích thích xưa nay chưa từng có, Lý Hi Thừa đỏ mắt, rốt cuộc không thể nhẫn nại, giữ cố định đầu Thẩm Tại Luân, đem côn thịt áp càng sâu, bắt chước tư thế tốc độ nhanh hơn trừu sáp cắm vào.
"Phụt phụt." Âm thanh vệt nước cắm không dứt bên tai.
Thẩm Tại Luân bắt lấy eo thon chắc của Lý Hi Thừa, đường cong trên cơ bụng có thể nói là hoàn mỹ, dưới khu tam giác là rừng cây màu đen dính nước bọt, một cây tính cụ cực to thô dài nam tính ở trong miệng cậu không ngừng ra ra vào vào, thao đến khóe mắt cậu mị dục đến lan tràn.
Trong phòng hình ảnh dâm dục lại dâm mĩ nhìn thẳng làm huyết mạch người bành trướng.
Thao cấp tốc mấy chục lần trừu cắm, Lý Hi Thừa thở nặng nề vài tiếng, khuôn mặt ở dưới đèn treo có vẻ có chút dữ tợn. Cùng với một cái lao tới cuối cùng, hắn dẫn theo eo hướng chỗ sâu nhất trong yết hầu Thẩm Tại Luân đột nhiên đỉnh sâu, lượng lớn nùng dịch liền phun rót hết vào trong miệng cậu.
Thẩm Tại Luân biết giọng nói của chính mình khẳng định là ách, bị người thô bạo đối đãi như thế, tuyệt đối không có khả năng hoàn hảo không bị thương.
Nam nhân bắn vào cổ họng cậu, cậu cơ hồ lập tức có một trận buồn nôn, buồn bực muốn nôn.
Thẩm Tại Luân bị thả lượng lớn tinh dịch đặc sệt làm cho hung hăng sặc, có một bộ phận chảy vào khí quản cậu. Chóp mũi đau xót, nước mắt cứ như vậy xôn xao chảy xuống dưới.
Thẩm Tại Luân cuối cùng vẫn là bị bắt dùng miệng giúp nam nhân phóng xuất ra.
Kịch liệt ho khan qua đi, thân thể cậu xụi lơ một đoàn. Hữu khí vô lực ngã vào trên giường thở dốc.
Miệng cậu bởi vì sử dụng quá độ còn vẫn chưa khép kín được, tinh dịch vẩn đục từ khóe miệng cậu chảy xuôi ra tới, thậm chí gò má ửng hồng đều bị bắn một ít.
Thẩm Tại Luân bị nam nhân lăn lộn đến sức lực động một chút cũng không có, một câu đều nói không nên lời, cả người giống như trong nước vớt ra. Nhắm hai mắt, nao nao không phấn chấn, giống đóa hoa chịu khổ bị chà đạp, bên trong thê mỹ lại mang theo một chút cứng cỏi thê lương.
Trên mặt hô hấp trầm trầm, Thẩm Tại Luân cố sức mở ra lông mi ướt át, hư hư mở một mắt, mơ hồ nhìn trước mắt phóng đại một khuôn mặt tuấn tú.
Lý Hi Thừa thân thể ngồi xổm xuống, đáy mắt cuồn cuộn nồng đậm tình yêu thâm tình, giống một chén mật đặc sệt, bao vây lấy người nồng vị ngọt.
Thẩm Tại Luân một cái chớp mắt liền bị ánh mắt hắn đâm đến đầu quả tim run lên.
Lý Hi Thừa trên mặt còn mang theo dư vị còn sót lại sau khi phóng thích, đầu ngón tay khơi mào khóe miệng cậu một sợi dịch trắng còn dính lại. Tiện đà xâm nhập trong miệng cậu.
"Bảo bối, nuốt vào".
Thẩm Tại Luân thân thể ngập ngừng, trong mắt hiện lên một chút gian nan không tình nguyện, nhưng nhìn khóe môi nam nhân treo lên mỉm cười ác ý, cậu nắm chặt nắm tay, có chút khó chịu đem chất lỏng trong miệng nuốt hết vào trong bụng.
Tanh tưởi, có chút ghê tởm.
"Bé ngoan".
Nam nhân lúc này mới vừa lòng, nhìn cậu nhíu chặt mày, cực kỳ thương tiếc vuốt phẳng cho cậu, tiếp theo lại đem mồ hôi nơi thái dương lau ra cho cậu.
Chỗ khóe môi Thẩm Tại Luân còn có chút chưa ăn sạch sẽ, Lý Hi Thừa nhìn, ánh mắt đột nhiên gia tăng.
Nhéo cằm cậu, cúi đầu phủ lên môi mỏng phía dưới cánh môi sưng đỏ, đầu lưỡi cuốn những tia bạch trọc, tiến quân thần tốc, nghiền nát mút hút, buộc đối phương gian nan chống đỡ, giống hai con rắn dài đang triền miên giao cấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com